Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Lúc chuông tan học vang lên, giáo viên chủ nhiệm  từ ngoài cửa bước vào, chỉ vào lịch trực nhật trên cửa lớp, nói:

" Các em có lịch trực hôm nay nhớ ở lại trực"

Châu Kha Vũ nhớ học sinh có lịch trực nhật hôm nay có mình, hắn động tác đóng cặp lại, đợi các học sinh khác rời đi. Châu Kha Vũ đột nhiên phát hiện trong lớp chỉ còn lại mỗi mình và Lưu Vũ

Lưu Vũ  lắc đầu, bất lực nói: "Những người này thật biết ức hiếp người khác"

Châu Kha Vũ  cầm chổi quét, Lưu Vũ cầm cây lau ở hàng ghế sau lên.

" Tớ giúp cậu, một mình cậu thì làm đến bao giờ mới xong"

Lưu Vũ từng bước đi phía sau Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ quét một chút cậu liền lau một chút, hắn quay đầu lại có thể nhìn thấy cái cổ thon dài trắng nõn của Lưu Vũ, cảm giác thật sự rất hút mắt

Đáy lòng Châu Kha Vũ dâng lên cảm giác muốn hút máu, muốn được chạm vào, hắn muốn cắn lên cần cổ non mịn đó rồi hút máu, muốn ôm người này vào lòng, muốn cùng cậu hôn môi

Châu Kha Vũ cố nén khát vọng trong lòng, giọng nói trở nên khàn khàn

" Cậu còn kẹo không?"

" Ở nhà còn rất nhiều, cậu muốn về nhà tớ không?"

Sau khi Lưu Vũ mở cửa đi vào, một mùi sữa nồng nặc xộc vào lỗ mũi, giống hệt như mùi kẹo dẻo kia. Mùi này khiến Châu Kha Vũ có chút phát điên, hắn không bao giờ biết rằng ma cà rồng sẽ có một niềm đam mê điên cuồng với những mùi không phải mùi máu.

" Mau vào trong đi Kha Vũ". Thiếu niên nhỏ bé quay đầu lại với nụ cười rạng rỡ trên môi, ra hiệu với Châu Kha Vũ đang đứng ngoài cửa.

Châu Kha Vũ nặng nề bước vào,  sau một thời gian dài xây dựng tâm lý ổn, cuối cùng hắn cũng bước chân vào căn nhà cho thuê nhỏ này. Lưu Vũ bước vào phòng, bảo hắn đợi ở phòng khách một lát. Châu Kha Vũ nhìn quanh, căn nhà tuy cũ và nhỏ nhưng rất sạch sẽ, ngăn nắp, trên mép giường có một chậu dây leo nhỏ. Những chiếc lá hình trái tim có màu sắc tươi tắn, thân lá rũ xuống trông giống như chúng đã được chăm sóc tốt.

" Muốn ăn kẹo không?"

Một giọng nói vui vẻ vang lên từ phía sau, Châu Kha Vũ quay đầu lại nhìn, Lưu Vũ đã thay một bộ đồ ngủ bằng lụa, những nút trước ngực vẫn chưa cài hết, hai điểm hồng trước ngực như ẩn hiện trước mắt, phần bụng trắng như ngọc bích được lộ rõ dưới ánh đèn. Hai tay mảnh khảnh kéo mép quần áo xuống, dường như vô tình hay cố ý kích thích hai điểm hồng nhạt kia, có thể thấy được chúng đã dựng đứng qua lớp quần áo mỏng

" Tớ đi lấy sữa cho cậu"

Lưu Vũ lấy hộp sữa trong tủ lạnh ra, cẩn thận nhét ống hút vào, có lẽ nó quá cứng hoặc do cậu dùng lực quá nhiều mà chất lỏng màu trắng chảy ra theo ống hút rơi xuống tay Lưu Vũ. Cậu hờ hững liếm sữa trên tay, đưa đầu lưỡi nhỏ đảo vòng quanh chỗ đó.

Châu Kha Vũ ngửi thấy mùi máu vừa quen thuộc vừa làm người ta phấn khích trong không khí, hắn nhìn xuống, hóa ra chẳng biết từ bao giờ, hắn đã nắm chặt lòng bàn tay tới chảy máu. Hắn cảm thấy tay mình có chút run rẩy, đầu óc trở nên trống rỗng, mùi sữa và máu trong không khí trộn lẫn vào nhau, hắn không biết máu của Lưu Vũ có phải cũng là mùi sữa hay không, vừa nghĩ tới đây, bụng dưới liền đau nhói, cố hết sức kìm nén ý muốn lao tới cắn vào cổ cậu

" Cậu sao thế?"

Giọng nói của tiểu xinh đẹp kéo hắn ra khỏi mộng tưởng, khuôn mặt thanh tú tinh xảo phóng đại lên hàng trăm lần trước mắt, thậm chí có thể nhìn thấy cả sợi lông tơ nhỏ xíu trên khuôn mặt Lưu Vũ, đôi môi ửng hồng  cách hắn không quá mười cm khẽ chuyển động, trong mắt hiện lên bóng dáng của hắn, dường như có thể thấy được khóe mắt ửng hồng

Châu Kha Vũ cũng không kìm chế nổi nữa, hắn kéo cổ Lưu Vũ, hôn lên đôi môi đã chờ đợi từ lâu. Lưu Vũ hiển nhiên rất sợ hãi, yếu ớt đặt hai tay lên ngực Châu Kha Vũ,  cảm thấy tim đập nhanh, giống như một con thỏ sợ hãi, để cho người trước mặt xuyên qua kẽ răng.

Lồng ngực hai người phập phồng, không khí xung quanh tràn ngập sự ám muội, nước bọt hòa quyện, răng nanh của Châu Kha Vũ mọc ra mà không hề báo trước, xuyên qua đỉnh môi Lưu Vũ,  từng giọt máu rơi xuống, điều này càng làm Châu Kha Vũ thêm điên cuồng, hắn tham lam hút máu của Lưu Vũ, giống như một đứa trẻ sơ sinh lần đầu tiên được uống sữa mẹ, không ngừng bú mút, học cách Lưu Vũ liếm mút sữa ban nãy,  đầu lưỡi vòng qua mảnh đó.

" Kha...Kha Vũ..dừng một chút.."

Lưu Vũ thở hổn hển, nhẹ nhàng đẩy Châu Kha Vũ ra, khi tách ra, hai người rốt cuộc cũng có thể thở được, Châu Kha Vũ lấy lại lý trí, nhìn đôi môi sưng đỏ của Lưu Vũ, khuôn mặt lập tức nóng bừng.

" Xin..xin lỗi Tiểu Vũ, tôi chỉ là...ừm.. nói sao nhỉ.." Châu Kha Vũ  gãi gãi vành tai nóng bừng, lắp bắp giải thích như một đứa trẻ lạc đường.

Lưu Vũ  bật cười thành tiếng, cắt ngang sự ngượng ngùng của Châu Kha Vũ,  đôi mắt to  chớp chớp, khóe miệng hơi nhếch lên, vô tội nghiêng đầu

" Cậu có thể ngồi xuống hôn không, tớ ngẩng đầu thật sự rất mệt"

Huyết mạch mở rộng, Châu Kha Vũ vỗ nhẹ lên eo thon của Lưu Vũ rồi bế cậu lên, như muốn đem cậu ôm chặt vào lòng. Hai chân Lưu Vũ quấn lấy vòng eo rắn chắc của Châu Kha Vũ, một bàn tay thò vào tóc  phía sau đầu xoa nhẹ. Nhiệt độ cơ thể nóng rực dâng lên, làm cho lỗ tai Châu Kha Vũ càng thêm đỏ. Giường trong phòng ngủ là một cái giường đơn tiêu chuẩn, không dễ dàng để hai người con trai chen chúc trên đó. Đoạn đường từ phòng khách vào đến phòng ngủ đều là quần áo rải rác của hai người, bọn họ kịch liệt ôm hôn, đôi môi nóng bỏng cọ xát

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro