Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 47


Edit: Nguyệt Sắc

Giờ phút này Tiểu Thỏ bị Giản Chính Dương nắm tay đứng trước cục dân chính, cô không ngờ anh lại hứng trí hừng hực mà lôi cô đến đây nha.

"Kết hôn a."

Dáng vẻ kinh ngạc của Tiểu Thỏ làm Giản Chính Dương rất bất mãn.

"Kết hôn, sao lại đột nhiên kết hôn?"

Tiểu Thỏ càng thêm kinh ngạc.

"Em không muốn kết hôn với anh?"

Giản Chính Dương hơi thở bắt đầu lạnh. Tiểu Thỏ nhận ra sự thay đổi của anh liền liên tục lắc đầu: "Em không có ý này, chỉ là trước kia đã thảo luận xong vẫn đề này rồi mà?"

"Việc này có thể lĩnh giấy chứng nhận rồi tính tiếp, anh không muốn chờ nữa, lấy giấy chứng nhận trước đi."

Nghe Tiểu Thỏ nói vậy thì sắc mặt Giản Chính Dương mới tốt hơn một chút.

"A!"

Tiểu Thỏ vẫn là có chút do dự ,

"Nhưng là, người nhà của anh......"

"Em gả là gả cho Giản Chính Dương chứ không phải người nhà Giản Chính Dương, nói nhiều như vậy, tóm lại một câu em có lấy anh không?"

Tuy rằng Giản Chính Dương nói rất nhẹ nhàng nhưng Tiểu Thỏ vẫn nghe ra được sự uy hiếp trong đó.

Nếu hôm nay cô nói không lấy chồng, nhất định anh sẽ tức giận, vĩnh viễn sẽ không để ý đến cô. Làm sao bây giờ, tuy rằng anh kéo cô đến đây là cô qua mức ngạc nhiên cùng lo lắng, nhưng cô quyết định sẽ không đánh mất cơ hội này.

"Gả."

"Thực ngoan."

Nghe Tiểu Thỏ nói xong, Giản Chính Dương lập tức thay đổi dắc mặt, cười tươi như vừa kiếm được năm trăm vạn.

Tiểu Thỏ thấy Giản Chính Dương cười vui vẻ như vậy thì cũng thấy rất hạnh phúc:

"Nhưng mà, kết hôn cần hộ khẩu với chứng minh thư, em không có mang."

"Không sao, anh có mang."

Giản Chí nh Dương đắc ý vẫy vẫy cái túi trên tay, Tiểu Thỏ kinh hãi,

"Thì ra anh sớm đã có âm mưu a, Giản Chính Dương, tốt thật......"

"Tốt cái gì?"

"Tuyệt quá a."

Tiểu Thỏ nịnh nọt khi thấy Giản Chính Dương lại biến sắc. Cô tuyệt đối không thừa nhận chỉ vì sắc mặt thay đổi của anh mà sửa.

Hôm nay không phải ngày gì đặc biệt hơn nữa lại là sáng thứ hai nên người đến cục dân chính kết hôn cũng không nhiều, rất nhanh liền đến lượt hai người.

Lúc điền phiếu mới biết hai người vẫn chưa tiến hành khám sức khỏe, nhưng mà việc này vốn là không bắt buộc nên Giản Chính Dương linh động bỏ qua luôn khoản này, trực tiếp điền giấy chứng nhận và chụp ảnh. Tiểu Thỏ tinh tế nhận thấy mấy đôi trước họ lấy đăng kí đều lấy bánh kẹo mời nhân viên công tác, đến lượt cô thì cô lại lấy đại bạch thỏ nãi đường trong túi đem ra.

"Ngượng ngùng a, bởi vì không biết hôm nay phải kết hôn nên không vó chuẩn bị bánh kẹo cưới, có thể lấy cái này thay thế, cảm ơn mọi người đã làm việc vất vả."

Nhân viên công tác nghe lời nói của Tiểu Thỏ thì ngạc nhiên nhìn cô:

"Bản thân kết hôn mà cũng không biết?"

"Ha ha, đúng vậy, tôi bị bạn trai kéo qua đây mới biết hôm nay phải kết hôn."

Tiểu Thỏ cười đến ngôc nghếch, nhìn tên cùng ảnh chụp trên giấy chứng nhận thì không che dấu được cảm giác vui sướng.

"Thật sự là kỳ quái, chúng tôi làm nửa ngày đều nghĩ là cô muốn kết hôn nhanh chóng mới đúng, không ngờ lại là anh chàng nóng nảy này."

Ý thức được mình lỡ lời, nhân viên công tác vội vàng sửa miệng.

"Cám ơn a, chúc hai người bách niên giai lão, nhưng mà cô gái, theo đạo đức nghề nghiệp tôi muốn thận trọng nhắc nhở một câu, nếu cô bị lừa hôn có thể yêu cầu li hôn không ràng buộc, hoặc là trực tiếp khiếu nại hôn nhân không có hiệu quả."

Trong mắt nhân viên, tuy rằng việc Giản Chính Dương lừa hôn có khả năng rất thấp, như nghe Tiểu Thỏ nói bị lừa đến kết hôn vẫn cảm thấy thế giới to lớn này có việc gì mà không thể xảy ra, vậy nên xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp mà nhắc nhở Tiểu Thỏ một câu.

Nhưng mà nhân viên công tác phát hiện sau khi mình nói như vậy thì không khí xung quanh bỗng nhiên biến lạnh, sắc mặt Giản Chính Dương đã đen như đáy nồi. Sợ anh xúc động, Tiểu Thỏ vội vàng kéo anh cười nói:

"Cảm ơn lời khuyên của cô, nhưng chúng tôi sẽ sống đến bạc đầu vì chúng tôi yêu nhau."

Nghe Tiểu Thỏ nói vậy sắc mặt Giản Chính Dương mới tươi lên một chút nhưng vẫn trừng mắt với nhân viên công tác như cũ, trừng vài lần rồi mới đi theo Tiểu Thỏ ra khỏi cục dân chính.

Lôi kéo Giản Chính Dương ra dân chính cục, sắc mặt anh vẫn còn mất hứng, Tiểu Thỏ cười tủm tỉm làm nũng,

"Tốt lắm, ông xã, hôm nay không phải ngày chúng ta kết hôn sao, có phải nên vui vẻ một chút hay không?"

Tuy trong lòng vẫn còn chút bất an, nhưng nhìn đến giấy chứng nhận cùng hai tiếng 'ông xã', Tiểu Thỏ cảm thấy cũng yên tâm hơn. Nghe được Tiểu Thỏ kêu anh là ông xã, Giản Chính Dương hoàn toàn không còn hờn giận, vui vẻ ra mặt.

"Bà xã."

"Ân."

"Bà xã."

"Làm sao vậy?"

"Bà xã."

"......"

"Bà xã."

"......"

"Bà xã, bà xã, bà xã, bà xã......"

"Giản Chính Dương, anh có thể yên lặng không a, kêu mãi thế phiền chết đi được."

Giản Chính Dương ủy khuất nhìn Tiểu Thỏ,

"Anh chỉ muốn gọi em thôi, cho mọi người biết em là bà xã của Giản Chính Dương, là hoa đã có chủ." "Phốc......"

Tiểu Thỏ vốn nghiêm mặt nhìn thấy dáng vẻ làm nũng của Giản Chính Dương thì mọi tức giận cũng không còn nữa. Cô nghĩ cả đời này xong rồi, sẽ không thể nào đào thoát khỏi tay của Giản Chính Dương, ngoan ngoãn làm bà xã của anh. Chờ Giản Chính Dương ngắm đủ giấy chứng nhận, anh mới nói:

"Tiền bạc trong nhà chúng ta sẽ do em quản lí, giấy tờ quan trọng thế này vẫn để anh giữ thì an toàn hơn, có phải không bà xã?"

"Anh nói sao cũng đúng."

Tiểu Thỏ cảm thấy kêu hai chữ ông xã vẫn không tự nhiên, nhưng nghe Giản Chính Dương kêu hai tiếng bà xã lại vô cùng thân thiết, giống như đã kêu rất nhiều lần, trong lòng cô thập phần khoái trá. Giản Chính Dương thấy Tiểu Thỏ ngoan ngoãn như thế liền kéo cô đến hung hăng hôn một cái mới buông ra:

"Chúng ta đi đến nơi tiếp theo đi."

"Đi nơi nào?"

Tiểu Thỏ tò mò.

"Đi theo anh sẽ biết."

Giản Chính Dương tỏ vẻ thần bí.

­Hết chương 47­

b

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: