Chương 40
Hôm sau.
Mộ Chỉ Ly rời giường rất sớm. Bởi vì hôm nay là ngày trao đổi ở thành Ngải Y.
Hôm qua, trong thành xuất hiện rất nhiều người. Hôm nay, lại càng không cần phải nói, chỉ vừa mở cửa sổ ra đã có thể thấy không khí náo nhiệt, khẩn trương dưới lầu, thật đúng là làm cho tinh thần người ta chấn động.
Khác với mọi lần, Lần này nàng cùng Vũ đều dịch dung. Hội trao đổi lần này nhất định sẽ có rất nhiều bảo vật, bị người để ý cũng là bình thường. Nàng muốn điệu thấp, không cần những rắc rối không cần thiết.
Đối với ngày trao đổi này, nàng cảm thấy rất hiếu kỳ. Hiện tại, ngày đó đã tới, nàng tuyệt đối không thể bỏ qua, nhanh chóng thay đổi trang phục.
Hôm nay, Quân Thiên Vũ và Mộ Chỉ Ly không mặc quần áo màu sắc như bình thường, mà chọn áo cặp màu xanh lam. Với gương mặt bình thường nhưng lại làm người khác cảm thấy thoải mái, tươi mát.
Xuống lầu, Lăng Lạc Trần mấy người cũng vừa xuống tới. Trầm Thanh Nhân, Nguyễn Kiêm lặng yên, đứng cùng một chỗ. Bọn họ cũng chuẩn bị đi tham gia ngày trao đổi.
Nhìn thấy Chỉ Ly, Thanh Nhân cũng rất cao hứng: “Chỉ ly, muội cũng muốn tham gia hội trao đổi sao? Không bằng chúng ta cùng đi, như vậy cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau?” Hiện tại,Thanh Nhân coi Chỉ Ly là người một nhà nên đối với nàng một chút cũng không đề phòng.
Nguyễn Kiêm lặng yên, chỉ khẽ gật đầu chào Chỉ Ly. Bọn hắn và Chỉ Ly không tính là quen biết, nhưng là bọn hắn cảm kích nàng.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng lắc đầu: “Ha ha, ta có Vũ cùng đi là được rồi. Các ngươi có lẽ sẽ có đồ vật cần phải mua. Trở về lại tụ họp là tốt rồi.” Người ta đối với nàng khách khí, nàng cũng không thể không khách khí đúng không?
Mình thủy chung vẫn là một người ngoài, nếu đi cùng nhau thì cũng hơi bất tiện, giống như lúc trước khi đi đến di tích.
Mộ Chỉ Ly từ chối, mấy người Nguyễn Kiêm yên lặng, không nói lời nào, hiển nhiên là cũng đồng ý với nàng.
Lăng Lạc Trần thì là nói: “Ta cùng đi với các ngươi.”
Giọng nói bình thản không có sóng gió phong ba, nhưng lại biểu đạt ra nhiều ý nghĩ. Hôm nay quả nhiên có rất nhiều người, vạn nhất phát sinh chuyện gì, hắn biết Quân Thiên Vũ rất mạnh nhưng có mình ở bên cạnh cũng có thể giúp Chỉ Ly.
“Cái này không cần Lăng huynh lo lắng, ta sẽ chiếu cố 'Ly nhi nhà ta' thật tốt.” Lúc này Quân Thiên Vũ mở miệng khẳng định chủ quyền. Nàng biết Lăng Lạc Trần không như Hàn Như Liệt.
Hàn Như Liệt làm người tiêu sái hào sản, từ đầu có chút hứng thú với Chỉ Ly nhưng cũng biết chính mình không có cơ hội nên thoải mái buông tay.
Còn Lăng Lạc Trần không như vậy, hắn trước giờ hờ hững, tĩnh tâm hoả dục. Tuy quan tâm Chỉ Ly nhưng chưa khẳng định mình đã thích Chỉ Ly. Nếu để hắn có quá nhiều tiếp xúc thì e sợ sẽ không bỏ xuống được tình cảm đơn phương này. Một tên cố chấp cuồng. Nàng cũng không muốn xung quanh lúc nào cũng chút ý đến Chỉ Ly của nàng.
Sau đó, nhìn về phía cầu thang liếc mắt ý bảo Hàn Như Liệt 'mau dẫn người của ngươi đi đi'
Lăng Lạc Trần còn muốn nói gì đó thì bị Hàn Như Liệt quấn lấy. Quân Thiên Vũ nắm tay lôi kéo Mộ Chỉ Ly ra cửa, không đi bây giờ còn chờ đến khi nào.
Mộ Chỉ Ly vừa đi vừa đánh giá tình huống xung quanh. Không biết hội trao đổi này chủ yếu tập trung ở một địa điểm nào hay rải rác dựa theo các khu trung tâm của thành trì. Nàng đi đến một nơi cùng hôm trước cũng không có khác biệt gì lớn, duy nhất là trên đường phố có rất nhiều người đi lại
Không biết có bao nhiêu người đồng loạt tiến vào thành. Người người chen chúc, đông nghịt.
Quân Thiên Vũ sợ đông người sẽ chen đến Chỉ Ly nên ôm nàng vào lòng, xung quanh lại tạo ra uy áp giữ khoảng cách với người bên cạnh cũng để tiến tới dễ dàng hơn.
Rất nhanh, hai người đến địa điểm giao dịch. Đó cũng là trung tâm của thành Ngải Y.
Ở chỗ này, một tòa kiến trúc cực kỳ to lớn, giống như một đầu quái vật khổng lồ nằm sấp, ước chừng có năm tầng trái phải, đây là trung tâm chợ giao dịch rồi.
Bởi vì hội trao đổi là một hoạt động truyền thống lớn diễn ra mỗi năm một lần, cho nên bình thường, tại đây cũng sẽ bán đồ, nhưng là không có trao đổi náo nhiệt như ngày hôm nay.
Hội giao dịch nằm ở ngay lầu một.
Gian hàng dày đặc, chỉnh tề bày ở kia, cũng không phải toàn bộ làm ăn phi pháp, có người nhìn qua cùng thương nhân bình thường không khác, chung quanh người đến người đi, giọng nói cò kè mặc cả vang thành một mảnh.
Càng lên lầu cao, đồ vật được bán ra có giá trị cũng càng cao. Bất quá, Mộ Chỉ Ly cũng không leo lên lầu liền, mà đánh giá những vật được bán ở lầu một, căn cứ Thiên Nhi theo như lời nói, rất nhiều bảo bối mà mọi người khó có thể phân rõ , cho nên rất dễ dàng bị coi là đồ vật không đáng giá, nếu là phát hiện vật như vậy, kia có thể coi là là vận khí tốt rồi.
Mộ Chỉ Ly cũng muốn thử thời vận. Trên lầu có nhiều bảo bối tốt, giá cả tất nhiên cũng không thấp.
Tùy ý nhìn một chút, lầu một phần lớn trưng bày các dược tề, đan dược thấp phẩm, dược liệu và một số loại khoáng thạch không tên. Đối với Mộ Chỉ Ly mà nói, giá trị không lớn, nàng cảm thấy hứng thú với những dược liệu bên kia.
Dạo một vòng, Mộ Chỉ Ly và Quân Thiên Vũ mua không ít dược liệu, khoáng thạch, bởi vì cũng không phải là quý hiếm, cho nên giá cả cũng không đắt, chỉ là không có đồ nào quý giá như Thiên Nhi nói nên cũng hơi tiếc nuối.
Dạo hết lầu một đã không có, cả hai cũng không nấn ná lâu hơn. Các nàng lên thẳng lầu hai. Đồ vật ở đây so với lầu một không ít hơn, nhưng giá trị lại tăng lên rất nhiều. Điều này khiến cho Mộ Chỉ Ly càng hứng thú.
Một ít các dược liệu quý hiếm đều bị Chỉ Ly mua ra cũng tương đối khá. Nhưng lúc này chuẩn bị đi ra thì Bụi Thái Lang hoàn toàn không muốn. Ngay cả Phượng Phượng cũng nói ở đây có vật nó muốn.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày: “Bụi Thái Lang! Làm sao vậy?” Nàng biết rõ Bụi Thái Lang như vậy tất nhiên là có nguyên nhân của nó.
“Chủ nhân, ta cảm giác được một cỗ khí tức kỳ lạ, tựa hồ đối với ta rất hữu dụng, bên trái chúng ta. Mang ta đi xem một chút đi!”
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu. Bụi Thái Lang là yêu sủng của nàng, cũng là đồng bọn của nàng.
Thẳng đường đi tới, Bụi Thái Lang cảm giác khí tức càng ngày càng đậm hơn. Rốt cục cũng đi tới nơi, “Chủ nhân, ngay ở chỗ này. Quả cầu ánh sáng trong suốt kia.” Bụi Thái Lang vung vẩy tiểu móng vuốt, nhưng lại không có chỉ thẳng hướng của quang cầu . Dù sao, nếu người bên ngoài thấy được sẽ sinh ra sự cố.
Mộ Chỉ Ly đưa mắt nhìn sang chỗ quả cầu ánh sáng bên đó. Quả cầu trong suốt nhìn rất bình thường, giống như là quả cầu pha lê bình thường. Nếu Bụi Thái Lang không nói… nàng căn bản sẽ không chú ý tới.
Mộ Chỉ Ly liếc Quân Thiên Vũ ý bảo chính là quả cầu đó. Hai người ngầm hiểu, vì thế Mộ Chỉ Ly mua một cây dược liệu còn muốn tăng kèm quả cầu pha lê với giá một vạn năm trăm kim tệ. Người bán không biết còn tưởng là quả cầu không giá trị gì nhiều nên đồng ý.
Phượng Phượng bắt đầu không yên muốn bay đi nhưng bị Thiên Vũ giữ lại "Thiên Vũ bên kia có hoả tâm thạch, Phượng Phượng muốn có nó. Nó sẽ giúp hoả nguyên tố của Phượng Phượng tăng lên."
Đi đến một đoạn không xa thì thấy một sạp hàng chất đầy loạn thạch, khoán vật. Cũng sử dụng theo cách Mộ Chỉ Ly đã làm, nên dễ lấy được viên đá. Người bán này cũng không biết chỉ cho là giống những khoáng thạch khác.
Hai con yêu sủng lấy được thứ chúng muốn rồi cũng im lặng ngoan ngoãn để Chỉ Ly ôm. Cả hai đều còn nhó nên không ảnh hưởng nhưng nếu như lớn rồi thì đừng hòng lên nữa.
Đến lầu ba, đồ đạc ít hơn nhưng giá trị của nó thì cao hơn. Có rất nhiều loại vũ khí, đan dược và trái cây.
Rất nhiều thứ nàng chỉ nghe nói qua, nhưng lại chưa từng thấy. Đến tầng này đa số vật phẩm đều được hiểu rõ, không dễ kiếm món hời. Quân Thiên Vũ mua cho nàng nhưng thứ tăng lên thực lực dù sao đã tới thời gian cho giải thi đấu cả nước. Nàng hy vọng có thể tăng lên vài phần thực lực, có như vậy, phần thắng cũng lớn hơn một ít!
Giải thi đấu cả nước này rất quan trọng. Huống chi lần này, lại có mấy quốc gia cùng tổ chức một nơi, càng không cần phải nói. Mỗi một người đều là tinh anh. Thực lực, trang bị cũng sẽ sai. Nàng cần phải cẩn thận. Nếu là bỏ lỡ cơ hội lần này, tương lai muốn đi vào môn phái rất khó ah! Cho nên, nàng tuyệt đối không thể thất bại!
Lúc hai người chuẩn bị lên lầu bốn, bọn họ bị ngăn lại: “Xin lấy giấy thông hành ra. Chỉ có ai có được giấy thông hành mới có thể tiến vào lầu bốn. Nếu không, không được đi vào.”
Cả hai đều lấy ra giấy thông hành cho người nọ xem. Giấy thông hành này là do Vũ chuẩn bị giúp nàng, dùng cho tiện ra vào các buổi đấu giá hội.
Người nọ nhìn nhìn rồi gật đầu nói: “Các ngươi có thể tiến vào.”
Sau khi đi vào, lầu bốn đặt tám quầy hàng. Thoạt nhìn khá là trống trải. Từng quầy hàng đều đặt xa nhau, hơn nữa những người bán đều là những lão giả đã có tuổi. Ai nhìn cũng có vẻ nhàn nhã, nhìn sơ cũng có thể biết bọn họ không phải là những người hay chào mời mua hàng vụn vặt.
Đồng thời, lầu bốn có rất ít người. Mà những người có thể leo lên được đến đây căn bản cũng không phải là nhân vật đơn giản, Quân Thiên Vũ hình thành thế lực tại đây nên có giấy thông hành cũng là bình thường.
Ở lầu bốn, đồ vật bán ra còn quý hơn cả Chỉ Ly tưởng tượng, nàng thấy được vài viên thánh phẩm đan dược, một quả Tử tâm hồn chướng đan. Tử tâm hồn chướng đan to như vậy, nàng cũng chỉ có thấy qua một lần trong di tích.
Thánh phẩm đan dược có hiệu quả thần kỳ, Mộ Chỉ Ly cũng chỉ có nuốt nước miếng. Thật sự là mua không nổi ah!
"Ly nhi nàng muốn mua loại đan dược nào không, ở đây đan dược quý hiếm cũng có không ít"
"Không cần, đan dược ở quá đắt, với lại đều là lấy vật đổi vật, chúng ta cũng không có nhiều bảo bối để đổi. Với lại sau này những thứ đan dược này ta cũng có thể luyện chế ra, không cần quá lãng phí"
"Được rồi, vậy chúng ta xem thứ khác đi, cũng có thể tăng kiến thức. Phải rồi, Ly nhi nàng đi theo ta, có thứ này nhất định nàng sẽ rất hứng thú"
Quân Thiên Vũ dẫn Chỉ Ly đến một nơi, so với những quầy hàng khác thì cái quầy hàng này hiu quạnh rất nhiều, một lão giả nhắm hai mắt định thần, ngồi nhàn nhã, giống như không để ý đến tất thảy. Ở trước mặt của hắn có một lò đan, lò đan thì đen thui như bị thiêu cháy
Mà ngoại trừ cái này lò đan, ngoài ra không có vật gì đó khác. Lão giả không phải là muốn bán cái lò đan này hay sao? Khó trách không người hỏi thăm. Lò đan lại làm cho vị lão giả trở nên thần bí, nhưng cũng vì vậy nên cũng không có nhiều người hứng thú.
Quân Thiên Vũ giải thích " Vị lão giả này bán cái lò đan ở đây không phải là ngày một ngày hai. Mà đã nhiều năm rồi. Nghe nói cái lò đan này vốn là vật bảo bối khó lường, chỉ đáng tiếc vị chủ nhân cũ chết rồi, cho nên cái lò đan này cũng ngày càng mai một. Nghe đâu là bị phong ấn, cho nên mới hiện ra bộ dạng như bây giờ.
Người muốn mua lò đan thì vô cùng nhiều, năm ngoái ta đến đây, thấy được nó cũng muốn mua cho nàng, nhưng lão giả kì quái này ra một yêu cầu: trừ phi đối phương có thể phá vỡ phong ấn trên lò đan, nếu không, bất luận ra giá cao cỡ nào, hắn đều không bán. Qua nhiều năm như vậy, có không ít người thử, nhưng đều thất bại mà về.
Vì thế, từ dược sư bình thường cho đến thiên tài luyện dược cũng không cách nào thành công, cũng bởi vậy mà chuyện này nổi lên như cồn. Hiện tại, nàng đã đến đây không bằng thử một chút vận may."
Nghe xong, Mộ Chỉ Ly thay đổi hoàn toàn cách suy nghĩ, không nghĩ tới lại câu chuyện như vậy. Có lẽ, vị lão giả này bán lò đan cũng không phải là vì tiền, chỉ là vì giúp đỡ lò đan tìm kiếm một vị chủ nhân tốt a. Nếu không, rơi vào tay người cũng coi như hỏng, nàng đối với vị lão giả này rất kính cẩn.
Hắn làm như vậy tất nhiên là có sự chấp nhất. Trong đầu nàng hiện lên sự tình của Vị Ương kiếm, hai câu chuyện sao mà giống nhau. Bọn chúng đều có linh hồn, nếu không há lại bị phong ấn?
Nếu là vì điểm này, lò đan cùng với Vị Ương kiếm đều đáng giá bội phục đấy. Tình cảm phải chân thành, tha thiết biết bao nhiêu mới có thể làm được điểm này. Mộ Chỉ Ly biết cái lò đan này nhất định không phải vật phàm, nếu không, căn bản đã không có chuyện như vậy xảy ra. Không tự chủ được, nàng muốn nghe câu chuyện của nó. Bước từng bước chân chậm rãi, nàng hướng lò đan này đi tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro