Chương 10: Nhà Tắm (H+)
Trong nhà tắm hơi nước trắng xoá lượng lờ, Lạc Tịch Ngôn đứng dưới vòi hoa sen để mặc nước ấm xối lên người, hai mắt trống rỗng thất thần nhìn gạch ốp tường màu nâu sữa.
Hàng vạn câu hỏi hiện lên trong đầu: Rốt cuộc tại sao mình phải làm chuyện này? Liên quan gì tới mình chứ? Rõ ràng mình chỉ là người ngoài cuộc thôi mà? Sao lại bị kéo vào cuộc chiến 'hậu cung' này?.
Không đúng, nghĩ kỹ thì chuyện này liên quan tới mình thật, nếu không phải do mình, Băng Băng đâu cớ gì đi chia rẽ hai người kia.
Nghĩ tới nghĩ lui một hồi, Lạc Tịch Ngôn rốt cuộc kết luận mình mới chính là đầu sỏ thật sự. Chẳng oan ức tí gì, haizz. . .
*Cạch*
Cánh cửa nhà tắm sau lưng Lạc Tịch Ngôn nhẹ nhàng mở ra, Bạch Dao Băng không mảnh vải che thân bước vào.
Đôi chân trần giẫm trên nền gạch ẩm ướt vang lên âm thanh bì bõm nho nhỏ, xoáy vào trong màng nhĩ của cô, trực tiếp giẫm lên trên trái tim cô.
Bàn tay phải đang đặt trên mặt tường đối diện của Lạc Tịch Ngôn căng thẳng siết chặt lại, sóng lưng thẳng tắp cứng ngắc không dám nhúc nhích một centimet nào. Cô nuốt nước bọt, trái tim hồi hộp đập mạnh thình thịch.
Nhìn cử chỉ người kia cứ như thiếu nữ sắp bị sơn tặc mần thịt, khiến Bạch Dao Băng phì cười: Rốt cuộc ai mới là Alpha, còn ai là Omega đây?.
Nàng cắn cắn môi, đôi mắt đẹp khẽ híp lại như hồ ly lộ ra dáng vẻ lẳng lơ, quyến rũ. Nàng tiến lại gần sát sau lưng Lạc Tịch Ngôn, đôi gò bồng no đủ trắng hếu dính lên tấm lưng dài của cô.
Vòng hai cánh tay ra đằng trước xoa xoa bộ ngực khiêm tốn của Alpha, ngón trỏ như có như không chạm lên nhũ hoa trêu chọc, khiến nó cứng rắn ngóc đầu dậy. Nàng hài lòng dần dần mò mẫm xuống phía dưới, nghịch ngợm vuốt ve hưởng thụ cơ bụng săn chắc của cô.
Đúng là thoải mái, cơ bụng A Ngôn vừa đẹp vừa hoàn mỹ, mê chết đi được.
Bạch Dao Băng xém rớt liêm sỉ mà thèm chảy nước dãi.
Sau khi đã chiếm tiện nghi người ta đủ rồi, bàn tay phải hư hỏng của nàng tiếp tục mơn trớn xuống vị trí thấp hơn một chút. Phát giác nơi yếu điểm của mình sắp bị bắt lấy, Lạc Tịch Ngôn theo phản xạ bản năng giữ chặt cổ tay Bạch Dao Băng, không cho nàng làm xằng làm bậy.
Bạch Dao Băng không giận, nàng nhón chân, kê môi mình bên dái tai cô khẽ ngậm cắn, thân mật gợi tình: "A Ngôn, mình không ép buộc cậu, nếu cậu không muốn có thể ra khỏi đây. Nhưng chuyện sau đó thì cậu tự biết".
Bị nàng đe doạ, Lạc Tịch Ngôn nhắm tịt mắt, khớp hàm siết chặt, tự thôi miên chính mình rằng:
Để dục vọng chi phối. . .
Để ham muốn thao túng. . .
Để bản năng nguyên thuỷ của Alpha bộc phát. . .
Suy nghĩ như một kẻ chỉ biết sống bằng thân dưới. . .
Trong đầu cô có giọng nói thôi thúc:
Đúng vậy, đem đứng đắn đạo đức gì gì đó quẳng hết đi, chỉ cần thoả mãn tình dục bản thân. Huống hồ đây chẳng phải là điều kiện nàng đưa ra sao, mình chỉ thực hiện đúng yêu cầu thôi. Hừ. . . chơi chết nàng ta, ả dâm nữ này.
Cô nghiến răng, gân xanh hai bên thái dương bạo phát đầy dữ tợn. Mở mắt, trong con ngươi nhuộm đỏ màu sắc nhục dục nguyên thuỷ nhất của loài người, chậm rãi buông bàn tay đang khoá cổ tay nàng, để mặc nàng muốn làm gì thì làm.
Bạch Dao Băng nhận ra cô đã tước khí giới đầu hàng, bàn tay nhân cơ hội làm càn trên hông Alpha, nắm lấy cây côn thịt mềm rũ giữa hai chân kia nhẹ nhàng xoa nắn.
Không ngoài dự đoán liền nghe được tiếng hừ nhẹ khó nhịn của Lạc Tịch Ngôn, điều này khiến nàng càng ra sức lấy lòng cô. Một tay cảm thấy không đủ, nàng bèn vận dụng thêm tay còn lại, vừa xoa vuốt mã mắt trên quy đầu, vừa cầm chuôi thân đẩy lên lột xuống.
Đã hai mươi sáu tuổi nhưng cô chưa từng trải qua chuyện tình dục, lúc yêu đơn phương và theo đuổi Liễu Nhã Hàm, cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến khía cạnh này, có thể nói tình yêu của cô xưa nay rất trong sáng. Lạc Tịch Ngôn chính xác là một cái 'xử Alpha', không có kinh nghiệm tình trường gì.
Cấm dục thời gian dài, đột ngột bị kích thích, thì làm sao một Alpha chưa trải sự đời như Lạc Tịch Ngôn cưỡng lại được sự cám dỗ mang hương vị trái cấm này. Dương vật trong tay Bạch Dao Băng tức khắc trương cứng lên, phô bày kích thước đáng kinh ngạc của con cự long vừa thức tỉnh.
Nếu Lạc Tịch Ngôn là 'xử Alpha' thì Bạch Dao Băng cũng chỉ là 'xử Omega', bất quá nàng hơn cô một chút nhờ kinh nghiệm xem PH. Lần trước do ỷ cô say rượu nên nàng mặc sức làm càn không sợ gì, hiện tại cả hai đều tỉnh táo, tuy nhìn bề ngoài nàng giống như đang chủ động câu dẫn cô, trên thực tế nàng cực kỳ xấu hổ.
Vì đưa lưng về phía nàng, nên cô mất cơ hội chứng kiến cảnh tượng rất đặc sắc, gương mặt xinh đẹp của Bạch Dao Băng đỏ chót muốn xuất huyết tới nơi. Để che giấu cảm xúc hỗn loạn, nàng cố tình trêu chọc cô:
"A Ngôn thật to lớn"
Lạc Tịch Ngôn đang nheo mắt hưởng thụ động tác trên tay nàng, nghe nàng nói lời này bất chợt xoay người lại. Hai người trần truồng đối diện nhau gần trong gang tấc, lúc này cô mới chính thức được chiêm ngưỡng cơ thể ôn hương nhuyễn ngọc của giai nhân.
Khuôn mặt trái xoan đẹp tựa tranh vẽ, làn da sáng loáng như băng, xương quai xanh như ngọc, thân hình đồng hồ cát yêu diễm gợi cảm, cần cổ thon dài trắng ngần, bầu ngực căng tràn nhựa sống, nhũ hoa phấn nộn đáng yêu, xuống phía dưới là vùng bụng phẳng lỳ không dư chút mỡ thừa, cùng khu rừng bí hiểm đen nhánh đang che lấp bảo vật ngàn năm.
Bị ánh mắt nóng rực trần trụi của Lạc Tịch Ngôn càn quét không sót bộ phận nào trên cơ thể, lỗ tai mẫn cảm đồng thời nghe rõ mồn một tiếng nuốt nước bọt của cô, khiến cửa huyệt chịu không nổi đả kích liền rỉ xuống dâm thuỷ động tình ẩm ướt.
Nàng cố nén ngượng ngùng, vòng hai tay qua cổ cô kéo đầu cô xuống môi dán lấy môi. Vội vội vàng vàng cạy mở hàm răng cô ra, luồn lưỡi mình vào trong, cấp bách tìm kiếm bộ vị giống mình, cuốn lấy chiếc lưỡi thơm ngọt khiêu lộng như vũ bão.
Cảm nhận được sự khẩn trương gấp gáp của nàng, ban đầu Lạc Tịch Ngôn còn bỡ ngỡ tức thì tỉnh táo trở lại, cô chìa tay ôm lấy eo nàng, nhắm mắt tập trung vào nụ hôn triền miên nóng bỏng. Màn dạo đầu hơi trúc trắc, rõ ràng Băng Băng cũng không sành sỏi lắm.
Được cái Lạc Tịch Ngôn học rất mau lẹ, sau vài ba lần cô liền nắm được cách thức giúp nụ hôn này thêm sâu sắc. Cô chủ động câu lấy lưỡi nàng kéo vào trong khoang miệng mình, ngậm đầu lưỡi đỏ hỏn của nàng mút chùn chụt.
Bạch Dao Băng trợn mắt ngạc nhiên không tin nổi, Lạc Tịch Ngôn ngược lại bình thản híp mắt nhìn nàng, chiếc lưỡi ranh mãnh như rắn của cô xâm nhập vào tận cổ họng nàng, chọc tới chọc lui.
Nước miếng theo khoé môi nàng chảy xuống ròng ròng, nàng sắp tắt thở tới nơi rồi, chịu không nổi phải "Ưm ưm" hai tiếng, đẩy đẩy vai cô ra cầu xin sự khoan hồng.
Trả thù thành công việc nàng đùa bỡn mình, Lạc Tịch Ngôn hài lòng buông tha, cô rút lưỡi ra kéo theo sợi chỉ bạc mập mờ.
Cả hai nhìn nhau thở hổn hển, tin tức tố Martini Ohrin và hoa Anh túc hoà quyện giao thoa cùng một chỗ trong không gian nhà tắm nhỏ hẹp, càng bùng nổ mạnh mẽ hương vị ái muội nhục dục nồng nàn.
"A Ngôn, mình muốn khẩu dâm cho cậu"
"Băng Băng chờ đã—"
Còn chưa đợi Lạc Tịch Ngôn kịp từ chối, Bạch Dao Băng đã trượt người xuống ngồi xổm bên dưới hai chân cô. Nàng vén tóc gọn ra sau tai, bàn tay búp măng nắm cán thịt đỏ hồng to quá khổ, thè lưỡi khẽ liếm một đường lên quy đầu.
"Ah. . ."
Lạc Tịch Ngôn cắn răng rít nhẹ, một tay chống lên mặt tường phía sau làm điểm tựa, tay kia đặt lên đỉnh đầu Bạch Dao Băng. Cô cúi đầu nhìn, đánh vào thị giác là hình ảnh tiểu mỹ nhân dâm đãng đang há miệng ngậm lấy quy đầu no đủ to tròn, ra sức bú mút, đầu lưỡi đỏ hỏn gợi cảm của nàng liếm láp chiếc lỗ nhỏ, từ mã mắt tiết ra chất dịch lỏng quyện chung với nước bọt của nàng.
Sợ dịch nhầy của mình làm bẩn miệng nàng, Lạc Tịch Ngôn muốn kéo nàng ra:
"Băng Băng, cậu không cần làm vậy, mau nhả ra đi"
Bạch Dao Băng bỏ ngoài tai lời cô nói, lúc này đã đút hơn phân nửa dương vật vào trong khoang miệng mình rồi, động tác nhuần nhuyễn nuốt vào phun ra. Lưỡi và răng thỉnh thoảng cạ nhẹ lên thân côn thịt, tạo ra vô số khoái cảm sung sướng đánh úp đại não lẫn lý trí Lạc Tịch Ngôn.
Lạc Tịch Ngôn hít thở thô nặng, con cự long mất khống chế phình to cực hạn trong khoang miệng Bạch Dao Băng, cái miệng nhỏ nhắn của nàng phút chốc bị căng tràn, quy đầu cứng rắn đâm trúng cuống họng nàng, kích thích tuyến nước bọt không ngừng trào ra từ mép môi.
Nàng gắng gượng nuốt mấy lần, tiếp tục lặp đi lặp lại động tác một cách khó nhọc. Lạc Tịch Ngôn hầm hừ rít qua kẽ răng, khoang miệng nàng mút quá chặt, cô sắp không nhịn nỗi nữa.
Nhận thấy Alpha trước mặt đang có dấu hiệu muốn xuất tinh, Bạch Dao Băng càng thêm ra sức, tốc độ phun nuốt ngày càng nhanh.
"Băng Băng nhả nó ra, tôi sắp. . ."
Chưa nói dứt câu, cơ thể cô đã chấn động run rẩy, hai bắp chân căng cứng, mông thít chặt. Dương vật trong miệng nàng co thắt dữ dội, dòng tinh dịch đậm đặc nóng hổi hướng thẳng yết hầu nàng phun xối xả. Lạc Tịch Ngôn rút ra không kịp, mã mắt vẫn đang phóng tinh, dịch lỏng trắng đục sền sệt tưới ướt tóc và mặt nàng, vun vãi cả trên ngực.
Trong không gian nhà tắm chật hẹp, mùi ngai ngái bốc lên nồng nặc. Lạc Tịch Ngôn nhắm nghiền mắt nếm trải dư vị cao trào, thoả mãn thở hổn hển, cả người xuất một thân mồ hôi nhễ nhại.
"A Ngôn phun thật nhiều, mình có thể dùng nó làm sữa tắm được đấy. Nghe đồn tắm tinh dịch sẽ giúp cho làn da sáng bóng, A Ngôn. . . ngày nào cậu cũng tắm cho mình được không?"
Lời lẽ dâm đãng phóng túng, đi đôi là hình ảnh nàng đang dùng hai tay thoa tinh dịch khắp cơ thể mình. Hình ảnh dâm mỹ này chọc hai mắt Lạc Tịch Ngôn cuồn cuộn bốc cháy, cô chẳng nói chẳng rằng nắm lấy tay nàng kéo cả người nàng ngồi dậy.
Đem nàng đặt dưới vòi hoa sen, thay nàng gột rửa sạch sẽ dịch thể dính trên người.
"A Ngôn thật kỳ lạ, sao lại ghét bỏ tinh hoa của chính mình vậy, mình còn chưa kịp thưởng thức vị của nó"
Lúc nàng nói chuyện, trên khoé môi mấp máy óng ánh chất lỏng màu trắng, chính là dịch thể cô bắn vào trong miệng nàng khi nãy. Không biết nghĩ đến cái gì, cô chợt trầm giọng hạ lệnh:
"Xoay người lại, chống hai tay lên tường"
Xưa nay Bạch Dao Băng chưa hề kháng cự yêu cầu của cô, nàng giống như một cấp dưới trung thành răm rắp nghe theo mọi chỉ thị vô điều kiện của cấp trên.
Vừa mới xoay lưng chống hai tay lên tường, còn đang suy đoán xem cô định làm gì tiếp theo, thì hông nàng đột ngột bị đôi tay thon dài hữu lực của Lạc Tịch Ngôn bắt lấy, nhấc mông vểnh lên thật cao.
Lạc Tịch Ngôn nửa quỳ nửa ngồi đằng sau, nhìn ngắm bờ mông to tròn săn chắc lắc lư trước mặt. Rốt cuộc cô không kiềm chế dục vọng nữa, để lý trí hành động theo bản năng nguyên thuỷ nhất, hai tay bóp lấy cặp mông trắng hếu dụ hoặc kia, thoả sức xoa nắn.
"Ah~" mỹ nhân động tình phát ra tiếng kêu rên rỉ.
Hai ngón cái tách khe mông nàng ra, cúc hoa đang ẩn nấp bên trong hơi run sợ co rút nhè nhẹ. Lạc Tịch Ngôn bèn nảy ra ý xấu, dùng ngón trỏ ấn xoa lên trên cúc hoa nhát gan kia, lập tức nghe thấy Bạch Dao Băng nức nở cầu xin:
"A Ngôn xấu xa. . . đừng đụng chỗ đó"
Không ngờ Lạc Tịch Ngôn tha cho nàng thật, có điều cô chuyển hướng tấn công sang bộ phận nhạy cảm hơn của nàng. Cô tách hai mép môi âm hộ của nàng ra, thứ đập vào mắt khiến não cô chấn kinh rung động, thịt trong âm hộ non mềm phấn nộn đẹp đẽ như một đoá hoa hồng kiêu kỳ nở rộ.
Sau trận giúp cô kích tình vừa rồi, nơi này trở nên ẩm ướt rỉ nước thực giống đóa hoa hồng vào buổi sáng sớm tinh sương. Lạc Tịch Ngôn nuốt nước miếng, vươn đầu lưỡi khẽ liếm lên khe thịt, thưởng thức món khai vị.
"Ưm~. . . A Ngôn" Mặt tường nhà tắm trơn nhẵn bóng, nàng phải bấu víu lấy thanh ống nước của vòi hoa sen, mới có thể đứng vững trước sự tấn công của người đằng sau.
Chiếc lưỡi linh hoạt không xương quét lên quét xuống cửa huyệt, thỉnh thoảng đụng chạm âm hạch sưng cứng của nàng, ngậm lấy viên đậu nho nhỏ hồng hào mút mát trong miệng, thoa trơn nó bằng nước bọt rồi dùng răng day day cắn cắn.
Nơi yếu điểm mẫn cảm nhất bị kích thích mạnh, Bạch Dao Băng nghểnh cổ rên la mất kiểm soát:
"A Ngôn xấu xa~. . . Đừng. . . Đừng tra tấn mình nữa mà"
Đầu óc Lạc Tịch Ngôn mê mẫn, buông tha viên đậu đỏ bị mình giày vò trong miệng, nhưng chóp mũi vẫn đỉnh trên cửa huyệt, hít lấy hít để nơi đang tỏa hương thơm ngát gợi dục kia của Omega.
"Bạch tổng thật khó chiều" Giọng cô khàn tới mức khó nghe, nhưng lọt vào tai Bạch Dao Băng lại mang theo hương vị sắc tình cám dỗ, như loại Martini thượng hạng làm say đắm lòng nàng.
Là một đứa trẻ ngoan học cách trưởng thành, Lạc Tịch Ngôn không tiếp tục chơi đùa với nàng nữa. Cô duỗi lưỡi xoáy vào bên trong lỗ âm đạo nhỏ hẹp, càn quét vách tường thịt, cảm nhận tầng tầng nếp uốn bên trong đang thít chặt muốn siết lấy lưỡi của mình.
Dâm dịch từ tử cung phun ra mãnh liệt như một chiếc máy bơm, tất cả đều chảy hết vào trong miệng của Lạc Tịch Ngôn, cô nuốt toàn bộ không để sót một giọt nào. Lưỡi tấn công dũng mãnh, xâm nhập vào sâu thành trì, tìm đến yếu điểm của kẻ địch và đánh tan tác.
Mỗi lần lưỡi Lạc Tịch Ngôn thọc vào rút ra, đều mang đến cho nàng vô vàng khoái cảm tê dại, cơn sung sướng lan rộng dưới hạ thân, đánh nàng hiện về nguyên hình một con hồ ly đang động dục, ngửa đầu rên rỉ ư ử.
"Ah~. . . Ư~. . . A Ngôn~. . . Thoải mái. . . Muốn. . . Muốn. . ."
Biết nàng sắp lên đỉnh, cô điên cuồng hóa thành một con dã thú đói khát bú mút âm hộ non mềm của nàng mạnh bạo hơn. Cơ thể Bạch Dao Băng cứng ngắc, lông tơ sau lưng nàng dựng đứng hết cả lên, dâm dịch lần này phun ra nhiều vô số kể bắn ướt khắp mặt Lạc Tịch Ngôn.
Huyệt thịt co giật mấy lần suýt nuốt chửng lưỡi cô. Lạc Tịch Ngôn thở phì phò đứng bật dậy, hai mắt đỏ ngầu nhuốm sắc dục mất khống chế, một tay giữ eo nàng, tay kia cầm lấy cây côn thịt đã cương cứng đến mức phát đau, ấn quy đầu sung huyết tròn trịa lên trên cửa mình ướt đẫm dâm thuỷ của Bạch Dao Băng.
Đang định nhấp hông đâm vào trong, thì Bạch Dao Băng bất thình lình la lên cản lại:
"A Ngôn, mình không muốn lần đầu làm ở trong nhà tắm đâu"
Nàng muốn lưu lại kỷ niệm lần đầu với A Ngôn, nếu làm trong nhà tắm nước sẽ rửa sạch máu trinh của mình.
Trong thời khắc tên đã lên dây không thể không bắn như hiện tại mà bắt người ta dừng, đặc biệt còn là Alpha thì chắc chỉ có thánh mới làm được. Bản thân Bạch Dao Băng cũng hiểu đạo lý đó, nàng đành nhắm mắt chờ đợi khúc thịt to lớn kia xuyên vào trong thân thể mình.
Nào ngờ chờ nửa buổi lại chẳng cảm thấy đau đớn như tưởng tượng, nàng tò mò ngoảnh đầu ra sau, ngạc nhiên thấy Lạc Tịch Ngôn đã buông hông của mình ra, hiên ngang đứng đắn không làm bất kỳ hành động xâm phạm nào.
Bạch Dao Băng không biết nên vui hay buồn, nàng tự hỏi: Chẳng lẽ mình không hấp dẫn A Ngôn? Bảo dừng cái dừng luôn?.
"Nãy giờ tụi mình ở trong đây lâu lắm rồi đấy, nhanh tắm rửa đi" Lạc Tịch Ngôn đi sang bên, bóp chai dầu gội đầu, đưa lưng về phía nàng tập trung xoa bọt trên tóc.
Nhìn cô thản nhiên đối mặt với sự quyến rũ của mình, Bạch Dao Băng chưa kịp thất vọng thì đã bị hấp dẫn bởi con cự long đang ngóc đầu dương cao thẳng tắp, nằm giữa hai chân của người nào đó.
Nàng âm thầm cười nhạo: Hừ. . . Kiềm chế cũng giỏi nhễ.
Tròng mắt xoay chuyển, nàng vừa nảy ra một ý tưởng rất hay. Nàng muốn kiểm chứng xem người này có khả năng kiềm chế tới mức độ nào.
"A Ngôn để mình thoa sữa tắm cho cậu nhé"
Chẳng đợi cô đồng ý, nàng đã bóp sữa tắm vào lòng bàn tay, vòng đến đứng đối diện cô, thoa sữa tắm lên trên cơ thể rắn chắc gợi cảm. Lạc Tịch Ngôn đang bận gội đầu, bọt xà phòng cay mắt khiến cô không thể ngăn cản hành vi nàng được, đành bất đắc dĩ để nàng làm càn.
Bạch Dao Băng được nước lấn tới, bàn tay ma sát từ ngực dần mò mẫm xuống cơ bụng khỏe khoắn, tiện đà vuốt ve vật cứng rắn phát trướng kia, đem bọt sữa tắm xoa nắn mát xa từ quy đầu xuống tận dưới cán thịt, uyển chuyển mượt mà vuốt lên trượt xuống hòng đốt lửa.
"Ư. . ." Lạc Tịch Ngôn phát ra tiếng ngâm khẽ, biết mình lại bị nàng đùa giỡn, cô dứt khoát kéo nàng cùng đứng dưới vòi hoa sen, dùng nước xối rửa bọt xà phòng trên đầu.
Bạch Dao Băng ai nha một tiếng, yểu điệu trách móc: "Đáng ghét, người ta còn chưa thoa xong mà".
"Bạch Dao Băng" Lạc Tịch Ngôn ép sát nàng vào tường, nghiến răng gọi thẳng cả họ tên nàng ra: "Hình như cậu coi tôi là thần tiên thì phải, nếu không chắc cũng đánh giá cao giới hạn chịu đựng của tôi rồi".
Lạc Tịch Ngôn cao trên một mét tám, còn nàng vừa đủ một mét bảy, bình thường nàng mang giày cao gót bảy đến mười phân đứng cùng cô sẽ không chênh lệch mấy. Giờ đúng kiểu thấp gần cái đầu, Lạc Tịch Ngôn ỷ vào chiều cao định dùng khí thế đe dọa nàng.
Đáng tiếc Bạch Dao Băng xưa nay không ngán ai, nàng chẳng những không biết hối cải còn ôm lấy lưng cô. Dương vật nằm giữa hai người kê trên bụng nàng, bị nàng cố tình cọ lên cọ xuống kích thích.
"A Ngôn, mình chỉ đang giúp cậu khống chế lục dục thôi nha, ham muốn trần tục sẽ khiến chúng sanh rơi vào bể khổ luân hồi, muôn kiếp khó siêu sinh"
Lạc Tịch Ngôn: ". . ." Riết rồi làm nhiều cái thấy mắc mệt ghê.
Đã rất nhẫn nhịn kiềm nén rồi, vậy mà lại bị cái người vừa nãy bảo "Mình không muốn lần đầu làm trong nhà tắm" khiêu khích phóng hỏa vô tội vạ.
Cô nắm hai tay nàng kéo ra đằng trước, nheo mắt uy hiếp: "Để trả công cậu giúp tôi thoa sữa tắm, bây giờ tôi giúp cậu lại".
Bóp sữa tắm xoa đều hai lòng bàn tay, nhân lúc nàng còn đang ngây người, cô ôm nàng vào lồng ngực, bàn tay ma sát mân mê làn da trắng mịn trên tấm lưng ngọc ngà, một đường trượt thẳng xuống dưới mông.
Đôi bàn tay hữu lực của cô bóp mạnh lấy cặp mông nõn nà căng tròn, giống như muốn dạy dỗ nàng một bài học cái tội câu dẫn mình. Lạc Tịch Ngôn không thèm thương hoa tiếc ngọc, lực tay rất lớn bóp nắn cặp mông thành nhiều hình dạng.
"Ái. . . Ah. . . Xấu xa. . ." Bạch Dao Băng cắn môi dưới, nâng hai tay mình lên đấm nhẹ vai cô. Mặc dù mông bị bóp đau, nhưng nàng không thể không thừa nhận, người này biết cách khiến mình đau trong sung sướng.
Lạc Tịch Ngôn cúi đầu ngậm lấy đôi môi hờn dỗi quyến rũ, chặn lại lời lẽ quở trách. Cô cậy mở khớp hàm, tiến quân thần tốc, quấy lộng nước bọt trong khoang miệng, đầu lưỡi quét sạch toàn bộ mọi ngóc ngách, càn rỡ đến mức 'khi quân phạm thượng'.
Cô dứt khỏi nụ hôn, liếm lên lỗ tai nàng, gặm cắn cần cổ mảnh khảnh mê người, để lại chi chít dấu hôn đỏ chót xuống tới tận xương quai xanh. Thè lưỡi đỉnh nhẹ nhũ hoa, y như trong ý nguyện nghe được nàng rên khẽ:
"Ưm~. . . A Ngôn~"
Cô dùng đầu lưỡi liếm lộng lởn vởn quanh nhũ hoa hồng hào, mãi không chịu chạm vào điểm giữa trung tâm, trêu chọc cả người Bạch Dao Băng ngứa ngáy, nàng khó chịu vặn vẹo cơ thể:
"A Ngôn, gọi cậu là đồ xấu xa quả thật không sai, đáng ghét. . . Đừng trêu người ta nữa"
"Cầu xin đi" Lạc Tịch Ngôn ngước mắt nhìn nàng, nhếch mép cười gian manh.
"Ưm. . . A Ngôn, làm ơn ngậm nó đi. . . Mút nó. . . Muốn" Nàng hoàn toàn bị dục vọng chi phối, ngoan ngoãn làm theo mọi yêu cầu của cô.
Lạc Tịch Ngôn lạnh lẽo nghiến qua kẽ răng: "Thật dâm đãng".
"Chỉ dâm đãng với cậu thôi~" Nàng vòng hai tay câu lấy gáy cô, muốn kéo đầu cô tiếp xúc với đỉnh ngực đang mưu cầu đòi quyền lợi.
Lạc Tịch Ngôn cũng không tiếp tục khó dễ nàng nữa, thuận theo hành động của nàng, cô há miệng ngoạm chặt nhũ hoa phấn nộn. Giống như một đứa trẻ khát sữa, bú mút, liếm láp, nghiền cắn, làm đủ mọi cách tra tấn khiến cho đầu ti đỏ hồng kia sưng cứng lên.
"Ư~. . . Ư~. . . Thoải mái. . . A Ngôn thật tuyệt. . ." Mười ngón tay nàng xuyên xỏ qua mái tóc cô, lúc nặng lúc nhẹ siết chặt lấy lại thả ra.
Lạc Tịch Ngôn hăng say mút hết bên này lại đổi sang bên kia, chỉ đến khi đôi nhũ hoa sưng đỏ ướt nhẹp nước bọt, cô mới hài lòng buông tha.
Hô hấp hai người càng trở nên dồn dập, tin tức tố tỏa ra thêm nồng nàn mê luyến. Tuyến thể Lạc Tịch Ngôn bị mùi hương Anh túc hấp dẫn, nảy đập mạnh mẽ, kích phát dương vật phình to, gân quanh chuôi thân nổi cộm dữ tợn.
Không thể chịu đựng thêm nữa.
Cô đè lưng nàng lên tường, đỡ lấy khúc gấp bên dưới đầu gối của nàng nhấc lên cao, tay phải cầm cán thịt ấn quy đầu to cứng lên mép môi âm hộ.
"A Ngôn. . . Đừng" Nàng vẫn giữ một tia lý trí để cản cô.
"Yên tâm, tôi không vào" cô nặng nhọc thở, làn hơi mang theo hương Martini phả lên miệng mũi Bạch Dao Băng, khiến nàng say ngất.
Lạc Tịch Ngôn đỉnh quy đầu vào giữa khe âm hộ, tách hai mép môi thịt nộn sang hai bên, rồi bắt đầu chà sát lên xuống. Mã mắt tiếp xúc thân mật với hạt đậu nhỏ, tiết ra chất dịch nhờn bôi trơn bóng loáng.
"Ưm. . ." Cả hai cùng thoải mái rên rỉ ra tiếng.
Lạc Tịch Ngôn đong đưa vòng eo càng nhanh càng gấp, hai bộ phận sinh dục ma sát dữ dội tạo ra tiếng nước dâm mỹ. Từ bên trong huyệt động của nàng dâm thuỷ phun ào ạt bắn tung tóe lên bụng của cô.
Cả hai phối hợp luật động đưa đẩy vòng eo một hồi lâu, chợt Lạc Tịch Ngôn gầm nhẹ:
"Băng Băng. . . Tôi muốn ra"
"A Ngôn. . . Xuất vào trong mình"
"Nhưng cậu bảo. . ."
"Đừng sâu quá là được"
Lạc Tịch Ngôn nghe lời, vội vàng rà soát tìm kiếm được lỗ âm đạo bé xíu, đem quy đầu to lớn của mình chen chúc nhét vào trong phần thịt non mềm.
"Ah. . . Lớn quá" Bạch Dao Băng ngửa cổ, móng tay bấu chặt bả vai Alpha, cào ra mấy vết xước. Lần trước nàng có tự cắm một lần rồi, nhưng lần này chính cô cắm vào, nó to hơn trước rất nhiều.
Cô vừa đi vào, vách tường thịt tứ phía đã bao vây quấn lấy dị vật xâm nhập, quy đầu bị miệng huyệt cắn chặt đến mức không thể di chuyển được, mà cô cũng không định tiến vào sâu sợ sẽ làm đau nàng.
"Băng Băng, tôi ra đây"
Mã mắt mở rộng, tinh dịch trắng đục từng đợt từng đợt bắn *phùn phụt* vào trong, tổng cộng hơn hai mươi đợt mới dừng lại. Âm đạo Bạch Dao Băng uống tinh dịch đến no căng.
________________________
TG: Ôi mẹ ơi lần đầu tiên viết một chương H 4,5k từ, mà còn chưa hết nữa, định chia làm hai chương cho dễ dò chính tả, mà sợ người đọc bị ngắt mạch cảm xúc nên thôi. Dài quá nên không đọc lại kiểm tra chính tả đâu, mệt muốn chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro