Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

47. Mãi mãi là của em

"Chị Joohyun?" Tôi rời ra khỏi lồng ngực, chăm chú nhìn chị trong cái nhướng mày hiếu kì của mình.

Chị thở hắt ra một hơi, nhướng mày nói "Wannie nghĩ chị có muốn hay không?"

"Wannie nghĩ là có. Và, chị sợ Wannie mệt sao?"

Lần sát người tới, lần này chủ động, thổi vào tai chị một luồng hơi nóng bỏng, khiến cho chị bấm chặt eo tôi bằng năm ngón tay sắc nhọn.

"Uhm, chị trải qua rồi nên chị biết, nó rất mệt." Chị bỗng nhiên quay đầu và tôi lại không tránh đi, cứ để như vậy miệng tôi tại tai chị, làm cho môi chúng tôi lúc chị quay qua mà chạm vào nhau.

"Nhưng Wannie muốn chị nhiều hơn cả mệt, vậy thì làm sao bây giờ?"

Vành tai xinh đẹp của chị đỏ lên trước câu nói gợi tình của tôi. Tôi thấy chị chần chừ không chịu trả lời, tôi biết chị xem cảm xúc của tôi còn quan trọng hơn cảm xúc của chị nữa. Người phụ nữ đang biến tôi thành kẻ xấu đây, tôi thực sự muốn chạm vào chị mà.

"Là tình yêu mà, Wannie muốn yêu chị, Wannie không ngại mệt đâu."

"Đừng vì muốn làm chị hài lòng mà ủy khuất bản thân nhé."

Tôi phì cười, hắng giọng "E hèm, Wannie biết không, chị sẽ không bao giờ làm những việc mà mình không thích." Tôi nói y chang câu mà chị yêu thích nhất đã từng nói, còn cố ý giả giọng trầm khàn cho thật giống nhưng giọng tôi vĩnh viễn cũng không quyến rũ như giọng của chị được nên lúc nói nghe sao thật chói tai, khiến chị cười lớn, cấu nhẹ mông tôi một cái.

"Chỉ biết chọc chị mà thôi."

"Wannie còn biết nhiều thứ nữa, chẳng hạn.."

"Chẳng hạn?" Chị nhướng mày.

"Liếm chị chẳng hạn." Tôi cười khúc khích, nói nhỏ vào tai chị, làm cho chị trở nên ngượng ngùng xấu hổ, cứ nhìn thẳng phía trước mà cười cười, không thèm vào tôi.

"Cười cái gì, Wannie nói đúng mà."

"Vậy làm thử đi?" Chị quay qua, lúc này tôi mới nhớ ra, ah, Joohyun unnie là người thích hành động đó.

"Wannie làm thì chị phải trả công đàng hoàng nhé?" Tôi ra điều kiện. Chị nghe xong tinh nghịch nhéo đầu mũi tôi, dường như chị thích nhéo mũi tôi lắm.

"Được ăn còn được ra điều kiện nữa sao, Wannie khôn quá vậy?"

"Điều kiện này tốt mà."

"Vậy muốn cái gì?"

"Chúng ta lấy nhau liền đi." Cho dù trao nhẫn rồi nhưng tôi vẫn muốn lấy, muốn lấy chị liền liền, không để chị có thể chạy thoát khỏi tay tôi.

"Ahhh muốn bó buộc cuộc sống của chị sao?"

"Chẳng qua chỉ muốn chị thuộc về mỗi Wannie."

"Như vậy còn chưa thuộc?"

"Wannie muốn cả thế giới đều biết." Tôi vung tay, làm thành hình bầu trời to rộng "Như thế này, muốn ai ở bất cứ đâu trên thế giới này đều biết chị là của Wannie."

Trước sự hưng phấn của tôi, chị lại im lặng, điều này khiến tôi lo lắng, sực nhớ ra một chuyện quan trọng. Phải rồi, chị là Tổng giám đốc, không phải hạng dân đen bình thường.

"Wannie quên mất, chị là Tổng giám đốc, làm sao có thể.."

"Sao lại không thể?"

Tôi mở to đôi mắt sau câu chị nói, cùng lúc đó chị lại kéo hộc bàn và lấy ra một hộp màu nhung đỏ rồi tự nhiên mở hộp, lấy ra một chiếc nhẫn khác, cùng kiểu với chị.

"Cái này định đưa cho Wannie vào tháng sau nhưng nếu Wannie đòi gấp như vậy thì chị sẽ chiều cưng." Chị đeo vào ngón tay tôi, tôi kinh ngạc nhìn vào chiếc nhẫn, không biết nói cái gì để diễn tả cảm xúc trong mình.

"Cùng một cặp, là chị đặt làm đấy. Nhưng chị lại quá ngại đưa nó cho Wannie nên chị nhờ ba đưa cho Wannie, còn của Wannie thì chị vẫn giữ. Đợi tháng sau khi chúng ta kết hôn thì chị sẽ đeo nó cho Wannie."

"Tháng .. tháng sau?"

Tôi trợn mắt, càng lúc càng nhiều thông tin bí mật lẫn mới toanh mà tôi chưa hề được biết.

"Uhm, tháng sau, chị đã lo hết rồi."

"Sao nhanh vậy? Sao chị làm mà Wannie không biết gì hết vậy?" Tôi ôm mặt, sao cảm thấy mình giống đi bán thân quá nhiều.

"Chị chờ Wannie sáu năm, vậy là nhanh sao? Hay Wannie vẫn còn muốn rong chơi, đi ngủ với đứa con gái khác, huh?"

Tình yêu của chị đúng là, ugrrrrrr, tôi hôn nồng nàn lên đôi môi đang bặm vào nhau đầy tức giận của chị, cảm nhận chị đẩy tôi ra nhưng tôi thống thiết ghì lại rồi cạy miệng chị bằng lưỡi mình, quyết tâm sống chết đi vào.

"Ngoan .. cho Wannie hôn .."

"Không .. cho .. ugrrr!"

Phụ nữ ngoan cố, tôi cắn mạnh môi chị, lúc này chị đã chịu ngoan ngoãn mở miệng ra để tôi trượt vào. Thành trì bị tôi xâm chiếm rồi làm loạn, thanh âm ám mụi vì hôn nhau vang vọng khắp căn phòng tĩnh lặng khiến cho thân thể tôi càng lúc càng nóng lên kinh khủng.

Trong lúc hôn nhau, tôi nhanh chóng kéo chị lui dần, lui dần để chị nằm xuống để mình thuận lợi leo lên trên, khoác tấm chăn lên người nhau với nụ hôn vẫn chưa rời vì hai chiếc lưỡi còn bận níu lấy nhau, chị ôm chặt tôi, tôi ôm ghì mông chị, thở hồng hộc bằng mũi liên tục.

Cảm nhận chị dịu đi trong từng nụ hôn, tôi cẩn thận rời ra rồi nhìn chị dịu dàng, khẽ nói.

"Làm vợ Wannie đi, Wannie không ngại mình lấy nhau quá sớm đâu, Wannie chỉ bất ngờ thôi."

"Hừ.." Chị khịt mũi, hình như vẫn còn không vui lòng lắm.

"Nhé, đừng giận nữa nhé, tất cả là lỗi tại cái miệng này nè, cho Wannie chuộc lỗi đi."

"Nói giỏi lắm. Lần này chuộc bằng cái gì?" Chị lần này thay vì nhéo mũi đã nhéo lấy môi tôi, kéo nó rồi vặn nó, đôi môi tội nghiệp, đau quá đi mất!
Tôi nhăn nhó kéo tay chị ra khỏi môi tôi làm chị bất ngờ, trợn mắt ngạc nhiên "Giờ còn ngang nhiên chống lại chị nữa sao?"

"Chị phải bảo vệ đôi môi của Wannie chứ Joohyun unnie." Tôi bặm môi, làm ướt nó, để chuẩn bị vào cuộc nhưng hình như chị vẫn không biết tôi đã chuẩn bị tấn công chị rồi.

"Sao chị lại phải bảo vệ đây?"

"Nếu môi Wannie đau thì Wannie sẽ không mút chị được đâu nhé."

Chị đứng hình ngay tại câu nói của tôi rồi liền giơ tay lên, định bốp cho tôi một phát nhưng tôi đã nhanh trí lủi vào tấm chăn rồi chui đầu mình nhanh gọn vào giữa hai chân chị với cái mông đang nhu nhọn lên, hứng chịu toàn bộ mấy cú đánh của chị lên mông mình, mấy tiếng bép bép nghe thật vui tai mà.

"Ahhh trốn rồi, địa đạo Joohyun, an toàn tuyệt đối, ahhhhhh!" Tôi a mấy tiếng dài, cười khúc khích, ghì chặt tấm chăn xuống không cho chị kéo lên. Chị ức chế, quyết định tiếp tục tán bép bép vào mông tôi, đau muốn chết nhưng mà kệ đi, tôi thích nơi này của chị rồi, nhất định sẽ không chui ra. Nơi này chính là thế giới của riêng tôi, dành cho riêng mình tôi và tặng cho riêng tôi một sự hưởng thụ nó mà không cần phải lấy lãi.

"Đồ biến thái, có chui ra hay không hả?"

"Không ra! Thơm quá! Không ra, hahahahahaha, Joohyun ướt rồi này, ướt nhiều lắm nhé. Để Wannie liếm nha!"

"Chúa ơi Son Seungwan! Wannie không được nói mấy điều hư hỏng đó một cách lớn tiếng như vậy, ra đây! Ughhhhhhhh!"

Xin lỗi nhé, tôi bận liếm rồi, không ra đâu. Chị bật ngửa người ra sau, lớn tiếng lên bởi vì tôi mút mạnh hột đậu nhỏ của chị, hai chân còn khép chặt, ngoan cố chống cự "chồng" của mình yêu thương. Giỏi lắm, chưa trừng trị chính là chưa biết sợ.

"Son Seungwan, không được .. ughhh.. cắn nó." Chị khép chặt chân, làm tôi nghẹt thở khi ở một nơi vừa tối, vừa ẩm ướt, lại còn không thấy đường, không khí thì như là một loại xa xỉ trong khi hương thơm kia cứ cuốn dụ lấy tôi, bắt buộc tôi phải liếm nó làm tôi thiếu không khí để thở trong lúc miệng mình hoạt động hết công xuất.

"Wannie thích đấy. Joohyun unnie dạng chân ra đi." Tôi yêu cầu chị nhưng chị không làm, vì vậy tôi trực tiếp cưỡng chế chị, dùng hai tay tách hai chân chị ra rồi liếm trực tiếp, bởi vì chân chị giãn ra, nơi ấy giãn nở, rất rộng để hoạt động khiến tôi cảm thấy thoải mái vô cùng. Sự mềm mại, sự trơn lán, tôi cảm thán bằng một lần nuốt trọn ái dịch lần đầu tiên và phả ra hơi nóng trong miệng mình, thả ra đôi tay đang tách hai chân chị mà tập trung chiều chuộng khối nhu mềm ẩm ướt ấy.

Còn tưởng khi buông thì chị sẽ phản kháng, ai ngờ chị lại từ từ dạng chân rộng hơn, phần dưới còn đưa đẩy chủ động vào mặt tôi. Tôi biết, chị hứng rồi. Khóe môi tôi nhếch lên, trực tiếp đem lưỡi đi sâu thật sâu vào, cảm nhận nơi đó bắt nhốt lấy lưỡi mình rồi siết chặt.

Cơn mưa ái tình vẫn đang trào dâng ..

Sâu dần vào cuộc mây mưa, chị đã không còn làm chủ được bản thân, không còn lớn tiếng chống đối, không còn đáng ghét cắn lấy môi tôi. Chị chỉ nhu mì, nằm yên để tôi thưởng thức chị, nhường cho tôi toàn quyền loạn động trên cơ thể căng tràn sức sống của chị.

Lần sâu vào cái ôm của tôi, chị nghiêng người nằm trong vòng tay tôi với nụ hôn tôi dây dưa trên đỉnh đầu chị, bên dưới nơi ấy đen thẳm một màu xinh đẹp và lấp lánh những giọt tình trong suốt, tay tôi vẫn nhịp đều đều, nghe thanh âm ham muốn của chị cứ đu đưa theo những hoạt động của tay tôi.

"Chị ơi.."

"Ừ?" Chị bắt lấy tay kia của tôi rồi hôn nhẹ lấy nó.

"Wannie yêu chị."

"Chị cũng yêu Wannie."

"Wannie thích chúng ta như vậy quá, hai đứa mình làm suốt đêm được không?" Tôi nhịp đều đều bên dưới, nhẹ nhàng hòa tan tay mình vào cánh hoa mềm đẫm sương, hôn vào vành tai chị, ham muốn hỏi.

Nơi ấy của chị cứ trơn ướt mãi, cứ trào ra mãi, làm cho tôi say mê đắm chìm. Nhan sắc lưng trần xinh đẹp của chị, hiện rõ từng vết cắn ham muốn của tôi. Như một bức tranh vẽ về sự trừng phạt của tình yêu, tôi cười ranh mãnh thưởng thức bức tranh này, cùng cảm giác ướt đẫm bàn tay phải của mình mà mân mê chiếc gáy của chị, mong muốn đêm này dài hơn , tốt nhất là mãi mãi cũng được.

Chị chậm chạp xoay người lại, làm ngón tay tôi rơi ra khỏi lổ hổng xinh đẹp, ướt nhẹp nhiễu nước xuống drap giường. Lúc chị quay lại, dịu dàng hôn lấy môi tôi, chân của chị bắt gác lên hông tôi, để lộ ra một tư thế vô cùng câu dẫn. Một con đường dẫn lối tội lỗi được hé mở ra sau cái gác chân ấy, dụ dỗ con người ta ngu muội đi vào rồi mê đắm.

"Chị là của Wannie, Wannie muốn gì cũng được."

Trao cho mình quyền sinh quyền diệt, thế gian này tôi chính là người uy quyền nhất. Chị cho tôi cảm giác mình như một vị Đế Vương vậy, và chị là Nữ Hoàng của tôi. Lại nhanh chóng lấp đầy hố sâu tội lỗi ấy của chị, chị ưỡn người cong cớn, tôi yêu cách chị yếu mềm như cách hoa này nằm dưới tay mình khinh khủng.

"Của Wannie mãi nhé."

"Uhm.."

"Mãi mãi nhé."

"Uhm.."

.
..
...
....
.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #wenrene