Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3:Quà sinh nhật

Không gian im lặng bao trùm Từ Sở Văn không nói thêm gì trực tiếp kéo người đi

Ra tới ngoài Trần Kha đã đợi sẵn từ nãy đến giờ thấy hai người thì liền mở máy chuẩn bị chạy

Từ Sở Văn để nàng ngồi vào trước rồi cậu mới từ từ đi vòng lại ngồi kế bên

Trần Kha lái xe ra khỏi biệt thự Chu Thị đi một đoạn thì đưa tay lấy gì đó rồi quăng xuống phía dưới

" Cậu đừng khóc nữa mau lau nước mắt đi " - Trần Kha

" Kha Kha nói đúng đó cậu đừng khóc nữa " - Từ Sở Văn vừa nói vừa rút khăn giấy lau nước mắt cho Chu Di Hân

Chu Di Hân nhìn cậu một lúc rồi lại ôm cậu mà òa khóc

Từ Sở Văn không biết phải làm gì chỉ có thể ôm lấy nàng vỗ về an ủi

" Chạy đến nhà cậu đúng không Từ Xuẩn? " - Trần Kha dừng xe xoay xuống hỏi

" Ừm chạy đến nhà tớ đi " - Từ Sở Văn gật đầu tay vẫn đang vỗ vỗ vào lưng nàng an ủi

Trần Kha thở dài đưa tay xuống phía dưới đến đầu của nàng cậu vuốt tóc nàng vài cái nói - " Cậu đừng khóc nữa khóc nhiều quá sẽ sưng mắt đó "

Sau đó Trần Kha quay về chỗ ngồi lái xe thẳng đến nhà Từ Sở Văn

Bọn họ không dám nói với Bách Hân Dư chuyện vì nàng không cho bọn họ nói

__

Ông Chu ngay sau khi Chu Di Hân rời đi thì tức đến nổi thở không thông - " Chắc chắn là vì chơi với loại " tạp chủng " như vậy nên nó mới thành ra thế này "

" Ba à! " - Hai cô con gái lớn nghe từ nãy đến giờ cũng chẳng nghe lọt từ nào nữa mà bỏ đi

__

Bách Hân Dư ở nhà trong lòng cứ như có hàng trăm ngọn lửa khó chịu không thôi

Cô còn chẳng rốt cuộc bản thân đang bị gì?

Bỗng nhiên nhớ tới nàng Bách Hân Dư lấy điện thoại ra điện nàng

Chu Di Hân bên này vẫn còn đang khóc nghe điện thoại reo vốn định không quan tâm nhưng Từ Sở Văn liếc nhìn thấy tên người gọi thì liền lên tiếng - " Chu Chu là cậu ấy gọi "

Chu Di Hân nghe vậy thì ngốc đầu dậy cố gắn dừng khóc mà bắt máy

" Bạch Bạch "

" Chu Chu em về đến nhà chưa? "

" Em về rồi,xin lỗi em quên nhắn với chị " - Nhưng thật ra là không có thời gian để nhắn

" Ừm vậy nghỉ ngơi đi,chị cúp máy đây "

" Vâng "

Cuộc hội thoại kết thúc hai mắt nàng lại một lần nữa đỏ lên nàng yêu chị ấy từ rất lâu rồi nhưng không nói ra

Là vì nàng sợ

Nàng sợ cô chỉ xem nàng như là em gái

Nàng sợ khi nàng nói ra cô sẽ ghét bỏ mà tránh né nàng

Nàng sợ cô sẽ giống như ba mẹ nàng buông những lời khiến nàng đau khổ không thôi

Nàng chính là không biết rốt cuộc cô có yêu nàng hay không nên mặc nhiên mà giữ thứ tình cảm này ở trong lòng

Người trong cuộc không nhìn thấu nhưng người ở ngoài như Từ Sở Văn hay Trần Kha lại nhìn thấy cái thứ tình mơ hồ của họ rất rõ ràng

" Cậu đừng khóc,ngoan nín đi " - Từ Sở Văn chỉ biết ở đây nói những lời này

Vì cậu chẳng thể làm gì khác, nhìn người mình yêu đau khổ vì những việc như này cậu còn có thể làm gì khác sao?

Nếu như người nàng yêu không tốt với nàng khiến nàng khóc thì cậu còn có thể kéo nàng lại bên mình nhưng hiện tại thì không phải như vậy

Đến nhà của Từ Sở Văn cậu bế Chu Di Hân lên phòng của mình vì khóc quá nhiều cùng với giờ cũng đã trễ nên nàng đã ngủ quên trong lòng cậu

Đặt nàng xuống giường kéo chăn đấp cho nàng cậu bước ra ngoài nhẹ nhàng đóng cửa lại

" Việc này bây giờ chỉ có thể như vậy thôi " - Trần Kha thở dài nói

Từ Sở Văn không trả lời chỉ thở một dài rồi lắc đầu

Sáng hôm sau,Chu Di Hân tỉnh dậy thấy mình đang nằm trên giường còn phía dưới sofa là Từ Sở Văn

Nàng liền có chút áy náy khi làm liên lụy đến cậu nhưng nhìn thấy sắp trễ nàng liền gọi cậu dậy

Sau đó thì cùng đi đến trường sợ sẽ Bách Hân Dư biết chuyện cả ba người đều cố gắng tỏ ra bình thường

Từ Sở Văn đưa nàng gần đến trường thì liền tách ra để nàng vào trước

Bách Hân Dư nhìn thấy nàng thì liền chạy đến đưa cho nàng chai nước rồi nắm tay cùng nàng đi vào

Từ Sở Văn ở phía sau nhìn thấy tất cả cũng chỉ cúi mặt đi tiếp

__

Bách Hân Dư nhìn trên lịch đã gần đến sinh nhật của Chu Di Hân thì liền điện cho quản gia chuẩn bị một căn biệt thự ở gần biển để tổ chức sinh nhật bất ngờ cho nàng

Sau khi vào đến lớp cô vẫy tay tạm biệt nàng rồi về lớp của mình

Buổi học kết thúc Chu Di Hân vẫn như thường lệ ra về cùng Bách Hân Dư

" Em đi xem phim với chị không Chu Chu " - Bách Hân Dư đột nhiên quay sang hỏi nàng

" Xen phim? chị mua vé rồi à? " - Chu Di Hân

" Ừm mua rồi " - Bách Hân Dư đưa vé trước mặt nàng gương mặt cô lộ rõ ý cười

Rồi cả đi xem phim

Sau khi xem xong Bách Hân Dư ngỏ ý muốn đưa nàng về nhưng nàng không đồng ý với mấy lý do không đâu vào đâu

Bách Hân Dư về đến nhà nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy nàng từ lúc đi chơi đến giờ rất lạ nhưng hỏi thì vẫn không có câu trả lời nào thỏa đáng

Bách Hân Dư gạt bỏ suy nghĩ đó qua một bên rồi lên xe đi đến nơi mà cô chuẩn bị cho nàng vào ngày sinh nhật

Bước xuống xe đi vào trong căn biệt thự không mấy nổi bật chỉ có một màu trắng nhưng đó là bên ngoài còn bên trong thì đã được chuẩn bị rất kỹ càng

Đồ đạc vậy dụng được trang trí rất sinh động chỉ đợi đến sinh nhật nàng rồi chuẩn bị thêm vài thứ là xong

Chu Di Hân sau khi về nhà thì nhận thấy mùi thơm từ trong bếp

Từ Sở Văn đã nấu đồ ăn và chỉ đang đợi nàng về rồi cùng ăn

Từ Sở Văn thấy nàng về liền kéo ghế gọi nàng đến thưởng thức

Vì thích ở một mình nên nhà cũng không có giúp việc nên những việc nấu nướng này đều một tay cậu tự nấu

" Có ngon không? " - Thấy nàng như đã dịu đi phần nào mà chăm chú ăn thức ăn nên cậu hỏi một câu

" Ngon lắm,cậu tự nấu hết sao? " - Chu Di Hân hết lòng khen ngợi những món ăn mà cậu làm nó thật sự rất ngon

" ừm,ngon thì ăn nhiều vào " - Từ Sở Văn gắp một miếng thịt bỏ vào chén nàng rồi mới bắt đầu ăn

Ăn xong hai người lên phòng lúc này có chút ngượng mặc dù cả hai đều là con gái nhưng việc ngủ chung cũng không ổn lắm hơn hết cậu còn có loại cảm xúc đặc biệt với nàng

" Cậu ngủ trên giường đi,tớ ngủ ở đây " - Từ Sở Văn nói rồi lên sofa nằm

" Thôi tớ đã ở nhà cậu còn bắt cậu phải ngủ ở đây không được đâu " - Nàng chạy đến kéo tay cậu nói

" Cậu ở nhà của tớ thì phải nghe lời tớ mau lên giường đi " - Từ Sở Văn bất lực đành dùng giọng điệu này để nói với nàng

Cậu thấy nàng vẫn đứng đó liền kéo nàng đến giường hai tay để trên vai nàng ghì nàng xuống giường dùng chăn phũ lên ngang người nàng

" Ngủ đi,không có cãi nữa " - Từ Sở Văn nói một câu rồi quay về sofa nằm ở đó một lúc cũng chìm vào giấc ngủ

_____Hết chap 3_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro