Chương 16
Sáng sớm hai người đã đến sở cảnh sát làm việc, để có thể tan làm sớm, từ sớm hai người đã bắt đầu bận rộn.
"Tương ứng, ngày sinh của ba người có thể liên quan đến ngũ hành. Nhưng dựa vào cái này phạm vi quá rộng, mỗi ngày đều có rất nhiều người sinh ra." Lưu Vũ cau mày nói.
" Chắc chắn bọn họ sẽ có điểm chung, điều tra xem bọn họ đã từng đến cùng một nơi, hoặc đã từng nhìn thấy cùng một người hay chưa". Châu Kha Vũ bình tĩnh phân tích.
" Kha Vũ, có lúc, em cảm thấy anh còn giống một cảnh sát hơn là bác sĩ tâm lý". Lưu Vũ nhướng mày
"Sao có thể? Anh chỉ là đang phân tích vấn đề dưới góc độ tâm lý."Hắn nói xong liền ghé vào lỗ tai anh, nhẹ giọng nói: " Tai vách mạch dừng"*
Lưu Vũ hiểu rồi, đồng thời cảm nhận được sự tin tưởng mà Châu Kha Vũ dành cho mình, trong lòng anh cũng cảm thấy ấm áp. "Điều tra được rồi, tất cả họ đều đã gặp cùng một người, nhưng thân phận của người đó đã thay đổi rất nhiều và không dễ để tìm ra. Vậy là anh ta là đứng sau?"
" Không nhất định, mau, điều tra sinh nhật của anh ta". Châu Kha Vũ gấp gáp nói. Lưu Vũ sau khi nhìn thấy có chút kinh ngạc, anh và hắn nhìn nhau.
Lưu Vũ lập tức đến chỗ ở của người đàn ông , mở cửa ra, quả nhiên người đo đã chết rồi, ngày sinh của anh ta tương ứng với kim trong ngũ hành.
" Nếu tôi đoán không nhầm, thứ anh ta mất không phải xương thì cũng là ruột." Châu Kha Vũ nói
Bá Viễn liền làm kiểm tra cho nạn nhân, " Ừm, đúng như bác sĩ Châu nói, có một mảnh xương bị mất ở tay."
"Ngay lập tức điều tra mối quan hệ giữa các cá nhân của nạn nhân, xem camera gần đó, tìm kiếm những người khả nghi, đồng thời tìm người cuối cùng càng tốt và bảo vệ anh ta." Lưu Vũ nhanh chóng giao nhiệm vụ. Lúc này, Châu Kha Vũ nắm tay Lưu Vũ, "Đừng lo lắng, chúng ta sẽ thắng." Ánh mắt hắn đầy sự kiên định
Một năm trước, Châu Kha Vũ là nhân viên bí mật của sở cảnh sát, hắn đã bí mật điều tra và hỗ trợ bắt giữ một tổ chức tội phạm với tư cách là một bác sĩ tâm lý. Từ rất sớm hắn đã chú ý đến Lưu Vũ, đồng thời cũng có hảo cảm với anh, nhưng vì vấn đề thân phận nên hai người không thể tiếp xúc. Cho đến ngày hôm đó, bởi vì tin tức sai lầm, toàn đội Lưu Vũ đều bị bắt, mặc dù không biết vì sao chỉ giữ lại một mình Lưu Vũ, nhưng Châu Kha Vũ biết mình không thể ngồi chờ chết, hắn đã cứu anh, sau đó dùng thân phận bác sĩ tâm lý để ở gần anh, tiếp xúc với vụ án của đồn cảnh sát. Quả nhiên, trong ngoài phối hợp, Châu Kha Vũ phát hiện ra lỗ hổng, hắn bí mật loại bỏ nội gián, bây giờ chỉ còn lại một mối nguy hiểm. Hắn cũng biết sắp đến gần với sự thật rồi. Tất cả mọi thứ đều nằm trong phạm vi dự đoán của Châu Kha Vũ, tất nhiên, ngoại trừ chuyện tình cảm với Lưu Vũ, đây là điều duy nhất nằm ngoài dự đoán của hắn. Hắn cũng không chắc chắn, nhưng thật may mắn, hắn đã thành công, Châu Kha Vũ cũng tin rằng, với sự phối hợp của hắn và Lưu Vũ sẽ sớm tìm ra tổ chức đó.
Lưu Vũ đang quan sát hiện trường, đột nhiên hai mắt bị thứ gì đó đâm vào, Lưu Vũ cúi người nhặt một cái kim băng, các đội viên đang thúc giục có tin tức mới, Lưu Vũ chỉ đành nhét chiếc kim băng vào trong tay. Lúc đi ngang qua Châu Kha Vũ, hai người nắm tay nhau
" Đợi em. 8 giờ tối nay" Lưu Vũ nói
Châu Kha Vũ gật đầu. Sau khi đội của Lưu Vũ rời đi, hắn mở tay ra, trầm ngâm nhìn.
" Lưu đội trưởng, camera đã bị người ta hack, nội dung cũng đã bị thay đổi, đây là thứ duy nhất còn lại. "Lưu Vũ nhìn chằm chằm bóng dáng mờ mịt," Hắn ta có thể đã xóa tất cả chúng, nhưng lại để lại điều này, giống như ... "
" Giống như muốn bắt anh điều tra". Lâm Mặc nói. " Đầu tiên, người này không hề đơn giản, hắn ta có đoàn đội, thậm chí còn có thể cài người vào trong chúng ta ở đây, khoảng thời gian này anh nhất định phải cẩn thận Lưu Vũ, tôi sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó. Còn có bác sĩ tâm lý của anh, mặc dù có mánh khóe ở đây, nhưng tôi luôn cảm thấy anh ta không đơn giản như vậy, nếu ở bên anh thì không sao, nhưng ở bên địch thì ... ". Lúc này chỉ có hai người Lâm Mặc Lưu Vũ, hai người tin tưởng lẫn nhau.
" Không đâu Lâm Mặc, tôi tin tưởng anh ấy. Anh ấy chỉ là bác sĩ tâm lý do Long cục trưởng sắp xếp phải không, cách điều trị của anh ấy khá hiệu quả. "Lưu Vũ và Lâm Mặc nhìn nhau, cả hai đều gật đầu.
Nhiệm vụ trong ngày đã hoàn thành, Lưu Vũ nhìn đồng hồ, 7h30 rồi, anh mặc áo khoác vào, định đi đến cửa hàng tiện lợi gần đó mua đồ. Khi đi qua một con hẻm tối, Lưu Vũ nghe thấy tiếng bước chân của một người khác, tay trong túi áo của anh đã đổ mồ hôi, anh bước nhanh. Đến rồi, Lưu Vũ thầm nghĩ, giống như dự tính của anh
Mấy ngày trước, Lưu Vũ và Châu Kha Vũ cùng nhau nằm trên giường, hắn ôm lấy anh, bàn tay không thành thật vuốt ve lên xuống.
" Kha Vũ, chờ chút". Lưu Vũ ngăn hắn lại, " Em muốn nói với anh chuyện này, rất nghiêm trọng, rất nghiêm túc, được không?"
Châu Kha Vũ biết Lưu Vũ đang rất nghiêm túc với mình, nhanh chóng dừng động tác, " Được, em nói đi". Hắn vươn tay xoa mặt anh
" Kha Vũ, anh có từng nghĩ rằng người cuối cùng có thể là em không"
" Em đã phát hiện ra điều gì?"
" Không có, nhưng trực giác của em rất mạnh, nếu người cuối cùng là thuộc tính kim, thì người cuối cùng phải là em, có lẽ hung thủ đằng sau đó rất có thể là người em đã từng gặp. "
" Anh sẽ không để em gặp nguy hiểm". Châu Kha Vũ nắm lấy tay Lưu Vũ, áp vào ngực mình
" Em tin anh". Lưu Vũ co người trong lòng Châu Kha Vũ, " Anh nhất định phải đến tìm em"
Sống lưng Lưu Vũ lành lạnh, anh nhanh chóng tránh được đòn đánh của người nọ, đạp hắn ta ngã xuống đất, nhưng Lưu Vũ không ngờ rằng không phải chỉ có một người xông tới.
* tai vách mạch dừng : dù có giữ bí mật đến đâu thì khả năng tiết lộ vẫn có thể xảy ra
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro