Chương 7
Buổi chiều cô liền có tiết ngay ca một. Đây là học phần bắt buộc. Lộc Hi cùng Hạ Vi Vi là học sinh nghiêm túc. Hai người chỉ nghỉ ngơi trong chốc lát, khó khăn bò khỏi giường, chạy vội đến tòa nhà dạy học. Nói đúng hơn là chạy nhanh tới đó xí chỗ lý tưởng.
Ca đầu buổi chiều, nhiều người mệt mỏi rã rời. Lộc Hi vào lớp, giảng viên chưa tới lại nằm xuống bàn chợp mắt một lúc. Nhân duyên của Hạ Vi Vi không rồi. Lúc Lộc Hi ghé vào bàn ngủ, cô ất đã cùng hai bạn học ngồi trên nói chuyện phiếm.
Giảng viên rất nhanh đã đến, tiếng nói chuyện ồn ào trong phòng học cũng dần biến mất.
"Hôm này điểm danh, lớp trưởng bắt đầu đi." Giảng viên mở Power Point bài học, nói.
Hạ Vi Vi chọc chọc Lộc Hi: "Số cậu may đấy. Hai ngày nghỉ học thầy cũng không điểm danh. Hôm nay cậu đi học thì thầy bảo."
Nháy mắt, Lộc Hi có cảm giác mình đã trở lại tuổi thanh xuân: ".....Hi vọng về sau mình vẫn có thể may mắn như vậy."
Từng tổ một điểm danh, tổ của Lộc Hi rất nhanh liền điểm danh xong. Tiếp theo là một tổ khác.
"Mục Kỳ..."
Cái tên này....quen lắm.
Đây chẳng phải tên của một trong những nữ phụ ác độc sao? Thế nhưng không người trả lời.
"Mục Kỳ?" Lớp trưởng lại đề cao âm lượng hỏi một lần nữa. Vẫn không có tiếng đáp lại. Cô chỉ có thể đánh dấu O bên cạnh tên của Mục Kỳ, tiếp tục điểm danh.
"Cô ta lại không tới à." Hạ Vi Vi cũng bò tới rồi trên bàn, nhàm chán mà nghịch tóc mình.
Lại? Lộc Hi hỏi: "Cô ta thường xuyên không tới?"
Hạ Vi Vi nhìn cô, nói: "Sao cậu lại hỏi chuyện này? Ai không biết còn tưởng quan hệ của hai người tốt lắm đấy. Không phải quan hệ giữa cậu với cô ta rất kém sao."
Lộc Hi nghẹn lời, sau đó liền tìm một cái cớ rất chi là hợp lý: "Vậy sao? Mình cũng đã quên cô ta là ai rồi."
Hạ Vi Vi cười rộ lên, lại tiến đến Lộc Hi gần Lộc Hi, ngửi ngửi: "Người cậu thơm quá à, vừa đổi dầu gội đầu sao?"
Lộc Hi cũng không rõ mình có đổi hay không đổi. Mấy ngày nay cô thấy cái nào thì gội cái đấy. Nhưng nghe Hạ Vi Vi nói vậy, xô cũng tò mò ngửi thử: "Ừm, mình vừa mới đổi. Nếu cậu thích thì mình mua cho cậu một chai."
Lúc này, đôi nam nữ đằng trước lại nói chuyện.
"Chẳng lẽ bố mẹ của Mục Kỳ thực sự bị cảnh sát đưa đi?"
"Gì? Không phải chứ?"
"Hình như là thật đó. Tôi nghe bạn cùng phòng của cô ấy nói...."
Lộc Hi chấn động, cũng bất chấp đang trong giờ học mà lớn tiếng hỏi Mục Kỳ đã xảy ra chuyện gì. Hạ Vi Vi liền nhanh miệng, đè thấp giọng hỏi: "Gì thế, gì thế? Rốt cuộc là Mục Kỳ làm sao?"
Lộc Hi: "....."
Được, được lắm. Con hàng này chính là bà tám chuyên nghiệp.
Nghĩ là vậy nhưng thân thể của cô cũng rất thành thật, nhích lại gần Hạ Vi Vi, đem lỗ tai dán lại đó.
Hai người đằng trước cũng bắt đầu bát quái. Nam sinh kia hiển nhiên biết nhiều hơn:
"Bạn cùng lớp tôi hôm nay có việc vào phòng giáo vụ, đúng lúc Mục Kỳ cũng bị gọi tới đó. Lúc đó trong phòng còn có vài cảnh sát nữa. Bạn tôi phải ra ngoài nhưng vẫn nghe được hình như là sử dụng thuốc cấm, sau đó Mục Kỳ vừa khóc vừa bị đưa đi."
Nữ sinh còn lại tiếp lời: "Không phải nhà Mục Kỳ chuyên kinh doanh dược phẩm, còn rất có bối cảnh sao. Nếu chỉ là vi phạm nhỏ thì không đến nỗi bị như vậy."
Sử dụng thuốc cấm?
Lộc Hi nhíu mày. Mấy ngày nay cô cũng có tìm hiểu chút thông tin. Trong thế giới ABO, thuốc ức chế đã gần như hoàn thiện. Rất ít khi xảy ra trường hợp hai người Alpha cùng Omega lạ mặt lên giường vì bị tin tức tố dẫn dụ. Chỉ có rất ít loại thuốc làm thuốc ức chế mất tác dụng. Những loại thuốc này đã bị Chính phủ liệt vào danh sách cấm, không được phép lưu thông trên thị trường.
Mục Kỳ này hẳn là hãm hại nguyên chủ, bí quá hóa liều liền đi mua thuốc cấm đi. Người khác điều tra cô ta, lại liên lụy đến cả bố mẹ....
Chỉ có thể là Ôn Thanh Mặc.
Lộc Hi hậm hực gãi gãi đầu. Cô cảm giác hiện tại mình như đang ngồi trên lửa nóng.
Giờ học còn chưa kết thúc. Ánh mặt trời ngoài cửa từng chút từng chút biến mất. Lộc Hi vô tâm nghe giảng, chỉ muốn nhanh chóng đi ăn gì đó.
Hạ Vi Vi bên cạnh cũng có chút xao động: "Lộc Hi, hôm nay ngày tốt, kí túc xá chúng ta muốn liên hoan. Cậu muốn đi không?"
"Được, đi đâu ăn?
"Ra ngoài ăn thịt nướng. Mình biết một quán thịt nướng mới khai trương, phải đặt chỗ trước, mình đã đặt lịch hẹn rồi."
Nghĩ đến thịt nướng, Lộc Hi ngồi trong phòng học cả buổi cũng có điểm chờ mong. Cô nhìn thời gian, 20 phút nữa mới tan học.
Nhanh lên, nhanh lên mà....
Chuông tan học vừa reo lên, Hạ Vi Vi kéo Lộc Hi chen chúc trong dòng người chậm chạp lết về phía trước.
Mới ra khỏi khu giảng đường, Lộc Hi đã bị người ta cản lại.
Người ngăn cô lại là một người đàn ông. Xem vóc dáng cùng khí chất, Lộc Hi biết ngay đây là một Beta nam tính. Trên mặt hắn là nụ cười công nghiệp, ăn mặc khiêm tốn, đơn giản, thả vào trong đám đông chắc không ai chú ý.
Lộc Hi dừng bước, cảnh giác nhìn hắn.
"Lộc tiểu thư, Ôn tổng muốn gặp cô." Hắn lên tiếng
Ôn tổng??
Lộc Hi sửng sốt: "Là Ôn Thanh Mặc?"
"Đúng vậy. Tôi là trợ lý của ngài ấy, Trần Chiêu. Mời cô lên xe."
Lộc Hi nhìn theo hướng tay Trần Chiêu, một chiếc xe màu đen đang dừng ở ven đường. Tình cảnh này, Lộc Hi không ngừng nghĩ đến rất nhiều tình huống với chiếc ô tô đen.
Hiện tại....Cô là một Alpha, nhào vô xem ai sợ ai? Là Ôn Thanh Mặc thì sao, anh cũng không chắc sẽ khiến cô khó xử.
Dù sao cũng phải đối mặt, Lộc Hi vỗ vỗ vai Hạ Vi Vi: "Vi Vi à, tối nay mình không thể liên hoan cùng mọi người rồi. Anh cả mình có chuyện muốn tìm mình....Các cậu cứ đi trước đi.
Hạ Vi Vi cũng không biết cô cùng Ôn Thanh Mặc đã xảy ra chuyện gì. Cô ấy chỉ nghĩ trong nhà cô có việc nên liền gật đầu, có chút đáng tiếc: "OK, vậy hẹn cậu lần sau."
Lời tác giả:
Cuối cùng nam nữ chính cũng thanh tỉnh mà gặp nhau rồi.
Tôi có sửa lại tình tiết. Nữ chính ban đầu là vợ cũ của em trai nam chính sửa thành bạn gái cũ. Mọi người có thể xem lại lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro