Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vì cậu là của tớ!

Ngay từ giây phút Jiho ngừng ở ngưỡng cửa và khóa nó lại, Kyung đã biết thằng lỏi đó muốn gì. Cậu dĩ nhiên không phải thầy bói nhưng với khuôn mặt nhăn nhở và đôi mắt sáng rực kia thì rõ rành rành là Jiho đang âm mưu dụ cậu vào tròng. Cộng thêm chuyện cậu ta đã hào hứng đến độ cầu vồng và bươm bướm bay khắp nơi khi Yukwon và Minhuyk hyung tuyên bố hẹn hò với họ, cậu đoán được khoảng năm mươi phần trăm từ chuyện đó, năm mươi phần trăm còn lại chắc hẳn là từ kinh nghiệm của cậu sau bao năm tháng chịu đựng thằng này. Cậu không hiểu vì lí gì mà Jiho cứ nhất quyết cứng đầu như vậy, nhưng cậu còn lâu mới đổi ý, nên để tiết kiệm thời gian và năng lượng cho cả hai Kyung quyết định đón đầu luôn trước khi Jiho kịp mở mồm.

"Không."

Jiho há hốc mồm ra ngó cậu ở ngưỡng cửa.

"Cậu còn chưa nghe tớ nói mà!"

Kyung nằm dài lên giường quay lưng về phía cửa, bài tập mới hoàn thành một nửa của cậu đang bày la liệt bên cạnh, cậu biết ngay Jiho sẽ ra vẻ bĩu môi làm mình làm mẩy mà, cái giọng cậu ta ranh mãnh muốn chết.

"Sai." Kyung lạnh lùng phán. "Tớ biết thừa cậu muốn nói gì ấy chứ. Tớ biết thừa đầu cậu chả nghĩ được gì khác từ khi thấy hai thằng cuồng nhảy nhót kia bồ bịch nhau, ấy là từ giờ giải lao rồi, và giờ cậu xông vào đây với cái mặt đần độn ấy. Vậy nên dĩ nhiên là tớ biết cậu định nói gì."

Cả căn phòng như đông cứng lại sau bài lên lớp của Kyung, yên ắng đến nỗi có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi. Nhưng không khí căng thẳng đó nhanh chóng biến mất khi chàng trai 16 tuổi thản nhiên tiếp tục chúi mũi vào đống bài tập còn đang dở.

"Bây giờ nếu cậu vẫn còn muốn tớ giảng cho chương 4 thì ném ngay cái ý tưởng ấy ra khỏi đầu đi rồi hẵng đến đây."

Một quãng lặng bất thường xảy ra sau đó khiến Kyung phải dừng viết và nhận ra thằng bạn nối khố của mình vẫn đứng im nãy giờ. Cậu biết là Jiho vẫn đứng đó, cậu không nghe thấy tiếng cửa mở từ lúc Jiho đi vào.

Ố ô, Kyung nghĩ thầm.

Có thể là cậu nói hơi quá đáng chăng, Kyung cứng người trên giường. Cậu không thể nhìn thấy khuôn mặt Jiho từ phía này. Đâu đó sau lưng cậu vang lên một tiếng động và rồi nệm của cậu lún xuống. Cậu đang định quay lại nhìn thì một cái chân đã gác lên đùi cậu và tay thì vòng qua eo giữ cậu nằm yên vị.

"Cậu biết không... cậu phũ quá đấy, Park Kyung." Jiho khàn khàn thì thầm bên tai cậu.

"Xin lỗi... Tớ biết lỗi rồi. Tớ không cố tình-"

"Lại còn là lần thứ ba nữa chứ... cực kì phũ đấy, Kyung. Lần nào cậu cũng lạnh lùng hất thẳng chậu nước vào mặt tớ mà chẳng thèm nghĩ đến cảm xúc của tớ lấy một xíu, trong khi tớ đang cố tỏ ra lịch sự, tử tế và dịu dàng với cậu, cậu cứ làm mấy hành động tức cười như thế... khi cậu biết tớ thừa sức ghìm cậu xuống, như lúc này, và làm chuyện tớ muốn. Hiểu không?"

Kyung khẽ rùng mình trước lời đe dọa của Jiho. Có vẻ lần này cậu khiến Jiho giận thật rồi. Bàn tay ở eo cậu bắt đầu làm loạn bằng cách vẽ từng vòng tròn nối tiếp nhau và Kyung phải dùng cả miệng để nuốt lấy từng ngụm không khí, một hồi chuông gióng lên trong trí não báo hiệu bản năng chạy trốn đang hối thúc cậu trước câu nói của Jiho. Cậu lấy hết sức vùng vẫy ra khỏi gọng kiềm của Jiho nhưng chỉ tốn công vô ích khi chàng trai cao lớn kia dễ dàng khóa tay cậu lại và gì nó xuống giường. Jiho bật cười trước sự kháng cự yếu ớt của Kyung.

"Jiho, thôi ngay. Cậu đùa đủ chưa?"

Giọng cười im bặt.

"Lần này cậu sai rồi." Jiho lại bắt đầu. "Tớ không đùa. Tớ nói tớ muốn hôn cậu vì tớ muốn hôn cậu. Tớ chẳng thấy chuyện này có gì buồn cười hết."

"Cái gì...?" Kyung bối rối hỏi lại.

Jiho lật Kyung nằm ngửa lại và đè lên cậu trai nhỏ con hơn, cậu chống người bằng cả tay lẫn chân và khóa Kyung vào trong lòng mình, vẫn tiếp tục giữ chặt lấy cổ tay Kyung.

Jiho giật mình nhận ra Kyung đang nhìn cậu sợ sệt. Một phần Jiho muốn lùi lại và coi như mọi chuyện chỉ là trò đùa, nhưng vẫn có một phần trong cậu; lớn hơn, mạnh mẽ và dữ dội hơn khiến cậu muốn tiếp tục, không màng đến chuyện sẽ xảy ra sau khi cậu đạt được mục đích của mình. Jiho thở dài vì mớ cảm xúc lẫn lộn giằng xé bên trong.

"Sao cậu cứ phải chuyện bé xé ra to thế?" Cậu xuống giọng nài. "Tớ chỉ muốn hôn cậu, chứ có phải đòi ám sát hay bán thận cậu cho chợ đen đâu."

Kyung nổi giận đùng đùng.

"Chỉ? Cậu 'chỉ' muốn hôn tớ?! Tin nóng đây, Jiho, bạn bè không hôn hít nhau. Tớ cóc cần biết cậu hôn tớ vì mục đích gì, nhưng nó rất tàn nhẫn và đáng ghét, vì tớ còn chưa có nụ hôn đầu, cậu biết thế! Nhưng cậu vẫn.. cậu..." Giọng Kyung lạc hẳn đi.

Jiho nhíu mày.

"Ừm, Tớ có biết cậu vẫn chưa có nụ hôn đầu, đại khái ấy cũng là một trong những lí do tớ cảm thấy muốn hôn cậu ngay lúc này. Tớ thề là tớ không có ý gì hết." Jiho nói chắc nịch như thể chỉ cần cậu thề là mọi chuyện sẽ xong xuôi hết.

Kyung lườm cậu.

"Cậu có biết cậu đang lảm nhảm cái quái gì không, Woo Jiho?" Kể cả nếu tớ chấp nhận việc cậu muốn nụ hôn đầu của tớ- Mà không, tớ còn chẳng hiểu tại sao cậu lại- Cậu còn không thèm quan tâm là tớ muốn dành nụ hôn đầu của mình cho ai đó thật đặc biệt khi-"

"Cái gì? Tớ chưa đủ đặc biệt với cậu à?"

"Ý tớ là người yê-"

"Không!" Jiho giận dữ cắt lời, lườm Kyung một cái sắc lẻm sao-cậu-dám-mơ-tưởng-đến-ai-đó-ngoài-tớ-cơ-chứ.

"Ô hay, xin lỗi nhé, quý ngài Bạn Thân ạ. Cậu không có quyền quyết định tớ hẹn hò với ai và hôn ai hết."

Kyung lườm lại dù cậu hơi chột dạ khi thấy Jiho nghiến răng gầm gừ.

"Jiho?..." Cậu rụt rè gọi nhưng có vẻ chàng trai còn lại vẫn đang mải mê với suy nghĩ của mình.

Hai bàn tay đang ghì lấy cổ tay cậu siết chặt hơn bao giờ hết khiến Kyung co rúm người lại vì đau, nhưng Jiho vẫn không buông cậu ra. Sự chống cự yếu ớt của cậu chỉ làm mọi chuyện tệ hơn. Jiho vẫn nhìn xuống khuôn mặt cậu nhưng Kyung biết thằng kia không đặt tâm trí ở đây vì cậu không nghĩ rằng Jiho đang cố tình làm cậu đau. Gọng kiềm của Jiho bắt đầu cản máu bơm về bàn tay cậu và khiến các ngón tay trắng bệch.

"Ji-Jiho, cậu đang làm gì thế hả?" Kyung hoảng lên. "Jiho!... JIHO!"

Chàng trai còn lại cuối cùng cũng thoát ra khỏi dòng suy nghĩ của mình và để ý đến cậu, Jiho lùi lại ngay lập tức khi Kyung rên rỉ. "Cậu làm tớ đau đấy."

Jiho hãi hùng nhìn những gì cậu vừa làm với thằng bạn nối khố của mình và bắt đầu lùi về phía sau cho đến khi xuống hẳn khỏi giường. Kyung ngồi dậy xoa xoa hai bàn tay đã tê cứng. Kiểu gì ngày mai cổ tay cậu cũng tím bầm lên nhưng cậu không thể để ý đến chuyện đó bây giờ vì bận nhoài ngoài ra thành giường, cậu ngồi đó nhìn Jiho gập người lại và cào tóc.

"Cậu làm tớ sợ đấy, Jiho."

"Tớ cũng đang sợ chính mình đây." Jiho đáp, giọng cậu nghẹt lại khi cúi xuống gằm đầu xuống.

Kyung rời giường và ngồi xuống sàn cạnh Jiho, nhìn thẳng vào khuôn mặt cậu và gỡ tay cậu ra khỏi mớ tóc nhuộm bạc.

"Sao cậu lại muốn nụ hôn đầu của tớ? Thật sự ấy!" Kyung lặng lẽ hỏi.

"Vì tớ muốn thế."

"Khai thật đi, Jiho."

Kyung cứ nghĩ là Jiho sẽ không bao giờ mở miệng ra lần nữa thì cậu ta ngẩng đầu lên.

"Vì cậu là của tớ."

Kyung nghiêng đầu khó hiểu.

"Cái câu đấy có nghĩa gì vậy hả?"

Jiho hạ chân xuống và kéo Kyung ngồi vào lòng mình, cậu đan chân và tay họ vào nhau cho đến khi mặt Kyung đối diện với cậu, tay cậu vòng qua lưng chàng trai nhỏ bé kia và tay Kyung thì quấn quanh cổ cậu. Cậu gác đầu lên vai Kyung và ngửi mùi hương của người đối diện, nó khiến cậu bình tĩnh và có dũng khí hơn.

"Tớ... Tớ không..." Jiho thở dài và bắt đầu lại. " Cậu là của tớ... để giữ lấy... Cậu là của tớ để nhìn... Cậu là của tớ để thở.... cậu là của tớ để lắng nghe... cậu là của tớ để chạm vào... Cậu là của tớ mãi mãi... Đừng hỏi tớ vì sao, hay làm thế nào. Tớ cũng không biết. Kyung. Tớ không biết. Tớ chỉ... chỉ muốn cậu để tớ ở bên, tớ sẽ không đòi hỏi gì nữa hết, tớ thề."

Khóe miệng Kyung cong lên một nụ cười trước lời bày tỏ vụng về của Jiho. Cậu ngờ rằng thằng ngốc trước mặt cậu đây còn chẳng nhận ra là mình đang yêu cầu Kyung làm cái gì, cậu đành ở cạnh và giúp cậu ta một tay vậy. Nhưng đó là sau này, hôm nay thì vậy là quá đủ rồi.

Cậu đưa tay lên vuốt mớ tóc bạc của jiho và cười dịu dàng khi kéo người kia lại gần, lồng ngực Jiho nhấp nhô theo từng nhịp thở, tạo thành một thanh âm dễ chịu.

"Được rồi." Kyung đáp.

"Được rồi cái gì?" Jiho đẩy Kyung ra xa để nhìn cậu.

Và đó là khi Kyung áp lòng bàn tay vào má Jiho rồi kéo cậu ta lại gần, môi hai người chạm nhau. Jiho ngẩn người ra một khắc trước khi nhắm mắt lại và kéo cậu vào một cái hôn sâu. Cái lưỡi ẩm ướt của cậu ta trượt vào khoang miệng Kyung ngay khi cậu vừa hé miệng. Kyung còn chẳng biết phải làm gì, nhưng lưỡi Jiho không ngừng đuổi theo lưỡi cậu, như thể cậu ta nghiện mùi vị của Kyung vậy, cậu bắt đầu quen dần với những cử động và bắt đầu đáp lại. Jiho gầm gừ trong họng khích lệ khi Kyung mút lưỡi cậu và vui vẻ khi nhận ra Kyung thích được gặm và mút môi. Kyung rên rỉ lạc vào cái hôn ngấu nghiến của Jiho trước khi cậu đẩy thằng kia ra và vội vàng nuốt từng ngụm không khí.

"Whoa..." Kyung thở hổn hển.

Jiho cười nhăn nhở và tiếp tục hôn cậu, nhẹ nhàng và vừa phải.

"Tớ biết mà."

"Cậu là vẫn là đồ ngốc."

"Ừa, đồng ý cả hai tay." Jiho thoải mái thừa nhận trước khi kéo Kyung vào một cái hôn sâu khác.

Nhanh thông minh lên đi, Jiho.

The end.

Extra:

"Này, Jiho?..." Kyung hỏi khi họ bình tĩnh trở lại. "Thế ai là nụ hôn đầu của cậu?"
Mặt Jihi nhăn nhó khi nghe cậu hỏi xong.

"Ugh... Tớ thật sự không muốn đề cập đến nó đâu."

"Cậu vừa lấy đi nụ hôn đầu của tớ mà tớ còn không được biết ai là nụ hôn đầu của cậu hả, Jiho?"

Jiho rên rỉ trước cái bĩu môi hờn dỗi của Kyung, phải có đạo luật cấm Park Kyung bĩu cái môi đỏ mọng sưng lên sau khi hôn của cậu ta mới đúng, hại chết người như chơi đó.

"Cấm cười.... ừm... Là... Taewoon-hyung."

Kyung trợn mắt nhìn cậu và bắt đầu nghĩ sang hướng khác.

"Ồ."

"Không, không phải như cậu nghĩ đâu-"

"Jiho, không sao mà." Kyung cười khúc khích. "Tớ không để tâm đâu."

"Không, thật mà, Nó chỉ là tai nạn thôi!"

Và Kyung đã bò ra cười một lúc lâu sau đó.

End.

Note:

Cho những ai không biết thì Taewoon hyung là anh trai của Zico, thằng anh sẵn sàng đấm vào mặt nó lúc phát hiện em mình dám ăn thịt gà của ảnh =)))))

Lâu lắm mới dịch lại fic. Can tội giờ mới xem snl chúng nó hôn hít nhau. thôi thì dịch fic hôn vậy :)) Thật ra mình đã định drop cái wattpad này luôn vì lười, cơ mà lúc log in vào không ngờ lại có nhiều bạn đọc thế, thậm chí còn thích fic mình trans nữa nên vui quá lại mở lại nè :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro