Chương 25 - Phân
Phân là một thứ rất bẩn thỉu mà con người thải ra. Nó vừa thối vừa dơ, vô cùng kinh tởm. Đối với một đứa thích đồ ăn ngon như nó thì việc ăn phân là một điều tàn nhẫn. Mỗi ngày được ăn đồ ngon là mơ ước cả đời của nó mà bây giờ nó phải cặm cụi ăn những thứ dơ bẩn như thế này, không những thế mà sao khi ăn còn phải cảm ơn vì được ban tặng "thứ quý báu" đó. Trải qua việc thế này làm nó muốn bỏ cuộc, nó nản chí, nó uống từ bỏ, nó không muốn tiếp tục nữa, mọi cảm xúc của nó như dừng ở thời điểm ăn thứ đó.
Nó thích trò chơi này, nó thích vai trò này, cái kiếp nô lệ mà nó luôn ao ước, cái nguyện vọng làm chó mà nó luôn muốn thực hiện từ những tháng năm cấp 2 nưng giờ đây nó muốn từ bỏ, sự kích thích vẫn còn đó mà có lẽ đã không nhiều không đủ để thúc đẩy nó quên đi cái trò phân này.
Nó muốn cúi xuống mà ói ra hết, nhưng ói sao cũng không ói ra được. Tinh thần nó hoảng loạn, sau khi trừng phạt kết thúc. Nó quyết định một điều to gan.
"Xin, xin cậu chủ cho con dừng lại ạ, con không thể tiếp tục chơi được."
Nó quỳ dưới sàn nhà vệ sinh, đầu gập xuống sàn, tư thế cầu xin trước mặt cậu chủ. Từ thời khắc nó ăn phân, nó biết bản thân mình không thể đi tiếp trò chơi này.
Cậu chủ nhìn về phía nó, lấy mũi giày đạp lên đầu nó, nước mắt nó chảy xuống, miệng vẫn cầu xin dừng cuộc chơi, dù nó biết trong hợp đồng quy định nó có quyền đơn phương chấm dứt nhưng nó tôn trọng chủ nhân của nó.
"Lý do?"
Câu hỏi đơn giản nhưng giọng điệu đầy vẻ nặng nề. Nó không biết trả lời sao, đế giày trên đầu lại chà sát những cọng tóc mới mọc của nó, như bảo nó nói sự thật.
Nó vừa run rẩy vừa nói: "Vì con nghĩ mình không chơi nổi nữa..."
Cậu chủ dời đi, đôi giày không còn trên đầu nó nữa nhưng nó vẫn quỳ ở đó, đợi mệnh lệnh cuối cùng của chủ nó, xem như phục vụ tận tụy lần cuối.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro