Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 62

- Có cần giận dai đến vậy không? Suốt đêm không về luôn.- vừa thức dậy điều đầu tiên cô làm đó là quơ tay sang 2 bên giường để tìm hơi ấm thân quen. Nhưng nhận lại chỉ mình cô trên giường. Cô cau có ôm cái đầu đang nhức như điên gặp thêm anh nữa. Đi đâu không biết cả đêm không về làm lo muốn chết.
Người đàn ông bên này, suốt đêm ngồi ngắm lại tất cả mình đã làm một lần nữa. Anh phải lục tung hết công ty lên để tìm ra được thước phim camera quay được lúc anh và cô va chạm nhau ở trường, anh chỉnh sửa mọi tấm ảnh, thước phim có hình cô và anh. Rồi lại ngồi kết những hoa hồng mà cô thích nhất treo khắp một khăn phòng. Cô không thích ồn ào nên anh lập tức thuê được một tầng thượng. Với địa vị của anh lúc này muốn thuê người làm để chuẩn bị mọi thứ cũng rất ư dễ dàng nhưng đây là dự án lớn anh dành cho cô. Nên mọi thứ nơi đây một mình anh chuẩn bị tất cả.
Một tầng thượng cao của một công ty, nó không quá rộng, xung quanh những bức tường trắng đều được anh sơn cho lớp áo hồng nhạt. Thêm vài hàng hoa hồng cô thích. Anh treo thêm những bức ảnh giữa anh và cô, có cả những bức anh cắt ghép, ghép mặt anh và cô vào những nhân vật hoạt hình dễ thương.
Cô đánh răng rửa mặt xong, định lên công ti tìm anh nhưng lại bị Ngọc liên tục ngăn chặn.
- Nè...đi shopping thôi bé. Nay em đâu có lịch bay?- Ngọc thấy Tâm sắp ra ngoài liền diện cớ kéo đi.
- Em có việc gấp lên công ty.- Tâm cố tìm cách ra khỏi nhà, nếu cô nói đi tìm Hưng thì cô sẽ bị Ngọc chọc mất.
- Không có chuyện gì gấp hết. Mau đi shopping cùng chị.- hôm nay Ngọc phải lãnh nhiệm vụ là dẫn Tâm đi làm đẹp. Mọi thường Tâm rất thích nên dễ dàng nghe lời nhưng cô còn phải đi tìm tên heo mập kia nữa coi bộ kéo cô đi rất khó.
- Nhưng mà....- Tâm chưa kịp nói hết lời đã bị Thục kéo tay dắt đi rồi.
- Nhưng nhị gì nữa. Mau đi thôi. Nay chị em mình đi làm đẹp. Kệ ông Hưng đi hơi đâu lo cho ổng.- Thấy Tâm cứ ngồi canh điện thọai rồi lại bồn chồn nên một phần nào Ngọc cũng biết là đứa em gái này đang nhớ Hưng rồi mà ngại nói thôi.
-...- cô đành im lặng mà đi theo Ngọc. Lúc đầu mặt cô bí xị nhưng không lâu cô đã bị cuốn hút bởi mấy chiếc đầm kia rồi. Cô cứ say mê thử mà quên việc mình phải đi tìm anh luôn. Hết hàng quần áo lại qua tới son phấn. Rồi lại đi tới làm tóc, trang điểm. Cô cũng chưa hiểu vì sao hôm nay Ngọc buộc cô phải đi trang điểm trong khi chiều nay đâu có hẹn ai đâu????
- Nay sao lại kêu em đi làm tóc trang điểm chứ? Phí quá trời. Chiều nay em đâu có hẹn ai?- Tâm cứ làu bàu Ngọc suốt quãng đường đi về.
- Chị trả mà phí cái gì? Không hẹn cũng phải đẹp chứ cô. Mà ai nói với em không hẹn. Tối nay đi chơi với chị.- toàn Hưng trả thì sao mà phí. Nếu Ngọc không thuyết phục được Tâm đi thì Hưng sẽ tiết lộ chuyện cô với An mất. ( Couple mới xuất hiện rồi. )
Thực ra Ngọc để ý tới An lâu rồi. Cả An cũng hay cử chỉ quan tâm đến Ngọc nữa. Nhưng " tình trong như đã mặt ngoài còn e".
Hưng tất nhiên phải phát hiện được cặp này rồi nhưng anh cứ thích chọc ghẹo. Mỗi lần Ngọc tới công ty anh thì anh sẽ diện cớ đuổi An đi ra ngoài. Nhiều lần như vậy khiến Ngọc rất bức xúc với ông anh này nha.
- Nè mỗi lần em tới sao anh cứ đuổi anh ấy ra ngoài vậy? - Ngọc cau co nhìn Hưng.
- Haha gì đây cô? Trợ lý tôi nên tôi có quyền. Trừ khi em nói với anh một sự thật thì anh không đuổi cậu ta nữa.- Hưng nhiều lần hỏi Ngọc nhưng cô đều phủ nhận. Lần này anh phải ra tay thôi.
- Chuyện gì nữa đây?- Ngọc nhăn nhó nhìn Hưng, xong lại ngóng ra cửa.
- Em tôi thích An rồi đúng không? Em chỉ được trả lời có hay không hay thôi.- Hưng cười đắc chí. Biết thế nào cũng dồn được cặp này lại mà. An cũng rất tốt, cậu ta chỉ mỗi tội ít nói chắc do lây của anh. Anh tiến hành đẩy cặp này thôi, rõ ràng cũng rất hợp mà.
- ừ thì...- Ngọc gật đầu. Chỉ một cái gật đầu của Ngọc đủ để Hưng sướng như điên. Quả thật bao nhiêu năm tình trường của anh không sai mà.
- Anh không được nói ai nghe đấy. Kể cả bé Tâm.- Ngọc gượng đến đỏ mặt. Vì trót dại để cho Hưng biết bí mật này nên phải đành giúp anh mọi chuyện thôi. Haizzz
Tối đó 7h, Ngọc nói là dãn Tâm đi chơi nhưng thật ra là dẫn Tâm đến sân thượng của Hưng.
- Đứa đây đợi chị. Chị đi vệ sinh xíu.- Ngọc diễn cợ đi vệ sinh để né cho cặp này diễn cảnh tình cảm.
Ngọc để Tâm lại một cái sân thượng tối om bỗng đâu ra mọi ánh đèn đều sáng rực lên. Cô có chút giật mình. Màn hình quảng cáo của toà nhà bên cạnh lại chiếu lại khoảng khắc anh và cô gặp nhau tại công ty khi cô đi đụng trúng anh, rồi còn hình anh và cô nữa. Nó như một thước phim chậm chiếu mọi khoảng khắc anh và cô cùng vào bếp, cùng ăn, cùng xem tivi. Từng giọt nước mắt rơi, quả thật khoảng thời gian qua thật sự rất đẹp. Cuốn phim đó lại hết kèm theo dòng chữ " PHAN THỊ MỸ TÂM! ANH YÊU EM"
Cô quay xung quanh tìm anh, tìm anh trong một khoảng lặng đó. Bỗng từ sau có một vòng tay ôm chặt lấy cô.
- Tìm anh sao cô bé?- Hưng hôn nhẹ lên má cô. Hít lấy mùi thơm mà từ hôm qua tới giờ anh chưa được hít
- Anh đáng ghét. Làm người ta khóc, bỏ đi đâu không nói người ta biết.- Cô quay người liên tục đánh vào ngực anh. Sau đó lại ôm chặt lấy anh, có lẽ cả đời này hai cái tên Mỹ Tâm và Minh Hưng không thể tách rời được rồi.( Sao tách được, tui ko thích tách là không tách)
- Lại đây với anh.- Anh dắt tay cô tới gần nhìn ra những toà nhà tắt đèn tối kia. Một cái búng tay của anh mọi ánh đèn lại bất sáng toả ra khắp bầu trời.
Các toà nhà được anh gắn các đèn led với chữ?
" Will you marry me?" Cùng với một trái tim rất lớn.
Cô khóc, khóc thật rồi. Cô chưa từng nghĩ anh né cô vì làm mọi thứ như vậy. Có lẽ anh đã đưa cô lên tới đỉnh điểm của hạnh phúc, trái tim cô rộn ràng cả lên. Vội quay qua nhìn anh, đã thấy anh quỳ trước mặt cô, tay cầm một chiếc nhẫn được thiết kế hai chữ cái " HT"
- Anh...anh biết bao lần mình đã làm em khóc, bao lần nghĩ sẽ nhường em cho một người khác chăm sóc nhưng đó là điều ngu ngốc nhất của anh khi anh lại trao hơi thở, mạng sống của mình cho người khác. Thiếu em, anh thật sự không tồn tại được. Anh có thể đã làm sai nhiều thứ nhưng duy nhất một điều anh làm đúng trong cuộc đời anh là bên cạnh em. Gả cho anh em nhé!- từng lời anh nói ra như đang góp phần đẩy cô lên tới cảm xúc tột độ. Nhưng mà.....
- Em....không....- chữ " không" của cô làm anh như hụt hẫng đi rất nhiều. Không lẽ anh chưa đủ chân thành...
-----------------------------------------------------------
Âu lại phải bất chế độ chạy đua với thời gian rồi nên truyện mỗi ngày sẽ có nhưng không có thời gian cụ thể như trước được. Âu sẽ làm cho xong fic này, nếu mấy bà còn yêu thích âu thì âu sẽ canh lại thời gian và viết tiếp không thì chị em mình dừng lại ở fic này.
Love u <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro