Tiêu đề phần
Tên con trai vẫn dừng xe trước cổng nghe hai mẹ con nói chuyện mà cười tươi như nắng. Nó quay sang lườm anh:
– Còn không đi về đi? Ở đó cười cái gì?
– Ơ, anh này là anh nào đây? Người yêu mày à Lâmmmm?
– A, không phải! Mẹ biết con vẫn ế mà! Thằng điên làm con bị xòe xe đấy. Mẹ nhìn trán con đi, toét cả da đầu rồi này! Hiuhiu
– Mày chạy ẩu thì có chứ ai làm mày xòe? Người ta tốt bụng đưa mày về không cảm ơn thì thôi còn ở đấy...
– Sao mẹ biết tại con chạy ẩu? Con mẹ mà mẹ chẳng bênh toàn đi bênh vực người ngoài là sao? Còn anh nữa, chim cút đi, đợi tôi "thỉnh" anh về à?
– Xe mày mua hai tháng đã mòn cả bánh trước lẫn bánh sau, ba tháng đã phải đi thay thắng mới, chả phải do chạy ẩu thắng gấp mà ra à?
– Thôi thưa bác con về!
– Ừ về đi, cảm ơn con đưa nó về nhé!
Về đến nhà, anh lắc đầu cười khẽ "Bé à, để lại ấn tượng quá sâu đối với người khác chỉ trong một lần gặp là không tốt!"
Sáng hôm sau, nó vừa lạch cạch mở cửa định đi sửa xe thì đã thấy anh dựng xe ngồi ngay trước cổng cười tươi như nắng.
– Ơ đến đây làm gì?
– Đưa em đi sửa xe
– Cái đấy là tự anh đeo gông vào cổ chuốc khổ vào thân chứ tôi không ép nhé!
– Rồi rồi, là anh tình nguyện, được chưa?
Anh vừa dứt câu thì nó chạy mất dạng vào nhà, 1 phút 30 giây sau lại bước ra cùng cái mũ bảo hiểm.
Đến quán hủ tiếu gõ lấy xe, dắt lại tiệm sửa xe gần đấy xong, anh quay sang hỏi nó:
– Có muốn không phải trả tiền sửa xe không?
– Không trả thì lấy xe bằng niềm tin à?
– Thì anh trả! Đá số đây, bao giờ lấy xe anh trả tiền
– Nhớ nhé nhớ nhé! 09xxxxxxxx, anh mà quịt í, thì đừng hòng yên thân!
– Vầng. Thế bây giờ đã đi về được chưa?
– Về thôi về thôiiiiii, ở đây hít mùi xăng dầu hẳn là bổ phổi lắm lắm.
Thế là lạch cạch đi về. Có số điện thoại rồi là phải la liếm ngay, từ chiều hôm đó ngày nào anh cũng nhắn tin hỏi han bắt chuyện đủ kiểu, thế là dần dần cũng có tí gọi là "tình thương mến thương"
Một buổi sáng của 3 hôm sau...
"Con nợ" is calling...
"Alô! Ai đấy?"
"Anh đây"
"Chả quen anh nào tên Đây!"
"Anh hôm trước tông xe đây!"
"À ra là... Á! Chết rồi!"
"Sao đấy? Bị gì đấy? Có chuyện gì rồi?"
"À không, không có gì! Mất điện – hết pin – thèm chút gió. Điện thì chưa có gió đâu ra?"
"Thế túm lại là cúp điện à?"
"Đấy, là nó đấy!"
"Thế đi chơi không? Anh sang đón"
"Đón đi đón đi! Đi ngay và luôn đây!"
Thế là 5 phút sau anh sang đón nó thật.
– Này, anh là siêu nhân hay superman chíp đỏ mà nhanh thế?
– À đâu, anh ra cafe ngồi. Bây giờ đi đâu?
– Mình ra chợ đi!
– Ra chợ làm gì?
– Ra chợ mua trái cây về ăn chứ làm gì! Thế bây giờ có đi không?
– Đi thì đi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro