Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Danza Nera

 Teaser/1: Trong bầu không khí xa hoa của dinh thự tổng thống, ánh đèn lồng rực rỡ phản chiếu lên những bức tường đá cẩm thạch. Tối nay, khách mời trong bộ vest và váy dạ hội lấp lánh tề tựu, cười đùa, thưởng thức rượu vang hảo hạng. Tuy vậy, dưới vẻ ngoài sang trọng, không khí trĩu nặng với những bí mật đang âm thầm hiện diện. Âm thanh du dương từ dàn nhạc giao hưởng tràn ngập không gian, vừa lãng mạn vừa căng thẳng. Ở giữa phòng tiệc, Tổng thống và phu nhân lịch thiệp tiếp đón khách, nhưng ánh mắt họ đôi khi lướt qua nhau nhanh chóng, chứa đựng những suy nghĩ chưa nói ra. Dù mọi người đắm chìm trong bữa tiệc, sự căng thẳng vẫn hiện hữu, như cơn gió lạnh giữa mùa hè. Ai cũng hiểu về những điều  đen tối ẩn giấu sau những nụ cười giả tạo và ánh mắt buồn. Liệu âm thanh vui tươi có thể che giấu những tội ác đang diễn ra? Những con người với nỗi sợ và khát khao riêng liệu có tìm thấy lối thoát giữa hỗn loạn củatình yêu  và tội lỗi? 

      Người đàn ông đứng trên lan can cao của dinh thự, nơi ánh sáng của đèn chùm pha lê hòa quyện cùng ánh nến, soi rọi cả không gian xa hoa. Dòng người phía dưới như một đám côn trùng bị ánh sáng mê hoặc, từng cử chỉ, bước đi đều thấm đẫm phong thái giả tạo. Anh chậm rãi kéo dài hơi thở, đôi mắt sắc như dao đảo qua đám đông. Khi ánh nhìn dừng lại ở một dáng người – một phụ nữ trong bộ đầm đen cổ điển, mái tóc uốn xoăn nhẹ thả hờ trên vai – anh ta khẽ nghiêng đầu về phía quản gia gần đó:

"Tôi không nhớ rằng mình đã mời vị khách này .Cô ta là ai?" 

Quản gia đáp, khẽ cúi đầu như muốn giữ bí mật giữa không gian lộng lẫy:

 " Leesera .Rita, vợ của thống chế Rian, là viên chức cấp cao của Mirae, thưa ông ."

Như một lời trêu ngươi, Rian xuất hiện ngay sau câu trả lời, chiếc áo vest sẫm màu ôm sát thân hình, trên tay là một phụ nữ trẻ trong chiếc váy đỏ rực, nổi bật như dấu máu giữa đêm đen. Hắn ta nhìn người em trai đầy khinh miệt, nụ cười nửa miệng chẳng khác nào lưỡi dao bén:

 "Tu es toujours en train d'observer d'en haut ? C'est vraiment ton point fort."-"Vẫn đang quan sát từ trên cao à? Đúng là sở trường của mày."

Anh không đáp, ánh mắt lướt qua ly rượu trên tay. Nhưng trong đầu, những suy tính như một bộ máy lạnh lùng không ngừng vận hành.

Người phụ nữ lạ lẫm lại thân quen trước đó bước đến gần Rian, đôi mắt sắc lướt nhanh qua Camel trước khi dừng lại ở người đàn ông mình đã gọi là chồng. Tà váy đen như dòng suối tối phấp phới theo từng bước.Giọng nói ngọt ngào khẽ hỏi:

"Où es-tu allé ? Et qui est cette personne ?"-"Anh đã đi đâu vậy? Và đây là ai thế ?"

 Rian nhếch mép giới thiệu, giọng độc địa như rắc muối lên vết thương: 

"voici Camel, le pauvre petit frère de mon frère." -"À, đây là Camel, em trai đáng thương của anh"

"C'est quoi Leva .Camel ?"-"Là Leva .Camel sao?"

"Allez Rita, tu sais que c'est une négligence dans notre famille Leva."-"Thôi nào Rita,em biết nó là một sự cẩu thả trong dòng họ Leva ta mà"

"D'accord, il t'appelle. Mets ton manteau car il fait très froid."- "Được rồi ,ông gọi anh .Hãy mặc áo vào vì trời rất lạnh "-Rita khẽ khàng liếc Rian. Giọng nói của cô ngọt lịm, nhưng ánh mắt như giấu đi hàng ngàn gai nhọn. 

Ánh mắt cô dừng lại trên người "em chồng"mình. Trong giây lát, cái nhìn như đang đo lường một tâm hồn giấu mình đằng sau vỏ bọc yên lặng. Sau đó, cô dịu dàng mỉm cười, khẽ chào anh bằng một cái gật đầu nhẹ nhàng, vẻ ngoài tĩnh lặng tương phản hoàn toàn với ánh lửa ngầm cháy trong lòng. Rian, không muốn kéo dài sự khó chịu, khoác tay người tình và bỏ đi, để lại ánh mắt chán ghét liếc qua Rita, như muốn trút mọi phẫn uất lên cô.

Cô vẫn giữ nụ cười nhạt, nhanh chóng rời khỏi đám đông bởi tiếng chuông điện thoại. Tiếng nói từ đầu dây bên kia lạnh lùng thông báo: 

"Cô Rita ,chúng tôi không tìm thấy Rian ở bên ngoài ."

"Gì chứ ,hắn ở đâu ?"

"Hắn ta được mời rượu và  ở lại sảnh chính"

  Cô khẽ thở dài, , đôi mắt mang theo chút bực bội  cúp máy, lại  hòa mình vào dòng người đầy giả tạo trong bữa tiệc, cố gắng diễn nốt vở kịch nhàm chán này.

Đột ngột, cả dinh thự chìm vào bóng tối. Trong sự tối tăm, tiếng la hét và tiếng đồ thủy tinh vỡ vang lên khắp nơi. Người tham dự bữa tiệc rơi vào hoảng loạn, những cái bóng mờ mịt va chạm, tiếng chân dồn dập trên sàn khiêu vũ tạo nên một mớ hỗn độn không lối thoát. Đèn pha lê trên cao lắc lư như sắp rơi, còn ánh sáng yếu ớt từ các góc phòng chỉ đủ để làm lộ bóng dáng hốt hoảng của những kẻ đang tìm cách chạy trốn. Những tiếng gọi tên, tiếng trách mắng đan xen trong một bản hòa âm của nỗi kinh hoàng.

Khi ánh đèn trở lại, không ai tin vào mắt mình. Rian đã nằm bất động trên sàn, mắt nhắm nghiền trong dáng vẻ vô hồn. Người tình của hắn hét lên, giọng khàn đục vì sợ hãi nhưng lại không thể thốt nên lời. Sắc đen lấp đầy căn phòng như một lời nguyền không thể hóa giải.

Trong góc khuất của cơn hỗn loạn, một con sói đang chăm chăm theo dõi vở kịch của mình, nhưng chính nó lại đang hiện hữu trong con mắt trong veo của người thiếu nữ trên lan can.

Rita đã đứng từ xa, lặng người trong giây lát, đầy bối rối . Nhưng khi ánh mắt  hướng về phía Camel, người em trai đầy đáng thương lẫn đáng trách trong lời ba hoa của chồng mình, đang lặng lẽ quan sát tất cả, cô nhìn thấy sự bình thản đáng ngờ. Một lần nữa ánh nhìn của họ giao nhau trong tích tắc, tại đó một sự đồng cảm kỳ lạ, một mối liên kết vô hình của những kẻ mang cùng một dã tâm đã hiện hữu từ lúc nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #love