Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16:


Trở lại phòng, Mộ Chỉ Ly mở miệng nói: " Vũ ta muốn giới thiệu với ngươi một người"

Vào Thiên Sát Cổ Giới, Mộ Chỉ Ly giới thiệu Thiên Nhi đồng thời cũng kể sơ lược những trải qua gần một năm nay.

" Cảm ơn ngươi đã chăm sóc Ly nhi trong thời gian qua. Ta có thể giúp gì để có thể khôi phục thân thể của ngươi. Nếu đã là bằng hữu của Ly nhi cũng sẽ là bằng hữu của ta"

" Không có gì cần phải cảm tạ, chúng ta chỉ là giúp đỡ lẫn nhau mà thôi. Nếu ngươi có thể tìm được yêu linh thì tốt. Yêu linh chính là linh hồn của yêu thú, càng là yêu linh cường đại, thì trợ giúp đối với ta lại càng lớn, bởi vì thân thể của ta bị hủy, nên đã mất rất lớn thực lực, nhưng mà thông qua cắn nuốt yêu linh có thể tăng lên thực lực của ta rất nhanh, mà sau khi thực lực của ta khôi phục đến cảnh giới nhất định, thì có thể dựa vào bí pháp bí mật của tộc ta trọng tố lại chân thân.” Thiên Nhi rất kiên kị với thực lực của Thiên Vũ nên không có khinh thường lỗ mãng. Nhưng nếu có thể được người này trợ giúp, thân thể nàng sẽ khôi phục nhanh hơn. Chỉ có đồ ngốc mới không làm. [Thiên Nhi: ta không ngốc ]

Bước ra ngoài, Quâ Thiên Vũ bảo mình có việc cần làm, để Chỉ Ly nghĩ ngợi trước khôi phục thiên lực. Nàng vừa mới chiến đấu không cần quá gấp gáp tu luyện, như vậy không tốt.

------------------------------------------------------------------

Mộ Kình Lệ vừa xử lý xông chuyện tình của gia tộc trở về. Chuyện hôm nay, thật là để ông vừa mừng vừa sợ.

Mừng là vì Mộ gia có thể quật khởi trở lại. Chỉ Ly đã có thể tu luyện không còn là phế vật.

Sợ là cháu gái mình nhiều lần nguy hiểm đến tính mạng. Nếu thật sự Chỉ Ly xảy ra chuyện ông cũng có lỗi với con trai mình.

Vừa bước vào phòng thì thấy một nam tử đứng quay lưng về phía ông.

"Gia chủ Mộ gia Mộ Kình Lệ phải không? " tuy là câu hỏi nhưng ngữ khí lại khẳng định.

" công tử có gì dặn dò xin cứ nói, nếu làm được ta sẽ cố gắng hết sức " Thế giới này chính là như vậy 'cường giả vi tôn' chỉ cần thực lực yếu hơn thì phải chấp nhận khom lưng uốn gối.

Quân Thiên Vũ xoay người lại, nhìn một lúc lâu mới bước đến chủ vị nói " ta muốn biết về Ly nhi tất cả ".

Mộ Kình Lệ sửng sốt nhưng không lập tức trả lời mà nhìn Thiên Vũ với ánh mắt nghi ngờ mà hỏi lại " xin hỏi công tử, Chỉ Ly có biết việc này, tại sao không hỏi thẳng nàng " Ông vẫn luôn quan sát Thiên Vũ không muốn bỏ sót một chi tiết nào. Ông không muốn việc này sẽ có hại cho Chỉ Ly. Chỉ Ly chính là hy vọng, tương lai của gia tộc.

Ánh mắt Quân Thiên Vũ lộ ra tán thưởng. Nếu như Mộ Kình Lệ ngay lập tức trả lời, nàng sẽ không do dự mà giết chết hắn cần quản gì hắn là gia gia của Chỉ Ly.

Việc của Chỉ Ly cũng không phải quá khó khăn để điều tra nhưng nàng muốn biết thái độ của Mộ gia, có xứng đáng để Chỉ Ly trả giá vì gia tộc này hay không.

"Ngươi có thể yên tâm, ta sẽ không làm chuyện có hại đến nàng. Ta có thể lấy tính mạng của mình đảm bảo.

Ông ngồi đi, ta muốn hiểu rõ những ân oán trước đây, cũng như hiện tại."

Nghe thế Mộ Kình Lệ như trút được gánh nặng. Bắt đầu kể về chuyện cha mẹ Mộ Chỉ Ly, ân oán giữ ba nhà Lôi, Bạch,Mộ cho đến hiện tại.

Thiên Vũ vừa uống trà vừa nghe kể như thể đang ở trong tửu lâu buồn chán mà ngồi nghe thuyết thư tiên sinh kể chuyện giải buồn. Cũng thật đủ cẩu huyết.

Những khi nghe đến những năm gần đây sinh hoạt của 'Mộ Chỉ Ly' rất không tốt còn thường bị hạ nhân bắt nạt. Sắc mặt nàng âm trầm hẳn lên. Thương hại 'Mộ Chỉ Ly' chỉ là phần nhỏ, cái nàng để ý đó là " có phải khi mới xuyên qua, Chỉ Ly vẫn chưa có lực lượng, không sức phải kháng cũng bị ức hiếp như thế ".

Quả là quan tâm sẽ bị loạn, cho dù lúc đó Chỉ Ly vẫn chưa tu luyện những có Thiên Nhi bảo vệ chí ít sẽ không có vấn đề.

"Rầm~~~" lại một cái bàn lần nữa oanh liệt hi sinh. (Cứ thích vỗ bàn mãi)

" Ngươi nói Ly nhi bị vu khống mà tự phế một cánh tay để đền bù " Uy áp đè nặng lên người Mộ Kình Lệ khiến ông không thở nổi, nói không ra lời.

" Công.... Công tử, Mộ Khải Siêu đã chết, trong sạch của Chỉ Ly cũng đã được trả lại"

" Hắn chết như vậy cũng cũng thật quá tiện nghi cho hắn"

Không phải nàng không hiểu tình thế khó xử lúc đó của Mộ Kình Lệ. Nàng chỉ tại giận chó đánh mèo.

Tự phế cánh tay, ai có thể hiểu nổi đâu khi tự tay bẻ gãy tay chính mình?. Tuy Chỉ Ly đã nói sơ lược bỏ qua chi tiết này nhưng không đại biểu nó không xảy ra.

" Quản lý tốt gia tộc của ngươi" nói rồi biến mất khỏi phòng.

Cùng lúc đó, Thanh Phù viện

Nằm trên giường nghĩ ngợi đã đủ rồi Mộ Chỉ Ly muốn ra khỏi viện đi dạo hít thở không khí. Nhưng khi trở lại đã thấy cửa mở, vốn còn tưởng Vũ đã trở lại. Vào trong thì thấy một nam tử mặc áo hồng, tóc tùy ý buông thả đang ngồi trên ghế tự pha trà uống.

Nhìn đến gương mặt hắn thì ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng phải kinh ngạc. Hắn rất đẹp trai, có thể nói yêu nghiệt để hình dung, mặc một thân áo hồng không chỉ thấy phản cảm mà còn rất thích hợp.

Tuy vậy nàng hồi phục rất nhanh bởi vì đây cũng không phải là đầu tiên nàng nhìn thấy. Lăng Lạc như trích tiên thanh lãnh không nhiễm bụi trần. Quân Thiên Vũ mặc nam trang cũng là mỹ nam, cương nghị, tự tin cũng cho người khác cảm giác an toàn đôi lúc cũng rất đáng yêu, ôn nhu. Còn nam tử trước mắt hào sảng, tùy tính cuồn dã như một cơn gió, rất khó nắm bắt.

" Ngươi là ai? Tại sao lại vào phòng ta?"

" Ôi chao! Tiểu nương tử, ngươi trở về rồi à? Nàng đi đâu ta chờ ở đây cũng thật lâu "

" Đừng dòng dài ngươi là ai?"

" Không phải đâu! Ta ở dưới đây nhìn nàng lâu như vậy nàng ngay cả nhìn đều không nhìn thấy ta. Chẳng lẽ nhan sắc của ta đã giảm xuống" nam tử biểu lộ khiếp sợ sau đó lại như lầu bầu tự nói.

" A không sao! Nàng nhìn ta vài lần sẽ thích ta thôi. Tiểu nương tử, ta gọi Hàn Như Liệt, cũng thật là nếu như lúc ở đài tỷ võ sớm một bước cứu nàng thì nàng đã là nương tử của ta" giọng nói có chút tiếc nuối.

" Ăn nói hàm hồ. Mời ngươi ra khỏi phòng của ta" nàng biết người này rất mạnh, nàng không thể là gì được hắn.

" Ôi! Tiểu nương tử, ngươi đừng tức giận. Vị huynh đệ thú vị kia đâu rồi? Mộ gia cũng thật là sao lại để nàng ở tiểu viện nhỏ rách nát này? Không bằng nàng đi theo ta chắc chắn sẽ tốt hơn " Hàn Như Liệt ra lời vui đùa không chút cố kị. Đột nhiên sắc mặc đại biến, bị đá bay ra ngoài sân sau đó là những trận quyền đấm cước đá.

Quân Thiên Vũ tâm trạng không tốt trở lại Thanh Phù viện thì thấy cái tên tiểu bạch kiểm phong tao đang ở trong phòng còn chọc ghẹo Ly nhi. Lửa giận không chỗ phát tiết, hắn đến vừa lúc. Nàng tiếp cận điểm huyệt sau đá ra ngoài.

Nói đến điểm nguyệt cũng là nhờ Ly nhi nhà nàng, rốt cuộc ở bên Chỉ Ly nhiều năm như vậy cũng không phải là công không, tuy chỉ là chút da lông bên ngoài nhưng đối với nàng vẫn rất hữu ích.

Hàn Dạ thấy thiếu chủ nhà mình bị đánh muốn chạy tới cứu nhưng lại bị Thiên Vũ dùng tơ bạc trói chặt. Hắn làm cách nào cũng không thể cắt đứt. Càng giẫy giụa ngân tuyến càng cắt sâu.

Ngân tuyến là từ thiên sát cổ giới đi ra làm sao có thể là phàm vật nói cắt là cắt. Nó bình thường được Thiên Vũ khâu trên cổ tay áo vừa đẹp lại bí mật ít người để ý đến. Kết hợp với phong hệ càng trở nên linh động có sức sống. (Có phải cảm thấy giống Đông Phương Bất Bại không? T kg phải có ý đây là trường hợp)

Hàn Như Liệt thì càng đơn giản, thừa dịp điểm huyệt còn hạ cái tiểu phong ấn, phong linh lực của hắn lại.

" Nếu không muốn tên kia chết thì bảo hắn đừng động đậy"

" Hàn Dạ, ta không sao đừng cố sức "

Nhìn một loạt chuyện xảy ra trước mắt. Mộ Chỉ Ly rất ngạc nhiên ' Vũ đã mạnh đến như vậy sao?'. Lúc này này nàng mới lấy ra đan dược ném cho Hàm Dạ sau đó đến bên cạnh Thiên Vũ.

Nhìn cái tên 'phong tao' nằm dưới đất bị đánh thành đầu heo, Thiên Vũ rất hài lòng "Ngươi đến đây là muốn làm gì? "

" Không có chuyện gì chỉ cảm thấy các ngươi thú vị nên muốn kết giao bằng hữu mà thôi"

" A! Hàn công tử muốn kết giao bằng hữu nhưng lại vào phòng của thê tử ta. Ngươi quả thật là có thành ý" lời nói mỉa mai chăm chọc trắng ra.

" Bây giờ ngươi có thể đi" thu lại phong ấn và ngân tuyến loi kéo Chỉ Ly vào phòng.

" Chờ đã" Mộ Chỉ Ly không vào theo mà nhìn chằm chằm vào Hàn Như Liệt. Đến nỗi hắn cũng bối rối nhở trên mặt có thứ gì.

Sau một khắc, Mộ Chỉ Ly lại nói ra lời khiến Hàn Như Liệt ngây người: “Ngươi trúng độc.”

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói ra những lời này, ngữ khí lại chắc chắn, không thể nghi ngờ, nàng tin rằng mình tuyệt đối không phán đoán sai, bởi vì con mắt phải của Hàn Như Liệt bị Vũ đánh sưng lên, ẩn ẩn có thể nhìn thấy mạch máu màu đen, nàng hiểu rõ độc dược, chỉ nhìn đã biết hắn đã trúng độc. Vũ chỉ đánh bị thương ngoài da sẽ không gây tỗn hại quá lớn.

“Nàng nói gì?” Hàn Như Liệt vốn cho Mộ Chỉ Ly đang lừa mình, nhưng nhìn bộ dạng nghiêm túc của nàng lại không giống như nói đùa, tuy hắn mới chỉ quen Mộ Chỉ Ly không bao lâu, nhưng đối với tính cách của nàng, hắn cũng hiểu được vài phần.

“Ngươi trúng độc.” Mộ Chỉ Ly lặp lại lần nữa: “Hơn nữa có lẽ đã trúng độc được một thời gian rồi, loại độc này là độc mãn tính, nếu không sớm giải, qua bảy ngày nữa sẽ không thể cứu chữa.” 

“Gần đây có phải ngươi cảm thấy cây xương sườn thứ ba của ngươi trở nên đau nhức? Mỗi lần đau cũng không phải rất kịch liệt, có thể nhịn được, có điểu rất không thoải mái?”

Hàn Như Liệt thu hồi thần sắc bỡn cợt, sắc mặt trở nên ngưng trọng, Mộ Chỉ Ly nói không sai, dạo gần đây mình đúng thật bị vậy. Hắn còn nghĩ rằng khi mình luận võ để lại chút vấn đề, không nghĩ tới mình lại bị hạ độc, hơn nữa còn trong thời gian dài, mình đây thậm chí không biết? Mình vẫn luôn để ý đến chuyện ăn uống, đến tột cùng đã bị hạ độc lúc nào?

Nếu Mộ Chỉ Ly biết được ý nghĩ của Hàn Như Liệt, nhất định sẽ rất kinh ngạc, nàng thật không ngờ Hàn Như Liệt thế mà lại tin tưởng mình.

“Làm sao nàng biết?” Hàn Như Liệt tò mò hỏi, hắn phát hiện nương tử của mình còn giỏi không ít chuyện!

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly mở miệng nói: “Ta là Dược sự, mặc dù chỉ mới nhập môn, luyện đan cũng chẳng thế luyện được đan dược phẩm chất cao, nhưng có biết sơ lược về độc tố.”

“Không nghĩ tới nàng lại có bản lĩnh đến thế a! Nếu nàng không nói cho ta biết, chắc hẳn bảy này sau Hàn Như Liệt ta sẽ chết chắc rồi. Điều này càng chứng tỏ hai ta rất hữu duyên ” Nghĩ vậy, Hàn Như Liệt cũng có chút sợ, hoàn toàn chính xác, nếu hôm nay Mộ Chỉ Ly không nói cho hắn biết, chắc hẳn hắn không thể phát hiện.

Mộ Chỉ Ly không để ý đến lời trêu chọc của Hàn Như Liệt, ngay lúc này mà Hàn Như Liệt còn có tâm trí để đùa giỡn, điều này đã chứng minh tâm lý của hắn có bao nhiêu mạnh mẽ, đổi lại là người bình thường, lúc biết rõ việc này, nhất định sẽ thập phần khẩn trương, nhưng mà hắn lại hoàn toàn ngược lại.

“Vậy, nàng nói xem độc này, khó giải không?” Hàn Như Liệt thấy Mộ Chỉ Ly không chú ý đến vẻ bỡn cợt của mình, không nhịn được chuyển lời về chuyện kia, đầu tiên hắn cần giải độc trên người mình, sau đó quay lại kia tra xem đến tột cùng lần này ai muốn hại mình! Hắn tuyệt đối không buông tha cho kẻ kia!

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Khó, độc này rất khó phối, nguyên liệu rất phức tạp, ngươi chờ ở đây một lúc, ta ra ngoài một lát.” Vừa nói xong, Mộ Chỉ Ly không thèm để ý đến Hàn Như Liệt, trực tiếp ra ngoài.

Nhưng mà, nơi nàng đến không phải là nơi nào khác, mà là phố dược liệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro