Chương 33 - Nông rộng
Trải qua một giờ đồng hộ, dụng cụ nông cặc đã nông đến độ có thể đưa một ngón tay vào. Nó đau đớn rên la. Đúng vậy, không còn rên rỉ nữa mà thật sự la lớn, la oai oải vì cái con cặc tội nghiệp tím ngắt ở dưới. Nó cảm giác lỗ cặc nó như muốn rách ra, nó khóc rống, nước mắt nó chảy xuống không dứt, khóc đến độ mắt đỏ hoe cả lên. Nó thì cứ mặc sức la, còn cậu, mỗi lần nó la, sẽ quất vào dái nó.
Và tiếp tục một tiếng sau, cậu mới tháo đồ thông đó ra. Qua hai giờ thông cặc, lỗ cặc nó rộng mở, đút được cả một ngón cái vào như đúng thứ mà cậu hứa hẹn. Miệng lưỡi nó khô rát, hốc mắt cũng đã cạn nước từ lâu.
Cậu xoa đầu nó, cảm nhận được nó đang run rẩy.
"Hôm nay như thế là giỏi lắm."
Cậu xoa đầu nó, như xoa đầu một con chó thật sự. Nó run rẩy, cả tay chân nó như xụi lơ trên thanh cố định. Nó không dám mở miệng cầu xin, nó chỉ liên tục sủa gâu gâu, những tiếng sủa đầy thương tâm.
"Để thưởng cho thành quả của con, cậu tặng con một cái khóa cặc, xem như là món quà vì đã cố gắng, haha."
Nói rồi, cậu tháo hết mấy vòng da ở tay chân nó. Nó quỳ bệt lên mặt sàn. Nó mệt mỏi vô cùng. Trước khi nó kịp chợp mắt thì một khối kim loại được quăng về phía nó.
"Đeo quà của cậu tặng vào."
Trước mặt nó, là một khóa cặc. Nhưng rất lạ, khóa cặc đơn giản, bao gồm một vòng đeo vào gốc cặc, rồi một thanh kim loại hướng ra phía trước, được nối trở lại với một cái thông, cái lỗ thông hơi nhô ra, trên đó là một cái nắp, như là để vặn. Khác hoàn toàn với các khóa trước, khóa loại này không hề có dạng các chắn kim loại bao bên ngoài. Nó muốn buổi chơi kết thúc nhanh nên cố gắng đeo vào nhưng xui thay, do có tạ dái nên nó không đeo được, nó nhìn cậu với ánh mắt cầu giúp đỡ, nhưng cậu làm ngơ.
"Gâu gâu."
Nó bò tới, cọ cọ đầu vào ống quần của cậu, cậu đá nó ra.
"Cậu cho phép con nói."
"Dạ, xin cậu mở tạ dái cho con đeo khóa cặc ạ."
Cậu làm ngơ. Nó cuống lên, lại đổi cách nói.
"Dạ cậu chủ, chó nứng xin cậu mở tạ dái cho chó ạ."
Nó quỳ thẳng tấp hướng về cậu cầu xin.
"Thế nào mới là cầu xin?"
Chỉ với một câu đơn giản này, nó biết nó đã sai, trong suốt mấy tuần qua, cậu dạy nó nghi thức của một con chó. Trong đó, có điều lệ cầu xin. Muốn cầu xin cậu chủ điều gì, nó phải quỳ sát xuống đất, lưỡi lè ra và áp đầu sát xuống sàn, đít thì chổng lên, người thì ưỡn ra.
Nó nhớ lại và thực hiện động tác như thế.
"Dạ cậu chủ, xin cậu chủ cho chó nứng bớt đau dái ạ."
Một chìa khóa được quăng trước mặt nó. Nó dùng để mở tạ dái ra. Dái được giải thoát, đó là mộ cảm giác nhẹ nhỏm. Nhưng nó không quên mục đích việc này, nó nhanh chóng đeo khóa cặc vào. Khóa này ép cặc nó sát vào trong gốc, vẫn nhô ra nhưng ép sát hơn các khóa cặc khác, ở giữa lỗ thông rất lớn, nhưng do khi nảy nó được thông cặc sẵn nên đi vào dễ dàng, lúc đưa ống thông vào, nó còn cảm giấy sung sướng mà rên lên. Đeo xong, nó rút chìa khóa ra, rồi khóa lại tạ dái, đưa cả hai chìa cho cậu chủ.
"Quỳ thẳng người lên, giữ tư thế này trong một giờ."
Nó định nghỉ ngơi thì mệnh lệnh giáng xuống. Từ một tinh thần uể oải, nó cố gượng người để phục vụ cậu chủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro