Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: tắm

Sau khi được Tô Hàng đồng ý, Trần An Lâm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm nghĩ, đây chỉ là bước đầu thôi.

Cô duỗi tay cởi áo khoác đen đang dính chặt lấy cơ thể mình vì ướt ra, lộ ra ảo ngực ren đen đai thấp, bên trong cũng ướt, bầu ngực lộ bên ngoài dính chút nước mưa, ở dưới ánh đèn lóe sáng, giữa hai vú trắng nõn là một khe sâu, có giọt nước đang trượt từ trên cổ cô xuống khe sâu ấy. Ánh mắt Tô Hàng theo giọt nước như có ý thức kia dừng ở hai luồng thịt mềm của cô.

Trần An Lâm vẫn luôn quan sát phản ứng của Tô Hàng, khi thấy cậu nhìn chằm chằm ngực mình thì hài lòng cực kỳ.

Bước thứ hai thành công.

Cô giả bộ lơ đãng ưỡn ưỡn ngực, khiến kích cỡ càng trở nên kiêu ngạo.

Động tác bên ngoài dứt khoát nhưng trong lòng thì xoắn lại, thật ra cô đang cực kỳ xấu hổ.

Đời trước cô đầu cần phải chủ động quyến rũ đàn ông như vậy, thường chỉ cần ngoắc ngón tay là bọn họ sẽ choáng váng đi theo cô.

Cô đã bao giờ trải qua tình huống như bây giờ đâu, nam sinh trước mặt lại có vẻ cấm dục thật sự cấm dục, trừ tầm mắt hướng vào ngực cô thì không hề có dấu hiệu động tình nào.

Tô Hàng âm thầm chuyển tầm mắt, ôm cánh tay, mở miệng: "Đứng đấy làm gì? Không đi tắm sao?"

"Tắm, tắm chứ. Mình đi tắm luôn đây. Cậu chờ chút." Sau đó chui vào phòng tắm nhanh như chớp.

Tô Hàng nhìn cô cuống quít, cười bất đắc dĩ.

Cố tình mặc ít như vậy, đẹp thì đẹp thật, cùng rất gợi cảm nhưng chắc chắn sẽ bị cảm. Nhưng nghĩ lại, cô cố tình vì mình mới mặc như vậy, trong lòng cậu lại thấy vui.

Cậu cúi đầu nhìn đũng quần mình, hơi hơi ngóc đầu, quần lót bó chặt dục vọng của cậu lại, Tô Hàng nhíu mày, trong đầu không ngừng hiện lại hình ảnh cô vừa thanh thuần vừa gợi cảm, còn có nửa bầu ngực trắng nõn ấy.

Chậc, thật đúng là gợi cảm.

Cậu lắc đầu, đi vào phòng lấy quần áo với khăn tắm cho cô.

Trần An Lâm ở trong phòng tắm nghĩ linh tinh một lúc lâu, tắm xong đứng trước gương nhìn cơ thể trần trụi của mình õng ẹo tạo dáng thêm một lúc.

Bầu ngực căng tròn, kích cỡ đáng kiêu ngạo, đầu vú vì mới được gột rửa bằng nước ấm mà trở nên phấn nộn thậm chí còn hơi ửng lên. Bụng nhỏ bằng phẳng, đi xuống thêm chút nữa là nơi riêng tư, lông tóc mềm mại che phủ bên ngoài, bên trong âm hộ trắng nõn cất giấu lối vào hồng hào...

Đột nhiên cô nhớ lại hình đời trước cô mở rộng chân mặc Tô Hàng lăn lộn, lối đi hồng nộn ấy lại chảy ra chút chất lỏng, Trần An Lâm đỏ mặt lắc lắc đầu.

Hôm nay cô tới đây chỉ muốn nắm tay một chút.

Nếu có thể hôn môi một chút thì càng tốt.

Bước tiếp theo là quyến rũ.

Trần An Lâm hắng giọng, gọi to ra bên ngoài: "Tô Hàng, mình không có quần áo, cậu có thể cho mình mượn một bộ không?"

Tô Hàng đứng ngoài đã một lúc, cậu đang nghĩ vì sao cô tắm rửa cần nhiều thời gian vậy? Cuối cùng cũng đợi được đến khi cô tắm xong, cậu cầm áo thun quần đùi của mình đi đến trước cửa.

Cậu gõ gõ lên cửa, vừa định nói cậu treo quần áo ở ngoài cửa thì đã thấy cửa bị đẩy ra một khe hở, một cánh tay trắng như củ sen thò ra, Trần An Lâm đứng ở bên trong vẫy vẫy tay ý bảo Tô Hàng nhét quần áo vào tay mình.

Tô Hàng nhìn cánh tay trắng bóng của cô, đột nhiên sinh ra chút tâm tư khác, cậu không nhúc nhích, mặc kệ Trần An Lâm khua khoắng tay.

"Quần áo ở đâu thế?" Trần An Lâm sốt ruột lên tiếng.

"Cậu cứ khua khoắng thế tôi đưa kiểu gì. Đừng nhúc nhích." Giọng Tô Hàng thực bình thản, trong mắt lại cuồn cuộn cảm xúc kỳ lạ.

"Ồ." Trần An Lâm đứng sau cửa bĩu môi, ngoan ngoãn dừng lại.

Trên tay truyền đến cảm giác mềm mại của vải, cổ tay không biết bị cái gì chạm một chút, cảm giác nhột nhột làm Trần An Lâm lập tức thu tay lại.

Đóng cửa lại, cô nhìn cổ tay mình, không có vết gì, chỉ cho rằng quần áo quệt vào, cũng không để ý nhiều. ý

Mà Tô Hàng đứng ngoài, trong lòng cậu lại là sóng gió mãnh liệt.

Vừa rồi cậu lén hôn vào cổ tay cô, cảm giác trên môi mềm mại, chóp mũi quanh quẩn mùi hương sữa tắm của mình, sao lúc trước không cảm thấy nó thơm như vậy nhỉ.

Lúc tiếp xúc với làn da cô, cậu chỉ muốn hôn lên trên, hôn cánh tay, hôn khuỷu tay, hôn bờ vai trần của cô...

Không thể phủ nhận là cậu có dục vọng với cô, nó mãnh liệt đến mức cậu không thể tự khống chế, cậu chưa từng nghĩ tới mình sẽ hôn trộm cổ tay một ai đó, lại là dưới tình huống như vậy.

Nghĩ đến cô đang trần trụi đứng cách mình một cánh cửa.

Quần lót cậu lại căng chặt hơn.

Trần An Lâm đặt nội y ướt đẫm sang y một bên, mặc luôn áo phông rộng thùng thình của cậu vào, áo vừa to vừa dài đến tận gần đầu gối cô.

Quần lót không ướt lắm, cô cố nhịn cảm giác lạnh lẽo ẩm ướt mà mặc lại. Quần đùi cậu đưa quá rộng, cô kéo lên nó lại trượt xuống. Một lát sau cô quyết định vứt sang một bên, không mặc, dù sao áo cũng dài như váy rồi, không cần mặc thêm quần cũng được.

Hơn nữa, cô muốn quyến rũ cậu, tất nhiên nên mặc ít một chút.

Đến khi cô đẩy cửa phòng tắm ra, Tô Hàng đang vắt chân ngồi trên sô pha "chơi" di động.

Không phải chơi di động, mà là thật sự "chơi" di động.

Một tay cậu chống sô pha, một tay chuyển động, ngón trỏ thon dài chống chiếc điện thoại hình chữ nhật, nó trên đầu ngón tay cậu xoay vòng vòng như có sinh mệnh.

Trần An Lâm nhìn đến mức ngây người, thứ nhất là vì kỹ năng siêu ngầu của cậu, thứ hai vì cậu bây giờ thật sự là quá đẹp trai.

Tóc mái rơi trước trán, khuôn mặt lười biếng, ánh mắt lơ đãng dừng trên chiếc di động, áo thun xám trên người có chút nhăn càng tăng thêm khí chất của cậu.

Nghe thấy tiếng động từ phòng tắm, cậu mới dừng tay, nhấc mí mắt nhìn cô, ngón tay khớp xương rõ ràng dễ dàng bắt lấy di động.

Cậu đặt điện thoại xuống, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh.

Trần An Lâm ngoan ngoãn đi đến ngồi cạnh cậu, chậm rãi cọ cọ đến gần cậu, đến khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn mấy centimet mới dừng lại.

Hàng mi đen nhánh của Tô Hàng hơi nhướng lên, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên sô pha.

Áo An An dùng đoá ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro