Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

45. Cho chị


Tôi nghi ngờ cắn vào môi chị, đủ đau để chị rời ra rồi tôi ôm mặt của chị bằng hai bàn tay ẩm ướt chất dịch ngon lành của chị, thứ mà tôi tranh thủ ăn trộm được ở trên đầu gối của chính mình. Chị giỏi thật, chưa lên giường đã ướt đẫm rồi.

"Ở nước ngoài chị đã lên giường với ai sao?"

"Nghi ngờ là xúc phạm đấy Son Seungwan. Wannie nghĩ chị là loại dễ dãi sao?"

"Vậy sao lại tài giỏi như vậy? Sáu năm trước chị rất thẹn thùng và xấu hổ, ngay cả rên còn không dám rên nữa."

"Wannie đi so sánh một người phụ nữ hai mươi ba và một cô gái mười bảy tuổi sao? Khập khiễng quá."

Bàn tay chị trong lúc nói, do tôi không để ý, đã chạy vội một đường ngọt ngào giữa cuộc nói chuyện ghen tuông của hai chúng tôi. Nó chạy trên thân thể tôi để rồi hạ cánh, ôm gọn nơi đó, chỉ bằng một bàn tay thôi đấy. Bae Joohyun bây giờ thật sự giỏi rồi, thật nghi ngờ tính công của tôi, chị như vậy, tôi nghĩ cả đời tôi sẽ bị chị ăn sạch.

"Giật mình chưa?"

"Ngoài dự đoán. Joohyun unnie, chị thật khiến Wannie bất ngờ." Tôi nảy hông một cái, giật mình bởi sự đụng chạm, cảm nhận chị bắt đầu loạn động nơi đó bằng ngón tay giữa của chị. Gai ốc tôi chào thua, dựng đứng bên ngoài làn da bởi tôi rùng mình khi móng tay của chị, cứ gãi nhẹ nơi ấy, khá nhẹ, nhưng đủ sức mạnh làm tôi vặn vẹo người râm ran cảm xúc.

"Aha, ướt rồi này, nhóc con.." Vành tai tôi ẩm ướt vì bị lưỡi chị chiếm hữu, trong khi bàn tay bên dưới vẫn tiếp tục vuốt ve. Tôi cảm thấy, sau mỗi lần chị lả lướt tôi ở bên ngoài như vậy thì ham muốn chị đi sâu vào trong mình đang dâng lên tầng tầng lớp lớp.

"Đừng có gợi tình.." Tôi đỏ mặt, ngại ngùng, nhắm hờ mắt. Theo sự mờ ảo của tầm nhìn tôi, tôi thấy chị nhếch mép đầy khinh thường, thật là làm cho người khác muốn phát tiết.

"Hư hỏng, Wannie tự động ướt, bảo chị gợi tình sao? Đừng đổ thừa nhé."
Còn không biết ai gợi tình ai, tôi quay đầu đi, không thèm đáp trả. Định bụng nằm im và thưởng thức những gì chị mang lại cho mình, quyết tâm không cùng chị cãi vã bởi tôi biết, tôi có mười cái miệng cũng cãi không lại chị.

Từ xưa đã là như thế rồi.

"Hmmm, nếu Wannie cảm thấy những gì chị đang làm khiến Wannie không vừa ý thì chúng ta sẽ dừng. Chị vốn không thích sự ép buộc, chị muốn Wannie tự nguyện."

Nói rồi rút tay ra, để lại tôi trong sự chới với vì trống rỗng đến tột cùng. Chị rất tuyệt tình, nói một, chính là một. Khi rút tay ra đã rất quyết đoán nằm sang bên cạnh rồi nhắm mắt để ngủ. Tôi nhìn chị mà không thể tin được, chị làm cho tôi đến mức sắp nhảy lầu rồi thì lại lăn quay ra và ngủ sao? Người phụ nữ này không biết mình sắp làm một cô gái tức đến mức muốn đột tử chết rồi ư?

"Chị.."

"Uh huh?" Lạnh lùng lắm, đáp trả không thèm mở mắt. Khinh thường nhau lắm, tôi vội chống tay ngồi dậy, nhéo mũi chị, quyết tâm bắt buộc chị phải mở mắt lên để nhìn tôi.

"Son Seungwan, chuyện gì đây?" Chị nhăn nhó nhìn tôi, giống như tôi đã làm phiền chị mà sự thật chính là chị quậy cho chảy nước rồi chị chẳng làm gì cả! Mất nết!

"Chị có thể như vậy sao?" Tôi bặm môi, nói lớn.

"Như vậy? Là như cái gì?" Lần này chị đã ngồi dậy, lười biếng tựa vào thành giường rồi khoanh tay lại.

"Chị quậy Wannie rồi chị .. ngủ sao?" Cố gắng nói trọn một câu, tôi cảm thấy mình thật hư hỏng khi nói ra một điều mà bản thân mình trước đây chưa từng nói. Dòng nước ấm nóng kia vì vậy lại chảy ra, thêm một lần nữa.

"Vậy .." Chị vuốt ngược tóc mái của chị về sau, thái độ nhàn nhã, khóe miệng nhếch lên ma mãnh tiếp tục "Wannie có chắc khi chị đụng vào cưng thì Wannie sẽ phản ứng mãnh liệt không?"

"Thì.."

"Nằm dưới hay trên cũng như nhau thôi." Chị vứt chăn sang bên cạnh, mãnh liệt nhào tới, quỳ trên đôi chân của chị rồi ôm hôn lấy tôi, khiến tôi cũng phải quỳ lên và trợn trắng mắt trước sự hoang dã này "Đừng quá xem trọng chuyện này chứ ngốc."

Kết một câu khá gọn gàng bằng cách đè tôi xuống rồi chui thân mình chị vào giữa hai chân tôi. Chị lại bắt đầu tham chiếm lại lần nữa và lần này theo ý chị, được rồi, tôi sẽ không căng thẳng nữa.

"Nói xem nào, Wannie cảm thấy gì?"
Bàn tay chị lại chạm vào nơi trung tâm nhất rồi. Và tôi cảm thấy mình đang bay.

"Đang ở trên mây.."

"Tốt."

"Chị thật là .. mạnh mẽ quá Joohyun." Một cái cắn nhẹ vào tai chị, tôi than phiền nhưng không hề có ý tiêu cực và chị cũng hiểu điều này bởi chị chẳng hề dừng lại sự chăm sóc ở bên dưới của tôi.

"Chị yếu đuối lắm đấy, chú ý sẽ thấy thôi."

"Hiện tại thật khó thấy." Tôi mè nheo. Đi Mỹ về cứ như thay máu vậy, hoàn toàn biến thành một con người khác.

"Cho chị đi, chị chờ Wannie sáu năm rồi.."

Tôi rùng mình bởi chị nói chuyện ám muội này thật quá tự nhiên, biết trước được chuyện này dù gì cũng sẽ đến. Bên dưới kia hình như chị đã nôn nóng lắm rồi khi ngón tay đã rất không an phận đi vào, tôi đã bắt đầu cảm thấy nhói nhưng chỉ cần là chị, chịu đau một chút cũng không sao.

"Cứ vào đi.." Tôi ôm chặt chị, cảm giác hồi hộp căng tràn trong lồng ngực. Chờ đón khoảnh khắc khi mình biến thành phụ nữ và tan chảy dưới tay chị.

"Hơi đau đấy nhé.." Chị hôn lên trán tôi, đong đầy cả bầu trời của sự bảo vệ.

"Wannie sẽ đòi lại vốn thật nồng nàn ở hiệp sau." Tôi cười tinh ranh, cắn môi nhấc hông, cọ nơi đó vào bụng chị.

"Vào nào, ghi bàn đi Bae Joohyun."

"Đồ hư hỏng."

Chị siết chặt mái tóc của tôi rồi nồng nàn hôn lên môi tôi, làm tất cả việc đó với bàn tay trái khi chị cúi người, hòa tan nụ hôn của cả hai vào nhau. Khi nụ hôn bắt đầu với những cái đụng chạm từ hai chiếc lưỡi thì tôi cảm nhận được, yêu thương của chị đang từ từ tiến vào, nông, sâu, sâu dần, sâu dần dần.

"Ughhhhhhhhhh .. Đauuuuuuuu .. Joohyun .. Móng tay.." Tôi cắn môi, bầm tím rên rỉ. Chị là một nữ hoàng tàn nhẫn, lên giường với con gái vẫn còn lần đầu mà lại để móng tay sao

"Chúa ơi, Joohyun, chị chưa cắt móng tay ư?" Tôi nhói người, ngồi dậy, đau đớn nói.

Chị vội vàng rút tay ra, tôi thở hồn hển nhìn chị rồi nhìn vào ngón tay của chị. Ánh mắt chị tràn ngập sự hoảng hốt khi nhìn vào ngón tay mà chị đã dùng để đi sâu vào tôi, cúi đầu hôn lên trán tôi với nỗi lo lắng tràn ngập trong ánh mắt cùng câu một câu hối lỗi.

"Chị xin lỗi, chị quên mất mình có móng tay, có đau lắm không? Đau không? Hay dừng nhé?"

Chị quýnh quáng như thể chị vừa giết người làm tôi cười lớn vì chị như vậy trông rất giống trẻ con, thú thật là khá đau nhưng thấy chị hành xử như vậy thì cơn đau liền biến mất. Thay vào đó chỉ là sự ngọt ngào mà thôi.

"Chỉ đau một chút thôi."

"Đừng nói xạo nhé, nếu đau thì dừng lại, hôm khác cũng được."

"E hèm.." Tôi hắng giọng "Nhìn chị như vậy có thể đợi được đến hôm khác sao?"

"Có lẽ.."

Cầm bàn tay của chị, hôn nhẹ, chẳng cần bận tâm là nó có dính máu hay không. Tôi vẫn thích cách hôn tay của chị như vậy.

"Chị chẳng phải đã từng nói như vậy hay sao? Tình yêu sẽ chảy máu, nhưng chúng ta lại rất mãn nguyện. Joohyun, Wannie thuộc về chị rồi. Đừng dừng lại đêm nay chứ."

Tôi nhoài người về phía chị, phần dưới đau đớn một chút khi chuyển mình như vậy nhưng tôi không bận tâm. Tình cảm hôn phớt lên môi, tôi thì thầm trong sự ham muốn đã quay trở lại.

"Wannie muốn chị, nhiều lắm, cũng muốn chị muốn Wannie nữa. Sáu năm xa cách nhau mới có lại một đêm nồng nàn, Wannie không muốn dừng lại đâu."

Cái hôn ngọt ngào liền quay trở lại, chị đỡ lấy tôi rồi đặt tôi nằm xuống với chị ở trên, chúng tôi chầm chậm hôn nhau để nơi kia bình yên hơn đôi chút trước khi chị tiến đến và phá đảo nó một lần nữa. Trong lúc hôn nhau, tôi nghe tiếng lạch cạch nên bèn mở mắt, thấy chị mở hộc bàn bên cạnh giường, lấy ra một cái bấm móng tay.

"Chị phải xử lý hai ngón tay của chị đã."

"Hai ngón? Bae Joohyun, chị mãnh lắm."

Chị cắn mũi tôi, yêu chiều "Chịu nổi không?"

"Chỉ sợ chị sẽ mệt thôi." Tôi tự kiêu, hất cằm vênh váo.

"Cái này thì phải đợi qua đêm nay đã nhé."

Cái cách chị nói làm cho tôi mơ hồ thấy được đoạn kết hụt hơi của chính mình. Nếu tôi xỉu trước thì sao? Thì sẽ rất mất mặt, quan trọng hơn, tôi vẫn muốn ăn chị, rất lâu rồi tôi còn chưa được liếm nơi ấy.

"Chị xong rồi thì sẽ đến Wannie chứ?"

Câu hỏi của tôi, chị không vội trả lời mà chỉ chú ý đến việc cắt móng tay, lúc cắt xong còn lấy một cái giũa móng tay, giũa qua giũa lại.

"Mới cắt xong sẽ bén lắm, phải làm vậy thì Wannie mới không đau."

"Joohyun, chị làm Wannie thấy ngượng quá. Sáu năm qua, rốt cuộc chị đã vì cái gì mà thay đổi như vậy?" Tôi ngượng chín người, chốc nữa thôi hai cái ngón tay kia sẽ vào sâu trong tôi mà chị bây giờ còn không biết tế nhị là gì nữa, cứ giũa qua giũa lại trước mặt tôi như vậy.

Làm xong mọi công việc, chị quăng hết đồ. Tôi trợn mắt nhìn cái giũa cùng bấm móng tay bị chị vứt đi, Joohyun unnie thật là gấp gáp quá nhỉ.

"Vì Wannie, vì tình yêu của chúng ta. Có nhiều đêm, chị đã quay quắt trong nỗi nhớ khi nhớ về chiều hôm ấy cùng những kỉ niệm. Rất muốn được sống lại cùng với nó nhưng không thể được. Chị nhớ tình yêu của Wannie, nhớ cách Wannie ôm lấy chị, nhớ hơi thở của chúng ta hòa vào nhau. Sau này ở bên chị, Wannie sẽ còn thấy chị ở nhiều khía cạnh hơn nữa. Vì Wannie biết sao không? Sáu năm xa cách như vậy làm cho chị thấy thiếu nhiều lắm, chị sẽ ăn Wannie từ từ, ngốc à."

Chị di di môi mình trên môi tôi, tranh thủ hôn nhẹ nhiều cái trong khi nói. Nhưng thứ làm tôi say đắm nhất là những lời tình tứ kia. Lần đầu tiên chị bộc bạch nỗi lòng của mình, không ngại ngùng mà nói ra những gì chị suy nghĩ. Cảm giác vì vậy mà càng gần gũi hơn nữa.

"Có thể cách thể hiện tình yêu của chị đã khác, nhưng tình yêu của chị vẫn vậy. Chị không còn ngây thơ, tin tưởng rằng chỉ có yêu là đủ. Sáu năm trôi qua khiến chị hiểu rằng, phải cố gắng và đánh mất rất nhiều thứ thì mới có được Wannie cho nên cách biểu lộ tình cảm của chị có hơi quá khích đấy, bởi vì chị đã đánh đổi rất nhiều mới có được Wannie cho mình mà. Hi vọng sau này cưng đừng cảm thấy nghẹt thở nhé."

"Wannie không nghẹt thở mà ngược lại còn rất hạnh phúc vì điều này." Tôi vội nói, mong muốn làm giảm bớt sự lo lắng trong chị.

"Chị có thể nổi điên khi thấy Wannie đứng nói chuyện với con gái thôi đấy, chịu được không?"

"Được!"

"Vậy thì tốt. Đã cảm thấy hết đau chưa?"

"Hết rồi." Sực nhớ lại chuyện ân ái vẫn còn đang dang dở, hông tôi lại không tự chủ nâng lên.

"Chị vào nhé?"

"Uhm.."

Một nụ hôn được đặt trên môi, thay cho tiếng khai pháo bắt đầu. Nụ hôn di chuyển đủ chỗ trên thân người tôi, da tôi nóng lên khi bị đôi môi của chị chạm vào, từng chút, từng chút một đã và đang tan chảy dưới sức nóng của nụ hôn ấy. Đôi tay của chị còn nhanh hơn môi, nếu môi vẫn còn đang ở đầu ngực dạo chơi thì đôi tay đã chạy đến hông tôi, sốc mạnh lên, bắt buộc tôi níu chặt chân của mình vào hông chị. Tôi tình nguyện làm theo, không phản kháng. Chị nuông chiều đụng chạm, lẳng lơ dạo chơi bên ngoài đùi non, chốc chốc nhéo nhẹ làm tôi run rẩy, nôn nóng.

.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #wenrene