Chương 13
Bữa tối ăn ở quán thịt nướng bên bờ biển càng về đêm thì người càng đông, gió đêm hè nóng nực thổi ngang qua bãi biển, mang theo hơi mát dễ chịu làm cho lòng người thoải mái vui vẻ, còn có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ rì rào ở phía xa.
Lưu Vũ đang ngồi ở bên cạnh, ngơ ngác nhìn đống thức ăn được sắp xếp gọn gàng trên bàn, anh bình thường không biết nấu ăn, cũng không biết nên nấu cái gì, cho nên tất cả đồ nướng trên bàn vừa rồi đều là do Châu Kha Vũ nướng, anh không ngờ Châu Kha Vũ vậy mà lại giỏi nấu ăn, xem ra cũng khá ngon
" Đừng ngốc ra đó nữa, mau ăn thử đi"
Châu Kha Vũ đưa một vài xiên cá nướng đến trước mặt Lưu Vũ, mỉm cười nói với anh
Lưu Vũ nhận lấy xiên cá, cắn một miếng, mùi vị thơm ngon và mềm mại của con cá lập tức tràn ngập trong miệng, anh không khỏi gật đầu khen ngợi.
" Thật sự rất ngon, em cũng ăn đi"
Nói xong liền đưa xiên cá đó đến miệng Châu Kha Vũ, hắn một tay nắm lấy cánh tay Lưu Vũ, lách qua xiên cá nướng, tay kia ôm chặt lấy đầu Lưu Vũ, cúi đầu hôn lên môi anh, sau đó dùng lực cắn một cái, cho đến khi nếm được vị mặn mới rời đi
" Rất ngon"
Châu Kha Vũ liếm môi, trên mặt nở nụ cười tươi rói, mặt không đỏ, tim không đập nhanh, biểu tình vô cùng thỏa mãn, nhưng Lưu Vũ lại bị sự thân mật đột ngột này làm cho choáng váng,anh trợn mắt há hốc mồm, khuôn mặt đỏ ửng, lỗ tai nóng bừng lên, vội đẩy Châu Kha Vũ ra
" Anh bảo em ăn cá, sao em lại không đứng đắn như thế?"
" Em không đứng đắn chỗ nào? Em không phải là đang ăn "cá" sao?"
( 宇 của em Líu với 鱼 "cá" đọc đồng âm với nhau )
Châu Kha Vũ nhướng mày hỏi, cố ý phát âm từ cuối cùng thành ba âm, đồng âm với từ 宇
" Em nói cái gì thế?"
Hai má Lưu Vũ nóng bừng, nhanh chóng nhét miếng thịt vào miệng Châu Kha Vũ, không cho hắn tiếp tục trêu chọc mình, anh phát hiện hắn càng ngày càng thích trêu chọc mình, đặc biệt là loại chuyện như vậy.
Hai người anh một câu em một câu, thấm thoát đã ăn hết đống đồ nướng trên bàn, hiện tại sắc trời cũng dần dần tối, trên bầu trời đêm lấp lánh ánh sao, thời tiết vô cùng nóng bức, thỉnh thoảng, một vài tiếng động lớn từ biển phát ra, kèm theo tiếng sóng biển to lớn
" Trời có chút nóng, chúng ta ra biển đi dạo đi"
Lưu Vũ kéo cổ tay Châu Kha Vũ chạy về phía bãi biển, gió biển phả vào mặt, mùi mặn và ẩm ướt của nước biển hòa vào nhau, dần xộc lên lỗ mũi, mát mẻ dễ chịu, làm cơ thể hai người ấm lên, giống như xua tan đi nhiệt độ nóng nực.
Lưu Vũ vươn tay ôm lấy Châu Kha Vũ, từ từ đến gần, tham lam hít thở hơi thở thuộc về hắn.
Châu Kha Vũ ôm chặt Lưu Vũ, đáp lại cái ôm của người kia. Hai người ôm chặt lấy nhau, tận hưởng giây phút tĩnh lặng này, bỗng một làn gió mát lạnh thổi qua khiến Lưu Vũ rùng mình, Châu Kha Vũ nhanh chóng cởi áo khoác, khoác lên vai anh.
" Anh mặc vào đi"
" Ừm"
Lưu Vũ gật đầu, ngoan ngoãn đứng bên cạnh Châu Kha Vũ để hắn nắm chặt tay mình
Hai người chậm rãi đi dạo bên bờ biển, Lưu Vũ quay đầu nhìn Châu Kha Vũ bên cạnh, ánh trăng chiếu vào khuôn mặt tuấn tú của hắn, trông càng thêm mềm mại quyến rũ, khiến Lưu Vũ nhìn đến ngẩn người
Châu Kha Vũ dường như chú ý đến ánh mắt nồng nhiệt của Lưu Vũ, quay đầu nhìn anh, khóe miệng hiện lên một nụ cười xấu xa, giơ tay lên vuốt ve mặt Lưu Vũ
" Đang nghĩ gì đó? Nghĩ gì mà mê mẩn đến thế?"
" Anh đang nghĩ...anh thật sự rất thích em". "Lưu Vũ lẩm bẩm, tuy rằng âm thanh không lớn, nhưng xung quanh đều im lặng, âm thanh của hai người vẫn lọt vào tai Châu Kha Vũ một cách rõ ràng
Châu Kha Vũ nở một nụ cười ngọt ngào khi nghe thấy câu nói đó, cúi người nhẹ nhàng hôn lên trán Lưu Vũ
" Vậy anh cũng phải nhớ, em vĩnh viễn yêu anh"
Lưu Vũ gật đầu, ánh mặt dịu dàng nhìn Châu Kha Vũ, trên thế gian này có quá nhiều chuyện vô vị, nhưng em là người duy nhất có thể chạm đến trái tim anh
Gió biển vuốt ve trên gương mặt từng gợn sóng, Lưu Vũ nhắm mắt để gió biển thổi tung ngọn tóc của mình, cảm nhận sự ban tặng của thiên nhiên.
Có một chiếc thuyền đang đậu ở rìa bờ biển, vài người đàn ông và phụ nữ đứng trên boong, một người đàn ông lớn tuổi đứng bên cạnh con tàu, nhìn ra vùng biển tối tăm và vô biên, trong mắt hiện lên vẻ thăng trầm.
Người đó nhìn hai người đang ôm nhau trên bãi biển, khóe miệng nở nụ cười, trong mắt hiện lên vẻ nhẹ nhõm cùng chúc phúc, chậm rãi lấy điện thoại di động ra gọi
" Đã đến lúc kết thúc rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro