chap 22
Mấy ngày hôm sau Xử Nữ đã tỉnh, nhưng chỉ mở mắt không động đậy nằm trên chiếc giường lớn. Người làm giúp cô thay đồ giúp cô ăn cháo Xử Nữ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Chỉ có 2 trạng thái lúc ngủ nhắm mắt lúc thức mở mắt, mấy cô người làm hết sức ngạc nhiên thì thầm to nhỏ:
- Cô gái đó không hề động đậy gì chỉ mở mắt nhắm mắt có phải bị bệnh gì không.
Bạch Dương dẫn theo một người hầu gái đến phòng của Xử Nữ:
- Từ nay cô hãy đi theo chăm sóc và hầu hạ cô gái này.
Tiểu Mẫn gật đầu:
- Vâng thưa phó Chủ tịch.
Bạch Dương nhìn về phía những người còn lại:
- Mấy người không phận sự thì đi làm việc của mình đi.
Nhóm người làm sợ hãi tản ra làm việc của mình. Bạch Dương lặng lẽ nhìn cô gái nằm trên giường khuôn mặt tái nhợt mái tóc đen dài bung xõa với bộ váy trắng thật giống với thiên thần chỉ là sự sống có vẻ mong manh - rốt cuộc cô gái này là ai đại ca với cô ấy rốt cuộc là mối quan hệ gì?
Giữa đêm Xử Nữ bật dậy tỉnh giấc sau cơn ác mộng, tiểu Mẫn đỡ lấy Xử Nữ:
- tiểu thư cô không sao chứ.
Xử Nữ nhìn sang cô gái bé nhỏ:
- cô là ai, tôi đang ở đâu.
Tiểu Mẫn:
- em là tiểu Mẫn là người hầu riêng của tiểu thư, đây là lâu đài Windsor.
Xử Nữ sợ hãi ôm đầu:
- Tôi muốn về nhà, tôi muốn về nhà. Tôi không muốn ở đây.
Tiểu Mẫn:
- Cô đừng sợ ở đây sẽ không ai dám làm hại cô đâu.
Xử Nữ im lặng lắc đầu miệng không ngừng lẩm bẩm:
- Có hắn, có hắn.
Cửa phòng bật mở Thiên Yết bước vào, Xử Nữ hốt hoảng:
- Anh đi ra,mau cút đi. Tôi không muốn nhìn thấy anh.
Tiểu Mẫn đứng dậy:
- Chủ tịch, cô ấy..
Thiên Yết:
- Mau ra ngoài.
Tiểu Mẫn:
- Chủ tịch..
Thiên Yết nhìn tiểu Mẫn ánh mắt lạnh lùng:
- Cút ra ngoài.
Tiểu Mẫn cúi đầu nhìn về phía Xử Nữ, sau đó lùi về phía cửa:
- Vâng chủ tịch.
Thiên Yết bước đến bên giường:
- Em đã tỉnh.
Xử Nữ lùi về phía sau:
- Tôi muốn về nhà.
Thiên Yết cười:
- Đây là nhà của em.
Xử Nữ:
- đây không phải.
Thiên Yết tức giận nắm lấy cằm Xử Nữ:
- Chẳng lẽ em còn muốn về ngôi nhà đó, em đừng mơ tưởng nữa.
Xử Nữ:
- Anh bị điên rồi, anh đang bắt người trái phép tôi sẽ báo cảnh sát bắt anh.
Thiên Yết:
- Em báo đi, tôi sẽ bảo em đang mang thai đứa con của tôi thử hỏi ai dám làm càn.
Xử Nữ:
- Đó không phải con của anh, là con của tôi anh đừng nói bậy.
Thiên Yết xô Xử Nữ xuống giường giữ 2 tay cô:
- Em có muốn nhớ lại đêm đó, em có muốn nhớ lại cách tôi khiến em mang trong người giọt máu của tôi không.
Xử Nữ lắc đầu:
- Tôi xin anh, đừng làm vậy.
Thiên Yết hôn lên môi Xử Nữ nụ hôn trừng phạt khiến Xử Nữ khó thở vội vàng kháng cự. Càng kháng cự càng khiến dục vọng của Thiên Yết càng tăng anh hôn lên cổ, lên bờ vai cô anh để lại dấu ấn ám muội trên xương quai xanh của cô.
Nước mắt Xử Nữ không ngừng tuôn trào, cô sợ hãi việc hôm đó lại tái diễn. Thiên Yết ngừng lại ôm chặt lấy cô:
- Đừng khóc tôi sẽ không làm hại em, em xem em còn đang mang thai con của chúng ta chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời tôi sẽ không làm gì em.
Thiên Yết đặt tay lên bụng Xử Nữ, hít thở hương thơm trên người cô:
- Ngoan ngủ đi, tôi nhớ em thật sự rất nhớ em.
Hôm sau khi Xử Nữ tỉnh dậy Thiên Yết đã không còn trong phòng, chỉ thấy tiểu Mẫn ở bên đỡ Xử Nữ ngồi dậy, giúp Xử Nữ thay đồ và chải tóc. Xử Nữ nhìn tiểu Mẫn:
- Tôi muốn ra ngoài có được không.
Tiểu Mẫn gật đầu:
- Ra ngoài hoa viên thì được còn ra bên ngoài thì em không chắc.
Xử Nữ gật đầu:
- Hoa viên cũng được.
Tiểu Mẫn định dìu Xử Nữ, Xử Nữ cười:
- Trông tôi yếu đến vậy sao, đừng lo tự tôi đi được.
Hoa viên của nơi này rất rộng, hoa hồng hoa cúc hoa oải hương.. đều có cả.
Xử Nữ bảo tiểu Mẫn chờ mình để một mình đi dạo,tiểu Mẫn khó xử:
- Tiểu thư, phó Chủ tịch đã căn dặn phải chăm sóc tốt cho tiểu thư.
Xử Nữ nhíu mày:
- Tôi làm sao có thể đi ra khỏi đây được, yên tâm tôi chỉ là muốn yên tĩnh một mình.
Tiểu Mẫn gật đầu:
- Vậy em sẽ đợi cô ở đây.
Xử Nữ bước đi nhìn ngắm hoa cỏ thiên nhiên, Nử Nữ bị thu hút bởi một cây hoa hồng nhung có những bông hoa màu đen, kì lạ thật sự tồn tại loài hoa này sao.
Xử Nữ ngây ngốc ngắm những bông hoa đen tuyền cứng cáp trong gió, dường như cây hoa này có gai lớn hơn những cây hoa hồng bình thường khác. Xử Nữ vương tay chạm vào những đóa hoa kia, âm thanh sau lưng khiến Xử Nữ rụt tay lại vô tình chạm vào những cái gai nhọn. Xử Nữ quay người lại - một người đàn ông có những nét rất giống Thiên Yết, xử nữ lùi về phía sau quan sát người đó:
- Anh là ai?
Bạch Dương:
- Đừng hoảng sợ, tôi không làm hại cô đâu. Tôi là Bạch Dương là em trai của Thiên Yết.
Xử Nữ ngạc nhiên - em trai của Thiên Yết thảo nào giống anh ta như vậy chỉ là người này có vẻ ôn hòa hơn Thiên Yết:
- Anh đừng lại đây.
Bạch Dương bước đến cầm tay Xử Nữ,anh lấy trong túi ra một chiếc khăn tay:
- Tay cô bị thương rồi.
Xử Nữ định rút tay ra khỏi tay người này, Bạch Dương vẫn nắm chặt tay Xử Nữ:
- Đừng động đậy, đợi chút miệng vết thương khô thì máu sẽ không chảy nữa.
Sau đó Bạch Dương buông tay Xử Nữ ra:
- Xin lỗi đã làm chị sợ, chị dâu.
Xử Nữ nghe vậy lắp bắp, vội vàng xua tay:
- Anh hiểu lầm rồi, tôi và Thiên Yết không như anh nghĩ đâu. Tôi không phải chị dâu anh đừng gọi bừa như thế nhé.
Bạch Dương thấy Xử Nữ lắp ba lắp bắp khóe miệng cười mỉm:
- Chị đừng ngại đại ca anh ấy đã nói với em rồi. Trời sắp tối chị mau vào nghỉ ngơi đi tối có sương không tốt đâu.
Nói xong Bạch Dương quay bước đi. Xử Nữ tức giận nói vọng theo:
- Anh ta nói đều là gạt người đấy, tôi không muốn già để làm chị của cậu đâu.
Bạch Dương vừa bước đi vừa mỉm cười thầm nghĩ " cô gái thú vị này thảo nào có thể thu hút được anh cả"
End chap.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro