Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Happy ending

"Will you swear to love her whether or not she is sick or healthy, wealthy or poor, always loyal to her until her hair turns gray?" ("Con có thề, sẽ yêu cô ấy cho dù cô ấy khỏe mạnh hay ốm đau, giàu có hay nghèo hèn, sẽ luôn trung thành với cô ấy đến khi tóc cô ấy ngã màu?")

"Yes, I do." ("Vâng, con xin thề.")

Hai người bay sang Mĩ đăng kí kết hôn, không những lễ cưới kết thúc thành công, mà còn có cả sự hiện diện của gia đình và bạn bè thân thiết tại buổi lễ. Trong đầu nàng liên tiếp là những câu nói khi nãy của Andy, Khúc Tiểu Tiêu cảm thấy mình hạnh phúc như muốn bay lên. Mặc dù quần quật cả ngày, nhưng nàng một chút cũng không thấy mệt, bây giờ căn phòng này, chính là tổ ấm của nàng và Andy.

Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, Khúc Tiểu Tiêu đang suy nghĩ, phải làm thế nào để đêm tân hôn này thật có ý nghĩa đây?

Nàng ra ngoài chuẩn bị những cây nến, nàng chọn một bản nhạc phù hợp, vỗ vỗ hai cái gối, sau đó dành thời gian ngồi soi gương, nàng nhìn vào gương nói những câu như hoa như ngọc rồi tự cười thầm, Khúc Tiểu Tiêu xinh đẹp thế này, Andy làm sao chịu nỗi đây?

Andy có hơi áp lực, cô đã tắm xong, có điều vẫn còn chưa tắt nước, cô nhìn mình trong gương, không ngừng hít vào thở ra.

Không cần nghĩ cô cũng biết, chắc chắn giờ này, bên ngoài tiểu yêu tinh háo sắc kia, đang rất nao núng không ngừng đi đi lại lại trong phòng, ngủ chung một giường không phải là lần đầu, có điều hôm nay không giống như vậy.

Lúc nào cô cũng nghĩ cô là người bị động, bây giờ đã kết hôn rồi, làm sao cô có thể can tâm là người nằm dưới được chứ?

Andy bị thúc giục bởi tiếng nước chảy, cô cố gắng khắc chế bản thân mình, cầm lấy tay nắm cửa, trước sau cũng phải đối diện thôi, cố lên nào Andy!

Cũng vào lúc này, cửa đột nhiên vang lên, kéo theo là một tràn âm thanh: "Mở cửa nào Khúc Tiểu Tiêu, tôi biết cậu có trong nhà, cậu có khả năng kết hôn, sao không có khả năng mở cửa hả......"

"Ngưu Oánh Oánh?" Khúc Tiểu Tiêu nghe thấy giọng nàng, bực bội đứng dậy, "Bà đây phải giết nhà ngươi!"

Lúc cô vừa dùng dằng đi đến mở cửa, liền nghe thấy câu "Quậy đêm động phòng" của một đám người truyền tới, trước mặt là Ngưu Oánh Oánh, Phàn Thắng Mỹ, Quan Quan, Khổng Khổng, Lam Lam còn có cả mẹ nàng nữa, hiếm khi lại thấy các cô gái tụ tập ở đây.

"Các người, làm gì ở đây?"

"Quậy đêm động phòng." Ngưu Oánh Oánh chồm đầu lên, nhìn vào bên trong: "Chị Andy đâu rồi? Tại sao không ra tiếp đón chúng tôi?"

"Quậy cái gì mà quậy, bây giờ trễ lắm rồi không sợ mọi người phàn nàn à, hơn nữa đây là đám cưới kiểu Tây, sẽ không có cái chuyện "Quậy đêm động phòng" ở đây đâu!" Khúc Tiểu Tiêu đang ra sức ngăn cản mọi người ở ngoài, hoàn toàn không có ý cho họ vào trong.

"Nhưng mà cô Khúc nói vậy, mọi người tuy ở Mĩ những tâm vẫn ở nước nhà, "Quậy đêm động phòng" là một cách biểu đạt sự chúc phúc đó."

"Phải đó con gái à, càng náo nhiệt càng tốt!"

Khúc Tiểu Tiêu mở to mắt, thầm nghĩ mình đào đâu ra một người thân thế này, "Mẹ à, sao mẹ lại đi cùng mấy người lú lẩn này vậy."

"Sao lại là lú lẩn hả, Tiểu Tiêu, không phải trước đây cậu cũng là người thích náo nhiệt sao." Khổng Khổng nói, rồi đánh mắt bảo Lam Lam phụ họa thêm.

"Các bà cô của tôi ơi, làm ơn trở về phòng mình đi." Nàng chắp hai tay van nài: "Xin các người đó, mau trở về đi."

"Không được đâu, quậy được đêm động phòng chúng tôi mới thu được nhiều may mắn, sao có thể trở về được." Phàn Thắng Mỹ cười, đưa ngón trỏ lên lắc lắc ý bảo "Không bao giờ", mọi người đồng thanh đáp: "Đúng thế."

"Vậy, ở đây đợi tôi được không?" Khúc Tiểu Tiêu nhìn xiên qua bọn họ, cười bảo: "Nói đi, làm gì mới không quậy nữa nào?"

Mẹ tiểu Khúc làm đại biểu: "Vậy thì, cho mỗi người một bao lì xì đi."

"Mẹ đúng là không khách sao vậy à." Khúc Tiểu Tiêu vừa lườm lườm, vừa rút túi tiền ra.

"Cho ít là không đủ may mắn đâu đấy nhé."

"Mẹ có phải mẹ ruột của con không vậy?" Nàng ấm ức, rút thẻ của mình ra.

Mẹ tiểu Khúc liền không nhận, Ngưu Oánh Oanh cười lớn: "Cô à, bọn con đã nói rồi mà, Tiểu Tiêu vì Andy đến tiền cũng không cần nữa rồi!"

Khúc Tiểu Tiêu đảo con mắt, "Là có ý gì?"

"Mấy đứa nói với mẹ mà mẹ không tin, bây giờ thì, tính cách con gái mẹ đúng là đã thay đổi rồi." Mẹ tiểu Khúc phất tay lên: "Vụ cá cược đã xong, đi, cô đưa mấy đứa đi chơi!"

Mọi người hoan hô, cùng nhau giải tán, Khúc Tiểu Tiêu đứng tần ngần nửa ngày: "Hả, đang đùa mình đấy à."

Nàng đóng "sầm" của lại, quay đầu lại đã nhìn thấy Andy đang trong một chiếc đầm ngủ, trông nó rất mềm mại dễ chịu.

"Bọn họ đi rồi à?"

"Ừm." Khúc Tiểu Tiêu vừa thấy cô đã dồn lực chú ý trên người cô, nên không có trả lời dài dòng, lúc nàng đang nhìn xuống phía dưới, da thịt Andy như theo tốc độ đỏ hết cả lên, Khúc Tiểu Tiêu chớp chớp con mắt, rất muốn cắn một cái nha.

Một cô gái mới vừa đi ra từ phòng tắm, và một cô gái với đôi mắt chăm chú đang đứng đối diện, xung quanh còn thắp rất nhiều nến, có cả tiếng nhạc du dương, nếu nói bây giờ không xảy ra chuyện gì thì đến quỷ cũng chả tin.

Andy giả vờ như không thấy gì, nhìn không khí xung quanh một lúc: "Đi ngủ thôi."

Khúc Tiểu Tiêu không trả lời, nhịp tim đập càng lúc mạnh hơn, trong đầu toàn là ý niệm muốn ôm cô, hôn cô. Sau đó cơ thể giống như rất muốn làm gì đó mà lại làm không được, Andy đi vào phòng ngủ, nàng lấp ló ở phía sau như cái đuôi.

Andy ngồi lên giường, hoàn toàn không biết nên chủ động ra sao, Khúc Tiểu Tiêu đứng bên giường, bị cái gì đó khiến cô không biết phải ứng xử thế nào, những ngọn nến vẫn đang sáng lung linh, tiếng nhạc vẫn đang chơi nhịp nhàng, không khí căn phòng rất lãng mạn ấm áp.

"Vậy, đi ngủ thôi." Sau một lúc lâu trầm mặc, Andy mở miệng nói.

Khúc Tiểu Tiêu đương nhiên không chỉ muốn vậy, nàng đấu tranh tư tưởng, trong lòng suy sụp, vào lúc này, ai có thể xuất hiện và nói nàng biết, nàng nên làm gì bây giờ!

Andy mở mền ra, nằm vào trong, Khúc Tiểu Tiêu như con cá cũng nhảy lên, hai người nằm cách nhau một khoảng rộng.

Thực sự không phải chỉ ngủ như vậy đấy chứ? Andy nghĩ.

Thực sự không phải chỉ ngủ như vậy đấy chứ! Khúc Tiểu Tiêu nghĩ.

Lại là sự yên tĩnh kì lạ, Andy xoay đầu lại nhìn Khúc Tiểu Tiêu, rồi từ từ, từ trong mền tìm lấy tay nàng......

Lúc bị Andy nắm lấy tay, cả người Khúc Tiểu Tiêu như pháo nổ, rồi sau đó, nàng ngồi dậy, đem Andy đặt dưới thân, thở gấp gáp.

Hai người cùng lúc thả lỏng người ra, còn tưởng rằng đêm nay sẽ trôi qua như vậy.

"Andy." Khúc Tiểu Tiêu cười lên, từ phía trên nhìn xuống cô.

Andy có hơi xấu hổ, nhìn nàng cười, hai mắt chớp chớp, như thể đang câu dẫn nàng, Khúc Tiểu Tiêu sung sướng nhìn vào cơ thể cô, sắp hôn lên thì đột nhiên, Andy dùng sức, lật ngược nàng xuống, người nào trên người nào dưới đây.

"Andy, chị muốn làm gì?" Khúc Tiểu Tiêu vội vàng chồm dậy.

"Có đi thì phải có lại, không phải sao?" Andy nói.

"Nhưng mà quá đường đột rồi." Khúc Tiểu Tiêu vừa kêu ca vừa cố gắng dùng sức đứng dậy.

"Chạy bộ mỗi ngày không lẽ bỏ phí." Andy vẫn bao vây lấy nàng, đè nàng dưới thân.

"Cũng phải cho người ta một ít thời gian chứ?"

"Được thôi, 5, 4, 3......."

Cũng vào lúc này. Các cô gái và một bà già cũng đang ngồi lại bỏ phiếu cá cược.

"Cô à......... Con nói với cô là, chắc chắn Andy sẽ nằm trên, cô có tin hay không?"

"Không, không đời nào..... Con gái cô, cô biết, nó rất có năng lực."

"Hi hi, vậy chúng ta cá cược lần nữa nha."

"Được thôi."

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bhtt