Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

55

Căn phòng quen thuộc rộng cửa chào đón tôi. Từ lúc tôi đi, khoảng hai ngày trước thì mẹ đã tranh thủ dọn lại phòng. Bây giờ căn phòng trông rất gọn gàng và sạch sẽ, hoàn toàn khác với cái chuồng lợn trước kia của tôi. Giường nệm trắng tinh thơm phức, sách vở gọn gàng được xếp ngăn nắp trên tủ sách, mấy tờ báo linh tinh khác cũng như nhiều thứ đồ phức tạp đã không cánh mà bay. Tôi nằm im trên giường sau khi tắm xong, mãn nguyện với tầm nhìn của mình, nhìn vào cô vợ nóng bỏng đang thoa kem dưỡng da ban đêm lên người.

"Em nói mẹ vứt hết đi phải không?" Tôi nói về mấy cái đĩa cùng những quyển truyện, nhìn nàng, hỏi khẽ.

"Wannie tiếc sao?" Nàng nhướng mày, thăm dò hỏi lại. Làm sao mà tiếc được chứ khi tôi có một cô vợ đẹp đến như vậy, còn rất gợi cảm nữa. Vội ngồi dậy kéo người nàng vào lòng, để nàng tựa lưng vào lồng ngực của mình, tạo cho nàng một thế ngồi thoải mái. Tôi cọ mũi lên cần cổ nàng, thú nhận một điều mà nàng sẽ nghĩ là tôi đang nịnh nàng.

"Có một cô vợ đẹp như thế này rồi mà còn tiếc mấy cái thứ vớ vẩn đó sao."

"Trước đó thì không tiếc phải không, còn có thể xem nó mỗi ngày nữa kìa."

Giọng nàng tràn ngập sự ghen tuông đáng yêu. Tôi cười khúc khích, rúc sâu vào trong cổ nàng hơn, thú vị hỏi tiếp, thật tò mò không biết nàng sẽ trả lời ra sao.

"Em đang ghen sao?"

Nàng đẩy đầu tôi ra, nhướng mày tỏ vẻ ngạc nhiên "Em sẽ không bao giờ ghen với người thua kém em. Son Seungwan. Mấy cô gái mà Wannie từng quen em còn không ghen thì Wannie xem phim sex lại khiến em ghen sao? Ngốc."

"Aww, em nói em ghen đi, nói dối một lần cũng không chết đâu mà." Tôi không hài lòng, cắn nhẹ lên vai nàng, vô tình cắn trúng phần vai đã được bôi kem nên vị đắng cứ thế tràn ngập trong miệng.

"Đắng quá!" Tôi lè lưỡi.

"Hmmmm~"

Nàng đột nhiên lại bất ngờ hôn lấy môi tôi, bá đạo tiến lưỡi vào khoang miệng tôi rồi xóa tan vị đắng bằng mấy cái mút mát dịu nhẹ. Vị đắng đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vị ngọt lan tỏa trong miệng rồi dần dần lây lan khắp toàn thân, kéo cảm xúc đang râm ran trong bụng trở nên bùng cháy to hơn, nóng bỏng hơn, điều khiển tôi ôm lấy nàng, vòng tay từ sau ra trước, cẩn thận bóp lấy bộ ngực no tròn vừa tay, khiến nàng than nhẹ.

Dù cho chúng tôi động chạm mỗi ngày, không cùng nhau làm chuyện tốn nhiều sức lực kia thì cũng chính là hôn nhau đến mệt nghỉ. Nhưng không hiểu sao tôi vẫn thấy thiếu thốn quá nhiều, có lẽ sáu năm xa cách nàng đã để lại trong lòng tôi một lỗ hổng to lớn nên tôi vẫn cảm thấy không đủ ngay cả bây giờ đang được ôm nàng trong vòng tay và hôn nàng say đắm. Tôi hôn nàng nồng nàn, mọi cảm xúc căng cứng như dây đàn, sắp sửa đốc thúc tôi chiếm lấy nàng một lần nữa.

Tuýp kem dưỡng da rơi xuống đất, nàng buông bỏ mọi thứ ôm lấy cổ tôi lúc tôi ôm nàng theo kiểu công chúa, đặt gọn gàng nàng vào trong lòng mình. Hòa nhịp trong những nụ hôn, không kiềm chế được bản thân mình, tôi luồn tay xuống chạm đến nụ hoa ướt đẫm kia nhưng tự nhiên lại nhận được một cú đánh vào tay.

"Không được."

"Sao lại không được đây?" Tôi dứt ra khỏi bờ môi mê hoặc đỏ mọng của nàng, thắc mắc hỏi. Trong lòng cảm thấy tổn thương chút chút.

Nàng không trả lời. Nhảy khỏi người tôi, để lại cho tôi sự khó hiểu rồi đi đến bên cánh cửa phòng, thông minh chốt đẩy lại cửa làm tôi hiểu ra, thì ra là nàng sợ mẹ đi vào.

"Joohyun thật biết lo trước mọi sự viện ha. Không như Wannie, cái gì cũng quên."

Đáp lại sự hào hứng của tôi, nàng từ từ bước đến rồi đặt hai tay lên giường, từ từ bò về phía tôi theo kiểu sư tử rình mồi, trông rất đáng sợ bởi vì cặp mắt của nàng rất sắc bén, nhưng cũng rất gợi cảm bởi chiếc váy ngủ không đủ cao để che đi ngọn đồi căng tràn ấy khi nàng cúi xuống.

"Joohyun.." Tôi hơi sợ sợ, chân không hiểu sao lại tự động dang ra, để cho nàng chen vào giữa một cách ngon lành mà không cần phải cưỡng chế.

"Biết sao em lại không cho không?"

Tai tôi bị nàng liếm ướt, mặt tôi không tự chủ đỏ lên. Đêm nay nàng có điểm trông giống giống đêm chúng tôi gần nhau, nàng cũng như vậy trở nên rất hoang dại và chủ động tiến đến tôi trước, không cho tôi cơ hội lật ngược.

"Vì .. sao?"

"Uh huh, còn hỏi vì sao? Ăn em ba lần, đương nhiên em phải đòi lại lời rồi. Em là doanh nhân, không lí nào bỏ vốn mà không lấy lời. Wannie nghe có đúng không?"

Lúc nói câu này, tay nàng đã chủ động đặt lên tay tôi rồi từ từ sử dụng sức, ấn xuống, không cho tôi cơ hội vùng vẫy để thoát ra. Thân thể nàng cũng như tay nàng, đồng nhịp hành động, dán sát lên người tôi, đè tôi từ từ nằm xuống dưới cơ thể căng tròn và mềm mại của nàng.

"Trông Wannie căng thẳng quá, còn nhớ em nói em sẽ hành hạ và uốn nắn Wannie từ từ chứ. Đêm nay là đêm thứ hai, hi vọng Wannie sẽ không làm em cảm thấy thất vọng."

Nàng cười ma mị trong mái tóc đỏ, sắc đẹp như một ma nữ chuyên đi dụ tình cứ như vậy mà nở rộ ra ngoài. Gió từ ngoài khung cửa sổ còn nhanh chóng phụ họa thổi vào, gợn vào trong gió từng sợi tóc xinh đẹp, biến khung cảnh từ đẹp nâng cấp thành đẹp mờ ảo nhiều hơn. Máu trong người tôi chạy ngược chạy xuôi, mười đầu ngón chân lẫn mười đầu ngón tay đều không thể cử động được, giống như nàng có phép thuật vậy, làm thân thể tôi bị đóng băng toàn bộ chỉ bằng một ánh nhìn. Không được, tuy nàng đẹp và nàng giỏi nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ nằm dưới nàng, tôi vẫn chưa chuẩn bị cho lần thứ hai.

Sợi tóc nàng bay bay, chạm đến đầu mũi tôi, chọc ghẹo cho nó ngứa lên. Tôi định quay đầu, né khỏi những sợi tóc ấy nhưng nàng đã cố định cằm tôi bằng một cái bóp, cưỡng chế ngọt ngào ánh mắt của tôi nhìn trực diện vào mắt nàng để chứng kiến nàng bắt đầu trình diễn mấy cái ý tứ điên rồ trong đầu nàng.

Hành hạ tôi.

"Ôi mẹ ơi.."

Tôi mở to mắt, há hốc mồm, không cần nhìn cũng biết nước miếng mình là đang thi nhau chảy ra khi nàng ngồi giữa hai chân tôi, từ từ cởi đi chiếc váy ngủ của nàng. Kéo lên từ từ, để lộ cặp đùi trắng nõn, tay tôi cứng lại khi nhìn thấy vùng xinh đẹp. Phơi ra cái eo nóng bỏng, tôi ngay lập tức liếm mép, đến ngực, nàng bỗng dừng lại.

"Em thấy nóng quá, em có thể cởi đồ hết được không?"

"Uh .. uh .. cởi đi, cởi hết luôn cũng được." Tôi hấp tấp nói, không chú ý đến nàng đang nở ra một nụ cười chọc ghẹo, chỉ ham hố nhìn chăm chăm vào thân thể nóng bỏng ấy rồi uốn éo thân mình, ham muốn ôm lấy nàng rồi đè nàng xuống yêu thương.

Vứt chiếc váy tội nghiệp sang một bên. Nàng bây giờ đã hoàn hảo trần trụi ngồi trước mặt tôi. Tôi ngồi dậy ngay lập tức nhưng liền bị nàng ngăn lại bằng một cái chỉ tay ngay ngực, đẩy tôi nằm xuống lại vị trí ban đầu rồi kiêu ngạo nhếch môi.

"Đêm nay là của em, hiểu không?"

Nàng nâng lên hai ngón tay, chớp mắt nhìn tôi nháy mắt rồi cúi đầu, nhìn vào quần tôi.

"Quần này không khó tháo. Nâng hông lên, em sẽ cởi nó giùm Wannie."

"Em hành hạ Wannie đó hả, em như vậy rồi nói em muốn nằm trên sao?" Tôi ngay lập tức phản bác, bây giờ thì tôi đã rõ cái ý tứ hành hạ của nàng rồi đấy. Còn uốn nắn? Chắc chắn là uốn cho tôi từ công thành thụ, từ cứng thành dẻo quẹo, muốn bẻ như thế nào thì bẻ như thế ấy cho xem. Omg!

"Thì sao chứ? Wannie dám phản đối sao?"

Nàng không hài lòng, khoanh tay nhìn tôi. Tôi tiếc rẻ bộ ngực căng tràn kia, bĩu môi nhìn nàng đêm nay không chiều mình vậy thì tôi nhất định cũng không chiều nàng đâu. Phải bịa ra một lý do để bản thân mình thoát khỏi loại tình huống này mới được.

"Ahaha." Tôi cười.

"Cười cái gì? Đến đây." Đặt tay lên cạp quần tôi, định kéo nó xuống nhưng tôi đã nhanh chóng giữ tay nàng lại, nhất quyết không cho nàng thực hiện mưu đồ của nàng.

"Joohyun. Wannie nhớ ra đã lâu rồi mình chưa ngủ với mẹ nên Wannie đêm nay muốn ngủ với bà. Chuyện này để hôm khác đi nha."

Nói lẹ rồi nhanh chóng chuồng đi, nhưng chân còn chưa kịp đặt xuống sàn nhà thì đã bị sư tử nắm đầu quăng mạnh lên giường rồi bá đạo ngồi lên người tôi, nhất quyết không cho tôi trốn thoát một cách dễ dàng.

"Muốn ngủ với mẹ còn rất nhiều đêm, đêm nay Wannie là của em. Cởi đồ."

Ai nói yêu phụ nữ lớn tuổi là sướng vậy? Bẻ răng cắt lưỡi nó đi!

"Joohyun.." Tôi vẽ lên mặt tôi đúng bốn chữ "tôi đang đau khổ" nhưng nàng không thèm quan tâm, chỉ khoanh tay ngồi nhìn tôi nhăn nhó. Đúng là Bae Tổng, không cần nói, chỉ cần nhăn mày, cũng đủ làm người khác phát run.

"Cởi thì cởi.." Tôi chịu thua trước cái nhìn không vừa ý của nàng. Chủ động nâng hông cởi quần. Lúc chiếc quần được vứt xuống sàn nhà thì cũng là lúc nàng đưa tay, chủ động cởi đi mấy cái cúc áo pijama của tôi rồi luồn tay vào bên trong, cẩn thận đặt nhẹ lên ngực của tôi, tôi cảm thấy thân thể tôi đang phản ứng lại những hành động xoa nắn của nàng một cách thân thương.

Trong lúc nàng xoa nắn, thân thể tôi đã động tình, khép chặt hai chân vào nhau. Những cử động dạt dào tình yêu của tôi, sớm đã không tránh khỏi mắt nàng. Nàng hôn nhẹ vành tai nhạy cảm đang đỏ rực xấu hổ của tôi lúc nàng cúi xuống, và thì thầm mấy câu.

"Em cũng muốn yêu thương người phụ nữ của mình vậy, ngoan một chút đi.."

Nội dung câu nói cùng với tông giọng của nàng làm tim tôi tan chảy..

....

Đồng hồ điểm mười hai giờ đêm. Tôi đăm đăm nhìn vào trần nhà, bên dưới cơn ê ẩm vẫn chưa thuyên giảm, những rung động dường như vẫn còn lưu luyến lại ở bên trong. Đêm khuya vắng lặng thanh tĩnh như vậy, nhưng vẫn không đủ làm cho đầu óc tôi trở nên tỉnh táo hơn, tỉnh táo để nhớ lại rốt cuộc mình đã hét lên tên nàng rồi bị nàng bịt miệng đến bao nhiêu lần.

Lưng nàng in đậm những vết cào cấu của tôi, tôi cẩn thận lấy tay xoa nhẹ nó, nghe thấy nàng ậm ừ trong giấc ngủ, chiếc gối của nàng là ngực của tôi, bình yên cảm nhận nàng cục cựa cái đầu nhỏ rồi lại lăn vào giấc ngủ một cách rất sâu.

Tôi cứ xoa lưng nàng như vậy mà không ngủ được bởi đầu óc vướng bận suy nghĩ về nàng. Từ những gì nàng hi sinh, từ những gì nàng hành động yêu thương tôi trong đêm nay hoặc không cần hai điều kể trên thì tôi vẫn biết. Nàng thật sự yêu tôi rất nhiều, tôi đứng giữa vòng tròn tình yêu của nàng, nhận lấy tình yêu của nàng rồi cảm thấy bối rối khi không biết mình phải đáp trả làm sao bởi tình yêu này thật lớn. Cho dù nàng thường nói rằng, chỉ cần tôi yêu nàng thì nàng đã cảm thấy quá đủ đầy rồi nhưng xét riêng về phía tôi là người nhận quá nhiều từ nàng thì tôi cũng cảm thấy không công bằng thay cho nàng. Joohyun là một người phụ nữ đáng được nhận sự yêu thương nhiều hơn, không chỉ là tình yêu thuộc dạng cảm xúc mà còn cần thêm hành động mang tính chứng minh.

Có người nói, nếu yêu nhau thật sự thì tình yêu không hề mang theo sự đa nghi trong nó để cần chúng ta phải chứng minh. Nhưng trong cuộc tình này, nàng chính là người đã hi sinh quá nhiều, nếu tôi không chứng minh hoặc biểu hiện cho nàng thấy nàng đối với mình cũng là quan trọng thì có phải sau này, một năm hay hai năm sau, ai biết được tôi sẽ đánh mất nàng vào tay kẻ khác?

Tôi không muốn mất nàng, nàng là cả thế giới của tôi, tôi muốn nàng xoay quanh tôi, vì tôi mà chuyển động và tôi cũng chỉ vì một nàng mà ngã nghiêng, đem tình yêu đặt vào tay nàng, nhường cho nàng quyết định xử lý trái tim tôi.

Nằm im trên giường, tựa cằm lên đầu nàng trong lúc bàn tay vẫn ôm chặt nàng, cẩn thận để nàng gối đầu lên ngực mình. Điện thoại tôi chớp tắt, tin nhắn lúc nãy tôi gửi đi cuối cùng cũng đã được trả lời lại.

"Ok."

Tôi nhếch môi. Hôn lên trán nàng rồi cũng như nàng, nhắm mắt lại chiều lòng cơn buồn ngủ đang vây lấy bản thân.

.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #wenrene