46. Vị bánh
"Nhanh lên .."
Tôi thúc giục bởi những ham muốn trong mình đã bị đẩy đến mức giới hạn khiến đầu tôi ong lên và nóng ran, mắt tôi mờ đi và chẳng thể thấy được thứ gì. Trong đầu thì luôn tồn tại một mong muốn, mong chị mau mau xuống và dỗ dành tôi.
"Hmmm ... Mùi vị của Wannie rất tuyệt."
Tôi giật mình, nhìn xuống.
Chị ấy xuống lúc nào rồi. Tôi không biết gì cả bởi tôi vẫn còn đang hôn mê, và tôi cảm thấy mình lại ra nhiều hơn dưới ánh mắt nóng bỏng ấy, nó tố cáo tôi, muốn chị biết rằng tôi khao khát chị đến mức nào.
Ánh mắt chị nóng bỏng, đốt cháy, và thèm khát, khiến tôi không dám nhìn trực diện mà chỉ dám len lén nhìn. Chị kéo chân tôi, nâng lên vai chị, mọi việc rất thành thạo và điều tiếp theo, chính là điều cả hai mong chờ. Đầu chị vùi vào nơi ấy.
"Ughhhhhh..~"
Tôi nâng người, hai tay siết chặt drap giường, tha hồ tận hưởng khoái cảm mà chị mang lại. Nơi ấy được lưỡi chị tách ra, mát xa nó bằng một cú cắn nhẹ, tiếp theo lại đi sâu vào vài lần. Tầm drap giường lại bị tôi siết chặt hơn bởi những sự sung sướng đang bùng cháy trong tôi khi chị làm như vậy.
"Thích chị làm như vậy không?"
"Thích .. thích .."
Tôi gật đầu liên tục, hư hỏng ưỡn hông hơn nữa, mong muốn tiếp xúc nhiều hơn, thật nhiều, nhưng có lẽ chẳng bao giờ là đủ với ham muốn của hai người yêu nhau khi sáu năm rồi mới được gần bên nhau. Chị vẫn cứ như vậy mà bình thường di chuyển, không hề biết rằng tôi đang rơi vào hố sâu động tình không thấy đáy, mong muốn chị hãy làm nhiều hơn, nhiều hơn nữa. Làm ơn lấp đầy tôi đi nữ hoàng ah.
"Joohyun, Wannie chịu không nỗi nữa rồi.."
"Chịu không nổi, vậy muốn chị làm gì. Chị cho Wannie ba lần liếm, nói rõ những gì Wannie muốn đi. Nếu không nói, chị sẽ dừng lại."
Vậy là chị bắt tôi phải mở lời thật ư? Người phụ nữ này thật là! Đây là lần đầu tiên tôi ước chị đừng lớn hơn tôi quá nhiều như vậy.
"Một."
Tôi siết chặt drap giường, ham muốn bùng cháy dữ dội.
"Hai."
Lần này còn cắn nhẹ thêm vào nơi đó, đủ mạnh để cảnh báo và thức tỉnh tôi mau mau nói điều mà chị muốn nghe.
"Ba. Ngoan cố quá."
Chị hôn lên hạt hồng đậu rồi định rời khỏi nhưng tôi đã kịp níu chị lại bằng chân của mình, ép buộc chị cúi đầu xuống rồi lớn giọng.
"Đến đi! Làm Wannie lên đỉnh đi, Wannie cần chị."
Tôi nghe thấy tiếng chị thõa mãn, biểu lộ cảm xúc bằng một cái khịt mũi. Tôi thua cuộc nhìn xuống, giơ ngón cái chỉ thẳng lên trời.
"Rõ ràng rồi, chị thắng rồi đấy, Wannie đầu hàng."
Và cái mớ rắc rối bòng bong này nhanh chóng bị chị dẹp gọn bằng cách chị liếm một đường thẳng, kéo dài từ trung tâm kéo đến môi tôi, quyện chặt mọi loại gia vị với nhau, cùng nhau đắm chìm vào sự cộng hưởng nồng đậm mùi vị này. Trong khi bên trên đang hôn nhau ráo riết như vậy thì bên dưới chị đã rất chiều chuộng tôi khi đi sâu thật sâu vào, làm tôi rên xiết và oằn mình trên tấm nệm lớn.
"Joohyun.. Joohyun... Ughhhh..." Tôi hụt hơi, ôm sống chết lấy chị khi chị đang đẩy rất nhanh.
"Rồi .. nghe rồi ... tiếp tục .." Chị lại đẩy sâu, dường như chị muốn tôi hét lên thống thiết tên chị vậy.
"Joohyun ... không cần sâu .. từ từ .." Cặp lông mày của tôi lẫn chị nhíu chặt vào nhau. Chị ham muốn tôi đến tột cùng, tôi biết được qua từng cái đẩy tay, chị đang rất nhớ tôi.
"Wannie, chị nhớ Wannie.." Chị lấp vội đôi môi tôi, làm cho bao nhiêu từ ngữ than thở của tôi đều trôi hết vào trong miệng chị "Nói nhớ chị đi.."
"N--h..ớ...Hmmm...Joo....hyun"
Câu chữ không gọn gàng bởi lực tác động quá sâu, chị đi vào thật sâu trong tôi và làm cho tôi choáng đến mức ngưng cả thở, cách chị hành xử cứ như là chị cách xa tôi cả ngàn thế kỉ và bây giờ mới được gặp lại vậy. Hình như chị đã rất nhớ tôi, nhớ tôi nhiều hơn cả những gì mà chị đã nói.
Chỉ có gần gũi nhau như vậy, mới cảm nhận chân chính rõ ràng tình yêu của đối phương mà không cần quá nhiều câu hoa mỹ. Chị thực tế rất nhiều, chỉ biết yêu thương tôi mãnh liệt nhất, bởi vì chị là tuýp người của hành động, chị không thích nói, chỉ thích làm. Đem mọi yêu thương phủ khắp người tôi, tình yêu trong tôi thăng hoa đến mức gần chạm đến sự giới hạn.
Đầu liên tục đụng nhẹ vào cạnh giường với những cú đẩy của chị, nghe thấy rõ ràng hơi thở của chị, rõ như thân thể của chị đang đổ mổ hôi rất nhiều trên người tôi, ồn ào và nhanh chóng. Còn nghe cả lời chị nỉ non bên tai nữa, tôi nghĩ rằng, chỉ có khi lên giường với nhau như vậy, chị mới chân chính lộ tình yêu của chị dành cho tôi ra, nóng bỏng và cuồng nhiệt.
Vẫn nồng nhiệt đẩy đưa, vẫn ngọt ngào hôn nhau trên chiếc giường lớn. Chúng tôi ôm chặt nhau, chuyển mình với tôi nằm lên trên, bởi tôi vẫn thích cách mình nằm trên hơn, tôi yêu thích sự chủ động và làm chủ. Chiếc giường tội nghiệp bị chủ nhân của nó lẫn bạn của chủ nhân nó lăn xả, nhàu nát và ướt nhem nhiều mảng nhỏ, tôi khờ dại đẩy chị nằm lên trên hơn tí rồi ngồi lên người chị, thoải mái hất tung mái tóc dính dáp đầy mồ hôi của mình rồi cúi người hôn chị và đẩy lưỡi của mình sâu tận xuống cổ họng chị rồi rút ra. Chủ động đặt tay lên vai chị, trườn một đường trên bụng, để lại vệt dài ẩm ướt rồi nhếch mép nhìn chị trong khi chị nhìn tôi với đôi mắt khờ dại.
"Chị mỏi tay rồi.."
"Không có.." Chị chối.
"Nói chung, Wannie vẫn có tố chất hơn." Tôi cười nhếch mép, nhích người cho thật khớp với ngón tay của chị rồi tự động hư hỏng bởi chị thích tôi như vậy.
"Để Wannie cưỡi nó nhé."
Chị đỏ mặt, ah, bắt được điểm yếu của Bae Joohyun rồi nha. Thích tôi càn rỡ trên giường đến như vậy sao?
Chị ngại ngùng gật đầu, làm tôi không kìm được cắn lấy môi chị "Đã lâu rồi mới thấy chị ngại ngùng trên giường như vậy."
Rồi nhún nhẹ, khoái cảm lại tràn đến, không tự chủ ngã đầu lên vai chị rồi dịch chuyển hông mình tới lui. Sự ma sát lên đến cao trào bởi tư thế này quá mức sâu sắc, tôi có thể cảm nhận toàn bộ ngón tay của chị đang ở bên trong toàn bộ cơ thể của mình. Chạm đến mọi ngõ ngách trong tôi, và biến tôi thành của chị một cách hoàn chỉnh nhất.
"Wannie thật chặt .. tiếp tục đi.."
Chị hưng phấn nói, tôi nằm trên vai chị, hé mắt nhìn chị, thấy chị nhìn chăm chăm vào nơi đó của tôi rồi liếm mép, như thể chị thèm khát và muốn ăn nó, ánh mắt chị đã tố cáo rõ ràng rồi, chị muốn tôi nhiều đến nỗi làm tôi rùng mình. Joohyun, chị rốt cuộc yêu Wannie đến mức bao nhiêu?
Nhìn vào nơi đó, chăm chú, như thể nơi đó là cội nguồn của sự sống. Chị ấy làm tôi rung động nhiều hơn mà không cần phải nhấp đẩy, cứ như vậy tôi nhìn vào ánh mắt chị mà dòng nước bên dưới kia cứ ào ào tiến ra, thật nguy hiểm, ánh mắt của Joohyun unnie thật nguy hiểm.
"Của Wannie đang cắn ngón tay chị .. Wannie .. chị muốn hôn Wannie.."
Vội rời khỏi vai chị, tôi lao vào chị, tặng chị một nụ hôn kiểu Pháp đúng nghĩa, dịch vị rơi rớt, dịch tình sóng sánh dạt dào, chúng tôi ôm nhau với tôi ngồi trên người chị, ưỡn người nhấp tới và kéo lui, làm chị rên xiết thõa mãn và làm chính tôi cũng rồ dại trong cơn hoan lạc này.
Chị hào hứng, còn tôi thì rất thích nhìn thấy sự vui lòng được hiện lên trên gương mặt thanh tú này nên chiều chuộng chị bằng mọi thứ mà mình có thể làm được. Mỗi khi tôi nhún sâu, bàn tay chị lại cào sâu vào lưng tôi, như để nói rằng chị rất thích, miệng của chị không để thảnh thơi mà rất mãnh liệt liếm láp khuôn ngực của tôi, chậm chạp và rất kĩ càng như sợ mình sẽ bỏ sót một thứ gì đấy nhưng thực tế chị đã làm ngực của tôi đỏ tấy lên rồi.
Trong lúc nhún nhẩy theo niềm yêu thích như vậy, tôi mơ màng ngẩng đầu trong lúc chị vẫn hôn lấy ngực tôi, và tôi vẫn nhún sâu để chiều theo chị. Những ngày tiếp theo ở đây, chắc chắn tôi sẽ rất hạnh phúc. Chúng tôi sẽ là một gia đình đúng nghĩa, tuy không có bố có mẹ, nhưng sẽ vẫn rất hạnh phúc. Hàng ngày tôi sẽ đi làm và chị cũng vậy rồi tranh thủ về nhà sớm hơn chỉ để nhìn thấy khuôn mặt của nhau. Cùng cười với nhau trong bữa ăn đơn giản chỉ có hai người. Những bữa cuối tuần, sẽ thay phiên nhau chở đối phương đi tới nơi mà đối phương yêu thích, cùng nhau ngã đầu lên nhau nói về những điều yên bình. Hạnh phúc, rốt cuộc cũng chịu đứng yên để tôi nắm lấy. Khi để đêm về, chúng tôi sẽ như vậy, điên cuồng yêu nhau, không cần biết thời gian hoặc ngày đêm, chỉ biết vùi đầu vào giữa hai chân nhau. Chỉ cần nghĩ đến những điều yên bình nhưng mất sáu năm mới có được như vậy thì cũng đủ làm cho tôi xúc động, ánh mắt nhanh chóng đỏ lên nhưng đồng thời vào
lúc đó, dạ dày của tôi cuộc trào, tôi biết, mình chuẩn bị đến rồi.
Vội ôm chặt lấy đầu chị, tôi hôn mạnh như để nói hết tất cả cảm xúc trong mình. Chị chào đón tôi như bạn thân lâu ngày gặp lại, mở miệng để tôi tràn vào, lấp đầy khuôn miệng chị bằng lưỡi mình và ngay lúc đó, thác đổ. Tôi giật bắn mình, hét lên, tất cả thanh âm dục tính, trôi hết vào miệng chị.
"JOOHYUN!"
Dòng nước ấm nóng trào qua, trôi tuột qua kẽ tay chị, tôi biết rằng nó sẽ chảy, sẽ rơi rớt trông khá dâm mỹ bởi tôi là người chứng kiến qua rồi. Nhưng chị lại làm tôi bất ngờ hơn rất nhiều khi chủ động liếm lấy nó, rất kĩ càng, còn làm trước mặt tôi mà không hề ngại một chút nào.
"Wannie có mùi vị bánh."
Tôi phì cười trong sự mệt mỏi nhưng rất vui "Wannie rất thích ăn ngọt mà, thật có ư?"
"Muốn thử không?"
"Ahnnnn.. Noooooo." Tôi bĩu môi, tôi chỉ muốn của chị.
"Phí phạm, nhưng chị cũng không có ý định cho cưng thử đâu." Chị cong một chân, tôi vì ngồi trên bụng chị nên bị đầu gối của chị lúc cong lên đẩy tôi sát về cơ thể của chị, rất gần gũi. Khung cảnh này khá giống mấy cảnh trong truyện thần thoại Hy Lạp, tôi trần trụi ngồi trên chị với chiếc mền được quấn quanh hờ hững, chỉ che đậy được nơi kín đáo. Còn chị phong trần tựa vào thành giường, hất mặt nhìn tôi trong lúc chị đang xử lý hết đống "bánh" mà chị cho là ngon đó bằng những cái liếm tay.
"Wannie thích những lúc chúng ta như vậy, rất gần nhau, như thể hòa tan được vào nhau vậy." Tôi đánh trống lãng, đan mười ngón tay của cả hai vào nhau để chị khỏi hôn lấy nó câu dẫn như vậy nữa rồi hôn lên mu bàn tay chị, sau đó ngã đầu lên vai chị, thực sự tôi rất mệt, lâu lắm rồi tôi mới lên đỉnh và cũng là lần đầu tiên tôi nằm dưới.
"Mệt lắm sao?"
"Uhm..."
"Vậy ngủ đi." Chị hôn lên trán tôi, chủ động vòng một tay quanh eo tôi, kéo tôi vào lồng ngực gợi cảm của chị.
"Chị không muốn sao?"
"...."
..................
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro