Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

Buổi họp kết thúc cũng đã là buổi chiều, Lưu Vũ không biết làm sao mà bản thân bước về được đến phòng, anh vẫn chưa chấp nhận được kết quả này,  mặc dù đã từng biểu diễn nhưng so với các diễn viên chuyên nghiệp thì anh phải nỗ lực hơn rất nhiều

Anh không ngờ đạo diễn lại tin tưởng giao cho mình một vai quan trọng như vậy, Lưu Vũ xoa xoa mặt, cố gắng bình tĩnh lại, sau đó hít một hơi thật sâu rồi ngẩng đầu nhìn mình trong gương, tự nói với chính bản thân, chỉ là biểu diễn thôi mà, mình nhất định sẽ làm được

" Cốc cốc cốc"

Lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa, Lưu Vũ ra mở cửa, có một người con trai mặc áo yếm, mái tóc hơi xoăn đứng ở bên ngoài.

" Cậu là?"

" Xin chào, đạo diễn bảo tôi đến làm trợ lý tạm thời cho cậu,  chủ yếu là để giải quyết lịch trình  và sắp xếp công việc tiếp theo cho cậu, tôi tên Tây Tây"

Tây Tây mỉm cười lịch sự với Lưu Vũ, hai lúm đồng tiền hiện ra 

" Được, mau vào trong đi". Lưu Vũ nép qua một bên để Tây Tây vào phòng

Hai người ngồi trên ghế sofa nói chuyện, khoảng 10 phút sau thì Tây Tây rời đi

Lưu Vũ thở phào nhẹ nhõm, anh đọc kịch bản, may mà phim Ngược chiều gió rất ngắn, phần lớn nói về sự hiểu biết và kỹ năng vũ đạo chuyên nghiệp, còn một phần là quay cùng với Châu Kha Vũ

Nghĩ đến đây, lỗ tai của Lưu Vũ bắt đầu đỏ lên, bởi vì công việc của Châu Kha Vũ, anh chưa từng nghĩ có một ngày mình và Châu Kha Vũ có thể quang minh chính đại làm việc đó, mặc dù nói là đóng phim, nhưng cảm giác thật sự rất kỳ diệu. Lưu Vũ sờ hai má sữa của mình, lại nghĩ đến sau khi họp Châu Kha Vũ sẽ trực tiếp trở về phòng, còn một tiếng nữa hai người mới quay, có thể cùng nhau luyện tập trước, cũng chẳng biết đến bao giờ mới chính thức quay vì lý do riêng nên tiến độ của cả đoàn phim bị trì hoãn.

Nghĩ đến đây, Lưu Vũ cầm điện thoại di động ra trực tiếp gọi  vào số của Châu Kha Vũ, nhưng cả hồi lâu cũng chẳng ai bắt máy, lòng Lưu Vũ đột nhiên cảm thấy thất vọng, bình thường Châu Kha Vũ  bắt máy chỉ trong vài giây, lần này sao lại không bắt máy? Chẳng lẽ có chuyện gì sao?

Lưu Vũ không chút do dự mà gọi lại, chuông reo rất lâu, cuối cùng cũng có người bắt máy

" Alo, Tiểu Vũ, có chuyện gì sao?"

Giọng nói trầm thấp khàn khàn của Châu Kha Vũ truyền đến từ đầu dây bên kia, giọng điệu vẫn như thường ngày, dường như không có gì thay đổi, nhưng lại lộ ra vẻ mệt mỏi, điều này khiến Lưu Vũ lo lắng.

" Cậu sao thế? Giọng cậu nghe lạ lắm"

Bên kia dừng lại một chút rồi mới trả lời, " Tôi...hình như bị sốt rồi"

" Sốt? Cậu đợi chút, tôi đến ngay"

Sau khi cúp điện thoại, Lưu Vũ nhanh chóng thay quần áo, đeo khẩu trang lên, vội vàng chạy đến phòng Châu Kha Vũ. Vừa mở cửa ra, một hơi nóng xông thẳng vào người, không khí nồng nặc mùi rượu, rèm cửa bị đóng lại, trong phòng vô cùng tối tăm

Lưu Vũ đi vào phòng ngủ theo tiếng thở gấp gáp, vừa mở cửa phòng ngủ liền bị một lực kéo lại, anh còn chưa kịp phản ứng thì đã rơi vào một vòng tay ấm áp cứng rắn quen thuộc. Mùi rượu nồng nặc quen thuộc tràn vào lỗ mũi anh, anh biết đó là mùi tin tức tố của Châu Kha Vũ, bình thường Châu Kha Vũ rất ít khi tiết ra lượng tin tức tố nhiều như thế, lần này đã xảy ra chuyện gì?

" Châu Kha Vũ....buông tôi ra trước đã" Lưu Vũ dùng lực đẩy Châu Kha Vũ, cố gắng trốn thoát

" Đừng động loạn...để tôi ôm một chút". Châu Kha Vũ nắm lấy cánh tay đang giãy dụa của Lưu Vũ, ôm chặt anh vào lòng, toàn bộ khuôn mặt của Lưu Vũ đều bị vùi vào trong ngực của hắn, âm thanh thở hổn hển như bị bóp nghẹt vang lên bên tai, sao tự dưng anh lại cảm thấy Châu Kha Vũ trở nên cực kì dính người vậy nhỉ

" Châu Kha Vũ..rốt cuộc là cậu làm sao, không phải là bị sốt sao?" Lưu Vũ lo lắng hỏi, vừa đưa tay lên sờ trán hắn, thật sự là nóng đến đáng sợ, Lưu Vũ sửng sốt, lập tức thoát khỏi vòng tay hắn, vừa đỡ Châu Kha Vũ đến giường vừa nói

" Cậu nghỉ ngơi trước đi, tôi đi mua thuốc cho cậu"

" Không cần.. mua thuốc cũng không có tác dụng"

Châu Kha Vũ tựa vào đầu giường, dùng một đôi mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm Lưu Vũ, hung tợn như dã thú,  trái tim anh run lên khi nhìn thấy nó,  Châu Kha Vũ đưa tay ra nắm lấy cánh tay của Lưu Vũ, trọng tâm của Lưu Vũ không vững khiến cả người ngã lên giường. Châu Kha Vũ nhân cơ hội này đè lên người Lưu Vũ,môi kề sát vào tai anh

" Cái này mới có tác dụng"

Không biết từ lúc nào, Châu Kha Vũ đã lấy ra một món đồ

Là thuốc ức chế? Lợi ích này, là kì mẫn cảm sao? Chẳng trách anh luôn cảm thấy Châu Kha Vũ có chỗ nào đó khác thường, Lưu Vũ liếc nhìn Châu Kha Vũ

" Vậy thì... tôi sẽ tiêm thuốc ức chế cho cậu"

Châu Kha Vũ ném thuốc ức chế sang một bên, kề miệng vào cổ Lưu Vũ cắn một cái

" Nhưng tôi không muốn dùng nó"

Lưu Vũ  cảm thấy cổ ngứa ngáy, lập tức hiểu ý đối phương, bất giác rụt cổ lại, trên mặt hiện lên một vệt đỏ ửng

" Đừng làm loạn, bây giờ là ban ngày, lát nữa còn có công việc"

" Hửm?" Châu Kha Vũ nhướng mày nhìn Lưu Vũ, " Ý anh là tối không có công việc thì có thể..."

Châu Kha Vũ vừa nói vừa dùng bàn tay không trung thực của mình vuốt nhẹ eo nhỏ và bụng của Lưu Vũ, không nhiều thịt, quá gầy, nhưng sờ vào vẫn rất thoải mái

Thân thể Lưu Vũ đột nhiên đông cứng lại, anh cảm giác được tay của hắn đã chạm vào trong áo sơ mi của mình, nhanh chóng nắm lấy cổ tay Châu Kha Vũ, trong lòng xuất hiện cảm giác lo lắng không tên

Châu Kha Vũ nhìn Lưu Vũ, ánh mắt sâu thẳm, khóe miệng mang theo ý cười nhàn nhạt, hắn nói.

" Anh bây giờ là Omega của tôi, tôi có thể chọn không sử dụng thuốc ức chế"

" Tôi biết", Lưu Vũ nuốt một ngụm nước bọt, " nhưng tôi..."

Lưu Vũ còn chưa nói xong đã bị Châu Kha Vũ mạnh mẽ hôn lên môi, anh đột nhiên bị Châu Kha Vũ hôn như vũ bão, cả người mềm nhũn nằm trên giường...

Lúc này ngoài cửa có tiếng gõ cửa, tiếp đó là âm thanh của người trợ lý vang lên

" Anh Châu, anh có trong đó không? Tôi gọi anh không bắt máy, đạo diễn đang thúc giục mọi người"

" Tôi biết rồi"

Châu Kha Vũ  dừng lại và hét ra khỏi cửa, sau đó buông Lưu Vũ ra, vừa đỡ anh dậy vừa chỉnh sửa lại quần áo lộn xộn, nói:

" Cho anh thời gian chấp nhận, nhưng Tiểu Vũ.... đừng để tôi đợi quá lâu"

Không biết vì sao nhưng Lưu Vũ cảm thấy giọng nói của Châu Kha Vũ có chút ủy khuất, anh dường như quả thật không nên như thế, hai người đã ở bên nhau nên chuyện này là khó tránh khỏi, hơn nữa Châu Kha Vũ còn đang trong thời kì mẫn cảm, mặc dù Lưu Vũ chưa từng thấy qua dáng vẻ của Alpha trong kì mẫn cảm, nhưng nhìn phản ứng ngày hôm nay của Châu Kha Vũ, chắc chắn rất khó chịu, anh quả thật rất đau lòng

Lúc Lưu Vũ đang ngẩn người thì Châu Kha Vũ đã thay quần áo và tiêm thuốc ức chế.

Đầu Lưu Vũ đột nhiên nóng lên, anh nhìn Châu Kha Vũ, nói

" Kha Vũ, tối nay tôi đến phòng cậu"

Lưu Vũ nói xong lời này liền chạy ra ngoài, thời điểm mở cửa ra, luồng gió mát lạnh khiến cho hai má nóng rực của Lưu Vũ dịu đi một chút, vỗ nhẹ lên mặt rồi bước tới nơi quay phim.

Buổi quay phim vào buổi chiều diễn ra rất suôn sẻ, đạo diễn rất hài lòng, trên môi không khỏi nở nụ cười, trong lòng khẽ cảm thán đúng là trong cái rủi có cái may, tiễn cái ông trời con kia đi liền thấy việc quay phim càng ngày càng thuận lợi,  hiệu quả quay phim cũng tăng gấp đôi.

Những người tại phim trường cũng khen ngợi diễn xuất của Lưu Vũ, còn về khả năng diễn xuất của Châu Kha Vũ thì có gì phải bàn, hắn đã giành được danh hiệu ảnh đế khi còn rất trẻ,  kỹ năng diễn xuất và lưu lượng đều thuộc hàng đỉnh lưu, nhưng Lưu Vũ lại có thể xứng đôi với nam diễn viên này,  dù có làm gì đi chăng nữa thì cũng ở đúng vị trí của mình, mọi động tác đều khiến mọi người cảm thấy thoải mái và tự nhiên, còn rất có cảm giác của một couple,  nhiều cô gái ở phim trường đều như phát điên lên.

"Người mới này thật sự là nam thần, dung mạo tuấn tú rực rỡ, đứng cùng nam thần quả là xứng đôi."

" Đúng thế, tôi cảm thấy hai người họ cho tôi một cảm giác là một đôi yêu nhau thật sự, đừng quản tôi, tôi ship đây"

" Đừng cản tôi, hai người họ là thật tôi là giả aaaaa"

...........

Những lời bình luận lọt vào tai Lưu Vũ, cảm thấy có chút kỳ quái, anh cúi đầu nói nhỏ với Châu Kha Vũ

" Cậu nói xem có phải bọn họ biết quan hệ của chúng ta rồi không?"

Châu Kha Vũ chỉ cười, sau đó nói

" Không đâu, mà bị phát hiện thì có sao, chỉ cần anh gật đầu, bây giờ tôi có thể trực tiếp up weibo công khai mối quan hệ của chúng ta"

" Nói cái gì đó, cậu đang ở thời kì đỉnh cao, công bố chuyện yêu đương nhất định sẽ ảnh hưởng không tốt, tôi không mong cậu sẽ bị mắng vì tôi, hãy đợi tôi, đợi tôi có tiền rồi cậu muốn làm gì cũng được"

Nghe câu nói này, Châu Kha Vũ thấy trong lòng vô cùng ấm áp, nếu không phải nhìn thấy nhiều người xung quanh như vậy, hắn thật sự muốn ôm Lưu Vũ mà hôn mãnh liệt, sau đó nói với anh hắn ngay cả khi không theo con đường làm diễn viên vẫn có thể kiếm dư tiền nuôi anh

" Sao, muốn nuôi tôi sao?" Châu Kha Vũ nhướng mày

" Ừm". Lưu Vũ gật đầu

Châu Kha Vũ ghé sát tai Lưu Vũ, nhẹ nhàng nói

" Vậy thì tôi phải thật nỗ lực, không thể kéo chân anh được"

............

Cảnh quay vào buổi chiều kết thúc khá sớm, nhân viên chưa kịp ăn tối sau giờ làm việc, Lưu Vũ đã bị Châu Kha Vũ kéo thẳng vào phòng khách sạn, vừa đẩy cửa vào, Châu Kha Vũ đã ép Lưu Vũ vào tường, mạnh mẽ chiếm lấy anh, Lưu Vũ cảm thấy Châu Kha Vũ mặt trước là dịu dàng như nước, còn mặt sau thì lại cực kì bá đạo

Nhưng Châu Kha Vũ  vẫn không hài lòng, hắn ôm eo Lưu Vũ, đè anh vào tường, đầu lưỡi cạy hàm răng của Lưu Vũ ra, tiến vào lên trong quấn lấy đầu lưỡi anh. Lưu Vũ cảm thấy cả cơ thể mình trở nên mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào tường, bàn tay Châu Kha Vũ liên tục dạo khắp cơ thể Lưu Vũ, sau đó hắn ôm Lưu Vũ đi vào phòng ngủ.

Đầu óc Lưu Vũ bị nụ hôn làm cho mơ hồ, tin tức tố của Châu Kha Vũ bao trùm quanh anh, trong sự mơ hồ nửa tỉnh nửa mơ, Lưu Vũ cảm thấy Châu Kha Vũ đã đặt mình lên giường, sau đó đè lên người mình, Lưu Vũ  tỉnh táo mở mắt ra một chút, nhìn thấy trong mắt Châu Kha Vũ mang một tia dục vọng mãnh liệt

" Kha Vũ...đợi chút..."

" Đợi cái gì, chẳng phải anh nói hôm nay sẽ đến phòng tôi sao? Chẳng lẽ hối hận rồi?"

Châu Kha Vũ tiếp tục đè lên người Lưu Vũ, đưa tay xoa nắn khuôn ngực anh

Lưu Vũ bị Châu Kha Vũ sờ đến toàn thân tê dại, hít một hơi nói:

" Không phải, tôi nói...a~"

Chưa kịp nói xong, môi Lưu Vũ lại bị Châu Kha Vũ hôn lấy, hắn nắm lấy hai tay anh, cố định trên đỉnh đầu, tay còn lại ôm lấy eo Lưu Vũ nhào nặn thật mạnh.

" Nếu đã như thế, để tôi đánh dấu anh nhé, Omega của tôi.." Châu Kha Vũ hôn lên nốt lệ chí ở khóe mắt Lưu Vũ, trầm giọng hỏi.

" Được...."

Khoảnh khắc Lưu Vũ đáp lại, Châu Kha Vũ  giống như một con quái thú mạnh mẽ giải phóng tin tức tố Alpha của mình, hơi thở trở nên gấp gáp và nặng nhọc, Lưu Vũ cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể Châu Kha Vũ, nhịn không được rên rỉ, cơ thể của anh tương đối nhạy cảm, đây là sự thật, nhưng anh không thể không chìm đắm vào nó

Anh đáp lại nụ hôn của Châu Kha Vũ, cái lưỡi mềm mại quấn lấy lưỡi Châu Kha Vũ, động tác của hắn dần trở nên kích động, giống như muốn đem người dưới thân nuốt vào bụng, từ môi, mũi rồi đến lông mi, cuối cùng là chiếc cổ trắng nõn đều lưu lại dấu vết thuộc về hắn

Lưu Vũ cảm thấy ngay cổ mình một trận tê dại, bàn tay nhỏ nhắn run rẩy nắm lấy vai Châu Kha Vũ, khẽ nghiến răng một cái, nhưng không dám kêu lên quá to, thân thể không ngừng run rẩy. Châu Kha Vũ cũng cảm nhận được sự khác thường của Lưu Vũ, vội ôm anh vào lòng, dùng tin tức tố của mình an ủi

Một lúc sau, mùi hương tin tức tố của Omega cũng tỏa ra, giống như mùi hương trà nhẹ nhàng như hoa nhài, cũng giống như mùi hoa trà trắng tinh khiết trên núi cao vào buổi sớm, thấm vào ruột gan, khiến Châu Kha Vũ không kìm được mà bị nó thu hút

Trong căn phòng tối, mùi hương tin tức tố của hai người đan xen vào nhau, hai người dần hòa làm một với nhau

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro