Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37: ngậm nó (hơi H)

Tô Hàng nghe xong thì giật mình, dương vật đang hơi cương lên bị dọa mềm nhũn, cậu cũng không thèm để ý, vội kéo cô lên, hỏi: "Cậu muốn đi thật sao?"

Trần An Lâm thấy phản ứng của cậu đáng yêu cực kỳ, cố tình không đáp lại, chỉ dùng đôi mắt đẹp lẳng lặng nhìn cậu.

Tô Hàng thấy cô không trả lời càng luống cuống, thử dán lên môi cô, tiếp tục hỏi: "Cậu muốn ra nước ngoài thật sao?" Giống như một đứa trẻ vội vàng muốn được dỗ dành.

Trần An Lâm ôm eo cậu rầu rĩ trả lời: "Nhưng bố mẹ mình vừa về đã bắt mình đi du học rồi." Cô hôn môi cậu, hơi thở thơm ngọt len lỏi vào khoang miệng cậu.

Tô Hàng không chịu đáp lại cô, ngơ ngác đứng đó.

Tình dục bỗng nhiên biến mất.

Cậu chỉ cảm thấy cô gái trước mặt mình không đáng yêu chút nào, ỷ vào tình yêu của cậu nhưng lại ung dung cầm dao đâm vào trái tim cậu.

"Cậu đã đồng ý với mình rồi." Tô Hàng nói.

"Nhưng họ là bố mẹ mình."

"Vậy mình là cái gì?" Đôi mắt vốn mang ngọn lửa tình yêu của Tô Hàng ảm đạm.

Trái tim của Trần An Lâm bỗng nhiên co rút, cô nhìn thẳng vào mắt cậu, không đành lòng trêu đùa tiếp.

"Cậu là tâm can bảo bối của mình."

"Mình càng không nỡ để cậu chịu khổ." Cô cắn môi cậu, lẩm bẩm nỉ non.

Đôi mắt đen nhánh của Tô Hàng sáng lên, nơi sâu thẳm trong lòng bốc lên một ngọn lửa, cậu đây Trần An Lâm ra, hỏi cô có ý gì.

Trần An Lâm không thuận theo cậu, cô dán sát lại, dùng ngực cọ lên người cậu: "Mình không đồng ý."

"So với bố mẹ mình, mình càng yêu cậu hơn."

So với bố mẹ mình, cậu cũng yêu mình hơn.

Cho nên, sao mình có thể bỏ rơi cậu được.

Tô Hàng nghe cô nói, ý thức của cậu như bị đặt lên một chuyến tàu lượn siêu tốc, lúc ở trên đỉnh ngay sau đó lại bị trọng lực kéo đáy vực... nhưng cậu có thể khẳng định, giờ phút này cậu lại leo lên đỉnh rồi.

"Vậy thì tốt." Tô Hàng dang tay ôm chặt cô, tựa đầu lên vai cô thở phào.

"Cậu thích mình đến vậy cơ hả..." Trần An Lâm nhỏ giọng lẩm bẩm.

"Ừ." Tô Hàng rỉ một tiếng đáp lại, giọng nói nặng nề tựa như một ly rượu mạnh tràn đầy tình yêu.

"Còn cậu?" Tô Hàng hỏi lại.

Trần An Lâm đơ người, nói: "Giống cậu."

"Vậy tiếp tục thôi, quần cũng cởi rồi." Tô Hàng nghiêng đầu ngậm lấy vành tai cô, nhẹ nhàng liếm láp.

"Ai... ngứa..." Trần An Lâm run rẩy trốn cậu, tay không rảnh rỗi mò xuống sờ thứ nặng trĩ bên dưới, cười nhạo: "Mềm oặt rồi."

"Thế sao?" Tô Hàng đẩy hông về phía trước khiến tay cô nắm được trọn vẹn dương vật của mình.

"Ca ca tốt... thao em... em muốn... em bé ở dưới đã ướt đẫm rồi.." Bàn tay nhỏ của Trần An Lâm vuốt ve dương vật đang dần ngẩng đầu, giống như đang thưởng thức bảo bối mình thích nhất, không nỡ buông tay.

"Để anh sờ xem có ướt thật không..." Tay Tô Hàng lần theo eo cô đi xuống phía dưới, mơn trớn bờ mông vểnh mượt mà, tách hai chân cô ra, nóng. cuối cùng cũng tìm được khe nhỏ ướt

"Anh..." Trần An Lâm xoắn người lại, sau đó cười ranh mãnh một cái, ngồi xổm xuống, đột ngột cởi quần lót của cậu ra, động tác liền mạch, dứt khoát.

Tô Hàng còn chưa kịp phản ứng đã bị cởi quần, côn thịt to lớn bắn ra, đánh lên khuôn mặt của Trần An Lâm đang ở đối diện nó. Dương vật dữ tợn đáng sợ ở bên cạnh khuôn mặt nhỏ xinh của cô, không hiểu sao lại hòa hợp đến kỳ lạ, càng tăng thêm thú tính trong lòng Tô Hàng.

Quy đầu trơn bóng chống lên mặt cô, Trần An Lâm có thể ngửi được chút mùi tanh, còn có cảm giác nóng bỏng ở bên má. Trước mắt cô là lông tóc tươi tốt của cậu, còn cả trứng dái bị giấu bên dưới, nhăn nhó nhưng vẫn đáng yêu.

Trần An Lâm nhớ lại lần đầu tiên hai người làm tình ở đời trước, hình như cũng là hình ảnh thế này.

Đời trước lúc cô bị thứ đồ này vả lên mặt còn cảm thấy ghét bỏ, thậm chí cảm thấy mình như bị cậu chinh phục, trong lòng có cảm giác không cam tâm.

Nhưng hiện tại, cô không cảm thấy khó chịu chút nào, ngược lại, còn có cảm giác hạnh phúc, thậm chí là khoái cảm với cảm giác kích thích tột cùng.

Tô Hàng đứng yên không nhúc nhích, tiếng hít thở của cậu càng ngày càng nặng nề. Ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Trần An Lâm quỳ trên đất, đợi động tác tiếp theo của cô.

Dương vật của cậu đang kề sát mặt cô, Trần An Lâm ấm ức bĩu môi, sao đó... nghiêng mặt, dùng khoang miệng ẩm ướt ngậm lấy quy đầu nóng bỏng..

Cô nâng mắt, hài lòng nhìn được vẻ bất thường của Tô Hàng.

Là vẻ mặt rơi vào vực sâu ham muốn.

Dục vọng đốt lý trí thành tro, trong đầu Tô Hàng lúc này chỉ muốn -

Làm hư cô.

Hung hăng thao cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro