Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11

Lưu Vũ không biết mình ngủ đi từ lúc nào,  chỉ cảm thấy đau nhức khắp người, khi tỉnh dậy thì trời đã càng ngày càng tối.

Anh mở mắt ngắm nhìn hoàng hôn ngoài cửa sổ, ánh sáng màu đỏ cam phản chiếu trong mắt Lưu Vũ, giống như được nhuộm một lớp vàng, đẹp đẽ và ấm áp.

Lưu Vũ sững sờ vài giây, rồi nhận ra lúc này mình vẫn đang ở trong phòng của Châu Kha Vũ, vẫn còn giờ này, có nghĩa là....

Vừa mới định leo từ trên giường xuống để đi vào phòng tắm, liền nghe thấy tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang lên, Lưu Vũ quay đầu nhìn sang thì thấy Châu Kha Vũ đang đẩy cửa bước vào.

" Tỉnh rồi sao?" Châu Kha Vũ nở nụ cười,  cầm hai bộ quần áo và một ít đồ ăn trong tay đặt lên bàn, sau đó hỏi: " Đói không, ăn chút đồ đi"

Lưu Vũ sờ sờ bụng, thực sự rất đói, nhưng lại không trả lời câu hỏi của Châu Kha Vũ, chỉ cau mày hỏi hắn

" Tôi đã ngủ cả ngày sao?"

" Chính xác là 7 tiếng". Châu Kha Vũ ngồi ở mép giường, nhướng mắt nhìn Lưu Vũ, cười nói.

Nghe Châu Kha Vũ nói xong, hai mắt Lưu Vũ đột nhiên mở to, vội vàng từ trên giường ngồi thẳng dậy, nhưng lại hít một hơi thật sâu do thắt lưng bị đau.

" A~"

Châu Kha Vũ đưa tay kéo Lưu Vũ lên giường nằm xuống, nhân tiện xoa bóp eo của anh.

" Đừng động loạn, anh phải nghỉ ngơi thêm, tuyến thể có khó chịu không?"

" Hôm nay không phải là phải quay phim sao, tôi ngủ cả ngày không đến, có phải...." Lưu Vũ lo lắng hỏi

" Đừng lo, tôi xin đạo diễn nghỉ rồi"

Châu Kha Vũ dịu dàng cầm tay Lưu Vũ, thấp giọng nói

" "Tôi đã nói với đạo diễn rằng hôm qua tôi bị cảm rồi vô tình lây bệnh cho anh, vậy nên nhân tiện xin phép cho cả hai chúng ta cùng nghỉ"

Lưu Vũ chớp mắt liếc nhìn Châu Kha Vũ, tất nhiên cảm thấy cái lí do này không đáng tin tí nào

" Được rồi, ăn chút đồ lót dạ trước đã". Châu Kha Vũ  buông tay ra, sau đó đứng dậy cầm tô cháo trên bàn đưa cho Lưu Vũ, " Vẫn còn nóng, ăn chút đi rồi đi tắm, nhớ là nước nóng"

Lưu Vũ ngoan ngoãn cầm lấy tô cháo, sau đó ngồi trên giường chậm rãi ăn

Châu Kha Vũ đứng bên cạnh, cúi đầu nhìn Lưu Vũ

" Cậu làm gì thế?" Khóe miệng Lưu Vũ cong lên nụ cười, ngẩng đầu nhìn Châu Kha Vũ, " Mặt tôi dính gì sao?"

" Không". Châu Kha Vũ lắc đầu, sau đó hơi cúi người tới gần Lưu Vũ, ánh mắt lưu lại trên môi anh, " Chỉ là tôi muốn hôn anh"

Châu Kha Vũ vừa nói xong liền cúi người hôn lên môi Lưu Vũ, cảm giác mềm mại lập tức lan khắp cơ thể Châu Kha Vũ, hắn không nhịn được dùng răng cắn nhẹ lên lưỡi của Lưu Vũ, anh lập tức rên lên một tiếng, sau đó Châu Kha Vũ càng lúc càng hôn sâu hơn

" A...."

Lưu Vũ vươn tay nắm lấy cổ áo Châu Kha Vũ Vũ, hơi thở gấp gáp, lồng ngực phập phồng kịch liệt, hai má ửng hồng, ánh mắt mờ mịt nhìn hắn, trong phút chốc, ký ức về đêm qua tràn ngập trong tâm trí

Bàn tay Châu Kha Vũ chạm vào ngực Lưu Vũ, sau đó bắt đầu nhẹ nhàng cởi cúc áo sơ mi, cuối cùng dùng tay phủ lên làn da của Lưu Vũ, xoa nắn nó qua lớp vải.

" Châu Kha Vũ...đừng..." Lưu Vũ thở hổn hển, trong mắt hiện lên một tia dục vọng.

Đã nói ăn cháo xong thì đi tắm, sao lại biến thành dáng vẻ này....

Châu Kha Vũ cũng không làm tiếp, tối qua vừa làm chuyện đó, sáng nay lại làm tiếp,  ngọn lửa ở nơi nào đó trong cơ thể hắn vẫn còn đang bùng cháy, nhưng hắn sợ nếu tiếp tục thì nhất định sẽ làm chàng trai trong tay mình bị thương nếu không kiểm soát được. Châu Kha Vũ rút tay về, sau đó lại bế Lưu Vũ lên, đi về phía phòng tắm.

" Không cần.. tôi có thể tự làm". Giọng nói của Lưu Vũ có chút khàn, hai mắt đỏ hoe.

" Đừng cố chấp, mau vào trong đi". Châu Kha Vũ bật đèn phòng tắm lên, đặt Lưu Vũ vào trong bồn tắm, sau đó cởi quần áo rồi lấy vòi hoa sen ra, điều chỉnh nhiệt độ nước, sau đó đổ nước nóng lên người Lưu Vũ

 Động tác của Châu Kha Vũ tuy không điêu luyện nhưng cũng đủ thoải mái, Lưu Vũ nhắm mắt lại để cho nước nóng ngấm lên cơ thể mình, anh có thể cảm nhận rõ ràng thân thể mình dần dần bị nước ấm bao bọc, thoải mái đến mức chịu không nổi mà rên rỉ một tiếng

Châu Kha Vũ  nghe thấy Lưu Vũ rên rỉ, nhịp tim đột nhiên bị lệch nửa nhịp

Hắn nhanh chóng thu hồi ánh mắt, trầm thấp ho khan một tiếng nói: "Anh ngâm mình trước đi, xong thì gọi tôi."

" Ừm". Lưu Vũ gật đầu, Châu Kha Vũ nhanh chóng ra khỏi phòng tắm, đóng cửa lại

Lưu Vũ  nằm ở trên thành bồn tắm thở ra một hơi dài, trên hai má sữa vẫn chưa hết đỏ bừng mà vệt ửng hồng ở dái tai dần dần lan đến cổ.

.............

Quá trình quay phim trong những ngày tiếp theo diễn ra rất suôn sẻ, hiệu quả của đoàn phim " Ngược chiều gió" rất cao,  dàn diễn viên, đạo diễn và nhà sản xuất giỏi nên tiến độ quay phim rất nhanh.

Cuối cùng sau một tuần, " Ngược chiều gió" chính thức đóng máy, đạo diễn tâm trạng vui vẻ, quyết định tổ chức một bữa tiệc mừng,Châu Kha Vũ và Lưu Vũ đương nhiên ngồi cùng bàn với đạo diễn và một số nhân viên sáng tạo chính. Mọi người đều vui vẻ ăn uống

Buổi tiệc lần này đạo diễn khen ngợi Lưu Vũ rất giỏi, liên tục nâng ly mời  khiến Lưu Vũ có chút choáng ngợp, tửu lượng của anh không tốt, nhưng là do đạo diễn mời nên nếu như không uống thì thật không nể mặt ông ấy

Châu Kha Vũ ngồi bên cạnh Lưu Vũ, bàn tay không trung thực lén lút xoa xoa chân Lưu Vũ, Lưu Vũ không nhịn được trợn mắt nhìn hắn, nhưng Châu Kha Vũ thì hoàn toàn không chú ý đến điều này, tiếp tục tùy tiện hành động, Lưu Vũ không biết nên khóc hay cười, sau đêm hôm đó anh phát hiện Châu Kha Vũ càng ngày càng táo bạo với anh, có lúc rất dính người, không hợp với tính cách lạnh lùng của hắn chút nào

" Tiểu Vũ..."

Lưu Vũ đang suy nghĩ lan man thì bị đạo diễn gọi, lập tức hoàn hồn, cười với đạo diễn, nói.

" Đạo diễn nói đi ạ"

" Cậu có dự định làm diễn viên không.." Đạo diễn hỏi, " Nếu như có hứng thú, tôi có vài kịch bản muốn giới thiệu cho cậu"

Lời nói của đạo diễn khiến Châu Kha Vũ nhướng mày, thầm nghĩ, chẳng lẽ đạo diễn có tình ý với Lưu Vũ? ? Trong lòng cảm thấy có chút không vui, làng giải trí hỗn tạp, có đủ loại người, đặc biệt là một Omega xinh đẹp như Lưu Vũ sẽ càng dễ bị người khác chú ý đến

Lưu Vũ  dường như cảm nhận được ánh mắt của Châu Kha Vũ, vì vậy  quay đầu lại cười với hắn. Châu Kha Vũ sửng sốt một giây, sau đó khóe miệng cong lên một nụ cười, nhưng nụ cười không chạm đến đáy mắt, thậm chí còn có một tia lạnh nhạt.

" Cảm ơn ý tốt của đạo diễn, tôi tạm thời vẫn chưa có dự định về phương diện này"

Lưu Vũ lịch sự từ chối, anh biết trong lòng Châu Kha Vũ nghĩ gì, chưa kể anh không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này.

Nghe Lưu Vũ nói vậy, đạo diễn đương nhiên thất vọng, nhưng cũng không thể làm gì, dù sao mọi người đều có quyền lựa chọn, nếu người ta đã không có tham vọng ở đây thì hà cớ gì phải cưỡng ép

Đạo diễn lắc đầu, thở dài, cầm ly rượu trước mặt lên chạm vào ly của Lưu Vũ, sau đó ngẩng đầu uống cạn ly rượu trong ly.

Khi bữa tiệc đang diễn ra náo nhiệt, một giọng nói vang lên từ bên ngoài,sau đó một người con trai trẻ tuổi đeo mặt nạ đẩy cửa vào.

" Nơi này thật náo nhiệt"

Nghe thấy câu nói của cậu ta, những người xung quanh ngừng bàn tán, quay lại nhìn ra cửa, mặc dù đeo khẩu trang, nhưng ai nhìn thoáng qua cũng đã nhận ra cậu ta, bọn họ ai cũng đều thắc mắc mục đích của cậu ta là gì.

Lưu Vũ khẽ cau mày, anh không ngờ Thẩm Dịch Dương lại xuất hiện ở đây, sau sự việc vừa rồi, anh thật sự có nỗi sợ hãi kéo dài, nhưng sau khi nghĩ lại, Thẩm Dịch Dương là tự mình gánh lấy hậu quả, từ nhỏ đến lớn, anh đã bị cậu ta hãm hại rất nhiều, lần này là bài học cho cậu ta mà thôi

" Đạo diễn, lần này tôi tới là muốn thông báo cho ông một chuyện"

Thẩm Dịch Dương trực tiếp bước vào phòng, dưới sự chú ý của mọi người, cậu ta thản nhiên ngồi trên ghế trống, trong giọng nói có bảy phần ủy khuất , ba phần kiêu ngạo.

" Hả? Thông báo cái gì?" Đạo diễn hoài nghi hỏi lại

"Vết thương trên mặt của tôi do đoàn phim của ông để lại, về tình về lí thì ông vẫn nên cho tôi một lời giải thích, nếu không khi bố tôi hỏi, tôi sẽ không thể giải thích rõ ràng. "

Thẩm Dịch Dương hờ hững liếc nhìn mọi người có mặt, cuối cùng dán mắt vào Lưu Vũ, trong mắt hiện lên một tia tức giận và tàn nhẫn, ngày hôm đó, Lưu Vũ vẫn bình an vô sự, nhưng cậu ta lại bị dị nghị nặng nề, và người duy nhất biết cậu ta bị dị ứng  là Lưu Vũ,hôm đó nghe người khác nói rằng Lưu Vũ lẻn vào phòng thay đồ, vậy nên đồ trang điểm bị động tay vào chắc chắn do Lưu Vũ làm, chắc chắn là chuyện cậu ta sắp xếp đã bị Lưu Vũ phát hiện ra, sau đó  Lưu Vũ đã trả thù mình

Tại sao khuôn mặt mình lại bị hủy hoại, cái gì cũng không có, trong khi Lưu Vũ thay mình lại có được tất cả!

Rõ ràng lời nói của cậu ta khiến đạo diễn kinh ngạc, ông chỉ hối hận tại sao ngay từ đầu đã muốn Thẩm gia đầu tư vào, mà ông không dám làm mất lòng người bên kia, dù sao chống lưng của đối phương là Thẩm gia

" Cái này...cậu... không phải là cậu ăn bậy mới bị dị ứng sao?"

" Ai nói tôi ăn bậy, là có người đã động tay vào đồ trang điểm của tôi"

Ngay khi Thẩm Dịch Dương nói ra, tất cả những người có mặt đều náo loạn, nếu có người thật sự cố ý làm việc này thì bản chất của chuyện này sẽ tồi tệ, suy cho cùng vẫn là phạm pháp

" Cái này..." Đạo diễn không biết nên nói gì

 " Tôi đã yêu cầu trợ lý kiểm tra camera trong phòng thay đồ, tôi tin rằng mọi chuyện sẽ sớm được đưa ra ánh sáng"

Thẩm Dịch Dương nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Lưu Vũ, nhếch lên khóe môi nở nụ cười nham hiểm, coi như thắng lợi.

Lưu Vũ liếc mắt nhìn, trong phòng thay đồ của diễn viên vốn không có camera, nhưng anh quên mất rằng người này bản chất rất nham hiểm, hẳn là đã nhờ người cài đặt camera trong phòng thay đồ để đề phòng.

Châu Kha Vũ nhận thấy sự thay đổi trong tâm trạng của Lưu Vũ liền nhẹ nhàng siết chặt hai tay trên đầu gối của anh, dùng ánh mắt ra hiệu cho anh đừng lo lắng.

Lúc này, một trợ lý  nhỏ vội vàng chạy tới, hít thở vài cái, vội vàng nói nhỏ bên tai Thẩm Dịch Dương.

" Anh Thẩm, camera bị người nào đó lấy đi rồi..."

Thẩm Dịch Dương đột ngột đứng lên khi nghe được lời này, ánh mắt u ám nhìn trợ lý

Tuy rằng giọng nói của trợ lý nhỏ không lớn, nhưng những người ngồi ở đó căn bản đều nghe thấy, ai cũng đều giống như đang xem kịch.

Thẩm Dịch Dương sắc mặt trầm xuống, hít sâu mấy hơi cố nén lửa giận trong lòng, không có camera thì sẽ không có chứng cứ, sẽ không liên quan gì đến Lưu Vũ, nhưng cậu ta vẫn còn cách khác ...

" Chuyện này tôi sẽ không bỏ qua". Thẩm Dịch Dương vội quay người rời đi

Thấy cậu ta rời đi, Lưu Vũ thở một hơi, nhưng đồng thời cũng cảm thấy kì lạ, có người đã giúp anh! Ở nơi này người duy nhất có thể giúp anh là....

Lưu Vũ nhìn về phía Châu Kha Vũ, quả nhiên Châu Kha Vũ đang nhìn anh

Hóa ra, Châu Kha Vũ đã sớm biết....

" Là cậu phải không?"

Lưu Vũ quay đầu nhìn Châu Kha Vũ, dùng giọng nói chỉ có hai người có thể nghe thấy.

Châu Kha Vũ đương nhiên biết anh đang nói cái gì, gật đầu, cười nói

" Tôi đã từng nói anh muốn làm gì cũng được mà?"

Sau sự việc chen ngang kia qua đi, đại tiệc tiếp tục diễn ra, đám đông cũng dần quên đi chuyện lúc nãy, tiếp tục nâng ly. Sau khi uống quá nhiều rượu, Lưu Vũ đã hơi say, sắc trời dần dần tối, yến tiệc sắp kết thúc, mọi người lần lượt rời đi.

Trong phòng chỉ còn lại có Châu Kha Vũ và Lưu Vũ,Lưu Vũ uống say có chút mơ hồ, từng bước chậm rãi đi theo Châu Kha Vũ ra cửa, hắn đưa tay ra đỡ, anh tựa vào cánh tay của hắn, vòng tay qua eo Châu Kha Vũ,  đem cả khuôn mặt vùi vào ngực hắn, cọ cọ như giống hệt mèo con, vẻ mặt say khướt.

Lưu Vũ rất ít khi chủ động thân mật như vậy, Châu Kha Vũ trong lòng có chút chấn động, cúi đầu nhìn anh. Giờ phút này, hai má Lưu Vũ đỏ bừng, hai mắt khép hờ, lông mi run rẩy, môi ửng hồng, thực sự rất quyến rũ,  tim hắn đập nhanh hơn, không nhịn được cúi đầu hôn lên môi Lưu Vũ.

Đôi môi của Lưu Vũ mềm mại và lạnh lẽo, mang theo chút mùi hương của rượu, hắn  tham lam hút lấy môi châu, cánh tay ôm chặt eo anh, hận không thể nghiền nát anh trong vòng tay của mình

" Ưm.." Lưu Vũ khịt mũi, có vẻ không hài lòng với sự thân mật đột ngột của Châu Kha Vũ, muốn trốn thoát khỏi hắn

Châu Kha Vũ  dặn dò bản thân không thể làm loạn ở đây, hắn khẽ cắn môi Lưu Vũ, miễn cưỡng buông ra, sau đó nhẹ nhàng ôm lấy má sữa

" Chúng ta về thôi"

" Ưm"

Hai người đều uống rượu nên không thể lái xe, chỉ có thể ở lại khách sạn, sáng mai mới trở về

Bên ngoài trời đã khuya, đèn bên trong khách sạn vẫn sáng.

Châu Kha Vũ đặt Lưu Vũ xuống giường, sau đó xoay người đi vào phòng tắm trước, bỗng một cánh tay đột nhiên ôm lấy hắn, nhìn xuống thì thấy Lưu Vũ không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, đang dùng đôi mắt ướt đẫm nhìn mình

" Đừng đi..."

Châu Kha Vũ  sửng sốt một chút, nhớ tới hai người lần đầu gặp mặt, cũng là giọng điệu này, cũng là lời nói này, trong nháy mắt, hóa ra đã lâu như thế rồi...

Châu Kha Vũ ngồi xổm xuống bên giường, xoa xoa mái tóc mềm mại của Lưu Vũ, nhẹ nhàng nói.

" Ngoan, tôi đi chuẩn bị nước tắm cho anh, một lát sẽ quay lại"

Vốn tưởng Lưu Vũ sẽ ngoan ngoãn buông ra, nhưng không ngờ bàn tay của anh càng siết chặt hơn, sau đó trực tiếp  kéo mạnh người lên giường, Châu Kha Vũ không vững mà ngã lên trên người anh, Lưu Vũ lật người lại, từ trên nhìn xuống gương mặt Châu Kha Vũ

" Không cho phép đi"

Châu Kha Vũ bị giọng sữa hung dữ của Lưu Vũ chọc cười, hóa ra khi say thì biến thành dáng vẻ này, rất đáng yêu, nhưng tư thế này ... quá nguy hiểm. Châu Kha Vũ ôm lấy eo Lưu Vũ, mạnh mẽ xoay người, đổi khách thành chủ, đè Lưu Vũ xuống dưới thân mình, khóe môi Châu Kha Vũ  nhếch lên một nụ cười xấu xa, sau đó cúi đầu hôn lên môi Lưu Vũ, đầu lưỡi chạm vào răng anh, hắn mạnh mẽ tấn công

Sau một hồi quấn quít, Châu Kha Vũ buông ra Lưu Vũ, trán của hắn áp vào trán anh, hơi thở gấp gáp và giọng nói khàn khàn.

" Tôi đưa anh đi tắm"

Lưu Vũ vẫn đưa tay ôm chặt cổ Châu Kha Vũ không chịu buông ra, Châu Kha Vũ bất lực, chỉ có thể ôm lấy mông anh, Lưu Vũ nhân cơ hội này dùng hai chân kẹp lấy thắt lưng của Châu Kha Vũ, dùng tư thế thoải mái nhất mà đu trên người hắn

Châu Kha Vũ  không biết nên cười hay nên khóc, đành phải bế Lưu Vũ vào phòng tắm, nhưng Lưu Vũ chưa bao giờ định buông tay ra, Châu Kha Vũ đành để người kia ôm mình chặt cứng

Nước nóng được đổ lên người, Châu Kha Vũ  đặt Lưu Vũ lên thành bồn tắm, sau đó để anh nằm xuống, cúi xuống bên tai Lưu Vũ nói: 

" Bây giờ thì thả tay ra nhé?"

Lưu Vũ  không có trả lời, chỉ là nhíu mày lắc đầu, nhìn chằm chằm Châu Kha Vũ với một ánh mắt đầy sự ủy khuất, ai có thể chịu đựng được chứ! Châu Kha Vũ  thở dài, Lưu Vũ là một tiểu yêu tinh  cắn người, sớm muộn gì cũng sẽ nhận lại tất cả.

May mắn là bồn tắm đủ lớn để chứa được hai người, Châu Kha Vũ vòng tay qua eo Lưu Vũ,  tay kia đưa vào trong quần áo của anh

Lưu Vũ không hề phản kháng, chỉ yên lặng nằm đó, bàn tay Châu Kha Vũ chậm rãi luồn vào  trong, vuốt ve làn da trắng nõn của anh, trong quá trình tắm rửa, hắn đã kiểm tra vết thương dưới thân Lưu Vũ,  có chút sưng đỏ. Sau khi đánh dấu, số lần làm loại chuyện đó càng ngày càng nhiều, trên người Lưu Vũ cũng để lại rất nhiều dấu vết, Châu Kha Vũ có chút đau lòng, ngón tay xoa  lưng Lưu Vũ, đêm nay tha cho anh vậy!

Nhiệt độ trong phòng tắm tăng lên nhanh chóng, Châu Kha Vũ nhanh chóng lau người cho Lưu Vũ, sau đó lau sạch những giọt nước còn sót lại trên người cả hai, mặc áo vào rồi bế Lưu Vũ vào phòng ngủ

Lưu Vũ nằm trong vòng tay Châu Kha Vũ, một tay nắm chặt áo Châu Kha Vũ, tay kia chạm vào thắt lưng hắn, Châu Kha Vũ nhìn dáng vẻ này của Lưu Vũ, ngọn lửa dục vọng trong người bùng lên. Thân thể vì căng thẳng mà trở nên cứng ngắc, cổ họng khô khốc, lập tức bế Lưu Vũ trở về phòng ngủ, vén chăn lên, nhét anh vào trong chăn.

" Ngủ ngoan đi nhé"

Lưu Vũ không nói gì,  nhưng tay vẫn giữ chặt bộ đồ ngủ của Châu Kha Vũ, dụi người vào vòng tay của hắn, dùng giọng điệu làm nũng nói

" Ôm tôi đi~"

Châu Kha Vũ  cười cười, vỗ vai anh, sau đó nằm nghiêng lại, đem Lưu Vũ ôm vào trong lòng, vỗ lưng an ủi.

" Ngủ đi"

Điều hòa trong nhà được bật quá cao, hơi nóng dày đặc, Lưu Vũ vặn vẹo người khó chịu,nhưng lại tình cờ chạm vào thứ gì đó dưới thân của Châu Kha Vũ, hắn khịt mũi, khàn giọng nói

" Lưu Vũ, nếu giờ không ngủ thì đêm nay anh đừng hòng ngủ"

Nghe thấy những lời uy hiếp của Châu Kha Vũ, Lưu Vũ lập tức cuộn mình trong vòng tay hắn, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, thật lâu không nói lời nào, hắn nghĩ anh đã ngủ, cúi đầu nhìn, Lưu Vũ hai mắt đỏ bừng, khóe mắt ươn ướt, cắn chặt môi dưới, giống như đang kìm chế thứ gì đó!

Châu Kha Vũ iật mình, vội vàng hỏi: " Sao đấy, chỗ nào khó chịu sao?"

Lưu Vũ  ngẩng đầu, nước mắt đầm đìa nói: " Cậu hung dữ với tôi"

Trái tim Châu Kha Vũ lệch một nhịp, giống như một đứa trẻ đã làm sai điều gì đó, hắn cúi đầu hôn lên những giọt nước mắt trên mặt anh

" Bé cưng, tôi sai rồi, tôi sợ làm tổn thương anh"

Đầu tiên là cứng đầu, sau đó là làm nũng, cuối cùng là ủy khuất, thật không ngờ Lưu Vũ khi say là dáng vẻ này, sau này nếu tình trạng sức khỏe cho phép, có thể thêm vài lần nữa, Châu Kha Vũ thầm nghĩ

Lưu Vũ chớp mắt lẩm bẩm

" Ai cũng có thể hung dữ với tôi, ngoại trừ cậu"

Khóe miệng Châu Kha Vũ không kìm chế cong lên, Lưu Vũ thật quá thu hút người khác, hắn đưa tay bóp mũi Lưu Vũ , cưng chiều nói

" Anh nói thì tôi sẽ đều đáp ứng"

" Châu Kha Vũ...."

Lưu Vũ lẩm bẩm tên Châu Kha Vũ, hắn cúi đầu hôn lên môi anh, dịu dàng nói.

" Tôi đây...."

" Tôi thích cậu rất lâu rất lâu rồi, vậy nên, cậu có thể cũng thích tôi lâu như thế không..."

" Được, vậy anh thích tôi từ lúc nào?"

Nói thật là Châu Kha Vũ có chút thắc mắc, hắn đối với Lưu Vũ là nhất kiến chung tình, vậy còn đối phương thì sao?

Lưu Vũ bắt đầu thích hắn từ khi nào?

" Ừm.. từ rất nhỏ"

Nghe đến đây, Châu Kha Vũ khẽ nhíu mày, đáp án hiển nhiên là hắn không ngờ tới. Cái gì mà từ rất nhỏ? Chẳng lẽ trước đây Lưu Vũ có quen hắn? Tại sao hắn lại không có bất kỳ ấn tượng nào?

Vừa định hỏi thêm mấy câu thì nghe thấy tiếng thở đều đều, Châu Kha Vũ nhìn xuống thì thấy Lưu Vũ đã ngủ say.

Châu Kha Vũ nhẹ nhàng đứng dậy tắt đèn, sau đó trở lại giường ôm lấy Lưu Vũ, nhẹ nhàng xoa đầu anh, Lưu Vũ đã ngủ rất say, trên khóe miệng vẫn cong lên một nở nụ cười nhàn nhạt.

Châu Kha Vũ ôm Lưu Vũ vào lòng, tim hắn trở nên mềm nhũn, như vậy là đủ rồi, dù có chuyện gì xảy ra trong quá khứ mà hắn không biết thì cũng không quan trọng, điều quan trọng là hiện tại và tương lai, họ sẽ đồng hành cùng nhau và bên nhau trọn đời, nắm chặt tay nhau một đời, kiếp này hắn nhất định không bao giờ buông tay



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro