Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Quyết Định Cuối Cùng

Sáng hôm sau, không khí trong lành và bình yên. Nhưng giữa sự yên tĩnh ấy, tâm trí của Zephys không thể ngừng suy nghĩ về những lời Nakroth đã chia sẻ. Cậu biết, câu chuyện chưa kết thúc. Một phần trong cậu mong muốn có thể giúp anh, làm gì đó để xóa bỏ nỗi lo lắng và nỗi đau mà Nakroth đang mang trong lòng.

Zephys thức dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng cho cả hai người. Cậu không giỏi nấu nướng, nhưng cậu làm nó với tất cả tấm lòng mình, hy vọng ít nhất sẽ mang lại một chút ấm áp cho Nakroth. Cậu biết rằng, với anh, những điều giản dị như vậy có thể làm mềm lòng anh.

Khi bữa sáng hoàn tất, Zephys bưng khay đồ ăn lên phòng khách. Nakroth đang ngồi bên cửa sổ, như mọi khi, với ánh mắt xa xăm. Đôi mắt ruby của anh nhìn ra ngoài, dường như đang suy tư về một điều gì đó xa vời.

Zephys đặt khay đồ ăn xuống trước mặt anh và ngồi xuống cạnh. “Ăn sáng đi, anh không thể cứ lo nghĩ mãi như vậy được,” cậu nói, giọng cậu đầy sự quan tâm.

Nakroth quay lại nhìn cậu, ánh mắt có chút bất ngờ nhưng cũng ấm áp. Anh cầm đũa lên, ăn một cách chậm rãi. Một cảm giác nhẹ nhõm dâng lên trong lòng anh khi nhìn thấy Zephys. Cậu chính là nguồn động lực duy nhất khiến anh muốn tiếp tục sống, dù quá khứ của anh có đen tối đến đâu.

“Zephys,” Nakroth bắt đầu, giọng anh trầm và nghiêm túc. “Tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Những gì tôi đã nói với cậu, những kẻ thù mà tôi từng có, họ sẽ không buông tha cho tôi, và họ cũng sẽ không buông tha cho cậu.”

Zephys lặng lẽ nhìn anh, không nói gì. Cậu đã nghe những lời này trước đây, nhưng cậu vẫn không thể hiểu hết được sự nghiêm trọng của vấn đề.

“Vậy anh tính làm gì?” Zephys hỏi, giọng cậu bình tĩnh nhưng trong lòng lại đầy lo lắng.

Nakroth nhìn vào đôi mắt tím của cậu, cảm nhận được sự lo lắng nhưng cũng là sự kiên quyết. Anh thở dài, đứng dậy và bước ra ngoài. “Tôi sẽ không để cậu dính líu vào những rắc rối của tôi nữa. Cậu không xứng đáng phải sống trong một thế giới đầy nguy hiểm như vậy.”

Zephys đứng dậy ngay lập tức, bước nhanh về phía anh. “Anh không thể làm như vậy. Tôi đã quyết định rồi, tôi sẽ ở lại với anh, dù chuyện gì xảy ra đi nữa.”

Nakroth quay lại, đôi mắt ruby của anh chứa đầy sự đau đớn. “Zephys, tôi không thể để cậu bị tổn thương. Cậu xứng đáng có một cuộc sống bình yên, không phải sống trong nỗi sợ hãi và những bóng ma của quá khứ.”

Zephys nhìn vào mắt anh, cảm nhận được sự lo lắng nhưng cũng là sự yêu thương mà Nakroth đang che giấu. “Anh nói vậy là sao? Anh nghĩ tôi sẽ bỏ anh lại sao?”

Nakroth không thể trả lời, chỉ im lặng nhìn cậu. Cả hai đứng đó, một khoảng cách không thể xóa nhòa giữa họ. Nhưng cuối cùng, Nakroth cũng thở dài, đôi mắt anh dịu lại.

“Cậu không hiểu đâu. Tôi không muốn cậu phải sống trong một thế giới đen tối như thế.” Nakroth nói, giọng anh nhẹ đi, nhưng vẫn có sự kiên quyết.

Zephys bước lại gần anh, đặt tay lên vai anh. “Tôi hiểu, Nakroth. Tôi hiểu hơn ai hết. Nhưng tôi không sợ. Và tôi sẽ không để anh đối mặt với tất cả một mình.”

Nakroth nhìn Zephys, đôi mắt anh long lanh đầy cảm xúc. “Zephys, nếu có một điều gì đó tôi có thể bảo vệ cả đời, đó chính là cậu.”

Zephys mỉm cười, đôi mắt tím sáng ngời. “Vậy thì anh phải làm một việc quan trọng hơn. Anh phải cho tôi biết, anh yêu tôi hay không?”

Lời nói của Zephys khiến Nakroth sững sờ. Anh không ngờ cậu lại hỏi một câu như vậy, nhưng khi nhìn vào ánh mắt chân thành của cậu, anh biết rằng không thể chối bỏ nữa.

“Được,” Nakroth nói khẽ, “Tôi yêu cậu, Zephys.”

Zephys bước đến gần hơn, đôi môi nở nụ cười ấm áp. “Vậy thì chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với mọi thứ, không phải sao?”

Nakroth nhìn vào ánh mắt đầy tự tin và yêu thương của Zephys, và cuối cùng, anh gật đầu. Anh đã có câu trả lời mà anh tìm kiếm bấy lâu. Với cậu, anh không còn sợ hãi. Dù cho quá khứ có ám ảnh thế nào, anh sẽ bảo vệ cậu và không bao giờ để cậu phải chịu đau khổ.

Cả hai đứng đó, im lặng, nhưng trái tim của họ đã có nhau. Dù thế giới bên ngoài có khắc nghiệt đến đâu, họ sẽ cùng nhau vượt qua.

---

Hết chương 10

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro