Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

end

Những ngày sau đó, mối quan hệ giữa Beomgyu và Y/n vẫn tiếp tục lặng lẽ phát triển, như những cơn sóng ngầm dưới mặt hồ phẳng lặng. Không ai nói rõ, nhưng cả hai đều cảm nhận được tình cảm đang lớn dần lên, từng chút từng chút một, như những tia nắng yếu ớt len lỏi qua tầng mây dày. Họ không vội vàng, cũng không ép buộc lẫn nhau, chỉ đơn giản là để mọi thứ diễn ra theo cách tự nhiên nhất.

Beomgyu, như thường lệ, tiếp tục với các buổi tập luyện Quidditch của nhà Gryffindor. Anh là một trong những tay Chaser xuất sắc nhất đội, nhanh nhẹn và sắc bén. Mỗi lần anh lao đi trên chiếc chổi bay, mái tóc nâu của anh bay ngược ra sau, ánh mắt sáng rực lên sự quyết tâm. Y/n, tuy không tham gia Quidditch, nhưng cô luôn xuất hiện trên khán đài, lặng lẽ quan sát mỗi lần đội Gryffindor thi đấu, ánh mắt dõi theo từng chuyển động của Beomgyu.

Hôm đó, buổi tập Quidditch diễn ra dưới ánh nắng hiếm hoi của mùa đông. Trên sân, Beomgyu đang phối hợp nhịp nhàng cùng đồng đội, ném những cú quaffle mạnh mẽ qua tay Keeper của đội đối thủ. Cậu dồn hết sự tập trung vào trận đấu, nhưng không khó để nhận ra rằng trên khán đài, có một ánh mắt đang chăm chú dõi theo từng bước di chuyển của mình.

Y/n ngồi đó, cuộn mình trong chiếc áo choàng ấm áp, đôi tay khẽ siết chặt chiếc khăn quàng cổ, gió lạnh thổi qua khiến má cô ửng hồng. Mỗi lần Beomgyu cướp được bóng hay ghi điểm, cô không thể kìm được nụ cười. Nhưng rồi cô lại cố giấu nó đi, không muốn để ai khác nhận ra niềm vui lặng lẽ đang nhen nhóm trong lòng mình.

Sau buổi tập, khi các thành viên trong đội dần tản ra để về nhà nghỉ ngơi, Beomgyu lại quay đầu tìm Y/n. Cô vẫn ngồi đó, như một ánh sáng dịu dàng giữa thế giới ồn ào và náo nhiệt.

"Em ngồi đây từ đầu đến cuối sao?" Beomgyu bước đến gần, gương mặt còn vương lại những giọt mồ hôi, hơi thở vẫn chưa kịp điều hòa sau trận đấu.

Y/n khẽ mỉm cười, đứng dậy và bước xuống từ khán đài.
"Anh chơi tốt lắm, Beomgyu. Nhưng anh cũng nên nghỉ ngơi một chút, đừng ép bản thân quá."

"Anh sẽ ổn mà, có em quan sát thế này, anh chẳng thấy mệt chút nào." Anh cười khẽ, đôi mắt lấp lánh niềm vui. Nhưng rồi sự im lặng bao trùm giữa họ, và Beomgyu đột ngột trở nên nghiêm túc hơn.

"Y/n..." Anh ngập ngừng một chút, rồi tiếp tục
"Anh biết chúng ta đã nói rằng sẽ để mọi chuyện tự nhiên, nhưng...anh không thể ngừng nghĩ về em."

Cô ngước lên, ánh mắt cô trầm lặng nhưng đầy cảm xúc.
"Em cũng không ngừng nghĩ về anh, Beomgyu. Nhưng mọi thứ phức tạp hơn chúng ta nghĩ."

"Anh không quan tâm phức tạp ra sao. Chúng ta có thể vượt qua mọi thứ, chỉ cần em tin tưởng vào tình cảm này." Beomgyu khẽ nắm lấy tay cô, cảm nhận được sự ấm áp từ làn da mềm mại của cô.

"Beomgyu, đôi lúc em sợ rằng tình cảm này chỉ là một cơn gió thoáng qua. Rằng chúng ta bị cuốn theo cảm xúc mà không biết liệu nó có thật hay không." Y/n giọng nói dịu dàng nhưng mang theo sự phân vân.

"Em sai rồi." Beomgyu nhìn thẳng vào mắt cô, giọng nói đầy quyết tâm.
"Tình cảm này là thật, anh chắc chắn về điều đó. Anh chưa bao giờ cảm thấy như thế này trước đây. Anh sẵn sàng chờ đợi em, nhưng anh muốn em biết rằng anh không chỉ là một cơn gió thoáng qua. Anh ở đây, và anh muốn ở bên cạnh em."

Y/n im lặng một lúc, cảm nhận sự chân thành trong lời nói của anh. Cô biết rằng Beomgyu không phải người dễ bị lung lay bởi cảm xúc thoáng qua, và điều này khiến cô cảm thấy an tâm hơn.

"Beomgyu..." Cô khẽ thì thầm, đôi mắt cô ánh lên sự xúc động.
"Có lẽ...em cũng nên tin vào cảm xúc của mình."

Beomgyu nở nụ cười rạng rỡ, như thể vừa được nghe điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời. Anh bước đến gần cô hơn, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. Họ đứng đó, dưới bầu trời xám nhưng lòng ngập tràn cảm xúc ấm áp. Không cần lời nói nào thêm, chỉ có tiếng gió nhẹ nhàng lướt qua và nhịp đập đều đều của hai trái tim cùng hòa chung một nhịp.

Thời gian trôi qua, mọi thứ dần trở nên rõ ràng hơn giữa họ. Dù rằng cả hai thuộc hai nhà khác nhau, nhưng điều đó chưa bao giờ là rào cản. Beomgyu và Y/n dần học cách hiểu và tin tưởng nhau hơn, từng khoảnh khắc bên nhau đều mang lại cảm giác ấm áp và bình yên.

Mùa xuân đến, mang theo những tia nắng ấm áp trải dài khắp khuôn viên Hogwarts. Những trận đấu Quidditch lại tiếp tục diễn ra, nhưng lần này, mỗi lần Beomgyu nhìn lên khán đài, anh luôn thấy nụ cười của Y/n – nụ cười mà anh đã đem lòng yêu từ lúc nào không hay.

Trong trận đấu cuối cùng của mùa giải, Gryffindor đối đầu với Slytherin, một trận đấu căng thẳng và kịch tính. Beomgyu, như thường lệ, dẫn dắt đội nhà với những cú ném chính xác và mạnh mẽ. Anh bay lượn trên không trung, mắt không rời khỏi trái quaffle, nhưng trong lòng anh luôn có một hình ảnh khác – hình ảnh Y/n đang ngồi đó, chờ đợi anh ở khán đài.

Trận đấu kết thúc với chiến thắng cho Gryffindor. Khi tiếng còi vang lên, Beomgyu lao xuống đất, mồ hôi rơi xuống gò má nhưng nụ cười trên môi anh chưa bao giờ tắt. Anh chạy thẳng đến nơi Y/n đang đứng, không quan tâm đến những ánh mắt tò mò xung quanh.

"Em thấy rồi chứ?" Beomgyu thở hổn hển, đôi mắt anh sáng rực niềm vui.

Y/n cười rạng rỡ, bước đến gần anh.
"Anh chơi xuất sắc, như mọi lần."

Beomgyu không nói gì thêm, chỉ nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. Họ đứng đó, giữa tiếng reo hò của khán giả, nhưng với họ, dường như cả thế giới đã trở nên tĩnh lặng.

"Tình yêu của chúng ta có thể không hoàn hảo" Beomgyu thì thầm bên tai cô
"nhưng nó là của chúng ta, và anh sẽ không bao giờ buông tay."

Y/n khẽ gật đầu, đôi mắt cô ánh lên niềm hạnh phúc.
"Em cũng sẽ không bao giờ buông tay."

Giữa ánh nắng vàng rực của mùa xuân, dưới bầu trời Hogwarts, hai trái tim đã tìm thấy nhau, hòa chung nhịp đập trong một câu chuyện tình yêu đầy kỳ diệu và chân thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro