Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 8 - Chịu đau , để unnie đi

Cả hai người đều quay ra bàng hoàng nhìn Jiyeon . Hyomin không ngờ Jiyeon có thể làm như vậy , liền tới xem EunJung , trong đầu lẩm bẩm " sao em ấy đấm mạnh quá vậy ? Đang ghen sao ? "

" Tôi nói cho cô biết Hyomin là của tôi !!! tránh xa ra đừng động chạm vào cô ấy !!! nếu muốn nhận thêm 1 cú nữa của Park Jiyeon này !!! yah !! "

" Jiyeon !!! " - Hyomin quát Jiyeon nhưng trong lòng lại khá vui vẻ , là nó đang khẳng định sao ? không nhút nhát bỏ chạy nữa sao ??

" Gì hả !! còn bênh cô ta !! Đứng qua đây !!! "

Thấy Jiyeon tức giận , trong đầu Hyomin lại nảy ra một ý , chắc chắn chỉ có cách này nó mới đi du học

" Jiyeon ! unnie yêu EunJung , mong em tôn trọng , đừng đánh unnie ấy nữa ! "

" cái gì ? " 

Như một lần nữa chết đi , Jiyeon buông thõng hai tay , khẳng định chắc nịch tai mình có vấn đề , Hyomin vừa mới nói cái gì vậy ?

" Unnie nói unnie với em chỉ là rung động nhất thời , đừng trẻ con nữa ! "

" Đùa sao ?"

Jiyeon cười ngớ ngẩn con EunJung cũng không biết chuyện gì đang diễn ra , có cảm giác là một cục thịt thừa giữa hai người bọn họ , khó chịu dâng trào , cái quái gì đang diễn ra ? Hyomin và Jiyeon là thế nào ? 

" Jungie ! chúng ta đi thôi " 

Giống như bị có hàng ngàn mảnh thủy tinh đâm xuyên qua trái tim , đau rát đến từng thớ thịt , nuốt giọt nước mắt vào trong lòng . Cố tỏ ra bình thản nhất , nắm tay EunJung bước qua người Jiyeon một cách hững hờ 

Jiyeon còn lại thì giống như bị đào hố , vừa tỉnh dậy sau một giấc mộng đẹp mà quá đỗi hào nhoáng ,xa hoa với cô . Không thể nào ! Hyomin lừa gạt nó , sao có thể bảo nó tin những lời nói dối nực cười đấy ? 

Jiyeon từ khi quyết định nói ra tình cảm của mình đã không còn hèn nhát như trước ,nó phải nói rõ ra chuyện ràng chuyện này .

"Đợi đã ! "

" Tại sao ? nói cho tôi biết lí do , nếu không tuyệt đối tôi không để chị đi "

" em quá trẻ con được chưa ? " 

" Không hề ! unnie nói dối , chưa một ai nói tôi trẻ con cả , ngược lại còn rất trưởng thành và tài giỏi "

Jiyeon cười với Hyomin , một nụ cười rất điên . Hyomin sợ chứ , sợ nước mắt sẽ rơi , sợ những lời nói sắc nhọn lúc nãy bị Jiyeon làm cho gỉ sắt , muốn đâm ai , muốn tổn thương  ai đó cũng không được . 

" Tôi ghét cách người khác đề cao em ! cứ cho hơn hai tháng trước tôi đã sai lầm đi , trong mắt tôi em vẫn là một đứa trẻ , chúng ta vẫn có thể làm chị em như ngày trước được không ? Jiyeon ? " 

Quả thực cái tình huống này là gì đây ?? Hyomin trêu tức tôi thì cũng phải dừng lại đi , chị đang giả thánh thiện sao ? những lời nói tình cảm lúc trước , cử chỉ thân mật không chút giả dối không chút ngượng ngùng thì unnie muốn tôi phải nghĩ thế nào ? là trêu đùa , phớt qua sao ?

" Thôi nào , unnie đang làm em rất đau đấy , đừng đùa nữa được không ? " - Ánh mắt Jiyeon rơm rớm nước nhìn Hyomin , bàn tay ấm nóng chạm đến bàn tay kia , rất nhiều mồ hôi , đang lo lắng cái gì ? Đúng thật là unnie đùa rồi ! 

Hyomin chột dạ khi bị Jiyeon cầm tay như vậy , hệt như máy phát hiện nói dối , đối với hai người yêu nhau luôn có một trực giác để nhìn thấu người kia . Tất cả những lời nói như băng , như dao cứa của Hyomin sẽ tan chảy , gỉ sét mất , nếu cứ như thế này sẽ chẳng đủ sức mà tổn thương ai đó . 

Hyomin cầm tay EunJung đi , bỏ lại Jiyeon ở đó nhìn theo bóng lưng , gào thét gọi tên mình . Cả thế giới đổ sập trong Jiyeon , những gì đã cố gắng đều chỉ tan vỡ trong một câu nói , tại sao lại nhẫn tâm vậy ? Tại sao lại trêu đùa tôi ? Người ta nói yêu  là đau khổ nhất là khi thích một ai đó nhưng không thể nói ra , yêu đến vô cùng nhưng rồi phải chia tay . Jiyeon thấu hiểu cả , tất thảy vẫn là do một người duy nhất . Thật không thể trách Hyomin làm Jiyeon thất vọng , mà là Jiyeon đã hy vọng quá nhiều vào viễn tưởng màu hồng ngọt ngào ấy . Cô lấy là đùa cợt trái tim Jiyeon , là chỉ muốn với Jiyeon là chị là em . 

Cú sốc vẫn chưa qua , Jiyeon lết cái thân tàn tạ của mình lên phòng , không thèm đáp lời mấy đứa nhỏ và các sơ . Bây giờ nó phải thay đổi thôi , tình cảm trải qua bao nhiêu năm tháng ấy tưởng chừng như nó được toại nguyện nhưng rồi cuộc đời phũ phàng , tình cảm ngang trái , nó đến sau , phải chấp nhận . Và Park Hyomin con người nó chưa từng nghĩ sẽ trở nên như thế đã tổn thương nó sâu sắc . Được rồi , Nếu chị muốn tôi cũng sẽ buông tay , đường ai nấy đi . 

.......................

" Hyomin !! nói cho unnie biết chuyện gì đang xảy ra ??" 

" Em , Unnie , Jiyeon là như thế nào !!! " 

" Jungie nghe em nói " 

Hyomin vừa khóc vừa ôm lấy EunJung 

" em xin lỗi unnie nhiều lắm , em là phát hiện ra tình cảm đặc biệt dành cho Jiyeon , nhưng bây giờ là không thể , unnie giúp em một lần được không ? " 

" Cái gì ? em dám cắm sừng unnie " - EunJung tức giận đẩy Hyomin ra khỏi người mình 

" Em xin lỗi , thực lòng em không biết mình với Jiyeon sẽ như vậy , vốn dĩ là chị em thân thiết nhưng không phải hóa ra là yêu , unnie giúp em đi đừng nói cho Jiyeon biết , em ấy bằng mọi giá phải đi mỹ , nếu không cô nhi viện sẽ không trụ được , còn bao nhiêu đứa trẻ khác , chúng không may mắn như em và Jiyeon " 

" Em thật quá đáng ! em có biết em đang làm gì với unnie và jiyeon hay không ? unnie chưa từng nghĩ em là loại phụ nữ như vậy " 

EunJung không còn lời nào để nói cả , lập tức đứng dậy rời khỏi quán cafe . Nhưng rồi lòng chững lại , cảnh tượng không thể nào xử trí . Hyomin quỳ xuống 

" Em xin unnie đấy , là ơn hãy coi như chúng ta vẫn như vậy , làm ơn hãy yêu em như lúc ban đầu , làm ơn !! ' 

" Rốt cuộc là em muốn làm cái gì !!! em cắm sừng unnie chưa đủ còn trốn tránh Jiyeon đi ngoại tình ? em đang là cái gì vậy !! em điên rồi !! " 

" Jungie ! em có thai với Jiyeon rồi , nếu như em ấy không đi học mà ở lại với em sẽ phải lo rất nhiều việc , vướng chân hai mẹ con em , tương lai sẽ không thể có . Unnie lấy em đi được không ? unnie có thể giúp em không ? "

" Nực cười ! Hyomin !! em nghĩ cái gì vậy ? '"

" Em biết !!! " - Hyomin vẫn tràn trề nước mắt cầu xin 

" Unnie giúp em đi "

.....................

Hyomin trở lại cô nhi viện khi trời đã tối , là EunJung từ phía sau dịu dàng đưa cô ấy vào , Jiyeon từ cửa sổ phòng mình có thể nhìn thấy hết . Hai người đó cười nói với nhau , trêu đùa nhau , còn ôm hôn nhau tạm biệt . Chấm hết thật rồi . Jiyeon kéo rèm lại đi về phía giường ngủ , chùm chăn kín mặt , cô không muốn nghĩ nữa . 

* cốc cốc * 

Unnie muốn nói chuyện với em ! - Hyomin đứng trước cửa phòng nó 

" Tôi và unnie còn chuyện gì để nói  ? " - Giọng nói băng lãnh của nó thật đáng sợ 

" Unnie muốn lại lại chút đồ của mình ! " - Hyomin biết thể nào cũng không vào được phòng nó nên lấy cớ đại 

" Vào đi ! " 

Hyomin bước vào , nó lạnh lùng ngồi ở giường , gương mặt không có gì là buồn khổ , tuy có hụt hẫng nhưng Hyomin cũng cảm thấy an tâm , Jiyeon là như vậy mạnh mẽ vô cùng . Cầm hộp các tông và lấy một số thứ đi , Hyomin không biết mình nghĩ cái gì , từ món đồ chạm vào là lại nhớ đến kỉ niệm , cô thật muốn khóc mà không được . Jiyeon để ý cử động của Hyomin , biết là tức cảnh sinh tình , biết chắc chắn là đang nghĩ về những kí ức , nó muốn ôm thân thể ấy thật chặt trong lòng không cho rời đi 

Hyomin từ phía sau bị bất ngờ , đột nhiên Jiyeon ôm lấy cô thật chặt , chặt đến nỗi không thể thở , có thể ngầm hiểu rằng nó muốn nói cô không được rời xa nó . Còn Jiyeon nhận được cảm giác va chạm đã không kiềm chế được muốn hôn lấy đôi môi cô ấy nói rằng " Không sao cả , em không đau , chỉ cần unnie quay về là được " ... Nhưng tất thảy bị gạt ra hết khi Hyomin vung cánh tay nó ra nói rằng . 

" Tháng sau unnie và Jungie sẽ đính hôn , lúc đó em chắc đang học ở Mỹ rồi nhỉ ? " 

" Sớm vậy sao ? " - Nó trầm mình nhỏ giọng 

" ừm , unnie ấy muốn ra mắt gia đình sớm " 

" Hạnh phúc không ? " - Jiyeon hỏi , đó là điều cô muốn biết nhất . Câu hỏi đó là câu Hyomin sợ trả lời nhất 

" Tất nhiên là có ! " 

..............................

Hyomin chạy về phòng mình đóng chặt cửa lại , cả người cô rơi xuống , gục ngay trước cửa , nước mắt , cảm xúc lúc nãy kìm nén tuôn hết ra , thật đau đớn , yêu thật đau đớn , đau như thế này tại sao cứ phải yêu , mâu thuẫn rất mâu thuẫn !!! con người cho rằng tình yêu là thứ tình cảm đẹp nhất trong cuộc đời mà , đẹp như vậy mà cũng đau như vậy , yêu phải trả giá quá đắt . Thôi thì đau cứ để một mình unnie chịu đi 

Ở nơi gắn bó với nhau từ nhỏ đến lớn , cùng một không gian sống , cùng một thời gian , hai con người cùng một nhịp đập , trái tim đau đớn rung lên từng hồi , tất cả đều là vì tương lai hạnh phúc , nhưng rất quá đáng , rất phũ phàng , không cách nào thay đổi được , Park Jiyeon , unnie và em sinh ra dành cho nhau , nhưng em không phải chỉ của một mình unnie , cả thế giới còn chờ em phía trước , hai mẹ con unnie sẽ chờ , chờ đến khi nào em thành công trở về sẽ cho em biết sự thật , được không ? 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro