Oneshot
Vị ngọt nhân tạo trong đa số sản phẩm kẹo ngày nay là một loại chất độc ngấm ngầm chạy trong cơ thể con người, nó hủy hoại răng, hủy hoại thận, di chứng của nó để lại trên cơ thể con người sẽ tồn tại đến chết. Trong 361 năm tồn tại dưới cơ thể thiếu nữ, đây là lần đầu tiên Beroba cảm nhận được cơn nhức nhối từ đường dưới răng. Cô ta chẳng rõ cơn nhức nhối đó đến từ đâu, liệu đó là do việc những viên kẹo cô ăn như cơm bữa mỗi ngày là do con ếch già mang tới hay đó là do việc con ếch già làm báu vật nhỏ của cô ta mang thai.
Lời hứa không thể chiến thắng bản năng. Một Alpha không đánh dấu Omega trong kì động dục là một Alpha bị liệt dương.
Họ đã làm chuyện này vô số lần. Như thể cô ta muốn sửa lại những cái sai trái mà người chơi quý giá của cô ta học tập được từ một con cáo khốn nạn khi Beroba không ở quanh, thứ hão huyền về việc người xấu hoàn lương và được tha thứ. Beroba đã nghĩ rằng nếu cô ta đã không thể vấy bẩn tâm trí Michinaga nữa, cô ta sẽ vấy bẩn cơ thể cậu ta. Với mỗi cú thúc đẩy sâu vào trong cậu ta sẽ là mỗi lần lòng tự tôn của cậu ta vỡ vụn, với mỗi dấu vết tình ái để lại trên cơ thể cậu ta sẽ là mỗi lần hi vọng của cậu ta bị vùi lấp. Và đến một lúc nào đó, Michinaga Azuma chân chính của Beroba sẽ quay trở lại.
Hôm nay là một ngày trong nhiều ngày như thế, Beroba cho phép Kekera sử dụng vài thứ khác lạ so với mọi khi. Chiếc thắt lưng quấn quanh cổ tay Michinaga, tư thế lật úp trên giường không cho phép cậu ta di chuyển và một cái khăn tay chặn kín miệng cậu ta lại. Đó là những gì Beroba có thể tưởng tượng.
Kể cả khi cô ta không ngửi được mùi pheromone, Beroba vẫn nếm được cái vị chay cháy trong không khí toả ra khắp nơi trong hang ổ mới của họ. Về việc Sakurai Keiwa có biết bọn họ mang Michinaga Azuma đến đây hay không, Beroba chả quan tâm lắm. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, cái kẻ mang "chất rider" gì đấy mà Kekera chịu trách nhiệm dám nhúng tay vào việc của bọn họ thì cái hố cô ta đào tại vườn Jyamato sẽ dành cho hắn. Hôm nay Michinaga trông động tình hơn mọi khi, cái đôi mắt mơ màng và gò má ửng đỏ trông không giống người vẫn phản kháng mọi ngày, giống như chỉ cần gỡ khăn tay quấn quanh miệng thì thứ phát ra sẽ là những tiếng rên rỉ nỉ non. Chẳng hiểu sao vẻ mặt ấy làm Beroba cáu kỉnh, cô ta tự thuyết phục mình bằng logic : Đây đáng lẽ là một cuộc trừng phạt, nếu Michinaga hưởng thụ nó thì còn gì là phạt nữa ?
Cô ta nâng cằm con bò tím, mỉa mai nhìn gương mặt phát sốt vì tình dục của cậu ta, sự tập trung của Beroba đổ dồn vào Michinaga nhiều đến mức cô ta chẳng hề nhận ra sự khác biệt của Kekera. Cô ta hỏi.
Lâu đến thế rồi. Micchi của tôi đã quyết định trở thành một con điếm à ?
Nhưng không có lời nào đáp lại cô ta ngoài tiếng rên rỉ bị bóp nghẹt qua lớp vải. Beroba dứt khoát ôm lấy sườn mặt của Michinaga, cô ta nhích từng tí một lại gần để thân trên nhức mỏi của cậu ấy dựa lên đùi cô ta, chẳng để làm gì khác ngoài tận hưởng khuôn mặt "buồn cười" của Michinaga gần hơn. Thắt lưng quanh cổ tay được Beroba giải phóng, sự đau nhức nhất thời quanh các khớp khiến cậu ấy tạm thời không thể làm được gì ngoài thả lỏng tay trên ga giường; cô ta đã nghĩ gì vào lúc này khi cô ta nửa ôm lấy thân trên của Michinaga nhỉ ? Để đầu người kia dựa vào ngực cô ta, để tay cô ta di chuyển trên những lọn tóc của Michinaga như an ủi một đứa trẻ ? Để chứng minh điều gì ? Rằng : cậu đã thấy chưa Michinaga, ở trong khoảnh khắc cậu tuyệt vọng nhất, Ukiyo Ace sẽ không đến cứu cậu, Sakurai Keiwa sẽ không vì tình xưa nghĩa cũ mà giang tay giúp cậu, Kurama Neon thậm chí còn chẳng đủ sức bảo vệ chính mình thì làm gì có chuyện bảo vệ cậu. Đúng vậy, người duy nhất sẽ yêu cậu bất chấp những khiếm khuyết, những dơ bẩn trên cơ thể cậu chỉ có cô ta. Beroba. Và Beroba muốn Michinaga ghi nhớ điều này đến ngày cả hai xuống mồ cùng nhau.
Quanh eo trần của Michinaga có những vết bầm tím hơi nông, cũng có những vết xước hơi đỏ từ móng tay của con ếch già. Lão ta hôn lên những vết thương không hoàn chỉnh ấy, thì thầm những câu thừa thãi như "Thứ lỗi cho sự bất cẩn của tôi.", cố tình mài nhẵn những địa điểm sẽ mang lại khoái cảm cho người dưới thân một cách không cần thiết; Beroba chướng mắt Kekera vì những gì lão ta đang làm hay bởi vì đó là những gì cô ta mong muốn cũng chẳng thể thực hiện ?
Beroba không quan tâm, nếu cô ta muốn thứ gì, cô ta sẽ có được thứ đấy. Môi của Michinaga bị vùi dập trong một nụ hôn chẳng biết có nên gọi là hôn hay không, giống như môi cậu ấy bị cắn, bị giày vò dưới răng nanh Beroba đến mức mùi rỉ sắt bắt đầu thoang thoảng trên đầu lưỡi; cô ta bóp má con bò tím, cưỡng ép người kia thụ động tiến vào cái hôn không lành lặn nơi cô ta bừa bãi cắn loạn lên cả má trong cậu ấy. Cô ta không quan tâm đến những gì đang diễn ra, dù mọi chuyện có tệ hại đến mức nào đi nữa đây vẫn là những thứ mà Beroba cho Michinaga, và cậu ta - với tư cách một tù nhân - không có quyền lên tiếng về điều đó.
Các chuyển động của Kekera càng ngày càng có xu hướng hỗn loạn hơn, bằng chứng là Michinaga sau khi thoát khỏi nụ hôn chỉ có thể há miệng thở dốc. Son môi, máu và nước bọt vương trên khoé miệng cậu ấy bị Beroba bôi ra như một lớp kem phỏng tay; liệu có gọi là điên khùng không khi trong khoảnh khắc này cô ta nghĩ màu son kiểu này rất hợp với Michinaga? Beroba nghiêng đầu, cô ta châm biếm nhìn khuôn mặt dại ra vì khoái cảm của Michinaga; và đột nhiên, giữa không gian tràn ngập mùi pheromone bạch dương dày như bơ tảng hoà với âm thanh nhớp nháp của tình dục vang vọng, câu hỏi của cô ta là nhát dao cắt đứt tảng bơ ấy.
"Cậu có hối hận không, Micchi ?"
Một tiếng nghẹn nhỏ phát ra từ môi Michinaga khi con bò rừng chồm người lên phía trước, quán tính khiến cậu ta vội vàng vơ lấy mép váy của Beroba giống như một người chết đuối vớ được cọng rơm cứu mạng. Cảm xúc của Beroba chưa kịp định hình vào khoảnh khắc ấy. Đó nên là niềm vui khi nhìn thấy một Michinaga thảm hại hay đó nên là sự thoả mãn khi nhìn thấy một Michinaga đã chịu dựa vào cô ta đến mức này ? Beroba sẽ mãi mãi không bao giờ biết. Vì khi con bò tím bị lôi lại bởi người đàn ông trung niên, bằng hai cánh tay gắt gao quàng qua và khoá chặt cổ con mồi, ép buộc cậu ta phải ngẩng cao đầu ra phía sau và khi bàn tay còn lại mơn trớn quá mức thân thiết lên cơ thể báu vật nhỏ của cô ta, Beroba chợt bàng hoàng nhận ra có gì đó không ổn trong không khí.
Từ đôi mắt dại ra cùng khuôn mặt đỏ bừng, đê mê chìm trong dục vọng của Michinaga cho đến những cú thúc mạnh mẽ về phía trước của Kekera. Có cái gì đó đang lượn lờ như con dao trên cổ cô ta khi thứ "mùi hương" họ toả ra chợt nghẹn ngắt trong cổ Beroba.
Tiếng rên rỉ vui sướng mềm mại vang lên một hơi dài không giống như đang ép buộc, khoang sinh sản của Michinaga bị Alpha thô bạo mở toang ra khi mọi bộ phận nhạy cảm trên cơ thể bị xâm phạm. Bản năng là một thứ kì diệu, bản năng cầu sinh của động vật ép buộc Michinaga vớ lấy Jyama Buckle khi anh suýt chết trong vườn, bản năng sinh tồn yêu cầu Michinaga nâng cao cảnh giác với mọi thứ xung quanh đến mức mất ăn mất ngủ, và giờ bản năng sinh sản chết tiệt của Omega khiến anh khuất nhục dưới thân một kẻ xa lạ. Kekera phát ra âm thanh khàn khàn trong cổ họng, nút thắt dần hình thành qua những động tác va chạm dồn dập cuối cùng; tất cả những gì xảy ra ở khoảnh khắc này là sự nực cười không ai ngờ đến. Răng nanh của Alpha kề lên gáy Michinaga - tuyến thể - nơi sẽ là điểm đích cuối cùng cho một mối quan hệ đánh dấu vĩnh viễn không thể vãn hồi.
Giống như khi một miếng thịt ngon lành lúc bụng đói dâng lên đến tận miệng bị giật khỏi tay, đó là những gì Kekera nghĩ đến vào lúc này khi tuyến thể của Michinaga bị che lại trước khi ông ta kịp đánh dấu. Người đàn ông trung niên theo bản năng muốn toả ra uy áp để đoạt lại thứ nên thuộc về mình; ấy là cho đến khi ánh mắt ông ta chạm với Beroba, khi cô đồng minh tạm thời - ôm lấy phần thân trên con bò tím của cô ta một cách gắt gao - nhìn Kekera như muốn khoét một lỗ thịt trên hộp sọ của lão, phần tâm trí minh mẫn của ông ta cuối cùng cũng trở lại chỉ để thầm nguyền rủa chính mình.
Chà, chết tiệt...
-----
Đây là oneshot random ra từ một trò quay may mắn với bạn tôi, thú thật là việc viết thuần sếch không phải thế mạnh của tôi chứ đừng nói đến việc viết cùng lúc 3 người mà lại còn 2 nam 1 nữ. ABO cũng là một vùng hơi nguy hiểm với tay bút của tôi nốt nên toàn bộ cái fic này như một bản hỗ lốn tất cả mọi thứ tôi chưa bao giờ đụng tới vậy.
Trong số tag random tại bánh xe may mắn của trouple này có tag pregnancy, mặc dù bản thân tôi không đề cập rõ nhưng cũng có thể ngầm hiểu là sau chuyện này con bò có em bé chắc rồi ( hoặc bạn cũng có thể nghĩ là tag pregnancy này không có cũng được ).
Phần hai thì...chắc là không nhỉ, dù sao đây cũng là một oneshot thôi (?). Sau cùng thì mong là các bạn co thể để lại nhận xét ở phần bình luận và góp ý thêm cho tôi nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro