Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7

" hả? ý mày là sao"

Joong cau mày khó hiểu nhìn Pond vẫn ung dung chưng bộ mặt thảnh thơi bấm điện thoại

" tao để cô ta đi chứ tao không nói sẽ tha cho cô ta"

" nói rõ coi "

" sẽ biết sớm thôi"

" tiết lộ 1 chút coi được không khun Nara"

" không biết chuyện vào tay pí Pond thì sẽ đi về đâu" 

" không biết Phuwin có bị gì nặng không lo quá" Dunk ngồi cạnh Joong mặt ỉu xìu

" sẽ không sao đâu mà"Joong thấy người yêu hắn cứ bồi hồi thì an ủi vỗ về cho em bớt lo

Cạch- cửa phòng khám mở  1 vị bác sĩ bước ra với 1 tập giấy tờ trên tay, Dunk đi tới , theo sau đó là Pond và Joong

" bác sĩ em ấy có bị gì nặng không ạ"

" bệnh nhân chỉ bị bong gân chân ở mức 1 ,dây chằng ở cổ chân bị giãn ra , tình trạng không quá nghiêm trọng nhưng khả năng vận đông sẽ bị suy giảm 1 thời gian, người nhà để ý không để bệnh nhân di chuyển nhiều,xoa bóp nhẹ thường xuyên và khi chân có dấu hiệu bình ổn thì giúp bệnh nhân luyện tập đi lại để khi phục hồi hẳn sẽ di chuyển, vận động thoải mái hơn nhé, cơn đau có thể sẽ ập tới thường xuyên nên có thể dùng thuốc giảm đau, đây là kết quả kiểm tra và hình chụp x-quang" 

" dạ, dạ cảm ơn bác sĩ"

" người nhà có thể vào với bệnh nhân rồi, tôi có tiêm 1 liều thuốc giảm đau có 1 ít liều lượng thuốc ngủ nên có thể 1 chút nữa sẽ tỉnh dậy, 1 người theo tôi đi thanh toán viện phí nhé"

" dạ tôi đi cho" Joong xung phong đi cùng bác sĩ ra quầy tiếp tân thanh toán viện phí, Dunk thì chạy đi cùng, Pond ung dung mở cửa bước vào trong phòng , em nhỏ nằm trên giường bệnh, mặt mũi xanh xao, khoé mi vẫn vương lại chút nước mắt

Pond điềm nhiên đi lại cạnh giường bệnh nghiêng đầu nhìn Phuwin

" cậu ngốc hay sao mà để người ta bắt nạt dễ vậy?"

" tôi còn định đề phòng với cậu nhưng xem ra là ngốc thật"

" đúng là.. vết thương cũ vừa lành thì lại thêm thương tích, mỏng manh yếu đuối đến mức nào chứ"

Pond lắc đầy nhìn Phuwin còn say giấc , xem ra hắn đã thực sự phí công sức đề phòng với con mèo nhỏ này trong 1 thời gian qua rồi

" ưm.. hức" âm thanh vang lên kèm theo sắc mặt cau lại,trên trán toát mồ hôi lạnh,thể hiện rõ rằng em nhỏ đã thức và cơn đau đang ập tới

Pond giật mình cúi xuống xem xét tình hình thì Phuwin đã bật khóc, hắn bị làm cho rối lên không biết làm gì , hắn sao mà biết dỗ trẻ con khóc được, cũng đoán được do đau , hắn bỗng nhiên bế em nhỏ rồi ngồi xuống đặt em lên đùi mình, xoa xoa lưng 

" nín nào tôi không biết dỗ trẻ con khóc đâu"

" hức.. ưm. đau.. hức"

Pond đưa tay xoa chỗ cổ chân đã được băng bó lại của em nhỏ

" không biết tự bảo vệ bản thân à? để bị bắt nạt đến mức này?"

" hức.. Winnie xin lỗi.. ưm hức.. đau"

Hắn không còn ác cảm với Phuwin nữa rồi, bỗng chốc lại cảm thấy Phuwin đáng thương tới nhường nào, một con mèo nhỏ mỏng manh yếu đuối cần được bảo vệ

giờ thì hắn hiểu tại sao mọi người ai cũng yêu quý em ngay từ những lần đầu tiên gặp, hoá ra hắn cũng vậy thôi chỉ là nhận ra muộn hơn, hắn bỗng chốc lại thấy Phuwin cứ nhỏ nhắn , đáng yêu, lại thấy thương cảm cho em khi nghĩ tới lời kể của mẹ mình lúc trước về em, không còn muốn đề phòng cũng như khó chịu nữa

Hoá ra là do hắn ngay từ đầu muốn giữ khoảng cách với em nhỏ trước nên không thể cảm nhận được em đáng yêu ngoan ngoãn tới nhường nào đâm ra nảy sinh sự khó chịu giờ đây chính hắn cũng dần bị em cảm hoá rồi

Cơn đau cũng cứ thế giảm dần,em ngả người vào lòng hắn thút thít

" hic.. chị Miae nói... hic Winnie .. không được.. hic..a.. ở cạnh chú"Phuwin bỗng vùi mặt vào lòng Pond nức nở lên làm hắn lại luống cuống xoa xoa lấy tấm lưng nhỏ của em

" Winne không muốn.. hức.. đâu.. ưm hức.. Winnie.."

" em không cần nghe theo lời cô ta, cô ta không có quyền cấm em nghe chưa"- thay đổi cách xưng hô nahnh đến chóng mặt thế luôn rồi ư???

" hức.." em rúc vào hõm cổ hắn, cảm giác nhột nhột truyền tới làm hắn rùng mình nhưng lại không đẩy em ra, mùi hương em bé nhè nhẹ của Phuwin làm hắn có chút lưu luyến, hắn bế xốc em lên, em nhỏ theo đà ôm lấy cổ hắn, chân quắp vào hông hờ hờ vì chân em còn đau

Minh hoạ cho các chị em=))là kiểu nnay , tưởng tượng cho Pond to con xong kiểu Phuwin nhỏ xinh đi nha mà kiểu nhà ngoài dời z á, cũng gap size z mà=)))

Pond cũng cảm thấy khó hiểu vì hành động xuyên suốt giờ của mình , vẫn chưa nhận ra được cảm xúc của mình tự hỏi sao lại hành xử như vậy sao lại thấy nhóc con này đáng thương , muốn chăm sóc , hắn gạt qua, gọi điện cho Joong nói sẽ đưa em về trước tình hình ra sao báo lại sau

Phuwin đã thiếp đi từ lúc nào trên vai Pond, Pond nhẹ nhàng đưa em nằm vào ghế sau xe rồi lái xe với tốc độ vừa phải để em không bị đánh thức, hành động của hắn đến chính bản thân hắn cũng chả hiểu nổi

Dừng ở trước khuôn viên nhà, Pond cẩn thân bế em nhỏ ra khỏi xe vào nhà,quản gia Kim và 1 số người làm thấy cảnh này thì bàng hoàn há hốc , cậu chủ của họ ngày ngày tỏ ra lạnh nhạt khó chịu với Winnie thế mà lại đang bế em nhỏ đang say giấc

Vào đến nhà còn ra hiệu trật tự để em nhỏ nghỉ ngơi, mọi người cứ hoang mang nhìn nhau, quản gia Kim để ý rồi nhanh chóng nhận ra vấn đề liền hỏi han

" cậu chủ, chân Winnie bị sao vậy"

" em ấy bị bong gân , không quá nghiêm trọng"

"ôi trời.. sao lại để bị như vậy chứ"

" tôi đưa em ấy đi nghỉ ngơi đã "

" dạ được cậu chủ đưa Winnie nghỉ ngơi, tôi sẽ bảo người nấu cháo trước"

" ừm"

Pond bế em vào phòng ngủ, đặt em lên giường , bản thân thì ngồi ngay đó 1 lúc rồi mới định rời đi tắm rửa thay đồ

Dòng nước ấm từ vòi hoa sen phun xuống người Pond, hắn vuốt mái tóc ướt lên, thầm nghĩ về những chuyện cảy ra vừa rồi vùa cảm giác của hắn với Phuwin, giờ trong đầu hắn cứ hiện lên hình ảnh nhỏ nhắn, đáng yêu của em làm hắn khó hiểu

" điên mất "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro