Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17:


Hàn Dạ xuất hiện ở bên cạnh Hàn Như Liệt, mà Hàn Như Liệt thì nhìn bóng lưng Mộ Chỉ Ly rời đi mà không nói một lời, thấy thế, Hàn Dạ không khỏi mở miệng nói: “Công tử, nàng nói là sự thật?”

Hàn Như Liệt gật đầu: “Không sai, triệu chứng mà nàng nói là thật, ta tin tưởng nàng!” Từ bộ dáng nghiêm túc của nàng, hắn biết lời nàng nói là sự thật, dù sao Mộ Chỉ Ly cũng không cần thiết phải lừa gạt hắn, huống chi Mộ Chỉ Ly cũng không phải là người như vậy.

Nghe vậy, Hàn Dạ ngẩn ra, hắn không nghĩ tới việc này lại là thật, lúc trước khi nghe bọn họ nói hắn cũng chỉ nghĩ Mộ Chỉ Ly chẳng qua là nói lung tung, mà Thiếu chủ bất quá chỉ là phối hợp với nàng ta, thế nhưng không nghĩ tới Thiếu chủ thật sự trúng độc.

Điều này sao có thể? Bọn họ cho tới bây giờ chưa từng nghĩ qua Thiếu chủ là trúng độc, phải biết rằng bọn họ ở nơi này luôn cực kỳ cẩn thận, với thực lực và địa vị của Thiếu chủ, tuy rằng có rất nhiều thứ, nhưng sau lưng muốn hại người của hắn cũng không phải ít, cho nên Thiếu chủ mới dưỡng thành một loại tính cách.

****************************************

Mộ Chỉ Ly rất nhanh đã đi tới cửa chính của Mộ gia, đến lúc nàng chuẩn bị ra cửa thì lại bị lính gác cửa ngăn cản.

“Tam tiểu thư, gia chủ đã thông báo trong khoảng thời gian này ngài tốt nhất là không nên đi ra ngoài.” Lính gác cửa khom người vẻ mặt sáng sủa cười nói, so với tư thái giễu cợt trước kia, có thể nói là xoay 180 độ

Nghe vậy, lúc này Mộ Chỉ Ly mới nhớ ra, mới vừa rồi nàng mải xem cái chuyện trúng độc kia nên cũng đã quên mất, nhưng bây giờ độc của Hàn Như Liệt có thể nói là lửa sém lông mày, lấy sự hiểu biết của nàng về Thiên Huyền Đại Lục, người có thể biết rõ độc này tuyệt đối là không nhiều lắm, về phần có hay không có giải độc đan cao cấp Mộ Chỉ Ly cũng không biết, nhưng theo suy đoán của nàng, người có thể hạ độc được Hàn Như Liệt thì thân thế tất nhiên cũng không phải tầm thường.

Như vậy, đối phương tất nhiên biết Hàn Như Liệt có khả năng kiếm được đan dược cao cấp, nếu dễ dàng giải quyết như vậy, đối phương còn có thể hạ độc sao? Cái này chỉ cần tinh tế nghĩ một chút là có thể nghĩ ra. Hàn Như Liệt này có thể xem là ca bệnh khó từ lúc nàng đến đây, càng khó thì nàng lại càng thích khiếu chiến. Nghĩ đến đây, trên môi bất giác lang ra nụ cười.

“Ta biết rồi.” Mộ Chỉ Ly gật đầu, tình huống của nàng bây giờ thật sự không thích hợp để đi ra ngoài, chuyện của Vương gia là do nàng gây ra, hiện tại tự mình một người đi ra ngoài không phải là tìm phiền toái tới cho Mộ gia sao?

" Nàng tại sao lại lo lắng cho hắn như vậy? " Giọng nói của Quân Thiên Vũ vang lên.

Mộ Chỉ Ly giật mình lúc này mới chú ý Vũ đi theo bên cạnh. Nàng đang suy nghĩ cách giải quyết tốt nhất nên đã không chú ý. Độc trong người Hàn Như Liệt sở dĩ nan giải cũng không phải bởi vì độc tố trong đó quá kỳ lạ, mà là sự phức tạp của độc dược này, người bình thường muốn phân tích ra trong đó cuối cùng có bao nhiêu loại dược liệu cũng là chuyện vô cùng khó khăn, cũng may trước kia Mộ Chỉ Ly nàng đối với độc dược cũng vô cùng hứng thú, đã nghiên cứu rất nhiều loại, trên căn bản không có loại độc gì nàng chưa từng thấy qua.

Quân Thiên Vũ từ lúc hai người nói chuyện đã rơi vào im lặng. Nàng chưa từng nhìn thấy Chỉ Ly như thế. Trước đây, cho dù thế nào Chỉ Ly cũng sẽ bình tĩnh xử lý nhưng bây giờ lại gấp gáp chữa trị cho tên Hàn Như Liệt kia, mà quên trong tay có dược liệu mình đã đưa cho.

Thấy Chỉ Ly không trả lời lại, thì hỏi lần nửa, giọng nói mang chút run run: " Nàng... Thích hắn sao?"

Lần này, Mộ Chỉ Ly triệt để ngay ngẫn.

" Ta đã hiểu, ta có việc đi trước. Trong tay nàng có dược liệu " nói rồi biến mất. Chỉ còn lại Mộ Chỉ Ly đứng trước cửa.

" Vũ đã hiểu cái gì? Tại sao mình lại quên còn có dược liệu nhỉ?" cũng không nghĩ nhiều mà trở về Thanh Phù viện.

Khi Mộ Chỉ Ly trở lại Thanh Phù viện liền thấy được một cảnh như thế này, một thân ảnh tuấn mỹ màu đỏ đang đứng ở trong sân, hắn đưa lưng về phía nàng lộ ra vẻ tuấn mỹ đồng thời cũng mang theo mùi vị thê lương, nàng cũng không biết vì sao lại có cảm giác như vậy, nhưng là nàng thật sự cảm thấy.

Hàn Như Liệt cười quay đầu, vẻ mặt mang nụ cười nhìn Mộ Chỉ Ly: " Tiểu nương tử nàng đã trở lại "

Mộ Chỉ Ly chậm rãi đi tới bên cạnh Hàn Như Liệt: “Vào đi thôi.”

Nói xong cũng không để ý Hàn Như Liệt, đi thẳng vào bên trong nhà.

Hàn Như Liệt nhìn thân ảnh Mộ Chỉ Ly, lại không thấy Quân Thiên Vũ. Trong lòng có chút nghi hoặc nhưng vẫn đi theo Mộ Chỉ Ly vào nhà.

“Cởi quần áo” Mộ Chỉ Ly xoay người nói ra một câu nói dũng mãnh.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt cũng ngây ngẩn cả người, nhưng nhìn Mộ Chỉ Ly kia không giống như đang nói đùa, liền ra vẻ nhăn nhó nói: “Tiểu nương tử, bây giờ còn là ban ngày, không bằng đợi đến buổi tối?”

“Ngươi nghĩ cái gì đấy!” Mộ Chỉ Ly không khỏi quát to, thật là thua hắn, trong người có kịch độc lại còn có thể nghĩ tới những thứ lộn xộn này.

“Nhưng là tiểu nương tử, nàng không phải bảo ta cởi quần áo sao? Thật ra thì ban ngày cũng không sao cả, chỉ cần tiểu nương tử nguyện ý, ta tùy thời đều phụng bồi!” Nói đến đây, Hàn Như Liệt đem Mộ Chỉ Ly đánh giá từ đầu đến chân, trên mặt đều là nụ cười tà mị.

Mộ Chỉ Ly đưa tay lên, mấy cây ngân châm xuất hiện ở trên tay của nàng: “Muốn nếm thử mùi vị của nó một chút không?” trước mặt người nam nhân này tuyệt đối không dễ nói chuyện, chỉ có chọn dùng phương pháp mạnh mẽ, giống như đánh hắn một quyền lúc trước vậy.

“Khụ khụ” Hàn Như Liệt ho khan hai tiếng: “Cái này thì không cần, ta nghe lời tiểu nương tử là được.” Thật ra thì hắn đối với ngón nghề ngân châm của Mộ Chỉ Ly cũng rất là hiếu kỳ, hắn may mắn đã được thấy nhiều người sử dụng vũ khí, nhưng đây cũng là lần đầu tiên thấy có người dùng ngân châm, nhất là biểu hiện Vương Thiên Tuấn lúc ấy càng làm cho hắn khắc sâu ấn tượng, thật sự thống khổ như vậy sao?

Nói xong, Hàn Như Liệt liền cởi y phục của mình, khi hắn cởi áo xong, chuẩn bị cởi đến quần, Mộ Chỉ Ly cũng mở miệng: “Ngừng ngừng ngừng, chỉ cần cởi áo là được.” Thấy Hàn Như Liệt vẫn chuẩn bị cởi quần, trên mặt Mộ Chỉ Ly không khỏi hiện lên vẻ đỏ ửng.

Đứng ngoài phòng, nghe hai người nói chuyện bởn cợt vui vẻ. Tim Quân Thiên Vũ rất đau. Nàng có tư cách gì không cho phép Chỉ Ly yêu thích người khác. Từ đầu đến cuối chỉ là một mình nàng suy nghĩ đơn giản. Nói là có việc thực chất là không muốn mình xúc động. Chỉ có thể đứng ở đây hộ pháp. Mọi nhất cử nhất động bên trong  nàng đều rất rõ ràng.

Hơn ba canh giờ sau, chỉ thấy bàn tay trắng noãn của Mộ Chỉ Ly bay tán loạn, ánh sáng màu đỏ kia theo ngón tay của nàng mà tùy ý vũ động, cứ như là khiêu vũ trên đầu ngón tay Mộ Chỉ Ly vậy, nhìn qua rất là xinh đẹp, khi Mộ Chỉ ly đem cây châm cuối cùng thu về, thân thể cũng trở nên hư nhược ngã ngồi xuống ghế nhưng lại bị ồm vào lòng ngực ấm áp, không ngừng thở hào hển, 'nguy hiểm thật, nếu lâu một chút nữa thì nàng thực sự là kiên trì không được.'

Quân Thiên Vũ nhìn Mộ Chỉ Ly, sắc mặt nàng tái nhợt chẳng qua là do Thiên Lực trong cơ thể tiêu hao quá lớn, chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là không thành vấn đề.

Quân Thiên Vũ truyền thiên lực vào trong cơ thể nàng, chải chuốt lại kinh mạch nói: " Nếu nàng đã cứu hắn ta sẽ không để hắn có chuyện, yên tâm nghĩ ngơi đi" Sau đó đem Chỉ Ly đến gian phòng khác.

Có Vũ đảm bảo Mộ Chỉ Ly rất nhanh đã ngủ. Xác định nàng đã ngủ mới bước ra khỏi phòng, xuống bếp nấu thuốc. Hiện tại chẳng qua là đem độc tố trong cơ thể Hàn Như Liệt bức ra ngoài, uống xong thuốc để đem độc tố bài xuất ra thì sau này sẽ không xảy ra vấn đề gì nữa.

Hàn Như Liệt đã được Hàn Dạ đưa đi nghỉ ngơi. Quân Thiên Vũ đưa thuốc tới thấy Hàn Như Liệt sắc mặt tái nhợt chẳng tốt gì mấy. Nàng cũng bội phục tên tiểu tử này, quá trình giải độc ra thống khổ nhưng hắn lại không rên một tiếng, đủ thấy người này có nghị lực kiên cường.

" Uống thuốc, ta sẽ độ thiên lực cho ngươi. Ngươi có thể yên tâm ta đã đảm bảo với Ly nhi không để ngươi chết thì sẽ không hại ngươi"

" Được " Hàn Như Liệt còn có thể làm gì khác ngoài chuyện tin tưởng làm theo. Hắn cũng tin tưởng mình sẽ không tin sai người.

Thiên Lực của Quân Thiên Vũ vận chuyển khắp toàn thân, kết hợp với dược liệu chất độc cũng nhanh chóng bài tiết ra ngoài. Hiện tại cũng không còn gì lo lắng. Còn lại thì để thuộc hả hắn lo.

Hàn Như Liệt nhìn Quân Thiên Vũ rơi vào trầm tư. Thiên lực của hắn là hệ hoả vốn sẽ rất bài xích thiên lực của người khác, nhưng khi tiếp xúc lại không hề bài xích mà còn phối hợp. Lại cảm thấy có chút giống với Mộ Chỉ Ly. Hai người này cũng có thật nhiều bí mật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro