Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 58

Lộc Hi đem ngón tay mở ra, từ khe hở ngón tay nhìn lén Ôn Thanh Mặc: "Em làm gì?"

Chẳng lẽ bị cô nói trúng tim đen rồi?

Cảm giác mình bị Lộc Hi nhìn chằm chằm, nội tâm Ôn Thanh Mặc liền dậy sóng. Anh xấu hổ, giống như tâm tư mình bị người ta nhìn thấy hết vậy. Anh quay sang một bên, ho khan một cái: "Em muốn nói gì...."

Anh nói rất nhỏ, giống như lông vũ bị gió cuốn bay. Nhưng trong phòng bệnh yên tĩnh như thế này, Lộc Hi vẫn nghe thấy hết. Cô buông tay, hơi trợn mắt.

"Tôi là anh trai em. Anh trai đến thăm em gái cũng rất bình thường." Ôn Thanh Mặc điều chỉnh lại biểu tình.

"Tôi đã nói với bố mẹ em bị bệnh rồi. Chiều nay hai người sẽ tới thăm em"

Lộc Hi: "......" Anh lại mang thân phận trưởng bối ra nói với cô...

Mà thôi, cũng không phải lần đầu.

Trong lòng Lộc Hi bỗng tràn ngập thất vọng. Sau đó, bộ dáng bình thản của Ôn Thanh Mặc lại khơi dậy dục vọng hơn thua của mình. Cô nhịn không được nói: "Anh trai hay không phải anh trai cũng có ý nghĩa gì. Trước đây anh cũng đâu quan tâm đến em, không phải sao?"

Trong sách cũng không viết quan hệ của nguyên chủ với Ôn Thanh Mặc tốt đến thế này.

Rốt cuộc cô cũng không phải em gái ruột của anh, anh không quan tâm cũng là lẽ thường, nào nói đến chuyện chiều chuộng.

Thấy Lộc Hi không bỏ qua vấn đề này, trên mặt Ôn Thanh Mặc liền xuất hiện tia kinh ngạc. Anh ngây người chốc lát, dời mắt sang chỗ khác. Ngừng một lúc lâu, anh vẫn nói ra: "Không phải trước đây, em.....đã có Thu Hàn sao?"

Vừa nói ra, Ôn Thanh Mặc liền hối hận.

Đừng nói đến Lộc Hi, ngay cả anh còn cảm thấy lời mình nói nồng nặc mùi chua.

Thấy Lộc Hi cũng xịt keo, Ôn Thanh Mặc càng thêm ảo não. Anh hối hận mình đã mất bình tĩnh, cư nhiên bị Lộc Hi hỏi đông tây lại nói ra lời trong lòng.

".....Em lau mồ hôi đi. Cũng đến giờ tôi phải đi rồi."

Sợ Lộc Hi lại hỏi đến vấn đề nhạy cảm, Ôn Thanh Mặc liền đem khăn ướt dúi vào tay cô. Anh đứng dậy, sửa sang lại trang phục, xoay người rời khỏi phòng bệnh.

Đi cũng thực dứt khoát ha, không thèm quay lại một cái luôn.

Lộc Hi trông thấy anh giống như đang chạy trối chết.

Cô suy tư một chút, lại cầm khăn mặt, dùng sức lau người một lượt.

Cả đêm tỉnh lại, người đều ra mồ hôi. Nháy mắt Lộc Hi thấy nhẹ nhõm không ít. Cô đem khăn mặt đặt lại chỗ cũ, nâng giường lên cao một chút, dựa vào gối đầu.

Đi được dứt khoát lưu loát, cũng không quay đầu lại.

Trước đây, mặc kệ Ôn Thanh Mặc có suy nghĩ gì. Ít nhất hiện tại, cô lại nảy sinh ý đồ khác với anh.

Tỷ như.....Mạo phạm trưởng bối.

Lộc Hi cúi đầu đỡ trán, yên lặng suy tư.

Rung động trước người đàn ông như Ôn Thanh Mặc cũng là điều dễ hiểu. Cô cũng sống trên đời hai mấy năm rồi nhưng chuyện tình cảm vẫn còn nhiều thiếu sót.

Hiện tại cô đang băn khoăn, rối rắm. Cô nghĩ có phải mình bị tin tức tố ảnh hưởng nên mới nảy sinh tình cảm này hay không. Có phải sau khi đánh dấu tạm thời, tin tức tố Alpha và Omega sẽ tác dụng lẫn nhau.

Cho dù Alpha với Omega không hề có tình cảm nhưng sau khi đánh dấu tạm thời, tin tức tố sẽ ảnh hường đến họ, làm họ muốn thân cận với đối phương. Lúc này, tin tức tố đã chi phối tất cả.

Nhưng theo thời gian, đánh dấu tạm thời mất tác dụng, tin tức tố của hai người sẽ trở lại bình thường. Lúc này, không có tin tức tố ảnh hưởng, tình cảm của bọn họ có còn nguyên vẹn?

Lộc Hi thở dài. Hiện tại cô còn chưa khỏi bệnh, hơi suy nghĩ liền thấy đau đầu rồi. Cô nhanh chóng trùm chăn, muốn tiếp tục ngủ nướng.

Kệ đi, cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên là được...

Hiện tại còn chưa ra đâu vào đâu.

Cô nghĩ nhiều làm gì.

——

Vài ngày sau, Lộc Hi thành công nhận được xác nhận mình phân hóa thành Alpha, thuận lợi xuất viện.

Bên phía Ôn gia, Lộc Hi để Ôn Thanh Mặc giúp cô giải thích với hai người lớn. Còn mình cầm giấy xác nhận tới trường học.

Cô tìm giáo viên phụ trách. Trước ánh mắt khiếp sợ của thầy phụ trách mà nỗ lực diễn vẻ bất đắc dĩ của người mới phân hóa lần 2, còn cố gắng  nặn ra mấy giọt nước mắt. Sau đó cô bị thầy phụ trách kéo đi gặp lãnh đạo nhà trường.

Tóm lại, sau khi trở thành Alpha, việc đầu tiên phải làm đó là đổi ký túc xá.

......

"Thật hay giả vậy!?"

Nhìn giấy xác nhận Lộc Hi đưa tới, Hạ Vi Vi bày ra biểu tình y hệt thầy phụ trách, tam quan nát vụn, thậm chí còn khiếp sợ hơn. Cô ấy không tự chủ được mà nhìn Lộc Hi từ đầu tới chân. Hôm nay Lộc Hi mặc váy dài, rộng thùng thình, cũng không nhìn được cái gì. Hạ Vi Vi chỉ có thể hướng ánh nhìn lên khuôn mặt em gái ngọt ngào của Lộc Hi.

"Đợi đã! Hôm nay.....Để mình xem ngày lại xem nào. Hôm nay cũng không phải ngày đặc biệt gì. Ừm, hay là cậu đang chơi trò thật hay thách?"

Lộc Hi bất đắc dĩ. Cô biết Hạ Vi Vi còn đang khiếp sợ, đành kiên nhẫn giải thích: "Hôm nay không phải ngày đặc biệt gì. Mình cũng không chơi thật hay thách....Cậu thấy đó, mình chỉ...phân hóa lần 2 thành Alpha thôi."

"......" Hạ Vi Vi hoảng hốt.

Hai bạn học Beta ở bên cũng lâm vào trầm tư.

Lúc này, bên ngoài liền có mấy giáo viên đi tới. Nhìn tình hình trong ký túc xá, thầy phụ trách liền hỏi Lộc Hi: "Em đã nói với các bạn chưa?"

Lộc Hi gật đầu: "Em đã nói rồi, cơ mà...."

"Là thế này các em. Các thầy đã nhìn thấy giấy xác nhận từ bệnh viện của Lộc Hi. Em ấy xác thật đã phân hóa thành Alpha." Một lãnh đạo đứng ra giải thích.

"Vậy nên bạn học Lộc Hi phải dọn khỏi ký túc xá hôm nay, chuyển tới ký túc xá dành cho Alpha."

Hạ Vi Vi lúc này mới phục hồi tinh thần lại. Cô vẫn chưa từ bỏ ý định mà giữ chặt cánh tay Lộc Hi hỏi lại: "Tiểu Hi, bệnh viện...... Thật sự không chẩn bệnh sai cho cậu chứ?"

"Không phải mình đã cho các cậu xem giấy xác nhận rồi sao." Lộc Hi thở dài.

"Rốt cuộc thì có biến thành Alpha không thì bản thân mình rõ nhất chứ."

Hạ Vi Vi sửng sốt một chút mới phản ứng lại Lộc Hi. 'Bản thân mình rõ nhất' là ý gì, cô biết. Hạ Vi Vi cứng đờ, chậm rãi buông tay, nhỏ giọng nói: "Được, được rồi...."

Lộc Hi cũng đồng tình với cô ấy.

Chị em tốt mấy năm trởi đột nhiên biến thành đàn ông, ai cũng sốc chứ.

Nhất thời không chấp nhận được cũng bình thường.

Hi vọng Hạ Vi Vi mau chóng vượt qua cú sốc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro