
Bên bờ tháng năm: những điều nên kể #1
Kể từ khi mình ra mắt BBTN như bộ truyện đầu tiên về oc có sự tập trung quanh vấn đề mpreg, mình đã nhận được một số câu hỏi rất thú vị về truyện. Nên trong phần này mình muốn trả lời các câu hỏi đó, đồng thời xác lập một số vấn đề xoay quanh truyện để sau này đến khúc cua mọi người khỏi ngơ ngác, ngỡ ngàng và bật ngửa 'v'
Truyện của mình có HE hay không? Có chứ! Nếu chỉ xét riêng mái ấm nhỏ của Tư Úy thôi thì câu chuyện của họ có một kết thúc tươi đẹp, viên mãn và giàu hi vọng. Còn những nhân vật khác sau này thì mình chưa nói trước được. =)))
Truyện xoay quanh mpreg thật, nhưng quá trình mang bầu của Úy sẽ được tập trung nhiều hơn là phân cảnh sinh đẻ. Mình rất yêu dáng vẻ hiền dịu, phúc hậu của các mẹ bầu, những tương tác nhỏ nhặt và đáng yêu giữa họ và những người xung quanh với những cái bụng đang chứa sinh linh nhỏ bên trong. Mình cũng biết phần nhiều mọi người thích mpreg thì kì vọng chủ yếu đặt ở cảnh sinh thường vật vã đau đớn, nhưng mà... với BBTN thì mọi người chịu khó đợi lâu chút nha huê huê =)))). Vì cậu Úy sẽ còn trải qua những ngày tháng âu lo, trầm cảm đầu thai kì cùng bụng bầu gầy đét, phẳng lì nè, những đêm Tết âm lịch vác bụng bầu to đi đánh tam cúc, gói bánh chưng, hú hí cùng anh chồng nè, rồi những ngày nằm cữ nữa nè...
Tiếp theo là về bối cảnh của truyện. Mình chỉ dám mượn chất liệu của những thập niên đầu thế kỉ XX chứ chưa thể nắm rõ được hết đặc điểm của bối cảnh đó ( có cả những yếu tố hư cấu trong đây nữa). Mọi người có thể hình dung rằng, trên cái phông nền mộc mạc đơn sơ vốn có của xã hội Việt Nam, ta có thêm những thứ mà chế độ thực dân đã tạo dựng. Có những thứ không thể không thừa nhận là mới, đẹp, tốt, như bóng đèn điện, đoàn tàu trên đường sắt, những tòa kiến trúc đồ sộ trên đất Kinh Kì,... nhưng đồng thời, cuộc sống con người ở khắp nơi đang trải qua một sự xói mòn, băng hoại đầy đau xót. Đó là sự thất thế của những giá trị văn hóa truyền thống thuộc hàng tinh hoa như chữ Nho, Hán học, đẩy những ông thầy đồ và ông nghè, ông cống như thầy của Úy và cậu của Chí vào sự bần hàn; sự đói nghèo, sa sút của một làng quê vốn từng có tiếng là trù phú, ở đây chính là làng của Úy; những tâm hồn đầy nỗi chênh chao, mất mát như Úy và Chí,... Tất nhiên, mình không hề viết một bộ truyện thể loại hiện thực. Chỉ là mình thực sự quá bị mê hoặc bởi những chất liệu mà thời đại này đã mang đến cho văn học nên mình thực sự muốn thử sức với nó mà thôi. Mình muốn dùng trí tưởng tượng để viết về một nỗi buồn trong lớp người sống nội tâm của xã hội ấy.
Nỗi buồn của Úy chưa chắc đã là một nỗi buồn chung. Bởi lẽ, theo những gì mình nghiệm ra từ những truyện mình đã đọc, giai cấp nông dân của nước mình thời đó phần lớn tư duy theo lối thực tế, ít khi hướng về nội tâm và những vấn đề trừu tượng, siêu hình. Họ canh cánh về chuyện cửa, chuyện nhà, chuyện làm ăn... nhưng không phải ai cũng ngẫm về những khoảng trời xa xăm mênh mông, về những nỗi mất mát, thiệt thòi về cảm xúc, những nỗi hoài niệm biết cắt vào da thịt bên trong những trang sách cũ, trên những bức trung đường, những trang thư pháp hoen ố,... Họ bị lấp đầy bởi những cái lo khác cấp thiết và hữu hình hơn như cái ăn, cái mặc. Trong thời đại ấy, ai cũng có những nỗi buồn riêng, và chẳng phải ai cũng có thể thông cảm cho ai. Úy buồn cho những điều xa xôi và mơ hồ chính Úy chẳng thể tự giải thích cho mình được, nhưng Úy chẳng dám tâm sự với ai, sợ bị trách là gàn, là hạng người rảnh rỗi,... Cũng chính vì thế mà Úy thương cho Chí, Chí mới chỉ là trẻ con, nỗi lòng non nớt in hằn lên ánh mắt buồn tủi chẳng vướng bận chút gì đến vật chất, thì trong cái gia đình đang trên đà lụn bại và ai cũng quay cuồng trong lo toan đó, ai tâm sự và cảm thương được cho em?
Mình chợt thấy Úy có sự ảnh hưởng rất lớn từ một tác phẩm kinh điển của nhà văn Thạch Lam là Hai đứa trẻ. Hình tượng của Liên đã gọi mở cho mình rất nhiều hồi mình học về nó, và có lẽ, mình đã được truyền cảm hứng từ Liên để tạo ra Úy.
Tất nhiên, đây chỉ là những điều mình nghĩ đến khi viết câu truyện này mà thôi. Còn những thứ mình tái hiện thực sự vẫn xoay vần quanh bụng bầu của Úy và những người iu thương cái bụng bầu ấy, hihi=))))
Kết thúc bài tản mạn số 1 về BBTN, chúc mọi người có trải nghiệm đọc truyện vui vẻ nhaaa :>>> Mình thực sự rất vui vì được ủng hộ nhiều tới vậy, yêu mọi người nhìuuuuuu :333
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro