Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 ( tiếp chứ nhỉ )

2. Tào phớ
Cũng giống như mì cây , tào phớ chỉ là 1 món ăn đơn giản ngoài cổng trường , nhưng nhiều tình bạn đã bắt đầu từ nó đấy :))
Chẳng hạn như tình bạn của Nhi và Ngọc... ( kỉ niệm của hai đứa toàn là đồ ăn mà người thì chả khác gì cò hương =.= )

Chiếc xe tào phớ của chú ấy chỉ lăn bánh từ sáng đến trưa rồi đi về , nên chỉ có thể mua vào những hôm học thêm vào buổi sáng thôi , tất nhiên là khi Ngọc biết đến món ấy là vào buổi trưa sau khi học xong , đến trường rồi lên lớp ( khá mệt ) , chợt thấy Nhi cầm một chiếc cốc nhựa , bên trong là những miếng có màu trăng trắng lẫn với các màu sắc xanh lá , đỏ , một ít đen ( sau này mới biết là tài phớ , thạch dừa , thạch đỏ và sương sáo đen ) , Ngọc lấy làm lạ :

- Lại có món gì mới à ?

- Tào phớ đấy ~ Có 5.000 một cốc hà ^^

- Khao tớ một bữa đi , hôm nay quên mang tiền rồi =((

- Lần sau nhớ trả nhá ! Đi theo tớ !

Lẽo đẽo đi theo Nhi , Ngọc cười thầm :

- Tin người quá ấy , lúc nào trong người chả có tiền ! Hôm nay thử trước cái món ấy ra sao thôi , không ngon thì ít ra cũng không bị phí mất tiền ~

May quá , đúng lúc chú bán tào phớ chuẩn bị dọn đi thì hai đứa vừa đến nơi .

- Cho cháu 1 cốc vừa nha chú !

- Ô kê ! Nhanh thôi không phải đợi lâu ! Đây hai đứa chọn thạch cho mình đi , bao nhiêu cũng được , có 5.000 thôi :))

Rồi Nhi đưa Ngọc tự chọn "gia vị" cho món ăn .
Nhắc đến tào phớ thì chỉ nghĩ tới miếng váng đậu phụ với nước đường thôi , cứ thế mà ăn , vậy mà ở đây còn nhiều thứ khác ăn cùng nữa à ! Hay thật đấy ~

Từng miếng một và cảm nhận....Mát , ngọt thanh , và hết sạch !

Mọi thứ chỉ đơn giản vậy thôi , chuông reo , vào lớp . " Thực đơn vặt của mình : tào phớ : đã thêm ! "

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tâm sự cái ><

Cái chap này viết trong khoảng thời gian nghỉ lễ , rảnh mới viết được ấy , con Phèo cứ giục mãi...

Mà thôi , dù sao cũng cảm ơn nó thôi , động lực để viết tiếp mà , nó không giục thì cũng lười chả viết tiếp :))

Không biết còn ai đọc đến đây nữa không ^^
Biết ơn nhiều nhiều lắm , ca từ thì cũng không có gì nổi bật cả ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro