Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 14 Một nam beta giỏi quyến rũ

Không được sao?

Nụ cười của Minh Linh cứng đờ trên mặt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Bầu không khí đã được đẩy lên đến mức này rồi, thời gian sắp xếp cũng đã cân nhắc đầy đủ hiện trạng rồi, sao lại không được chứ?!

Như thể nghẹn một hơi trong cổ họng, Minh Linh nuốt mạnh một ngụm nước bọt, mới miễn cưỡng lộ ra vẻ mặt có chút dữ tợn, giả bộ ủy khuất: “Có thể nói cho em biết lý do không?”

Không phải cậu tự phụ, mà là màn quyến rũ vừa rồi của cậu, ngay cả chính cậu cũng không nhịn được.

Hoàng Mộng Thuần như thể cảm thấy áy náy, không dám nhìn Minh Linh, nói: “Vì em không thể kết hôn với tôi.”

Minh Linh nghe mà mặt đầy vẻ nghi hoặc. Cậu nghi ngờ lỗ tai mình, bèn xác nhận lại: “Kết hôn?”

"Xin lỗi." Hoàng Mộng Thuần càng thêm áy náy nói, “Vì em không thể kết hôn với tôi, cho nên cũng không thể làm chuyện này với tôi.”

Nếu không phải sợ ảnh hưởng đến bầu không khí hiện tại, Minh Linh chắc chắn phải khiến cằm mình rớt xuống đất.

Một thanh niên "top tier" chưa đến hai mươi tuổi, sao còn có mục đích rõ ràng hơn cả mấy ông chú trung niên bốn mươi tuổi ly dị dắt con trên thị trường xem mắt nữa chứ?

Huống hồ, hai người mới quen nhau chưa đến bốn ngày!

Đã tính đến chuyện kết hôn rồi?

Chẳng lẽ... Hoàng Mộng Thuần bị mình bỏ bùa rồi sao?!

Cảnh tượng này, khiến Minh Linh không khỏi nghi ngờ chẳng lẽ mình mang dị thuật trong người rồi hay sao.

Cũng may, Hoàng Mộng Thuần tiếp tục đưa ra lời giải thích.

Anh ngữ khí kiên định, giống như đang đọc thuộc lòng luật pháp: “Mẹ tôi từng nói, nếu như không thể kết hôn với một người nào đó, vậy thì đừng nên nảy sinh tình cảm dây dưa với người đó, càng đừng để người đó trở thành công cụ giải tỏa dục vọng của mình.”

Minh Linh không ngờ mẹ Hoàng lại có thể nói ra những lời này, dù sao thì con trai bà ấy đang học ở một trường quân sự toàn là công cụ giải tỏa dục vọng đấy thôi.

Nhưng điều này cũng từ một góc độ khác phản ánh ra, vì sao Hoàng Mộng Thuần lại thuần khiết đến vậy.

Giáo dục gia đình thật sự sẽ ảnh hưởng đến cả cuộc đời một người.

Như vậy, Minh Linh càng muốn ôm lấy bắp đùi vàng của anh. Trong trường học này toàn là một đám alpha tự đại kiêu ngạo, khó khăn lắm mới xuất hiện một người có thể giao tiếp bình thường được, Minh Linh không muốn bỏ lỡ.

Cậu vội nói: “Là em tự nguyện, anh đừng sợ làm tổn thương em.”

Hoàng Mộng Thuần vẫn lắc đầu kiên quyết: “Không được.”

Anh không nói ra là—tôi cũng không muốn làm tổn thương chính mình.

"Tôi là alpha cấp S. Gia tộc của tôi sẽ không cho phép tôi cưới một beta. Quan hệ giữa tôi và cha, ông ngoại tôi đều đặc biệt tốt. Tôi không muốn khiến bọn họ thất vọng." Hoàng Mộng Thuần mạch lạc rõ ràng nói xong những lời này.

Minh Linh hoàn toàn tin rằng đây là sự thật, nhưng thì có liên quan gì đến cậu chứ?

Cậu cũng đâu có mộng tưởng gả vào hào môn.

Minh Linh chưa từng đối mặt với tình huống này bao giờ. Cậu chỉ có thể do dự, uyển chuyển và không quá chắc chắn nói: “Có lẽ... có một khả năng, đó là... ừm... em thật ra cũng không muốn kết hôn.”

____

Thời gian đến chín giờ tối, Hoàng Mộng Thuần vẫn luôn ru rú trong phòng ngủ trên lầu hai.

Minh Linh thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn một cái, cánh cửa kia vẫn luôn bất động, khiến cậu không khỏi suy đoán: Chẳng lẽ là bị tổn thương lòng tự trọng rồi sao?

Sáng sớm, Minh Linh vừa uyển chuyển nói xong, Hoàng Mộng Thuần liền ngây người ra. Anh nhìn chằm chằm Minh Linh, trong ánh mắt toàn là sự tố cáo đối với cậu, tựa như Minh Linh là một tên tra nam.

Mặc cho Minh Linh tài ăn nói đến đâu, Hoàng Mộng Thuần đều kéo cậu từ trên người mình xuống, đặt trở lại ghế.

Lúc này, Minh Linh mới phát hiện ra một sự thật—thì ra, khi alpha cấp S hạ quyết tâm muốn thoát khỏi sự trói buộc của một beta, chỉ cần dùng một tay là có thể làm được.

Điều này cũng cho thấy tất cả những hành động trước đó, đều là Hoàng Mộng Thuần đang "mời đón đẩy đưa" mà thôi.

Nhờ sự tự kỷ của Hoàng Mộng Thuần, Minh Linh đã học được không ít thứ mà ở bên ngoài ít ai biết đến.

Ví dụ như, vì sao Đại học Đế quốc nhất định phải tuyển một nhóm beta đến làm công cụ giải tỏa dục vọng?

Căn cứ theo một số hồ sơ mà Minh Linh tra được bằng tài khoản quản trị viên cho thấy, khoảng hai mươi mốt năm trước, Đại học Đế quốc đều là trường quân sự hàng đầu chỉ có sinh viên alpha.

Nhưng một vụ án phát sinh, khiến cho một số quy tắc ngầm không thể lộ sáng trong trường học, bại lộ trước mặt toàn thể giáo viên và sinh viên.

Sự kiện bắt nguồn từ một alpha nam cấp B giết chết một alpha nam cấp S. Tại phiên tòa xét xử, alpha cấp B kể lại nguyên nhân anh ta giết chết đối phương.

Thì ra, từ khi anh ta nhập học, alpha cấp S này đã dùng thủ đoạn bạo lực, khiến anh ta trở thành công cụ giải tỏa dục vọng của mình.

So với beta mà nói, nam A không có âm đạo, nếu như nhất định phải "nằm dưới", chỉ có thể sử dụng hậu môn. Alpha nam cấp B này là dân "thẳng" chính gốc, chỉ thích nữ omega, cho nên mỗi lần giao hợp, anh ta đều cảm thấy như là đang chịu hình phạt.

Nhưng một là kỹ năng không bằng người, hai là gia thế của alpha cấp S không nhỏ, muốn bóp chết gia đình anh ta, dễ như bóp chết một con kiến. Anh ta chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng bị "chịnh".

Không ngờ alpha cấp S lại được nước lấn tới, không chỉ tự mình "chơi", còn để người khác luân gian anh ta, thậm chí còn xích cổ anh ta như chó, ép anh ta uống nước tiểu, liếm chân người khác.

Theo lòng tự trọng không ngừng bị chà đạp, alpha cấp B cuối cùng đã nổi sát tâm. Trong một đêm khác bị alpha cấp S "chịch", thừa dịp alpha cấp S thành kết bắn tinh, sự chú ý giảm sút nghiêm trọng, anh ta mò ra dao laser, trực tiếp chặt đầu alpha cấp S.

Đợi đến khi anh ta thông báo cho trường học, mình đã giết người rồi, người đến hiện trường nhìn thấy anh ta đang đem dương vật của alpha cấp S cắt thành thịt vụn, còn đem thịt vụn này nhét vào miệng người chết.

Sau khi sự việc xảy ra, bởi vì người chết là alpha cấp S, trường học đủ coi trọng, nhưng đối với nguyên nhân sự việc, ban quản lý ngây thơ cho rằng, đây chỉ là trường hợp cá biệt.

Nhưng không biết là ai đã hack vào hệ thống, trên trang web trường học lập ra một diễn đàn ẩn danh, và đem nội dung phiên tòa đăng lên bài viết được ghim đầu trang, sự tình bắt đầu rối tinh rối mù.

Càng ngày càng có nhiều người đăng bài trên diễn đàn ẩn danh, vạch trần sự thật mình bị alpha cấp cao quấy rối tình dục, sàm sỡ thậm chí cưỡng hiếp. Thậm chí có người còn lớn tiếng tuyên bố, cho dù trường học không báo thù, sau này vào quân đội, cũng sớm muộn gì cũng giết chết những kẻ bạo hành này.

Việc này gây ra sự chú ý của quân bộ. Gần mười năm nay, trong số liệu thống kê tỷ lệ tử vong, tỷ lệ tử vong của sinh viên tốt nghiệp Đại học Đế quốc tăng lên theo từng năm.

Những tinh anh trong Đại học Đế quốc sau khi tốt nghiệp, ít nhất cũng là cấp bậc sĩ quan, sao có thể có tỷ lệ hy sinh cao hơn cả lính thường chứ?

Lúc này mới hiểu ra, thì ra còn có nguyên nhân "huynh đệ tương tàn".

Trường học lúc này mới coi trọng. Dù sao thì mỗi một quân nhân alpha đều là chiến lực không thể đo lường, là tài sản quý báu của quốc gia.

Thêm vào đó, vào thời điểm đó xuất hiện một tin tức xã hội có ảnh hưởng sâu rộng đến hậu thế—một xí nghiệp dược phẩm nổi tiếng bị phanh phui ra vụ bê bối kinh thiên động địa, thuốc ức chế alpha có doanh số lớn nhất của hãng, sau khi sử dụng lâu dài, sẽ gây tàn tật và tổn thương không thể phục hồi.

Phải biết rằng giá cả đắt đỏ của loại thuốc này, đã giới hạn đối tượng tiêu dùng của nó, thêm vào đó hiệu quả vô cùng nhanh chóng của nó, khiến nó trở thành "con cưng" của không ít quân nhân, sinh viên quân sự.

Sau chuyện này, các xí nghiệp dược phẩm khác cũng liên tiếp bị phanh phui ra vấn đề tác dụng phụ của thuốc ức chế alpha.

Đại chúng lúc này mới phát hiện ra, thì ra nhiều năm như vậy, thứ mình uống vào không phải là thuốc giải, mà là thuốc độc mãn tính.

Tổng hợp các nguyên nhân trên, trường học xuất phát từ trách nhiệm đối với sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần của sinh viên, quyết định làm theo cơ cấu đặc biệt của quân đội—Doanh Tinh Nguyệt, một doanh trại quân đội chỉ có lính omega, bên trong là những nam kỹ hoặc kỹ nữ omega mà quân đội tuyển mộ từ xã hội về, tiền đề để bọn họ phát lương, là những omega này phải phục tùng sự sắp xếp của hệ thống, mỗi tháng tiến hành dịch vụ tình dục cho một số lượng binh lính cố định, theo yêu cầu uống thuốc tránh thai, đồng thời bảo đảm sức khỏe của bản thân.

Tuy rằng thiết lập Doanh Tinh Nguyệt là để thỏa mãn nhu cầu tình dục của binh lính. Nhưng khi sử dụng, lại càng thiên về tạm thời ứng phó, phần lớn lính omega xuất quân, đều là để cung cấp dịch vụ cho một số alpha đến kỳ phát tình, tạm thời không có thuốc thích hợp.

Phần lớn binh lính kỷ luật nghiêm minh, thêm vào nhân viên tại chức bận đến sứt đầu mẻ trán, căn bản không có thời gian "đi khách"; nhân viên nghỉ phép lại có thể tìm được kỹ nữ cao cấp hơn, không cần phải về doanh trại "ăn chùa".

Cho nên, định vị và thực tế của Doanh Tinh Nguyệt, là hai bộ mặt khác nhau.

Trường học khi làm theo hoàn toàn không cân nhắc đến tình huống này. Chỉ từ học kỳ mới năm thứ hai bắt đầu, đặc biệt thiết lập một chuyên ngành—Điều dưỡng Quân đội, tuyển một số sinh viên omega đến để giảm bớt dục vọng cho sinh viên alpha đồng thời, cũng mong chờ có thể cung cấp máu mới cho Doanh Tinh Nguyệt.

Trạng huống này kéo dài được nửa năm, liền khẩn cấp tuyên bố dừng lại.

Một là có nhiều omega mang thai.

Tuy rằng nhà trường nghiêm lệnh yêu cầu những omega này uống thuốc tránh thai, nhưng những người nguyện ý đến đây đều là cáo già, chính là nhắm chuẩn sinh viên tuổi còn trẻ, dễ lừa, làm mộng tưởng một khi mang thai, mẹ quý nhờ con, leo lên cành cao.

Khi nhà trường muốn xử phạt nghiêm khắc những omega này, không ít alpha còn đến cầu xin tha thứ, thậm chí tỏ ý mình nguyện ý gánh vác trách nhiệm của người cha.

Đây hoàn toàn không phải là cục diện mà nhà trường muốn nhìn thấy.

Trong đó, có một alpha bị mê hoặc, không chỉ là cấp S, mà gia tộc của anh ta càng là một trong những thế gia vọng tộc ủng hộ quân bộ.

Khi nhà trường biết được chuyện này, quả thực sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng.

Sự thật chứng minh, bọn họ sốt ruột hoàn toàn có lý do. Đợi đến khi sự kiện xử lý xong xuôi, hiệu trưởng và các hiệu phó đương nhiệm, toàn bộ đều bị giáng chức.

Hai là có một số omega cấp thấp không có cách nào che giấu hoàn toàn tin tức tố, tạo thành alpha hít phải tin tức tố này xuất hiện triệu chứng phát tình ở các mức độ khác nhau, lại không có nhiều omega như vậy giúp bọn họ giảm bớt, thế là ma trảo vươn về đồng loại ngược lại còn nhiều hơn trước kia một chút.

Tổng hợp hai nguyên nhân trên, nhà trường đau khổ suy nghĩ, dứt khoát tuyển beta vào, còn không cần beta nữ có tỷ lệ thụ thai cao hơn, chỉ cần nam.

Vận hành như vậy được vài năm, tình huống tốt đẹp.

Về sau alpha nữ và một bộ phận alpha nam kháng nghị việc lựa chọn giới tính đơn thuần, nhà trường lúc này mới lại tuyển thêm một ít beta nữ, đặc cung cho A nữ.

Mô hình này vẫn luôn tiếp tục cho đến ngày nay, thu được hiệu quả cực tốt, gần như không có A nào tìm đồng loại để giải tỏa dục vọng nữa.

Minh Linh kiên nhẫn xem xong những hồ sơ này, ngược lại đã hiểu rõ nguyên nhân trường học đặc biệt thiết lập chuyên ngành beta, nhưng hiểu rõ là một chuyện, lý giải lại là chuyện khác.

Đã làm theo Doanh Tinh Nguyệt rồi, sao lại không thể quán triệt đến cùng?

Tuyển mộ nam kỹ và kỹ nữ beta từ xã hội về không được sao? Nhất định phải đến làm hại đám sinh viên đại học mười bảy mười tám tuổi còn trinh nguyên.

Nói cho cùng, vẫn là đám lão gia ở Đại học Đế quốc này ăn quen cao lương mỹ vị, không muốn ăn cám bã.

Mang theo tâm tình cạn lời, Minh Linh tiếp tục lướt diễn đàn ẩn danh. Mấy ngày nay, cậu mỗi ngày đều bỏ ra không ít thời gian "ngâm" trên đó.

Thông báo "sáng mai sẽ phát" trong miệng Mộ Nhan, cho đến tận hôm nay, đều không thấy bóng dáng. Thế là, trong mắt mọi người, Minh Linh vẫn là tên beta dâm đãng vọng tưởng giáo sư Mộ Nhan, nhưng lại câu dẫn cả học trưởng/học đệ Hoàng Mộng Thuần!

Diễn đàn ẩn danh mỗi ngày đều sẽ có thêm không ít bài viết sỉ nhục cậu, đồng thời cũng sẽ xuất hiện rất nhiều bài viết hiếu kỳ về cậu, nói là muốn bỏ ra 3500 để trải nghiệm thử dịch vụ của cậu.

Thậm chí còn có không ít đồ chó má nói, nguyện ý bỏ ra nhiều tiền hơn, để trải nghiệm thử khoái cảm cưỡng hiếp cậu.

Đây không phải là cảnh tượng mà Minh Linh muốn nhìn thấy. Cậu ngẩng đầu lại nhìn cánh cửa phòng Hoàng Mộng Thuần một cái, trong lòng có chút muốn nhờ đối phương, giúp mình liên hệ với Mộ Nhan, xác nhận thông báo kia rốt cuộc là phát, hay là không phát.

Đêm xuống, khoảng hai giờ sáng, Minh Linh lại cảm nhận được luồng nhiệt ý bao trùm mình hoàn toàn kia. Một lần sống, hai lần quen, lần này Minh Linh không cần mở mắt, liền vặn vẹo cởi quần áo ra.

Cậu nghe thấy một tiếng hít khí cực nặng.

Minh Linh lúc này mới mở mắt ra, liếc nhìn Hoàng Mộng Thuần hai mắt bốc lửa, rồi nằm ngửa giơ chân lên, cởi quần lót ra.

"Anh..." Hoàng Mộng Thuần kêu lên một tiếng, như thể muốn nói gì đó, nhưng chỉ nói được một chữ, liền không phát ra tiếng nữa.

Anh hô hấp vô cùng gấp gáp, như là đang đấu tranh với bản năng của chính mình.

Minh Linh mặc kệ những thứ này, chỉ vươn tay ra nắm lấy tay Hoàng Mộng Thuần, rồi kéo tay đối phương, đặt lên ngực mình.

Cho dù đã nói "không được", lúc thật sự chạm vào, tay Hoàng Mộng Thuần vẫn động tác rất thuần thục, nhẹ nhàng xoa nắn, chậm rãi day nghiến, rồi dùng đầu ngón tay véo lấy núm vú, bóp, véo, kéo, kẹp.

Minh Linh chưa bao giờ cảm thấy núm vú của mình rất mẫn cảm, trải qua ba lần trải nghiệm bị Hoàng Mộng Thuần sờ này, Minh Linh đột nhiên cảm thấy mình như là bị khai phá rồi vậy—chỉ cần Hoàng Mộng Thuần sờ đầu vú cậu, hạ thân cậu liền không ngừng ngứa ngáy.

Minh Linh một tay nâng lên, bắt chước động tác của Hoàng Mộng Thuần, sờ bên ngực còn lại, tay kia hướng xuống dưới vươn tới. Để phối hợp với động tác tay, cậu hơi dạng rộng hai chân, đem tay từ giữa hai chân thọc sâu vào.

Cậu trước tiên vuốt ve dương vật của mình vài cái, nhưng kỳ lạ là, nơi thần kinh nhũ hoa kết nối, dường như không phải chỗ này, mà là vị trí thấp hơn nữa.

Sờ chỗ này hoàn toàn không giải được cơn ngứa ở đầu vú.

Minh Linh liền dùng ngón trỏ và ngón áp út, banh môi âm hộ ra, rồi dùng ngón giữa qua lại xoa nắn âm hộ.

Đây là động tác mà trong số ít kinh nghiệm tình dục của cậu, từng làm cho bạn tình nữ, bây giờ tự mình trải nghiệm rồi, cậu mới phát hiện, sờ như vậy hình như không có cảm giác gì.

Minh Linh mang theo tinh thần thăm dò, buông tay đang banh môi âm hộ ra, đem hai chân dạng rộng hơn nữa, ngón trỏ của cậu men theo khe hở kia, đem đầu ngón tay đặt lên một chỗ nhô lên nhỏ nhắn ở phía trước âm hộ.

Nhẹ nhàng "chọc" vài cái, một đầu tròn nhỏ liền lộ ra. Minh Linh dùng đầu ngón tay ấn lên đầu tròn nhỏ, mạnh tay xoa nắn nó vài cái, một cảm giác tê dại lan tỏa từ hạ thân đến toàn thân, thoải mái đến mức khiến Minh Linh đều nhịn không được kêu thành tiếng.

Đây là cảm giác sung sướng mà cậu chưa từng trải nghiệm qua.

So với ma sát dương vật khác nhau, cần phải chậm hơn một chút.

Minh Linh không khỏi nghĩ: Sờ âm vật thôi đã sướng như vậy rồi, vậy cắm vào có phải sẽ càng sướng hơn không?

Minh Linh đem ngón tay tiếp tục hướng xuống dưới, sờ đến cửa vào âm đạo không tính là khép chặt. Cậu hơi dùng sức một chút, liền đem nửa ngón tay cắm vào, qua lại rút ra cắm vào hai lần, lại phát hiện rút ra cắm vào thậm chí còn không thoải mái bằng sờ âm vật.

Chẳng lẽ là ngón tay quá nhỏ sao?

Minh Linh không hiểu ra sao, xoay người lại đem ngón tay đặt lên âm vật. Cậu vừa xoa nắn, vừa đem tầm mắt đặt trở lại trên người Hoàng Mộng Thuần.

Chỉ thấy đối phương đang trợn to mắt, đem toàn bộ tầm mắt tập trung ở hạ thể của cậu, phối hợp với tư thế ngồi xổm của anh , nhìn qua lại có vài phần khí chất ngây ngốc.

Minh Linh nhịn không được dừng động tác lại, chống người ngồi dậy, đối diện với Hoàng Mộng Thuần nói: “Ngón tay của em quá nhỏ. Anh giúp em đi.”

"...Giúp thế nào?" Hoàng Mộng Thuần toàn thân căng chặt đến mức ngay cả giọng nói cũng trở nên căng thẳng.

Minh Linh khẽ mỉm cười, đối diện với Hoàng Mộng Thuần chậm rãi dạng rộng hai chân, hai tay đồng thời hướng xuống dưới vươn tới, dùng tư thế ôm lấy bắp đùi mình, một tay banh một bên môi âm hộ ra, để âm đạo hồng hào non nớt chưa từng trải sự đời của mình, triệt để bại lộ trong tầm mắt Hoàng Mộng Thuần.

Minh Linh nói: “Dùng tay của anh, cắm vào đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro