Chương 1: Ruins - Tàn Tích Của Một Hiện Thực Khác
Góc nhìn XChara
Tôi mở mắt ra, thấy mình nằm trên một đám hoa vàng rực rỡ. Ánh sáng yếu ớt xuyên qua khe nứt trên trần hang động cao vút, tạo thành một cột sáng duy nhất chiếu xuống đám hoa. Không gian xung quanh tối và ẩm ướt, mùi đất cổ xưa và rêu phong tràn ngập không khí. Những bức tường đá cổ kính bao quanh tôi, với những đường khắc kỳ lạ - một phần quen thuộc từ biểu tượng Dreemurr, một phần lại như những hoa văn năng lượng nguyên tố tôi chưa từng thấy.
Lạ thật, tôi không nên ở đây. Thế giới này đáng lẽ đã bị xóa sổ rồi. Sau tất cả những gì XGaster đã làm, sau tất cả những timeline bị Overwrite, tôi không nên quay lại nơi này.
Nhưng đây không hoàn toàn giống nơi tôi từng biết.
Khi đứng dậy, bụi phấn hoa vàng rơi từ quần áo tôi, lơ lửng trong không khí như những hạt ánh sáng nhỏ bé. Tôi cảm nhận được sự khác biệt. Năng lượng trong không khí này... không giống Undertale. Nó như thể thế giới này đã bị... phân rã và tái tạo lại với những mảnh ghép của một thực tại khác.
Phía trước tôi là một cánh cổng đá cổ kính với những trụ cột đá tím. Trên đỉnh cổng, thay vì biểu tượng Rune Delta quen thuộc là một huy hiệu kỳ lạ hình ngôi sao với bảy màu sắc khác nhau xoay tròn quanh nó. Tiếng nhỏ giọt của nước từ những vách đá và tiếng gió rít qua những khe nứt tạo nên một âm thanh ám ảnh, như thể hang động đang thì thầm những bí mật cổ xưa.
"Một thí nghiệm mới của XGaster sao?" Tôi lẩm bẩm, bước qua cánh cổng đá, đôi giày của tôi phát ra những tiếng vang trên nền đá cổ.
Căn phòng tiếp theo tối hơn, chỉ có một vệt sáng đơn độc từ trên cao chiếu xuống trung tâm, nơi một bông hoa nhỏ đang mọc. Nhưng không phải Flowey mà tôi đã biết. Bông hoa này đội một chiếc mũ lưỡi trai màu vàng - cam và có đôi mắt sáng rực sau cặp kính. Thân cây của nó không chỉ xanh mà còn có những sọc vàng phát sáng như mạch năng lượng. Căn phòng xung quanh nó dường như sáng hơn, những viên đá dưới chân bông hoa lấp lánh với năng lượng vàng nhạt.
"Chào mừng đến với Ruins!" Bông hoa nói với giọng vui vẻ nhưng đầy tính toán. "Tôi là Solar! Solar the Flower!"
Tôi nhướng mày, tay lướt xuống thắt lưng nơi con dao của tôi vẫn còn đó. "Flowey đâu rồi?"
"Flowey?" Solar nghiêng đầu, cánh hoa của nó phát ra những tia sáng nhỏ khi cử động. "Tôi không biết bạn đang nói về ai. Tôi đã ở đây từ rất lâu rồi. Bạn là người mới phải không? Bạn cần được hướng dẫn về cách thức hoạt động của thế giới này!"
Không khí xung quanh tôi đột nhiên thay đổi, trở nên nặng nề hơn, như thể thời gian chậm lại. Màu sắc của căn phòng mờ đi, chỉ còn lại tôi và Solar trong một không gian đen trắng. Một vòng tròn ánh sáng vàng xuất hiện xung quanh tôi, và tôi cảm thấy linh hồn màu đỏ của mình bị kéo ra trước ngực - nhưng nó không còn thuần đỏ nữa, mà có những vệt đen chạy qua như vết nứt của một thực tại bị hỏng.
"Đây là LINH HỒN của bạn." Solar giải thích, những cánh hoa của nó xòe ra để lộ một khuôn mặt với nụ cười thông minh. "Đó có thể xem là đỉnh cao của tồn tại."
"Tôi biết cách hoạt động của thế giới này." tôi ngắt lời, tay nắm chặt con dao của mình. Ánh phản chiếu từ lưỡi dao lấp lánh trong không gian tối tăm xung quanh.
Solar sững người, ánh mắt thay đổi. Những đốm sáng trong mắt nó co lại, cánh hoa của nó rung động với năng lượng. "Thú vị... bạn đã từng ở đây trước đây, phải không? Nhưng không phải 'đây'... mà là một nơi 'giống' đây."
Những tia sáng nhỏ xuất hiện xung quanh bông hoa, như những tia laser vàng mini sẵn sàng bắn ra.
"Trong thế giới này, mọi thứ đều được quyết định bởi NĂNG LƯỢNG NGUYÊN TỐ!"
Những tia sáng bắn về phía tôi như mưa, kéo theo những đuôi ánh sáng vàng rực. Tôi né tránh chúng một cách dễ dàng, những tia năng lượng đánh vào nền đất tạo thành những vết cháy nhỏ phát sáng. Chưa bao giờ tôi lại nghĩ rằng mình sẽ biết ơn đến XTale một nơi đã tạo ra một con quỷ chiến tranh như tôi, lại hữu dụng tốt cho lúc này.
"Hmm, không giống những linh hồn khác." Solar lẩm bẩm, vẻ mặt trở nên nghiêm túc. Đám mây năng lượng vàng xung quanh nó ngưng tụ lại, tạo thành một hào quang sáng chói. "Bạn không phải từ đây, phải không? Không phải từ thế giới của tôi. Không phải từ thế giới 'này'."
Đột nhiên, một luồng ánh sáng rực rỡ - to hơn và mạnh hơn nhiều - bắn về phía tôi. Tiếng ù ù của năng lượng nguyên tử vang lên khi nó xé toạc không khí. Tôi né tránh, nhưng cảm thấy nó chỉ suýt sượt lướt qua, để lại một vệt nóng trên má tôi và đánh vào bức tường đá phía sau, để lại một vết cháy đen ngòm.
"LIÊN VŨ TRỤ... thú vị lắm." Solar cười, những cánh hoa của nó giờ đã mở rộng hoàn toàn, lộ ra một khuôn mặt với ánh mắt tính toán. "Có lẽ ông chủ nên gặp bạn."
Bỗng nhiên, một quả cầu lửa đỏ - cam xuất hiện từ bóng tối, kéo theo âm thanh xé gió, bắn trúng Solar và đẩy bông hoa đi, để lại một vệt cháy trên nền đất. Không gian chiến đấu tan biến, thế giới quay trở lại màu sắc bình thường - những bức tường đá tím cổ xưa của Ruins, nhưng giờ đây được trang trí bằng những đường vân điện màu đỏ chạy dọc theo các rãnh.
Từ bóng tối của một hành lang lớn phía trước, một nhân vật bước ra. Bước chân của anh ta tạo ra những tia điện nhỏ lách tách trên nền đá. Không phải Toriel hiền từ trong bộ áo choàng tím, mà là một thiếu niên mặc bộ trang phục màu đỏ - đen tinh xảo với những đường chớp điện thêu dọc theo áo khoác. Đôi mắt anh ta đỏ rực như than hồng, chiếc mũ lưỡi trai đen đội ngược với họa tiết sét đỏ. Không khí xung quanh anh ta tĩnh điện, tạo ra những tiếng lách tách nhỏ mỗi khi anh ta cử động.
"Ngươi không nên tin những bông hoa biết nói." anh ta lên tiếng, giọng nghiêm nghị và sâu lắng, vang vọng trong căn phòng đá cổ. "Ta là Thunderstorm, người bảo vệ Ruins này."
Tôi xoay con dao trong tay, lưỡi dao phản chiếu những tia điện từ cơ thể của anh ta. "Anh không phải Toriel."
Thunderstorm nhướng mày, một tia sét nhỏ lướt qua đôi mắt anh ta. "Toriel? Không, ta không biết ai đó với cái tên đó. Ta đã bảo vệ nơi này từ rất lâu, kể từ khi... sự phân rã xảy ra."
"Phân rã?"
"Thế giới của chúng ta đã bị vỡ vụn và tái tạo." Thunderstorm giải thích, vẫy tay ra hiệu cho tôi đi theo. Kinh nghiệm của tôi cho rằng anh ta không có ý định gây hại cho mình, hạ mũi dao trong tay xuống từng bước chân của tôi chậm chạp theo sau anh ta.
Anh ta dẫn tôi qua một hành lang rộng với những bức tường đá tím cao vút. Khắp nơi là dấu hiệu của một nền văn minh cổ đại - cột đá, phù điêu, và những bậc thang dài. Nhưng khác với Ruins tôi từng biết, nơi này được thắp sáng bởi những ngọn đèn năng lượng kỳ lạ phát ra ánh sáng đỏ - trắng, không phải những ngọn nến và đèn ma thuật. Những vết rạn nứt trên tường không chỉ là do thời gian, mà như thể nhiều mảnh thực tại khác nhau được ghép lại với nhau không hoàn hảo.
"Những mảnh vỡ từ các thực tại khác nhau đã hợp nhất." Thunderstorm nói tiếp khi chúng tôi đi qua một phòng đầy gai nhọn. Anh ta vung tay, một tia sét bắn ra tạo thành một cây cầu năng lượng an toàn bắc qua. "Chúng ta, những Elemental, đã trở thành người bảo vệ của thế giới mới này."
Khu vực tiếp theo là một mê cung với những lối đi uốn lượn và những chiếc lá rụng màu đỏ-tím phủ khắp nền đất. Nhưng không giống những chiếc lá thông thường, chúng phát ra những tia lửa điện nhỏ khi bị giẫm lên. Trên những bức tường là những tấm biển hướng dẫn cổ xưa, nhưng chữ viết trên đó là sự pha trộn giữa ngôn ngữ quái vật và một thứ ngôn ngữ lạ với những biểu tượng nguyên tố.
Khi chúng tôi đi qua, tôi để ý những sinh vật nhỏ lẩn trốn trong các góc tối và sau những cột đá - không phải Froggit hay Whimsun quen thuộc, mà là những sinh vật bán năng lượng với các đặc điểm của các nguyên tố khác nhau. Có những con ếch với da phát sáng đỏ - cam, những con côn trùng nhỏ với cánh làm từ gió xoáy, và những sinh vật đất sét biết đi với những viên đá nhô ra từ lưng.
"Những sinh vật đó... chúng cũng từ thế giới của anh?"
"Không." Thunderstorm lắc đầu, dừng lại trước một câu đố với những nút bấm trên sàn. Anh ta dẫm lên chúng theo một mẫu hình, kích hoạt một cánh cửa đá nặng nề. "Chúng là kết quả của sự hòa trộn. Giống như tất cả chúng ta."
Chúng tôi đi qua nhiều căn phòng - một phòng với những vết nứt trên sàn (xuống dưới tôi thấy một phòng khác đầy lá rụng), một phòng với tảng đá biết nói (nhưng thay vì giọng nói chậm rãi, nó nói với âm điệu giống như sấm), và một phòng dài với cái nhìn ra toàn cảnh Ruins.
Từ điểm cao này, tôi có thể thấy toàn bộ khu tàn tích trải dài phía dưới - một thành phố cổ đại với những tòa nhà đá tím, những cây cầu, và những quảng trường - tất cả giờ đây được trang trí bằng những đường vân năng lượng đỏ - đen và những cột sáng kỳ lạ. Xa xa, những tia điện thỉnh thoảng lóe lên giữa các tòa nhà, như thể cả thành phố được cấp năng lượng bởi một nguồn điện mạnh mẽ.
Cuối cùng, chúng tôi đến một ngôi nhà nhỏ nằm ở rìa Ruins. Không phải ngôi nhà gạch ấm cúng của Toriel mà tôi từng biết, mà là một cấu trúc pha trộn giữa ngôi nhà đó và một trạm năng lượng nhỏ. Những bức tường gạch tím xen lẫn với những tấm kim loại đen, cửa sổ phát ra ánh sáng đỏ nhẹ từ bên trong. Một cái cây chết trước nhà không còn trơ trụi nữa, mà có những tia điện nhỏ chạy dọc theo các cành, làm chúng phát sáng như mạch máu đỏ.
Thunderstorm xoay người lại, đứng trước cửa ngôi nhà. Đôi mắt anh ta nhìn xuyên thấu tôi, những tia điện nhỏ lóe lên trong mắt.
"Ta cảm nhận được năng lượng khác biệt từ linh hồn của ngươi." anh ta nói, giọng vang vọng với một chút tĩnh điện. "Ngươi không giống những linh hồn khác đã rơi xuống đây. Ngươi mang một mục đích... và nhiều dấu vết của thực tại khác."
Tôi nhếch mép, cảm nhận được sức nặng của con dao trong tay áo. Mùi của món bánh quế và điện trong không khí hòa trộn lại, tạo nên một mùi hương kỳ lạ phát ra từ ngôi nhà. "Tôi cần rời khỏi đây. Trở về Snowdin, nếu nó vẫn tồn tại trong thế giới này."
"Snowdin vẫn còn đấy, nhưng..." Thunderstorm chần chừ, nhìn ra xa về phía chân trời tối tăm của Ruins, nơi những tia điện thỉnh thoảng lóe lên giữa những tòa nhà cổ. "Để ta kiểm tra ngươi trước."
Không gian xung quanh chúng tôi lại chuyển sang chế độ chiến đấu, thế giới mờ đi, chỉ còn lại chúng tôi trong một arena vô hình. Tôi cảm thấy linh hồn mình - vẫn với những vết nứt đen - bị kéo ra trước mặt, lơ lửng trong không khí. Mặt đất dưới chân Thunderstorm nứt ra, những tia điện đỏ rực chạy dọc theo cơ thể anh ta, và mái nhà phía sau rung chuyển nhẹ với năng lượng tích tụ.
"Ta cần biết liệu ngươi có phải là mối đe dọa cho thế giới phân mảnh này không. Cho ta thấy sức mạnh của ngươi!"
Những lưỡi kiếm sét xuất hiện xung quanh anh ta, lơ lửng trong không khí và phát ra âm thanh lách tách của điện cao thế. Bầu trời phía trên Ruins tối sầm lại, những đám mây đen kịt với tia chớp đỏ bên trong tụ lại. Tôi nắm chặt con dao, chuẩn bị cho một trận chiến mà tôi chưa từng trải qua trước đây...
XChara sẽ FIGHT hay MERCY? Thế giới bị phân rã này đang chờ đợi lựa chọn của bạn...
-------------------------------------
THUNDERSTORM - ELEMENTAL ĐIỆN
Tên đầy đủ: Thunderstorm (còn được gọi là "Thundey" bởi 👍✡👍☹⚐☠☜)
Nguyên tố: Điện/Sét
Lãnh thổ: Ruins - vùng đất đầu tiên sau rào chắn
Vẻ ngoài:
Cao và mảnh khảnh với tư thế nghiêm nghị. Mặc bộ trang phục chiến đấu màu đỏ - đen với những họa tiết sét chạy dọc theo các đường viền. Chiếc mũ lưỡi trai màu đỏ tối thường được đội ngược. Đôi mắt đỏ rực với đồng tử hình tia sét. Tia điện nhỏ thường xuyên chạy trên da và trang phục, tạo ra âm thanh lách tách nhẹ khi anh ta di chuyển.
Tính cách:
Nghiêm túc, trách nhiệm và kín đáo. Luôn suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi hành động. Không dễ bày tỏ cảm xúc nhưng lại rất quan tâm đến những người xung quanh. Là người bảo vệ truyền thống, coi trọng trật tự và ổn định. Đôi khi quá nghiêm khắc nhưng luôn công bằng.
Mối quan hệ đặc biệt:
Có mối liên kết sâu sắc với 💧⚐☹✌☼, do cả hai nguyên tố đều liên quan đến ánh sáng và năng lượng. Họ thường xuyên gặp nhau sau Sự Hội Tụ để thảo luận về cách quản lý thế giới mới, nhưng dần xa cách khi căng thẳng giữa các Elemental tăng lên. Vẫn giữ "Eternal Light" - một vật kỷ niệm giữa họ.
Sức mạnh đặc trưng:
Kiểm soát điện năng, tạo ra tia sét, di chuyển với tốc độ điện, và tạo ra các vũ khí điện như kiếm sét. Có khả năng cảm nhận và điều khiển các luồng điện từ xa.
Vật phẩm đặc trưng:
Eternal Light - một ngọn đèn đặc biệt được tạo ra từ sự kết hợp giữa điện của Thunderstorm và ánh sáng của 💧⚐☹✌☼.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro