Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sept

     Taehyun hơi khó xử khi phải gặp lại Seoyun vào sáng ngày hôm sau. Beomgyu đã đi làm, cũng không thể đoán trước được cô gái ấy định làm gì. Em cũng không thể hở tí là chạy đi mách hắn được.

- Taehyun, cậu dậy rồi. - Nằm ngoài dự đoán, Kim Seoyun vừa thấy em đã vui vẻ chạy đến, trên tay cầm một ly nước màu cam. Trong khi Taehyun còn đang ngỡ ngàng chưa hiểu chuyện gì, cô gái e ngại đưa ly nước đến trước mặt em. - Cái này... Là nước ép hoa quả tôi làm, tôi xin lỗi vì cái tát hôm qua, và cả những lần gây khó dễ cho cậu nữa. Mong cậu bỏ qua...

    Taehyun nhìn cô gái đáng thương trước mặt, rồi nhìn ly nước trên bàn. Em mỉm cười nhẹ.

- Cảm ơn cô vì ly nước. Những chuyện trước thì, tôi cũng không để tâm nhiều đâu. Dù sao tôi cũng phần nào hiểu được lý do khiến cô làm vậy mà. - Em vừa dứt lời, Seoyun ngẩng đầu, đôi mắt sáng lên nhìn em. - Thật sao? Cảm ơn cậu nhiều lắm. Nói thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng đã đối xử không đúng với cậu. Cũng chỉ vì tôi quá yêu Beomgyu...

    Cô tiểu thư giọng nhỏ dần, Taehyun cũng cảm thấy chút tội lỗi khi nghĩ rằng có khi Seoyun thậm chí còn chưa làm tình cùng Beomgyu. Em cầm ly nước, uống một ngụm nhỏ. Vị táo và cam chua chua khiến cái dạ dày buổi sáng trống rỗng của em có chút cồn cào. Taehyun cố uống hết ly nước trong ánh mắt mong đợi của Seoyun rồi khẽ cười trừ.

- Cậu ăn thêm bánh này. Chắc sáng cậu chưa kịp ăn gì nhỉ? - Cô gái đẩy đĩa bánh quy đến trước mặt em. Taehyun chỉ khẽ lắc đầu từ chối. - Không sao đâu, tôi ổn cả mà.

- Ồ, vậy thôi, cậu muốn làm gì thì cứ làm đi. Tôi không làm phiền cậu nữa. - Seoyun cười tươi rồi rời đi. Dù em cảm thấy thái độ cô tiểu thư này có chút kì lạ, nhưng em cũng không để ý nữa. Taehyun chỉ ngồi không thì cũng chán, em quyết định lấy vài quyển sách để đọc. Em không phải người quá đam mê sách, nhưng giờ cũng chẳng đi học nữa, ngồi nhà tự cung cấp tri thức cho bản thân vậy. Đằng nào sau này sẽ đến lúc Beomgyu không cần em nữa, em cũng có thể ra ngoài kia tự xây dựng cuộc sống cho bản thân.

    Chính Taehyun cũng không hiểu, tại sao em chưa từng nghĩ đến việc chạy trốn nơi đây. Rời đi bây giờ hay sau này liệu có khác gì nhau không? Nếu như sau này hắn đuổi em ra khỏi nhà, lúc đó em vẫn không có gì trong tay cả mà? Taehyun trầm ngâm nghĩ ngợi, mặc dù biết rõ điều ấy, không hiểu sao em vẫn cố níu giữ từng ngày ở đây. Phải chăng vì em chưa từng nhận được yêu thương, nên những hành động săn sóc của hắn khiến em muốn đắm chìm.

    Taehyun luôn tự nhắc bản thân mình mỗi khi Beomgyu thể hiện hành động như thể hắn thực sự yêu em, rằng hắn đối với em chỉ như một con búp bê không hơn không kém. Điều đó ám ảnh sâu trong tâm trí em, khiến mỗi lần nhận những cử chỉ nhẹ nhàng âu yếm ấy của hắn, em chỉ cảm thấy khó xử. Taehyun không cho phép bản thân được rung động, kể cả khi trái tim không nghe lời, em vẫn đặt lý trí lên hàng đầu.

    Taehyun đi dạo xung quanh vườn, ngôi biệt thự có hẳn một khu vườn trồng bao nhiêu loài hoa đầy màu sắc. Em cúi người nhìn bông hoa hồng trắng, từng cánh hoa đều đặn vẫn còn vương vài giọt nước tưới. Choi Beomgyu có lẽ giống loài hoa hồng trắng này. Màu sắc thật khó hiểu. Taehyun đứng thẳng dậy, cơ thể hơi chao đảo suýt ngã, đầu óc cũng hơi ong ong. Em nên quay trở về phòng ngủ, có lẽ sức khỏe không được ổn định cho lắm.

    Taehyun nằm trên giường, em muốn ngủ, nhưng lại chẳng thể ru bản thân vào giấc được. Là do em đã ngủ đủ giấc rồi chăng? Em nằm lăn lộn trên giường, mắt vẫn mở to, không thể trĩu xuống nổi. Taehyun ngồi bật dậy, thời tiết vốn đang khá lạnh nhưng em lại thấy nóng trong người. Sốt sao? Em sờ thử lên trán, rõ ràng vẫn mát, nhưng cơ thể khó chịu không thôi.

    Taehyun lại chui trở lại văn chăn dù cơ thể đang cảm thấy nóng. Em dụi mặt vào gối, sống mũi cay cay, đột nhiên có cảm giác tủi thân. Em muốn có ai đó ở đây bây giờ...

***

    Beomgyu vừa vào nhà, căn biệt thự có vẻ tĩnh lặng hơn thường ngày. Hắn lại gặp Seoyun ở phòng khách, cô tiểu thư vẫn niềm nở đón chào, hỏi han hắn như thường lệ. Beomgyu vẫn làm ngơ cô là chính rồi đi thẳng lên phòng. Cánh cửa vừa mở ra, đập vào mắt hắn là hình ảnh Taehyun nằm trên giường, chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi của hắn.

   Beomgyu lại gần, tay vừa chạm lên má người kia, đôi mắt nhắm nghiền của Taehyun từ từ mở ra. Hắn có thể thấy rõ ánh mắt trong long lanh như sẽ tuôn rơi những giọt lệ bất cứ lúc nào. Em nắm chặt lấy tay hắn mà ngồi dậy, gương mặt thực sự như sắp khóc đến nơi.

- B-beomgyu... tôi khó chịu... - Taehyun nức nở, nhất quyết không buông bàn tay hắn ra. Cơ thể em nóng bừng, Beomgyu chạm lên cổ em, Taehyun dường như thả lỏng đôi chút. Tay hắn thực sự rất mát, nó khiến em dễ chịu hơn. Em trong vô thức dụi mặt vào bàn tay hắn như mèo con. Beomgyu chớp mắt liền hiểu ra vấn đề, mặc dù hắn không biết tại sao em lại đột ngột hứng tình, nhưng trước mắt vẫn là giúp em rồi tính sau.

    Beomgyu nhẹ nhàng để lưng em chạm xuống giường, một tay vẫn xoa má em, tay còn lại rảnh rỗi lướt xuống dưới chiếc áo sơ mi. Taehyun bật ra vài tiếng thút thít nho nhỏ khi bàn tay hắn chu du trên đùi em. Beomgyu cúi xuống hôn lên môi em, Taehyun khi hứng tình trở nên bạo dạn hơn, trực tiếp vòng tay ôm cổ hắn. Lưỡi hắn đảo trong khoang miệng nóng bỏng của em. Taehyun thì vẫn luôn là Taehyun, cho dù hành động trong vô thức nhưng cũng chẳng thể theo kịp hắn. Chiếc lưỡi non mềm lúng túng bị hắn trêu đùa kéo đi mọi nơi.

    Cơ thể em run rẩy khẽ khi tay hắn lần mò lên vòng eo nhỏ gọn. Beomgyu không định cởi chiếc áo sơ mi trên người em, để thế này cũng rất tình thú. Tay hắn di chuyển xuống phía mông em, nhẹ nhàng rút nút cắm ra. Hậu huyệt cho dù bị ép phải giữ chiếc nút nhưng vẫn rất nhạy cảm. Beomgyu định rời ra đi lấy dầu bôi trơn thì bị Taehyun ngăn lại.

- Kh-không cần... Cứ cho vào đi... - Taehyun ngại ngùng bám lấy cánh tay hắn, ánh mắt đảo đi nơi khác mà không dám nhìn người trước mặt. Beomgyu bật cười khẽ, quay trở lại với búp bê nhỏ. Huyệt nhỏ không biết đã tiết ra nước từ bao giờ, thuận tiện giúp hai ngón tay hắn dễ dàng ra vào. Gương mặt Taehyun đỏ ửng, nhưng rõ ràng cơ thể em đã đỡ khó chịu hơn rất nhiều. Em tựa vào ngực hắn, không ngừng tuôn ra những tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn.

    Đến khi Beomgyu liên tục dùng ngón tay nhấn vào điểm gồ lên bên trong huyệt thịt, Taehyun cong người run rẩy bắn ra rồi nằm xụi lơ trong lòng hắn. Beomgyu bật cười nhẹ nhìn em. Mèo con khi hứng tình hóa ra có thể xuất ra mà chỉ bằng khoái cảm từ lỗ nhỏ.

- Mèo con thỏa mãn rồi, thế còn tôi thì tính sao đây? - Beomgyu cúi xuống nói khẽ vào tai em. Taehyun hoàn toàn có thể cảm nhận được vật cứng cáp của hắn sau lưng mình. Dù đã được thỏa mãn một lần, cơn hứng tình của em của em vẫn chưa kết thúc. Taehyun mê man rời khỏi giường, ngồi bệt xuống trước chân Beomgyu trong ánh mắt bất ngờ của hắn. Búp bê của hắn định giúp hắn bằng miệng sao?

    Beomgyu mỉm cười, kéo quần xuống, dương vật bật ra trước mắt khiến Taehyun có chút giật mình. Em ngước mắt nhìn hắn, chỉ thấy hắn nhìn lại em với sự mong đợi. Taehyun hôn nhẹ lên đầu khấc rồi với hai tay nâng giữ, em chầm chậm ngậm lấy dương vật hắn. Lần đầu ngậm thứ to lớn đậm đặc mùi đàn ông như vậy khiến em khẽ nhíu mày, khuôn miệng xinh xắn cũng chỉ nuốt được hơn nửa.

    Taehyun bắt đầu phun ra nuốt vào với cường độ rất chậm, bàn tay cũng giúp hắn xoa nắn phần gốc dương vật mà em không nuốt tới. Khuôn miệng nóng ẩm của em mang lại cảm giác cũng thoải mái không kém gì lỗ nhỏ phía dưới. Chỉ có điều kĩ thuật của em lúng túng, chậm chạp khiến hắn dần mất kiên nhẫn. Đến khi quen với vật thể trong miệng thì Taehyun cũng tăng dần tốc độ. Dương vật hắn dường như còn lớn hơn mỗi khi răng em lỡ cạ vào.

     Beomgyu thở hắt ra vào cái, đến khi có cảm giác sắp đến liền đứng dậy. Taehyun được một phen giật mình khi hắn tự đưa đẩy dương vật trong miệng em. Em khó khăn bám lấy đùi hắn, đôi lúc đầu khấc chạm đến họng khiến em suýt nôn. Tốc độ của hắn nhanh hơn nhiều so với em, nhấp vào thêm khoảng chục lần nữa, dòng tinh trắng nóng liền phun thẳng vào miệng em. Beomgyu nhanh chóng rút dương vật ra, nhẹ nhàng bế em ngồi lên đùi mình. Hắn lau nhẹ vệt trắng trên khóe môi em.

- Đừng nuốt. - Beomgyu vừa dứt lời, hình như hắn vừa nghe thấy tiếng nuốt nhỏ từ em. Taehyun tròn mắt nhìn hắn, há khuôn miệng nhỏ đỏ hỏn chỉ còn vương ít tinh dịch trắng đục. Beomgyu ngạc nhiên ngơ ngẩn nhìn em rồi chỉ biết cười nhẹ. - Lần sau không được nuốt, nghe chưa?

    Taehyun chớp mắt nghiêng đầu nhìn hắn. Beomgyu vừa thấy thương vừa thấy buồn cười, bế em vào phòng tắm. Taehyun sau cơn hứng tình dần trở về trạng thái bình thường, được hắn tắm cho xong xuôi, liền chui tọt vào chăn mà trùm kín mít, không để chừa một sợi tóc nào ra ngoài. Beomgyu tắm xong bước ra thấy một cục tròn trên giường thì bật cười nhẹ, ngồi xuống bên cạnh, vỗ nhẹ lên người em.

- Dậy ăn trưa nào rồi ngủ sau. - Taehyun trong tấm chăn khẽ cựa quậy đôi chút, giọng nói lí nhí như bị bóp nghẹt. - Tôi không đói...

- Không đói cũng phải ăn. - Beomgyu lắng tai nghe được câu trả lời của em liền không vừa ý. Hắn vòng tay qua cục bông tròn trên giường nhấc em ngồi dậy. Taehyun bị cưỡng ép ngồi dậy nên đành phải làm theo ý hắn. Em thực sự chẳng dám nhìn mặt hắn vào lúc này nữa. Taehyun cúi gằm mặt xuống mà ăn, mắt chỉ đặt vào bát cơm trên tay. Beomgyu nhìn em rồi cũng quyết định mở lời. - Chuyện lúc nãy...

- Quên nó đi. - Taehyun giật thót ngay lập tức ngắt lời, khuôn mặt em đỏ bừng như sắp bốc khói đến nơi. - Đừng để tâm đến nó nữa...

- Ừm... Nhưng mà, tại sao đột nhiên em lại như thế? - Beomgyu nhìn em bối rối úp mặt xuống bàn, cũng không muốn hỏi khó em. Taehyun lắc lắc đầu, vẫn kiên quyết không chịu nhìn lên hắn. - Tôi không biết đâu...

- Không sao đâu, Taehyun. Nó dễ thương mà. - Beomgyu mỉm cười, đưa tay xoa mái tóc em. Taehyun mím môi, che đi gương mặt đỏ lựng của mình.

tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro