Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lần đầu gặp gỡ🧡

Pí Som, quản lý của Khaotung Thanawat, bước vào phòng với một tập tài liệu dày cộp trên tay. Chị đặt nó xuống bàn trước mặt Khaotung, ánh mắt lấp lánh một sự hào hứng khó giấu. 

"Em có muốn thử sức với thể loại này không, Khao?"

Chị hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý. 

Khaotung ngẩng đầu lên từ chiếc máy tính bảng cậu đang xem, đôi mắt trong veo khẽ chớp, hàng lông mày hơi nhướn lên tò mò. 

"Thể loại gì vậy ạ?"

Cậu đáp, giọng trầm ấm nhưng không giấu được chút nghi hoặc. 

Pí Som mỉm cười, khẽ nghiêng đầu.

"Boylove." 

Câu trả lời ngắn gọn như một viên đá nhỏ rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng, khiến Khaotung khựng lại. Cậu vốn quen thuộc với những vai diễn trong phim chính kịch sâu sắc hoặc các bộ phim tình cảm lãng mạn truyền thống – những dự án đã xây dựng nên tên tuổi của cậu. Nhưng "boylove"? Đây là lần đầu tiên cậu được đề nghị thử sức với một thể loại hoàn toàn mới mẻ như vậy. 

Khaotung khẽ nhíu mày, bàn tay vô thức gõ nhẹ lên mặt bàn, ánh mắt lơ đãng nhìn tập tài liệu trước mặt. Thấy cậu trầm ngâm, Pí Som liền tiếp lời, giọng chị trở nên sôi nổi hơn: 

"Thể loại này đang rất hot hiện nay, Khao. Nếu em tham gia và bộ phim thành công, không chỉ danh tiếng của em sẽ tăng vọt mà cổ phiếu của công ty cũng sẽ được hưởng lợi lớn. Đây là cơ hội để em bứt phá đấy." 

Khaotung chống tay lên cằm, đôi mắt nâu trầm tư nhìn xa xăm. Cậu đang ở đỉnh cao sự nghiệp – một vị trí mà nhiều diễn viên mơ ước. Nhưng chính vì thế, cậu hiểu rằng nếu không đổi mới, hình ảnh của mình có thể bị đóng khung mãi mãi. Thử sức với một thể loại mới, dù đầy rủi ro, cũng là cách để cậu chứng minh bản thân. Sau vài giây cân nhắc, cậu ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực quyết tâm. 

"Em sẽ thử."

Giọng cậu chắc chắn, không chút do dự. 

Pí Som nở nụ cười hài lòng, vỗ nhẹ lên vai cậu.

"Tốt lắm. Chị sẽ sắp xếp để em gặp bạn diễn và bắt đầu đọc kịch bản sớm nhất có thể. Em sẽ không thất vọng đâu." 

---

Trong một căn phòng khác, không khí lại có phần căng thẳng hơn. Pí Rif, quản lý kiêm chị họ của First Kanaphan, đặt tập kịch bản xuống bàn với một tiếng "cạch" nhẹ, đôi mắt sắc sảo nhìn thẳng vào First. 

"Em thật sự muốn đóng phim boylove sao, First?"

Giọng chị đầy nghi ngờ, xen lẫn chút lo lắng. 

First ngồi dựa lưng vào ghế, hai tay khoanh lại trước ngực, dáng vẻ thoải mái nhưng không kém phần kiên định. 

"Đó là quyết định của em. Chị không cần lo đâu."

Giọng anh bình thản, như thể đây chỉ là một chuyện nhỏ nhặt. 

Pí Rif thở dài, đưa tay xoa xoa thái dương như thể đang cố kiềm chế cơn đau đầu.

"Được thôi, nhưng em phải hứa với chị rằng bộ phim này sẽ thành công. Nếu không, đừng trách chị cấm em nhúng tay vào mấy thể loại khác lạ nữa." 

First khẽ nhếch môi, nụ cười tự tin hiện rõ trên khuôn mặt góc cạnh.

"Chị cứ yên tâm. Sau bộ phim này, chị sẽ phải công nhận tài năng của em thôi." 

Pí Rif lườm anh một cái, nhưng rồi cũng mềm lòng.

"Thôi được, chị đồng ý. Nhưng em nhớ đối xử tốt với bạn diễn đấy. Đừng có giữ cái thái độ lạnh lùng thường ngày của em, nghe chưa?" 

First nhướn mày, đôi mắt ánh lên một tia tinh nghịch.

"Chị yên tâm đi. Em sẽ khiến cậu ấy không thể nào quên được em." 

Pí Rif chỉ biết lắc đầu ngao ngán, nhưng trong lòng chị thầm mong cậu em họ của mình sẽ giữ lời. 

---

Ngày gặp mặt đầu tiên giữa hai diễn viên chính diễn ra trong một studio nhỏ, ánh sáng dịu nhẹ từ những chiếc đèn treo hắt lên bức tường trắng, tạo nên một không gian yên bình nhưng không kém phần hồi hộp. Khaotung bước vào cùng Pí Som, cậu mặc một bộ đồ trẻ trung – áo thun trắng phối cùng quần jeans tối màu, mái tóc đen mềm mại khẽ bay trong gió từ chiếc quạt trần. Dáng vẻ chỉn chu nhưng vẫn toát lên sự gần gũi đặc trưng của cậu. 

Pí Som vỗ nhẹ vai Khaotung, chỉ tay về phía một chàng trai đang đứng cách đó không xa.

"Đây là First Kanaphan, bạn diễn của em trong bộ phim này." 

Khaotung cúi nhẹ người, nở nụ cười lịch sự, đôi má bánh bao thoáng hiện.

"Chào anh." Giọng cậu nhỏ nhẹ nhưng ấm áp. 

First quay lại, đôi mắt sắc sảo lướt qua Khaotung từ đầu đến chân. Anh mặc một chiếc áo sơ mi đen đơn giản, tay áo xắn lên để lộ cánh tay rắn rỏi. Đôi môi khẽ mím lại trước khi nở một nụ cười nhạt.

"Xin chào." 

Anh đưa tay ra bắt tay, ánh mắt không rời khỏi Khaotung dù chỉ một giây. Khaotung cảm nhận được cái nhìn chăm chú ấy, trong lòng thoáng ngượng ngùng nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, bắt tay lại một cách tự nhiên. Bàn tay First ấm áp và chắc chắn, khác hẳn với vẻ ngoài lạnh lùng ban đầu. 

Trong đầu Khaotung chợt lóe lên một ý nghĩ:

*Đẹp trai thật… Nhưng sao anh ấy cứ nhìn mình mãi thế nhỉ? Bộ hôm nay mình mặc đồ kỳ lắm sao?* 

First khẽ nghiêng đầu, giọng trầm vang lên:

"Cậu Thanawat." 

Không thấy phản hồi, anh nhướn mày, gọi to hơn một chút:

"Cậu Thanawat." 

Khaotung giật mình, vội cúi đầu xin lỗi, hai má thoáng đỏ.

"Ah, xin lỗi anh. Em hơi mất tập trung." 

First chỉ khẽ cười, ánh mắt dịu đi vài phần. Nhìn dáng vẻ bối rối của Khaotung, anh thầm nghĩ:

*Trông cậu ấy lúc ngẩn ngơ thế này đáng yêu thật.* 

Pí Som nhanh chóng phá vỡ bầu không khí bằng giọng nói vui vẻ:

"Thôi nào, hai em thử đọc qua kịch bản trước đi. Nếu có chỗ nào chưa hợp lý, cứ thoải mái trao đổi để chỉnh sửa nhé." 

Cả hai đồng thanh đáp: "Vâng ạ." 

---

Trong buổi đọc kịch bản, Khaotung ngồi nghiêm túc trên ghế, đôi tay đặt tập tài liệu lên đùi, ánh mắt tập trung cao độ vào từng dòng chữ. Thỉnh thoảng, cậu dừng lại, lấy bút ghi chú những chi tiết cần lưu ý, nét mặt điềm tĩnh nhưng không giấu được sự nhiệt huyết. 

Ngược lại, First lại tỏ ra khá thoải mái. Anh ngồi đối diện, tay chống cằm, đôi mắt không buồn lướt qua kịch bản mà chỉ chăm chú quan sát Khaotung. Ánh sáng trong phòng hắt lên khuôn mặt cậu, làm nổi bật đường nét thanh tú và đôi mắt sáng. 

*Khác hẳn trong ảnh thật,* First thầm nghĩ. *Ngoài đời còn đáng yêu hơn nhiều.* 

Anh khẽ mỉm cười, lẩm bẩm một mình, giọng nhỏ đến mức chỉ mình anh nghe thấy:

"Tôi kết em rồi, mèo nhỏ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #firstkhao