chap 14
Mina vừa về tới nhà thì không thấy bóng dáng Momo đâu .. Cô uể oải ngồi xuống ghế sofa định lấy điện thoại gọi cho chị mới biết thì ra điện thoại của cô đã hết pin tắt nguồn từ chiều tới giờ ..
.
Momo có lẽ đã đến công ty làm việc .. Cô vào bếp nấu một ít điểm tâm khuya .. Vừa nấu nướng vừa ngâm nga hát ..
Nghĩ tới cảnh chút nữa về thế nào chị cũng sẽ oán than Bà xã ơi .. Bà xã à .. chị đói .. Nghĩ tới đây cô cười híp cả mắt ..
.
Một trận gió thổi qua .. Lá cây bên ngoài phát ra tiếng kêu xào xạc .. Dự báo thời tiết nói tối hôm nay có thể trời sẽ mưa ..
.
Mina vội vã đóng cửa sổ , kéo rèm lại .. Tiếng sấm nổ đùng bên ngoài khiến cô giật mình hoảng hốt ..
Cô vội vàng chạy tới bên giường .. Lấy chăn đắp kín mình .. Cô với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn làm việc run rẩy gọi cho Momo.
Điện thoại chị không liên lạc được .. Vì sao đến bây giờ chị vẫn chưa về .. Chị đi làm vẫn chưa xong sao .. ? Vì sao chị lại tắt máy ? .
Bên ngoài tiếng sấm vang càng lúc càng lớn .. Cô cầm điện thoại trong tay .. Không có lấy một cuộc gọi nào gọi đến ..
.
3 giờ sáng , ngoài cửa lớn biệt thự vang lên tiếng xe hơi ..
Đáy mắt Mina vui mừng .. Lập tức chạy ra ngoài , gấp tới mức suýt té ..
Momo bước vào nhà , trên người chị nồng nặc mùi rượu .. Bước đi lung lay không vững ..
Sống cùng nhau lâu như vậy .. Cô chưa bao giờ nhìn thấy chị say như thế này .. Cô đứng xa như vậy mà vẫn ngửi thấy mùi rượu chắc chắn là chị uống rất nhiều ..
.
Cô bước tới định đỡ chị lên phòng nghỉ .. Chưa kịp nắm lấy tay chị thì đã bị chị hắt tay ra xa ..
" Cô tránh xa tôi ra " ... Giọng nói Momo tựa như băng lạnh ngàn năm ..
" Momo.. Em " Mina cảm thấy hơi kì quái ..
Cô đã làm gì sai mà chị lại cáu kỉnh như vậy .. Ánh mắt lạnh lẽo của chị làm cô bất giác rùng mình ..
" Cút " .Chị nhẹ nhàng thốt ra một chữ .. Giống như mũi dao bén nhọn không chút lưu tình ..
" Momo.. Chị làm sao vậy ? " .. Cô khó hiểu đứng yên một chỗ nhìn chị không dám nhúc nhích ...
Tại sao buổi sáng chị vẫn đang rất cưng chiều cô .. Mà bây giờ lại hoàn toàn xem cô là ngừời xa lạ .. Có khi nào chị say quá .. Vết thương trên đầu tái phát lại quên mất cô là ai không ?
.
" Câm miệng .. Cút lên phòng .. Đừng để tôi nhìn thấy mặt cô " .. Tròng mắt đỏ thẩm của Momo bắn ra ý lạnh khiếp người ..
" Em .. " Mina bị chị dọa hoảng sợ .. Bờ môi run rẩy , ngập ngừng không dám lên tiếng nói ...
Uất ức chồng chất , đôi mắt trong veo của cô ngập tràn nước .. Một giọt nước mắt lăn dài trên gò má ..
.
" Tôi hỏi cô .. Buổi chiều nay là cô đi đâu " ... Momo đứng lên chậm rãi đi về phía cô .. Ngón tay dài nắm chặt cằm cô .. Mỗi một câu nói ra đều mang theo vẻ nguy hiểm chết người ..
" Em đi mua sắm với đồng nghiệp ,, " .. Cô nuốt nước mắt vào trong , lúng túng trả lời ..
.
" Mina ssi .. Ngay cả cơ hội thành thật cuối cùng mà cô cũng không cần " ..
Nụ cười lạnh trên khóe môi Momo từ từ lan ra .. Lạnh lùng tới mức khiến cô sợ hãi .. Ánh mắt chị nhìn cô hoàn toàn như một người xa lạ ..
.
" Nếu cô không đi .. Thì tôi đi " .. Dứt lời anh lạnh lùng nhìn cô một cái , dứt khoát rời đi ..
" Mo... Momo " ... Cô sững người không hiểu những lời chị nói là có ý gì ..
Tới khi định thần sợ hãi đuổi theo .. Thì chị đã lên xe .. Chiếc xe khởi động nhanh chóng biến mất trong màn đêm tối ..
.
Đã bốn ngày , Mina không thấy Momo trở về ..
Ngày mốt đã là ngày cử hành hôn lễ ..
Cô ôm gối ngồi ở góc giường , mùa đông đã đến .. Cây cỏ bị phủ một lớp tuyết mỏng trắng xóa vẻ đẹp bi ai tựa như cô lúc này ..
.
Bà quản gia bước đến sau lưng Mina. Đã vài ngày cô không ăn được một bữa ngon lành .. miễn cưỡng lắm thì chỉ húp được ít cháo .. Cô vốn dĩ đã gầy bây giờ chỉ còn da bọc xương .
"Myoui Tiểu Thư .. Cô gì đứa nhỏ trong bụng mà ăn chút gì đi " ... Bà đến gần khuyên nhủ ..
" Tôi không muốn ăn " ..
Bà thở dài đem mâm thức ăn đi hâm lại bê lên phòng cô thêm một lần nữa ..
" Tôi có việc phải đi ra ngoài .. Thức ăn tôi đã hâm lại .. Lúc nào tiểu thư đói thì nhớ ăn " ..
.
Cô im lặng không trả lời , đem mặt dán sát vào cửa sổ nét mặt vô cùng ảm đạm ..
Cô nhìn phía dưới thấy bà quản gia đã rời đi .. Cả ngôi biệt thự to lớn trở nên vô cùng im lặng ..
Người giúp việc trong nhà cô đã cho nghỉ hết chỉ còn mỗi bà quản gia phụ trách trông coi nhà cửa ..
Cô không thích quá đông người .. Chỉ muốn không gian chỉ có anh và cô .. Chỉ là từ khi Momo không về nơi này cũng đã mất đi không khí náo nhiệt ..
.
Nhìn phòng ngủ trước kia của hai người , bây giờ chỉ còn lại mình cô ..
Trái tim đau đớn như thế nào chỉ mình cô hiểu ... Mina lặng lẽ bước tới bên tủ lớn lấy ra chiếc guitar .. Nhớ tới khung cảnh hạnh phúc ngày xưa mà gảy nên tiếng nhạc đau thương ..
.
[ Sự ấm áp ấy dường như vẫn còn đọng lại trên đầu ngón tay
Chị đã ở đây
Mùi hương của chị , gương mặt của chị
Xin hãy nhìn em , hãy thẳng vào em đây
Em cảm nhận thấy chị cũng có cảm xúc như vậy
Thật khó để hiểu được lời nói của chị , và cả nụ cười ấy nữa
Em đã cố gắng để hiểu được nó
Tại nơi mà chúng ta dường như rất gần nhau
Vào khoảnh khắc mà em và chị dường như hòa với nhau
Dù chỉ đi dạo với chị dưới mưa thôi cũng khiến em cảm thấy thật hạnh phúc
Nhưng chị chẳng còn ở đây nữa
Làm sao em có thể sống khi xóa bỏ hình bóng chị
Khoảng thời gian hai ta đi cạnh nhau
Những kỉ niệm , cảm xúc ấy vẫn còn đọng lại nơi đây
Em sẽ chỉ đứng ở đó thôi
Bởi vì em thực sự rất nhớ chị ....
.
Tiếng nhạc vừa dứt nước mắt cô cũng không ngừng chảy xuống .. Trong lòng chua xót có .. Nhớ nhung có ..
.
Phía dưới phòng khách vang lên tiếng bước chân ..
Mina lau nước mắt từ cầu thang bước xuống đã thấy Irene nhàn nhã ngồi ở ghế sofa cùng hai người phụ nữ khác ..
Trong đó có một người từng là người hầu ở đây ..
.
Irene mục đích hôm nay cô ta đến đây là gì ?
.
Hộp đêm buổi chiều không một bóng người ..
Riêng trong căn phòng Vip xa hoa , có một người đang ngồi im lặng .. Trong không khí tiêu biểu chỉ có mùi rượu ..
Một người con gái trên người một trang âu phục đắt tiền , gương mặt xinh đẹp ..
Không sai người con gái này chính là Hirai Momo ..
.
Hóa ra bốn ngày hôm nay , buổi sáng thì chị ở công ty .. Buổi chiều lại đến đây đắm chìm trong men rượu ..
Nhìn thấy cô rơi lệ lòng chị đau đớn biết mấy .. Nhưng cuối cùng chị lại không có đủ dũng khí để đối mặt cùng cô ..
.
Trên bàn vỏ rượu ngổn ngang , vẻ mặt Momo không một chút biểu cảm .. yên lặng cầm chai rượu uống một hơi như nước ..
Đột nhiên phía bên ngoài truyền đến tiếng cãi nhau ồn ào :
"Xin lỗi .. Không có lệnh của Hirai Tổng bất cứ ai cũng không được vào trong "
" Các người cút ra cho tôi .. Có chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm " .. Dahyun gào thét với đám vệ sĩ đang ngăn không cho cô vào cửa ..
.
Dahyun mấy hôm trước có gọi về biệt thự hỏi thăm Mina nào ngờ lại gặp bà quản gia bắt máy ..
Tới bây giờ anh mới biết chuyện Momo mất trí , cả chuyện Mina bị đổ tội là gián điệp thương mại rồi chuyện Momo đã mấy ngày không chịu về nhà đều được bà tường thuật lại ..
.
Chị là người ngoài cuộc dĩ nhiên đầu óc có thể phân tích rõ ràng căn cứ theo lời bà quản gia thì chỉ có thể là Mina bị người ta tính kế hãm hại ..
Momo hành động cực đoan như vậy cũng không thể nào trách cậu ấy .. Bởi vì trong quá khứ cậu ấy đã từng bị Sana phản bội .. Cũng từ đó trong lòng cậu ấy hình thành sự chiếm hữu rất mãnh liệt .. Thêm nữa cậu ấy rất ghét sự giả dối ..
.
Hình ảnh mà cậu ấy nhìn thấy , đương nhiên sẽ khiến Momo thấy tổn thương .. Cảm giác bị người phụ nữ mình yêu thương phản bội .. Nói không chừng cậu ấy sẽ gây ra những chuyện khiến bản thân mình hối hận cả đời .
.
Dahyun vừa đáp máy bay xuống đã vội vã đi tìm Momo.. Hi vọng mọi chuyện sẽ còn cứu vãn được ..
.
" Để cậu ta vào " ...
Dứt lời cảnh cửa phòng mở ra ... Dahyun tiến vào bên trong ngồi xuống ghế sofa bên cạnh Momo ..
" Chuyện gián điệp thương mại là bá tước Jimin và con bé tình nhân của hắn .. Tên gì ấy nhỉ .. Đúng rồi làBae Irene hợp tác đạo diễn .. Còn phần Mina cô ấy là người bị hại .. " ..Dahyun lạnh lùng mở miệng ..
Thấy Momo im lặng không quan tâm .. Dahyun nói tiếp ..
" Còn chuyện ở khách sạn Twice tôi đã tự tay điều tra .. Camera ghi ở đó chỉ nhìn thấy Mina và người đàn ông đó đơn giản chỉ là uống cafe không hề có bất cứ hành động nào quá đáng .. Còn số điện thoại ẩn danh gửi ảnh cho cậu tôi đã tra ra được cũng là của cô gái tên Irene.. "
.
Nghe tới đây , ánh mắt Momo nheo lại .. " Cậu lặp lại lần nữa "
" Tự dưng bị người mình yêu khinh bỉ , làm nhục chưởi bới trong khi bản thân còn không hiểu mình đã làm gì sai .. Tôi đoán hiện giờ cô ấy chắc là đang rất đau khổ " ...
.
Lòng Momo nhíu chặt lại ..
Chị nhớ tới vẻ mặt uất ức khổ sở của cô .. Nghĩ tới đây , chị không khỏi vội vã lái xe trở về biệt thự ...
Chị muốn gặp cô .. Muốn nói cho cô rằng là chị hiểu lầm cô ..
.
Bên trong biệt thự lúc này ~
" Irene.. Cô đến đây tìm tôi để làm gì " ..Mina bất an đặt hai tay lên bụng ..
" Gặp lại bạn cũ mà cô không vui mừng sao ... Thật là khiến tôi hơi buồn đó " ..
" Irene mời cô về cho , ở đây không chào đón cô " .. Mina đột nhiên có dự cảm xấu , vẻ mặt cũng tràn đầy đề phòng ..
" Cô có tư cách gì mà đuổi tôi .. Nói cho cô biết .. Chỉ chút nữa thôi khi đứa bé trong bụng cô mất đi .. Momo cũng sẽ vứt bỏ cô thôi " ... Irene tức giận đứng lên quát lớn ..
.
" Đứa bé mất đi ? .. Cô muốn làm gì " ... Mina sợ hãi , quay người chạy lên phòng ..
Lúc gần bước chân tới phòng .. Rất nhanh bị hai người phụ nữ kia bắt lại giữ chặt đè xuống đất ..
Irene cúi người một tay túm lấy tóc dài của cô ép cô đối diện với gương mặt ả .. Trên mặt cô ả tràn ngập tức giận ..
" Cô còn hỏi tôi muốn làm gì .. Cô cướp Momo từ tay tôi .. Món nợ này tôi sẽ tính sổ với cô .. "
.
Irene một lần nữa đi xuống lầu , lúc trở lại cô ả lấy ra từ trong giỏ xách một lọ thuốc màu đỏ ..
Dưới vệt nắng chiều khuôn mặt ả lộ ra vẻ nguy hiểm ..
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
V
ote & cmt
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro