Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

First Aid


Βeοmgyu đã phải lòng cậu hậu bối Τaehyun của mình được một thời gian rồi, và cuối cùng anh đã thành công trong việc hẹn hò với cậu, địa điểm được lựa chọn đầu tiên của anh là - không có gì ngạc nhiên - công viên trượt băng.

Anh muốn dạy Τaehyun một vài mánh khóe (và chắc chắn, có thể thể hiện một chút), nhưng hết sai lầm đáng tiếc này đến sai lầm khác dẫn đến việc Τaehyun bị gãy tay khi cố gắng thả người vào nó.

Vì vậy, Βeοmgyu cảm thấy có chút tội lỗi về những gì đã xảy ra là điều dễ hiểu. Rốt cuộc thì anh là người đã đưa Τaehyun đến đó, và giờ thì hậu bối của anh đang phải bó bột, bị giam trong phòng ngủ của anh.

Được rồi, đó có thể là một chút kịch tính của Βeοmgyu.

Τaehyun /không/ nằm liệt giường và thực sự đã bắt đầu quay trở lại trường đại học rồi, những người trong nhóm của họ đã để lại chữ ký trên băng bó bột của cậu. Bản thân Βeοmgyu cũng vậy, một câu "Xin lỗi em nhiều, sớm khỏe lại nhé!" viết nguệch ngoạc bên cạnh hình vẽ một con gấu và trái tim.

Và Τaehyun có thể tự xử lý tốt với bàn tay thuận không hoạt động, thay vào đó, cậu chỉ cần điều chỉnh để gõ tất cả các ghi chú của mình trên máy tính xách tay. Cậu đang làm khá tốt, thực sự.

...hoặc Βeοmgyu nghĩ vậy.

Trong một lần đặc biệt đến nhà Τaehyun để thăm cậu, Βeοmgyu nhận thấy hậu bối của anh hành động khá kỳ lạ, hay cáu kỉnh - rất không giống cậu mọi khi: bình tĩnh và tự chủ. Nó khơi gợi trí tò mò của Βeοmgyu.

"Có chuyện gì vậy, Τaehyun-ah?" anh hỏi khi ngồi cạnh cậu trên mép giường.

"Chà, anh thấy đấy, tiền bối" Τaehyun bắt đầu, đôi mắt to màu nâu nhìn thẳng vào Βeοmgyu. Βeοmgyu thầm cau mày. Mặc dù anh đã nói với Τaehyun nhiều lần rằng bây giờ cậu có thể gọi anh là anh, nhưng cậu lại vẫn gọi anh là tiền bối.

Bây giờ họ đã hẹn hò (không thành công) rồi cơ mà, mẹ kiếp.

Τaehyun dường như không nhận thấy sự hờn dỗi của Βeοmgyu mà tiếp tục giải thích. "Em đã gặp khó khăn để có thể ra trong vài tuần qua."

Βeοmgyu nuốt nước bọt và suýt sặc nước bọt của chính mình, chớp mắt nhiều lần. "Ra? Ý em không phải là…"

Τaehyun kiên quyết gật đầu. "Phải. Em đã không thể ra vì cánh tay bị gãy này." Cậu nâng cánh tay bó bột của mình lên một chút để nhấn mạnh.

Βeοmgyu ngại ngùng. Tất nhiên Τaehyun không lãng phí thời gian để nói cho anh biết vấn đề; cậu vẫn luôn thẳng thắn như thế. Mặc dù Βeοmgyu ước rằng đôi khi hậu bối của anh sẽ nhút nhát một chút, nhưng anh vẫn thích Τaehyun là chính con người cậu.

Βeοmgyu nghiền ngẫm tình hình trong đầu. Thành thật mà nói, ý nghĩ Τaehyun thủ dâm chưa bao giờ xuất hiện trong tâm trí anh... giống như, một chút nào. Vì vậy, đó là lý do tại sao gần đây cậu hành động rất cục cằn, theo anh phỏng đoán.

Βeοmgyu nhíu mày. "Em không thể làm điều đó với một tay sao?" Anh biết cậu thuận tay trái, nhưng nó có thực sự gây khó chịu như vậy không? Đây là Kang Τaehyun mà họ đang nói đến ở đây. Cậu có thể làm bất cứ điều gì miễn là cậu đặt tâm trí của mình vào đó!

Τaehyun ngoảnh mặt đi, nhưng chỉ trong giây lát, rồi quay lại khóa mắt với Βeοmgyu. Cậu bắt đầu nhích nhẹ về phía anh, tấm nệm lún xuống giữa họ.

Ở khoảng cách này, Βeοmgyu có thể nhìn thấy và thậm chí có thể đếm số lông mi của cậu nếu muốn.

Khuôn mặt của họ rất gần, bây giờ chỉ cách nhau vài inch.

"Ừm, vấn đề là, sunbae" Τaehyun cất lời, ánh mắt không chút dao động. "Em đã luôn phải cần đến hai bàn tay. Một cái bao quanh dương vật, cái còn lại…" Cậu nghiêng người về phía trước, miệng kề tai Βeοmgyu, “ở hậu huyệt của em.”

Cái. đéo. gì. cơ? Anh không nghe nhầm chứ? Βeοmgyu cảm thấy con cặc của mình căng ra khỏi quần. Bây giờ họ có thực sự ở mức này không? Làm thế nào mà họ đến với nhau được đây, trong khi hai người thậm chí còn chưa nắm tay nhau chứ đừng nói đến một nụ hôn? Chưa kể Τaehyun vẫn còn từ chối gọi anh là hyung!

Đây có phải là những gì sự nứng có thể làm với một người? Và, ngay cả Τaehyun vĩ đại cũng bị ảnh hưởng bởi chúng?

"Uh," là tất cả những gì Βeοmgyu có thể trả lời, mặc dù có hàng trăm thứ đang chạy trong đầu anh lúc này.

Τaehyun nói. “Hôm nay có ai tới muộn mà phải không?” cậu nói, và giọng điệu trịch thượng lẽ ra sẽ khiến Βeοmgyu khó chịu, nhưng thay vào đó anh lại cảm thấy... hào hứng, bằng cách nào đó.

Τaehyun ngả người ra sau và nghiêng đầu, trông vừa dễ thương vừa chết người. Anh đưa bàn tay còn lại của mình đặt lên ngực Βeοmgyu, từ từ cuộn các ngón tay lại để túm lấy áo của Βeοmgyu.

"Nếu anh vẫn không hiểu, thì có lẽ điều này sẽ làm cho nó dễ hiểu hơn,” Τaehyun nói trước khi hai người chạm môi, kéo áo Βeοmgyu.

Βeοmgyu mở to mắt trước khi nhắm mắt lại. Chúa ơi, ai đó nhéo anh một cái đi, chắc chắn là anh đang mơ. Anh ngạc nhiên khi Τaehyun tách môi mình ra, luồn lưỡi vào miệng Βeοmgyu. Họ dây dưa một lúc cho đến khi Τaehyun tự động lùi lại, vẻ mặt hài lòng.

"Anh sẽ giúp em với khó khăn nhỏ chứ? Hãy là một tiền bối có trách nhiệm và khiến em ra?"

Βeοmgyu gật đầu, "Ư-ừm, hẳn rồi. Anh sẽ lo liệu, Τaehyun-ah. Anh sẽ làm giúp em cảm thấy tốt hơn."

Τaehyun ngân nga tán thưởng và nâng niu một bên má của Βeοmgyu, áp trán họ vào nhau. "Vậy thì mau lên và cởi cái quần này ra khỏi người em đi."

Βeοmgyu nghĩ rằng anh có thể quen với điều này - phiên bản xấu tính, thiếu kiên nhẫn của Τaehyun. Anh thoáng tự hỏi liệu mình có còn xấu tính nữa không khi họ làm nhiều việc hơn là chỉ hôn nhau.

Chà, đoán là anh sẽ phải tự tìm ra. Βeοmgyu cởi quần đùi và quần lót của Τaehyun ra khỏi người cậu, cẩn thận để không va vào cánh tay đang bó bột của cậu.

Τaehyun nắm lấy vai anh, giữ thăng bằng và dựa lưng vào đầu giường, hai chân dang rộng.

Βeοmgyu gần như chảy nước miếng khi nhìn thấy nửa thân dưới của Τaehyun.

Anh chắc chắn không sẵn sàng để nhìn thấy dương vật của hậu bối mình ngày hôm nay, mặc dù anh đã có suy nghĩ về kích thước và hình dạng của nó mỗi khi Τaehyun mặc quần đùi thể dục để luyện tập.

"Chất bôi trơn ở dưới đệm" Τaehyun nói, không sai một nhịp, và Βeοmgyu ngay lập tức cúi xuống lấy một gói và xé nó ra.

Anh đổ chất bôi trơn vào lòng bàn tay và bắt đầu vuốt ve chiều dài của Τaehyun.

Τaehyun ngửa đầu ra sau và nhắm mắt lại, tay phải vươn tới và nắm lấy các ngón tay của Βeοmgyu để anh có thể tự kiểm soát tốc độ, cho đến khi Βeοmgyu tự làm quen với nhịp điệu mà Τaehyun đã hướng dẫn anh.

“Phải, như vậy…” Τaehyun thì thầm, buông tay Βeοmgyu để luồn tay vào trong áo, véo núm vú của chính mình. “Dùng ngón tay cái ấn vào bên dưới đầu và - ah,” cậu ngừng lại với một tiếng rên rỉ.

"Điều này ổn chứ, Τaehyun-ah? Anh có gúp em cảm thấy tốt hơn không?"

Τaehyun mở mắt trong giây lát và đưa tay ra xoa đầu Βeοmgyu, những ngón tay luồn qua mái tóc dài của anh. "Anh đang làm rất tốt, nhưng em chắc rằng anh có thể làm tốt hơn bằng cả hai tay. Đó không phải là những gì anh chờ sao?"

Βeοmgyu không cần để nói lần hai. Anh bôi chất bôi trơn quanh lỗ hậu của Τaehyun, ngưỡng mộ cách mà cái lỗ đang giãn dần ra. Anh đút một ngón tay vào, cắn môi khi cái lỗ của Τaehyun siết chặt lấy ngón tay mình.

Τaehyun hẩy hông về phía Βeοmgyu cho đến khi má cậu chạm vào các đốt ngón tay của Βeοmgyu. "Nào, cho em thêm đi, sunbae... anh nghĩ gì thế?"

"Anh xin lỗi, Τaehyun-ah, thế này thì sao?” anh đút thêm một ngón nữa và giật mình khi Τaehyun bất ngờ đưa tay xuống nắm lấy hai ngón tay còn lại của Βeοmgyu và luồn chúng vào trong mình. Câuk nhìn thẳng vào Βeοmgyu, nhếch mép nói "Nah, còn cái đó thì sao?"

Τaehyun quấn các ngón tay quanh cổ tay Βeοmgyu và bắt đầu đẩy tay Βeοmgyu vào và ra khỏi lỗ hậu của mình, như thể tay của Βeοmgyu không hơn gì một dương vật giả, một món đồ chơi mà Τaehyun sử dụng để có thể ra được.

Τaehyun buông tay, đủ tin tưởng Βeοmgyu để khiến cậu tự mình đến, rên rỉ khi quay trở lại chơi với ngực mình. "Ah, em đến gần rồi, nên đừng dừng lại. Cứ tiếp tục như vậy, được chứ, Βeοmgyu-sunbae? Anh đang khiến em cảm thấy rất, rất tốt... "

Và Βeοmgyu tuân theo, bởi vì làm sao anh ấy có thể từ chối khuôn mặt đáng yêu của Τaehyun, giọng nói quả quyết và thực tế của cậu, cách cậu gọi tên Βeοmgyu quen thuộc?

Nhưng Βeοmgyu cảm thấy thôi thúc phải ích kỷ hơn một chút vào ngày hôm nay, vì vậy anh hỏi mà không chút xấu hổ: "Τaehyun-ah, Τaehyun-ah" anh gọi liên tục khi thọc ngón tay vào sâu, chạm vào điểm ngọt ngào của Τaehyun.

“Sao không gọi anh là hyung? Ngay cả bây giờ…”

Τaehyun mệt mỏi chớp mắt trước câu hỏi, trước khi bật ra một tiếng cười khúc khích. Cậu nhìn Βeοmgyu qua đôi mắt khép hờ. “Aw, sao thế, sunbae, nó thực sự khiến anh phiền lòng nhiều như vậy à?” cậu nhấn mạnh tiêu đề, chỉ để chế giễu.

Βeοmgyu ngạc nhiên về việc làm thế nào mà Τaehyun vẫn có thể tỏ ra điềm tĩnh như vậy ngay cả khi anh bị chọc ghẹo bằng ngón tay như thế này.

“Bây giờ, có lẽ nếu anh cho em một cực khoái thay đổi tâm trí nhất mà con người biết đến, em sẽ xem xét nó.” Anh ấy nghiêng đầu, “Tiền bối nói sao? Lên đỉnh?"

Τaehyun có thể cá là anh như vậy. Βeοmgyu cuộn tròn các ngón tay của mình một cách thành thạo bên trong Τaehyun, khiến người trẻ hơn nao núng, tinh dịch chảy ra từ dương vật của cậu, trong khi Βeοmgyu tiếp tục xoa dương vật của cậu, ngón tay cái sượt qua khe.

Βeοmgyu nhìn chằm chằm vào cảnh tượng tuyệt đẹp của Τaehyun trần truồng trước mặt anh, và má anh đỏ bừng lên với mong muốn được chăm sóc Τaehyun, để làm cho cậu cảm thấy sung sướng.

“À, Βeοmgyu-sunbae-” Τaehyun nói khi bấu móng tay vào tấm ga trải giường bên cạnh.

“Làm ơn, Τaehyun-ah... Em biết anh không chỉ là tiền bối của em nữa mà,” Βeοmgyu thì thầm.

Chúa ơi, dương vật của anh đang căng cứng trong quần và anh thậm chí còn chưa thể chạm vào nó. Chỉ cần khả năng từ đó phát ra từ đôi môi của Τaehyun thôi cũng khiến một ham muốn âm thầm chạy khắp huyết quản của anh.

"Anh thực sự muốn em gọi như thế đến vậy sao?"

Βeοmgyu gật đầu, chậm lại đợi lời hồi đáp.

Τaehyun mỉm cười, trước sự tuyệt vọng rõ ràng của Βeοmgyu. “Vậy thì hãy hôn em như anh muốn.”

Βeοmgyu ngay lập tức rướn người về phía trước để chiếm lấy đôi môi của Τaehyun, nhe răng và lưỡi để Τaehyun cắn và liếm, hai tay bên dưới của anh ngưng lại. Khi họ tách ra vì hết hơi, để lại sợi chỉ bạc giữa họ.

Τaehyun đặt ngón tay lên gáy Βeοmgyu. “Làm em ra đi, Βeοmgyu-hyung. Làm cho em quên cả tên của mình."

Βeοmgyu cảm thấy như bị gió thổi bay phổi. Tay anh lại bắt đầu di chuyển, ra vào và vòng quanh Τaehyun với lòng biết ơn tuyệt đối.

“Nhanh lên, hyung... Yeah, anh. Mạnh hơn nữa, chết tiệt... Βeοmgyu-hyung, ah-chết tiệt.” Mỗi lời thốt ra và thực tế là Τaehyun đang văng tục (điều mà cậu không bao giờ làm) khiến Βeοmgyu trở nên điên cuồng, tay anh di chuyển với tốc độ cao khiến Τaehyun chìm trong khoái lạc.

Chúa ơi, anh nghĩ rằng anh có thể ra như thế này, không bị ảnh hưởng bởi chỉ âm thanh Τaehyun gọi tên anh ấy - hyung gắn liền với nó cũng đủ để đưa anh đến bờ vực thẳm.

Τaehyun phát ra một tiếng ré lớn, cuối cùng, một tiếng rên rỉ khi dương vật của cậu giật giật, bắn tinh lên khắp tay của Βeοmgyu, một số bắn tung tóe lên áo và mặt của Τaehyun.

Toàn thân cậu run lên, và Βeοmgyu không chắc là có cố ý hay không, nhưng một chân của Τaehyun trượt về phía trước trên giường đủ để chân cậu ấn vào đũng quần của Βeοmgyu, những ngón chân co quắp trong sung sướng, áp lực cuối cùng lên dương vật của Βeοmgyu cho đến khi…

…Βeοmgyu cũng vậy, đang xuất ra trong quần.

Hơi thở của Βeοmgyu dồn dập khi anh giải phóng tinh dịch của mình, và anh nhìn xuống tay: một tay dính đầy chất bôi trơn, tay còn lại dính tinh dịch của Τaehyun. Anh không có nhiều thời gian để suy nghĩ trước khi Τaehyun nắm lấy cổ tay anh lần nữa để đưa bàn tay dính tinh dịch của mình vào miệng Βeοmgyu.

“Nói cho em biết mùi vị của em thế nào, hyung?”

Và cùng với đó, Βeοmgyu hé môi ra và mút ngón tay của chính mình, những ngón tay của Τaehyun vẫn bao quanh tay anh, vị mặn ấm áp của Τaehyun được chào đón trên lưỡi anh. Anh tưởng tượng làn da của Τaehyun sẽ có vị như thế nào; anh không thể chờ đợi để tìm hiểu.

"Ngon không?" Τaehyun hỏi, lồng ngực phập phồng.

Βeοmgyu gật đầu, liếm ngón tay lần cuối trước khi đan chúng vào tay Τaehyun, khiến anh mất cảnh giác.

“Hyung thích vị của em, Τaehyun-ah,” Βeοmgyu nói, và anh say sưa ngắm nhìn cách Τaehyun đỏ mặt, một nét đặc trưng rất đáng yêu của cậu.

Βeοmgyu nghĩ rằng anh sẽ giúp đỡ Τaehyun nhiều cho đến khi cánh tay của Τaehyun hoàn toàn bình phục, và có lẽ là sau đó nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro