Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19

Hôm nay Lưu Vũ đã không cần dùng máy thở nữa, anh nằm yên lặng. Châu Kha Vũ nắm tay anh, lặng lẽ bên cạnh anh. Lưu Vũ dùng biên độ nhẹ nhàng nhất nắm lại tay hắn, " Kha Vũ, có phải anh đã cứu em hai lần không?" Lưu Vũ dùng sức nói

" Sao em nhớ ra được?" Châu Kha Vũ xoa tay Lưu Vũ

" Lúc anh cứu em, em cảm giác cảnh này rất quen, hơn nữa em mơ thấy anh, mơ thấy anh đang gọi em, hóa ra anh đã quen em từ lâu, em cũng không thể để anh đợi lâu được. "Lời nói của Lưu Vũ tuy không có logic, nhưng Châu Kha Vũ lại có thể hiểu ý của anh 

" Vì vậy em mới nhanh chóng quay lại tìm anh đúng không?" Hắn hôn lên mu bàn tay anh

" Ừm, em không nỡ"

" Em phải mau khỏe lại, chúng ta vẫn còn nhiều chuyện phải cùng nhau làm"

Một tháng sau, sở cảnh sát đầy náo nhiệt. 

" Lưu Vũ, anh nói rõ xem, anh muốn kết hôn á????" Lâm Mặc lay lay Lưu Vũ

" Ừm, với Châu Kha Vũ, đến lúc đó mọi người phải đến dự đấy"

Lâm Mặc ôm Lưu Vũ, giả vờ khóc :" Aaaaa gả đồng đội đi nước mắt cũng rơi cả rồi"

Lưu Vũ đưa tay sờ sờ Lâm Mặc, " Tôi chỉ là kết hôn, không phải không quay lại nữa, hơn nữa Kha Vũ bây giờ cũng là người của sở cảnh sát, không phải là không thấy được nữa"

" À nhưng không ngờ bác sĩ Châu lại là át chủ bài của sở chúng ta. Bảo sao mấy vụ án lại trong thời gian này lại tiến triển thuận lợi như thế" Lâm Mặc cảm thán

Châu Kha Vũ xong việc liền đến sở cảnh sát. Việc đầu tiên làm là tìm Lưu Vũ, sau đó hai người hôn nhau. Lâm Mặc bên cạnh ngẩn người, tiêu rồi, sau này sẽ bị cơm chó thồn ngập miệng rồi, Lâm Mặc thầm nghĩ

" Mọi người đều phải đến dự hôn lễ của tôi và Lưu Vũ đấy nhé" Hắn vòng tay qua vai anh, cười nói

Mấy tháng sau, Châu Kha Vũ mặc vest đen, tay cầm hoa, đứng đợi người hắn yêu. Lưu Vũ diện bộ đồ màu trắng, được "mẫu thân" Lâm Mặc nắm tay dẫn lên bục, Lâm Mặc cũng đóng vai một người cha già, giao Lưu Vũ cho Châu Kha Vũ. Hắn đưa đóa hoa cho anh,  hai người nắm tay nhau bước đến trước mặt người chủ trì

" Châu Kha Vũ tiên sinh, xin hỏi dù là nghèo khổ hay giàu sang.. tiên sinh có nguyện ý dành cả cuộc đời của mình cho Lưu Vũ tiên sinh hay không? "

" Tôi nguyện ý"

" Lưu Vũ tiên sinh, xin hỏi dù là nghèo khổ hay giàu sang.. tiên sinh có nguyện ý dành cả cuộc đời của mình cho Châu Kha Vũ tiên sinh hay không? "

" Tôi nguyện ý"

Cả hai trao nhau nhẫn kim cương, sau đó hôn nhau khiến khán giả hò reo.

Sau khi chào đón tất cả các khách mời, phần còn lại là thế giới của hai người. Lưu Vũ quỳ trên chân Châu Kha Vũ, đối mặt với hắn. Anh cọ cọ vào người hắn, cự vật của Châu Kha Vũ lập tức cương cứng lên. Hắn nhéo mông anh, " Khiêu khích anh, hửm?" Dù cả hai không biết gì về chuyện yêu đương nhưng họ đã có thể tự mình học

" Chúng ta mở rộng trước, nếu không em sẽ bị thương"

Châu Kha Vũ cắn vào tai Lưu Vũ, vừa nói vừa cởi quần anh ra, sau đó vứt đi rồi lấy chất bôi trơn và bao cao su mua từ cửa hàng tiện lợi ra. Hắn cắn bao cao su và nói một cách mơ hồ:

" Đeo cho anh, Tiểu Vũ"

Lưu Vũ mặt đỏ ửng,  ngẩn ngơ kéo khóa quần Châu Kha Vũ, cự vật bật ra khiến Lưu Vũ choáng váng

" Anh... anh sao lại to như thế?"

Mặc dù là miệng tố cáo, nhưng Lưu Vũ vẫn run rẩy đeo nó vào. Châu Kha Vũ cười cười, ngón tay mò ra sau thăm dò, đếm từ một đến ba. 

" a, chờ đã, Kha Vũ, anh chạm đến đâu thế"

Lưu Vũ cố đẩy tay Châu Kha Vũ ra, ra hiệu ngừng lại. 

" Đừng sợ, anh sẽ làm cho em thoải mái"

Châu Kha Vũ hôn Lưu Vũ, sau đó hắn tiếp tục xoa xoa điểm đó, Lưu Vũ bất giác ngẩng đầu lên.

" Em bắn rồi?" Châu Kha Vũ hỏi

Lưu Vũ che miệng Châu Kha Vũ lại, xấu hổ vùi đầu vào vòng tay của hắn. Hắn hôn lên tay anh

" Nâng mông lên cao chút, anh muốn vào"

Lưu Vũ ngoan ngoãn nâng lên.

" ưm, đau.." Lưu Vũ nắm lấy cổ áo của Châu Kha Vũ

" Thả lỏng nào, anh mới vào phần đầu thôi, em chặt quá"

Hắn cũng không thoải mái, sau đó cởi quần áo anh ra, liếm cần cổ trắng nõn của Lưu Vũ, dùng ngón tay mảnh khảnh vuốt ve hai điểm đỏ trên ngực anh. 

" ưm~"

Ngón tay Lưu Vũ luồn vào trong tóc Châu Kha Vũ, hắn nhân cơ hội đẩy vào, Lưu Vũ kêu" a "một tiếng, ngón chân co quắp lại

Tận cùng của nỗi đau đều là tận hưởng, hắn biết Lưu Vũ  đã qua giai đoạn đau đớn, và điều duy nhất sẽ tăng lên sau đó chỉ là sự thoải mái, Châu Kha Vũ điên cuồng đâm sâu vào trong

" A~..đợi...đợi chút...chậm một..chút" Lưu Vũ nắm chặt vai Châu Kha Vũ, " Anh...anh là máy đóng cọc sao". 

" Đúng thế, là để cày ruộng của em". Hắn cắn tai anh

.....................................

Tia nắng đầu tiên của buổi sáng lọt vào cửa sổ, Châu Kha Vũ nằm nghiêng nhìn khuôn mặt Lưu Vũ, sau đó đưa tay lên vuốt ve rồi hôn nhẹ. Lưu Vũ mở mắt ra, nhìn khuôn mặt điển trai của hắn, rồi  lại thu mình vào trong vòng tay Châu kha Vũ

" Em yêu anh". Lưu Vũ nhẹ giọng nói

" Hửm? Em nói gì?" Châu Kha Vũ hỏi ngược lại, nhưng Lưu Vũ không đáp. Hắn cười nhẹ một tiếng

" Anh cũng yêu em, từ rất lâu về trước đã bắt đầu yêu em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro