Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1.2

" Lưu Vũ, đây là bạn cùng phòng của em, Trương Gia Nguyên"

Lưu Vũ ngửa đầu uống cạn ly nước chanh, nghe tiếng nói mới biết Lâm Mặc đã đến. Anh ngước mắt lên, nam sinh đại học trước mặt đang xách túi máy ảnh, sau đó từng chàng trai cao ráo, chân dài với kiểu tóc đuôi sói ngồi xuống cạnh anh.

" Tôi biết cậu đấy, cậu bạn guitar "

Lưu Vũ cười nhẹ, khóe mắt cong cong, nốt lệ chí dưới mắt trái bỗng trở nên nổi bật, quyến rũ.

Trương Gia Nguyên giật mình, dường như bị đôi mắt trời sinh ái muội kia nhìn chằm chằm, không khỏi nuốt nước bọt. Lâm Mặc dùng lực véo eo cậu, lúc này Trương Gia Nguyên mới  cười toe toét:

" Là em. Chào anh, Trương Gia Nguyên, đại học âm nhạc Vạn Đại"

" Cậu thật là, cảm thấy Lưu Vũ xinh đẹp hơn tớ sao? Nhìn dáng vẻ choáng váng của cậu kìa". Lâm Mặc cười đùa

" Chứ sao, người quả thật đẹp hơn cậu". Trương Gia Nguyên không phục đáp. Lâm Mặc đánh cậu một cái, sau đó quay đầu nhìn Lưu Vũ, thấy cảm xúc không có gì thay đổi, liền chuyển chủ đề cùng Trương Gia Nguyên nói chuyện phiếm về lễ hội hóa trang của câu lạc bộ.

Lưu Vũ biết tính cách của Lâm Mặc, cậu  không phải người không biết nói đùa. Sau khi Nine và Patrick " bỏ nhà theo trai", anh thường đến đây uống nước chanh một mình thì gặp được Lâm Mặc, một sinh viên đại học vui vẻ và nhiệt tình đến giải trí. Lưu Vũ cảm thấy mặc dù hai người chênh lệch tuổi tác, thân phận và địa vị khác nhau nhưng họ lại rất hợp nhau, khi ở chung rất thoải mái

Thật ra nếu là trước đây anh sẽ nói vài lời, nhưng hôm nay anh thật sự không có tâm trạng : Hôm nay trang phục của anh thế nào? Hôm nay đến đây để uống rượu hay pha chế rượu? Khí chất cao cấp toát ra từ cậu ta thật sự rất kỳ lạ...

Hừm, nó thật sự  rất quyến rũ

" Vũ ca, anh đã uống thử Martini của Kha Tử pha chưa?"

Không biết bọn họ đang nói gì, Trương Gia Nguyên nhân cơ hội này hỏi Lưu Vũ một câu

" Kha Tử là?"

" À, bạn của em, kia kìa, cái người pha chế rượu đẹp trai đó". Trương Gia Nguyên liên tục nói

" Cậu ấy là Châu Kha Vũ, cũng ở Vạn Đại, chung chuyên ngành với em, nhạc pop". Lâm Mặc bổ sung

Hóa ra tên là Châu Kha Vũ, nghe cũng thật thuận tai

Lưu Vũ lắc đầu :" Tôi không quá thích uống loại này"

Lâm Mặc vỗ đùi Trương Gia Nguyên :" Lưu Vũ khác với cậu hiểu chưa?"

Vừa quay đầu lại liền nhìn thấy một người tóc xanh đẹp trai ở ghế phía sau

" Em sớm đã muốn nói, khách ở quán này khá chất lượng, cũng không biết Châu Kha Vũ đã có cuộc gặp gỡ với mỹ nữ nào chưa"

Trương Gia Nguyên giật mình :" Trời mẹ ơi Lâm Mặc, cậu đang nói cái gì thế, cậu ta chẳng phải là một thẳng nam thuần khiết sao?"

Lâm Mặc kinh ngạc : "Một thẳng nam như vậy sao có thể sẵn sàng làm thêm ở gaybar? Cậu ta không sợ bị 0 quấy phá sao? Chờ chút, cậu vẫn chưa nói với cậu ấy hả?"

" Trời ạ Lâm Mặc, đâu phải ai cũng đến đây tìm mấy anh đẹp trai giống cậu?... Ừm, nhưng mà tớ quả thật vẫn chưa nói rõ với cậu ấy.."

" Dm, Trương Gia Nguyên, cậu nói xem gay độc thân như vậy đến quán gaybar thế mà không phải để tìm nam nhân sao?"

" A..."

" Người đó, hai người nói người pha chế đẹp trai kia, là Kha Vũ, là thẳng nam?"

Giọng nói nhẹ nhàng của Lưu Vũ cắt ngang cuộc cãi vã giữa hai người.

Tóc mái màu nâu che đi lông mày bên trái của Lưu Vũ, đôi mắt dưới lông mày của anh lấp lánh như mặt nước hồ Baikal, một tia sáng tình cờ phản chiếu trong đôi đồng tử xinh đẹp, anh vô thức khẽ nheo mắt lại, trong ánh mắt mang một chút sự nguy hiểm,  nó giống như sóng dâng lên từ mặt hồ, lan ra từng lớp từng lớp, nó làm chao đảo trái tim của các đối tượng nơi ánh mắt đáp xuống

Lâm Mặc nghĩ thầm, làm sao mà có người có thể phát ra tín hiệu ái muội không rõ ràng với đôi mắt sáng như vậy nhỉ

Trương Gia Nguyên gần như không thể ngồi yên, yết hầu không nhịn được mà chuyển động. Cậu nghĩ thầm, bản thân có thể  bị ánh mắt của Lưu Vũ khống chế.

Không nhận được câu trả lời, Lưu Vũ nghiêng đầu, hơi nhướng mày, hai cánh môi tạo nên một chữ "o" nhỏ nhỏ, có thể nhìn ra anh đang có chút hoài nghi

Lâm Mặc nhẹ giọng đáp :" Đúng thế, đại giáo thảo trường bọn em, từng nói chuyện một lần"

Trương Gia Nguyên lựa chọn bổ sung thêm :"  Nói chuyện với nữ thần của khoa nghệ thuật trường bọn em"

Lưu Vũ dường như hiểu gì đó, gật đầu, ngoài mặt mặc dù rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã trở nên phấn khích

Bây giờ anh đã có lí do trong sáng, minh bạch rõ ràng để gặp Châu Kha Vũ - 

Anh muốn bẻ cong hắn

" Bartender tiên sinh, có thể cho tôi một ly Singapore Sling không?"

Châu Kha Vũ đang quay lưng với quầy bar, nghe tiếng liền quay lại nhìn thì bắt gặp một đôi mắt dịu dàng, eyeliner màu đen mang vẻ quyến rũ, nhưng mí mắt đỏ hồng làm Châu Kha Vũ  liên tưởng đến một chú thỏ nhỏ ngây thơ và vô hại.

Nhìn thấy khuôn mặt này, cảm giác đầu tiên xuất hiện trong lòng hắn là " thật xinh đẹp". Suy nghĩ này còn được kéo dài ra, biến thành " nam nhân uống Singapore Sling thường rất hiếm gặp".  Rồi lại một ý nghĩ "loại rượu này thật hợp với người kia" đã lấn át tất cả những suy nghĩ trước đó.

" Bartender tiên sinh?" Lưu Vũ lại giống như vừa rồi, anh nghiêng đầu, dáng vẻ hoài nghi

Giọng nói nhẹ nhàng mềm mại, dường như có thể bóp ra nước

Châu Kha Vũ vội vàng đáp lại bằng một tiếng "ừm" và bắt đầu pha rượu với khuôn mặt vô cảm.

Thưởng thức Châu Kha Vũ pha rượu ở khoảng cách này khiến Lưu Vũ càng thêm phấn khích

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy khuôn mặt của Châu Kha Vũ ở khoảng cách vài mét như vậy : Quả thật rất đẹp trai.  Có một cảm giác xa lạ lạnh lùng dưới cặp kính vàng, nhưng nếu nghĩ kỹ lại, thật ra giữa lông mày và đôi mắt của hắn có một cảm giác thiếu niên. Lúc pha rượu vô cùng an tĩnh, không giống người chuyên làm hai việc cùng một lúc như Nine, mà giống như các nhân vật chính trong một số bộ phim cổ trang của Anh. Nhịp điệu chuyển động của hắn gợi cho Lưu Vũ nhớ đến điệu valse, bộ trang phục của Châu Kha Vũ hôm nay quả thực có thể dùng trong một bữa tiệc hào môn khiến người người kinh ngạc. Hắn nắm lấy cốc pha và lắc lư nhịp nhàng, cổ tay trái lại móc, chiếc nhẫn kim loại trên ngón áp út gấp lại thành một thứ ánh sáng mờ ảo.

Lưu Vũ cười nhẹ :" Có ai từng nói cậu không tận tâm chưa?"

Châu Kha Vũ cau màu :" Không có "

Thật kì lạ, kĩ thuật của hắn tốt như thế mà còn có người nói hắn không tận tâm? Làm thêm nhiều ngày như thế, chưa từng có ai bất mãn với hắn

Thật ra là đương nhiên có người không hài lòng, cũng có khá nhiều, chỉ là mỗi lần như thế Châu Kha Vũ vội thay đổi ánh mắt, bộ mặt của những kẻ giàu có hay những kẻ vô lại có ý đồ xấu chưa bao giờ được hắn thu vào mắt. Một người làm thêm có thể thay thế ông chủ Nine, không dễ chọc vào. Khí chất mạnh mẽ khó gần đó, không chọc vào được

Châu Kha Vũ  rót chất lỏng vào ly rượu, đồng thời đẩy tay cầm ly vào giữa ngón trỏ và ngón giữa.

Lưu Vũ nhanh chóng cầm lên, không cho hắn rút tay, lập tức đặt ngón tay lên ngón tay một cách vô tư,  cố ý xoa các đốt ngón tay của hắn, sau đó từ ngón trỏ và ngón trỏ, ngón giữa và ngón giữa tương ứng trượt về phía sau, đến khi móng tay chạm vào móng tay của hắn, các đầu ngón tay lại chạm vào các đốt ngón tay của hắn

Châu Kha Vũ mặc dù bên ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng đã như một mớ hỗn độn. Hắn chưa từng trải qua sự tiếp xúc da thịt da ái muội và khiêu khích như vậy, dù diện tích nhỏ như có kiến ​​bò qua cũng khiến hắn ngứa ngáy. Lúc yêu đương, đàn chị vốn được mệnh danh là "tiên nữ" luôn giữ gìn phẩm hạnh, không thể để hắn làm những hành động " gợi tình " như vậy.

Hắn  giả vờ bình tĩnh chờ khách cầm cốc bằng trái tay, rồi từ từ thu tay lại. Hắn vẫn không nhịn được liếc nhìn anh một cái: Lưu Vũ cười nhẹ, nhìn hắn một cách quang minh chính đại, không do dự, không gấp gáp.

Hắn vốn dĩ không nên tiếp tục nhìn anh, nhưng vẫn không nhịn được lén nhìn qua

Lưu Vũ  uống cạn ly cocktail, trên miệng chảy ra vài giọt chất lỏng màu hồng đậm, anh thè lưỡi liếm khóe môi, nhưng đôi mắt lại cúi xuống, ánh mắt nhìn hắn không hề dời đi

" Không bằng Nine"

Ngay khi những lời này nói ra, trực tiếp đánh vào Châu Kha Vũ

Sự kì lạ trong lòng Châu Kha Vũ lúc trước lập tức biến thành không cam tâm. Hắn khịt mũi và tiến hai bước về phía Lưu Vũ 

" Không bằng chỗ nào?"

" Không đủ mát lạnh"

Lưu Vũ nhún vai, ngón trỏ tay trái lướt qua môi dưới, gõ nhẹ cốc

" Cậu có thể tự mình thử nó"

Châu Kha Vũ đã uống Singapore Sling một lần khi hắn đi du lịch Đông Nam Á, hương vị thật sự rất ngọt chua và mát lạnh. Khi học pha chế, bạn bè hắn ít khi uống món này, hắn cũng không yêu thích nó sâu sắc nên cũng ít pha hơn. Trong thời gian làm thêm, cũng chỉ trực tiếp pha cho Nine xem vào ngày đầu tiên. Lần đó hắn nếm thấy rõ ràng, vị chua hơi nặng, nhưng hoàn toàn rất mát lạnh

"Tôi đã ở đây từ khi quán mở cửa, tôi đã từng uống thử không ít rượu không bằng cậu pha." Lưu Vũ uể oải nói, " Tôi nói rồi, không tin cậu có thể tự mình thử"

Châu Kha Vũ có thể nghe ra sự bỡn cợt trong giọng điệu của Lưu Vũ, không phục nâng ly rượu lên uống thử

.....Quả thật, vị ngọt hơi nặng hơn chút

Hắn không còn cách nào khác đành ủ rũ đặt ly rượu xuống, bắt gặp ánh mắt "cậu nhìn xem" của Lưu Vũ.

Lưu Vũ bật cười :" Sinh viên làm thêm, tôi hiểu rồi. Đúng rồi, có loại rượu vang đỏ nào để giới thiệu không?"

" A...."Châu Kha Vũ lập tức phản ứng lại khi nghe Lưu Vũ nói muốn mua rượu, có một khoản hoa hồng rất tốt cho hắn nếu bán được thêm rượu, vội nói có, sau đó quay người chọn

Hắn tiện tay chọn một nhãn hiệu đắt tiền, nhưng nhìn thấy Lưu Vũ rời khỏi chỗ ngồi, đứng cách quầy rượu vài bước, ánh mắt nhìn lướt qua hắn, dường như anh đang thực sự nhìn vào chai rượu vang đỏ được bày trên kệ.

Châu Kha Vũ mới nhìn rõ trang phục của Lưu Vũ, quần tây ôm sát phần bụng phẳng lì, bộ đồ trắng ngắn cũn cỡn, quanh eo thon quấn bằng một lớp ren trắng tinh khiết, cổ áo chữ V khoét sâu lộ ra xương quai xanh quyến rũ, trên cổ đeo ngọc trai, hai môi đỏ mọng, đôi mắt dịu dàng. Làn da mềm mại như tơ lụa, dưới ánh sáng chớp nháy thật khiến người ta mơ màng

" Bartender tiên sinh, cậu chọn xong chưa?"

Lưu Vũ định thần lại, đột nhiên vươn tay vuốt tóc mái, càng làm cho lớp vải ren hiện rõ ra

Châu Kha Vũ ho khan một tiếng, lại nhìn Lưu Vũ đang ở bên cạnh quầy bar, nở một nụ cười.

" Cái này thế nào?"

Lưu Vũ nhìn ra được suy nghĩ của hắn, liền giả vờ đáng thương

 "Nhưng tôi thấy nhãn của nó không đẹp mắt"

Quá giống thỏ con rồi!!!

Châu Kha Vũ ngượng ngùng cười cười, nhanh chóng xoay người đổi một cái chai: "Cái này?"

Lúc quay người lại liền bước một bước dài đến quầy bar, nhưng hắn không ngờ Lưu Vũ lại rướn người tới gần, gần đến mức mùi nước hoa đã trở thành mùi hương bất giác tràn ngập khắp cơ thể hắn

Lưu Vũ nhìn chằm chằm hắn :" Cậu chỉ bán rượu này?"

" Cái gì....."

Lưu Vũ áp lòng bàn tay vào ngực hắn, Châu Kha Vũ trong tiềm thức lui về phía sau một bước, nhưng là bị anh kéo cà vạt lại, không thể động đậy.

" Châu Kha Vũ, cậu không biết mình ở đây hấp dẫn đến mức nào sao?"

" Anh, sao anh lại biết tên tôi..."

" Tôi là Lưu Vũ", Nụ cười của Lưu Vũ biến mất, trong đôi mắt sáng của anh thật sự ẩn chứa một tia tàn nhẫn sâu sắc, " Lưu, Vũ". Anh lại lặp lại tên mình một lần nữa, như sợ đối phương sẽ quên mất

Châu Kha Vũ không cử động, nói chính xác là hắn không biết phải phản ứng thế nào.

Lưu Vũ nói xong thì nhìn hắn, 7 phút, chỉ nhìn hắn 7 phút

7 phút sau, ánh mắt anh dời xuống, theo bàn tay đang nắm lấy cà vạt, nhìn bàn tay che đi phần ngực rộng lớn của nam nhân, đồng thời từ từ cảm nhận đường nét cơ bụng rắn chắc qua chất liệu áo sơ mi mỏng, khi lướt đến thắt lưng bỗng thu tay lại

Lưu Vũ nhanh chóng quay người rời đi, biến mất trong đám đông hỗn loạn

Khi bóng lưng anh biến mất, âm nhạc, tiếng reo hò và tiếng huýt sáo từ mọi hướng tràn vào lỗ tai nóng bỏng của Châu Kha Vũ. Hắn giống như một bệnh nhân đột nhiên khôi phục lại thính giác, hắn đột nhiên cảm giác được thế giới ồn ào, nhưng đột nhiên quên mất nơi này vốn dĩ là nơi tiêu khiển ồn ào náo nhiệt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro