Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

44.

Bầu trời đêm nay thật đẹp, nhiều sao có trăng, và một chút gió nhẹ thổi ngang qua cửa sổ phòng chị. Hình như những cơn gió đêm nay biết ganh tỵ, không vừa ý với những gì mà chúng thấy qua cửa sổ, thấp thoáng hai bóng trắng lõa thể quấn lấy nhau triền miên nên ương bướng hư hỏng luồn qua khe cửa sổ bị hở, vội vàng chạy đến tấm lưng trần của người nằm trên và hắt vào khiến cho người ấy than nhẹ.

"Ughh..lạnh quá.."

Chị than thở một cách không vừa ý. Kéo vội tấm chăn phủ ngang khung cảnh mê người này rồi tự động luồn tay vào tóc tôi một cách thân mật như được lập trình sẵn. Còn tôi, vẫn đang mân mê đôi môi của chị một cách thèm khát nhất, tựa như đứa trẻ thèm sữa, rên nhẹ cắn lấy rồi kéo môi của chị bằng môi của mình, đủ để chị cảm thấy đau để rồi sau đó xoa dịu chị bằng một đường liếm môi ngọt ngào làm chị bật tiếng thở dài, ngọt ngào len vào kẽ tim.

"Để Wannie làm cho chị ấm hơn nhé."

Cặp ngực của chị, sau nụ cười hư hỏng của tôi đã nhanh chóng được tôi chăm sóc bằng tay một bên và bằng miệng một bên. Cảm nhận đỉnh ngực săn chắc cứng lên, hồng hồng nhu mì trong miệng tôi và sừng sững kiêu ngạo khi tôi làm nó ướt đẫm rồi rời khỏi nó. Sáu năm trước xinh đẹp, sáu năm sau lại càng kinh diễm hơn, phụ nữ khi đã nở rộ  qua một lần thì chính là loại hoa xinh đẹp nhưng cũng đầy nguy hiểm nhất.

Chúng tôi chầm chậm âu yếm nhau không vội vã. Tay đan tay, từ tinh thần cho tới trái tim đều đồng nhịp với nhau. Nụ hôn cứ dây dưa trên cần cổ và đầu ngực của nhau mà chẳng bận tâm bên dưới cả hai đã ướt đến thế nào, có lẽ đợi yêu thương lên đến đỉnh điểm, đến khi đó cúi xuống mới chính là lúc khai sáng từng tấc da thịt của nhau. Cả đêm nay, tôi và chị dư thời gian để yêu đối phương, dư đến mức đến khi cả hai cùng nằm xấp xuống và lả người vào trong vòng tay của nhau thì ánh mặt trời chắc chắn vẫn còn chưa ló dạng.

Độ mặn ngọt đan xen trên đầu lưỡi của tôi lúc nó rà qua từng cm da thịt của chị, bởi vì chị là của tôi, nên tôi cảm thấy điều này thật tuyệt vời. Cái cách chị ậm ừ trong cổ họng như thử thách độ hư hỏng của tôi, muốn tôi làm mạnh hơn nữa, thử xem khả năng tôi đến đâu đủ để chị bật lên thành tiếng. Tôi nhếch môi, chủ động hướng xuống đỉnh ngực ướt đẫm dịch vị của tôi lẫn của chị và thu hết ngọn đồi xinh đẹp ấy vào trong miệng mình rồi mút thật mạnh, thêm nhiều lần như đã từng xảy ra.

"Wannieeee.. Uhmmmmm..."

Đúng rồi, phải thế chứ. Tôi cười.

"Chị không biết Wannie thích nghe chị rên đến mức như thế nào đâu."
Rồi bóp mạnh ngực bên kia bằng chính tay của mình, làm chị giật mình, ngay lập tức quấn lấy hông tôi bằng chân chị, cọ chính nơi xinh đẹp của chị lên bụng tôi.

"Chị muốn rồi.." Chị than thở nỉ non.
Nhưng tôi vẫn chưa vội. Cho dù chị vội đến chết đi, cái siết chặt của chị có làm tôi đỏ rần cả tay đi hoặc đầu tóc tôi có rối bời đi chăng nữa. Bởi tôi chỉ muốn kéo dài thời gian chăm sóc chị hơn, được dùng đầu gối tôi cọ cọ vào nơi ấy của chị và cảm nhận nơi ấy ướt đẫm loại dịch tình óng ánh mà suốt sáu năm tôi vẫn không ngừng mong nhớ và vẫn chưa bao giờ quên được mùi vị, cho nên tôi muốn thấy nó nhiều hơn, chỉ muốn thưởng thức nó nhiều hơn. Thấy tôi vẫn chưa chịu hoạt động, tay chị tham lam ấn mạnh đầu tôi xuống ngực chị rồi ưỡn cả thân trên lên, đẩy ngực chị sâu thật sâu vào miệng tôi làm tôi suýt chút nghẹt thở.

Đêm đen sẽ không che giấu được tiếng rên của chị đâu, Joohyun ah, chị muốn Wannie đến chết rồi. Mùi cơ thể chị quấn quanh đầu mũi tôi, tôi để mặc chị tự tung tự tác trên đầu tóc mình, uốn éo bàn tay vò nát từng cọng tóc của tôi, làm tôi đau trong khi bản thân chị thì đang bị tôi vờn qua lại, như một ngọn gió cứ cười khì khì bên tai, chị cứ ướt và khủng hoảng trong cơn ham muốn của chính bản thân mình.

Thanh âm rên rỉ như cầu cứu, rất cần sự lấp đầy của tôi vào trung tâm trống rỗng bên dưới, chị ham muốn đến tột cùng nhưng tôi vẫn cứ thích vờn chị như mèo vờn chuột vậy. Cho đến khi ham muốn của chị đến mức đỉnh cao thì chị đã kéo đầu tôi ra khỏi ngực của chị, làm dịch vị dây từ khóa miệng tôi rồi chảy theo con đường tình yêu từ ngực chị, rồi cổ chị, và cằm chị, cuối cùng, hạ cánh lên môi chị và trào chất dịch màu trắng trong đó ra ngoài khóe miệng của cả hai chúng tôi. Cách nó trào ra ngoài, tôi mở hờ mắt nhìn len lén nó, thật giống nơi ấy của chị lúc đến cao trào đỉnh điểm. Chị hôn như muốn cắn nát môi tôi.

Rồi tôi cảm nhận thấy, chị của sáu năm trước dường như không hề tồn tại ở đây. Bởi cái cách chị hôn tôi, nó mang đậm mùi vị của sự chiếm hữu, của thế chủ động khi chị xoay người, đè tôi xuống chị bằng một lần xoay chuyển. Tôi ngạc nhiên, nhưng không quá bất ngờ với điều này, chị đã lớn rồi, không phải là cô gái mười bảy hay e thẹn nữa. Cảm xúc trong tôi dâng cao như cơn thủy triều đập vào bờ đá, cơn sóng là tay chị, còn tôi chính là bờ đá tội nghiệp, chị chạm vào ngực tôi, nháy mắt tôi đã hiểu mình nên chuẩn bị nằm dưới lần đầu tiên trong cuộc đời này.

"Sao Wannie dám chọc chị?" Chị thở gấp, nói trong sự hụt hẫng vì không được thỏa mãn. Giọng nói phát ra như tiếng gầm một của một con sư tử cái đang tới mùa động tình, rất sắc nhọn nhe nanh đe dọa bạn tình vì đã dám trêu chọc nó.

"Wannie chọc chị cái gì đây?" Tôi đáp lời, thoải mái đặt hai tay xuống đầu, hất mặt vênh váo nhìn chị, chọc thì sao đây? Chị sẽ làm gì được Wannie?

"Wannie có biết phụ nữ rất nhạy cảm trong chuyện này không, nếu họ cảm thấy bạn tình của mình dám trêu chọc mình thì họ sẽ nổi giận đấy. Mà khi họ nổi giận thì .." Chị ghé sát tai tôi, thì thầm "Đáng sợ lắm."

Tôi bỗng nhiên rùng mình, chống hai tay về sau và ngồi dậy nửa người, lo sợ quay đầu nhìn chị. Ẩn sâu trong đôi mắt đen láy ấy, tôi thấy được sáu chữ hạ sát cuộc đời mình vào đêm nay.

Chị ấy muốn nhấn chìm tôi.

Tôi nuốt nước miếng, không phải lo sợ, chỉ cảm thấy rùng mình. Đã đến lúc tôi nên trao những gì mình có cho người phụ nữ này rồi, nếu không, chị ấy sẽ khiến tôi chết điếng trong đêm nay. Chị ấy không thích những kẻ không nghe lời.

"Nằm xuống nào."

Lời nói như có phép thuật thôi miên, dụ dỗ tôi nằm xuống mà không hề bị tôi phản kháng. Chị xinh đẹp tựa hết cả người chị lên người tôi, bầu ngực chúng tôi chạm nhau, chị nhìn xuống, rất cẩn thận chống một tay lên để tạo ra khoảng cách rồi đặt bàn tay ma mãnh của chị lên ngực tôi, chầm chậm xoa nắn theo cách của chị để chúng đã cứng, nay sẽ càng cứng hơn.

"Hmmm.."

Tôi hơi nâng người, trong người nóng như lửa đốt. Chỉ mới chạm vào, đã muốn bốc cháy tất cả vì chị.

Tay chị xoa đều nhẹ và rất chậm rãi trên ngực của tôi. Ánh mắt thì quan tâm, đặt trên khuôn mặt tôi, theo dõi mọi động tĩnh biểu cảm trên gương mặt cứ nhắm nghiền mắt này.

"Thoải mái không?"

Thanh âm thật ma mị. Làm sao không thoải mái chứ, tôi có nằm trên cũng là con gái mà, vẫn cảm thấy rất thích khi người yêu mình liếm và bóp ngực của mình. Tôi liếm môi vô thức, tự nhiên cảm thấy môi và miệng mình thật khô khốc.

"Ngực đẹp đấy, nhưng khá nhỏ, sau này chị sẽ giúp Wannie chăm sóc nó."

Tôi ngượng chín người, không dám mở mắt bởi tôi biết chị đang đợi tôi mở mắt, đợi tôi chứng kiến cảnh chị đang dùng lưỡi liếm lấy ngực của tôi rồi mút nó.

"Wannie không muốn nhìn thấy cảnh này sao?"

Tôi biết chị bây giờ đang uốn éo thân mình như một con rắn trên người tôi lúc miệng chị loạn động ngực tôi. Tôi biết chị đang khiêu khích tôi, muốn tôi tức giận mở mắt để trông thấy chị cong người trần trụi trên cơ thể tôi như thế nào, cách chị chăm sóc tôi ra sao, dùng răng cắn nhẹ đầu ngực tôi như thế nào, chị muốn tôi thấy nó để tôi cảm thấy xấu hổ lẫn động tình hơn bội phần, chị muốn tôi mãnh liệt nằm dưới hơn.

Joohyun thật là thông minh lắm, lúc làm chuyện này vẫn còn tính toán như thương nhân được hay sao?
Khác với mọi hoàn cảnh tôi thường chủ động nằm trên, tôi đang bị động, và hoàn toàn thấy bối rối và một chút thẹn thùng trước một Joohyun mạnh mẽ và lắm âm mưu hư hỏng như vậy.

"Chị không có thích làm chuyện này với búp bê tình dục đâu nhé."

Chết rồi, chị không vừa ý khi tôi quá bị động nằm im chịu trận. Vội mở mắt, tôi ngay lập tức thanh minh.

"Wannie chưa bao giờ nằm dưới lần nào cả .. cho nên .." Tôi ngượng ngùng đáp, mười ngón chân mạnh mẽ chà xuống drap giường khi chị vừa thấy tôi mở mắt và nghe tôi thanh minh xong thì lại cúi đầu cắn lấy ngực tôi rồi mút nhẹ.

"Uhmmmmmm.." Một thoáng run rẩy, tôi ưỡn người, làm theo những gì mà cơ thể cảm thấy thoải mái.

"Vậy là từ chối chị sao?"

Tôi nghe không rõ thanh âm chị đang bình thường hay đang giận dữ bởi giọng của chị lúc nào cũng trầm khàn gợi tình như muốn câu cả hồn của người khác đi.

"Wannie không có .. Wannie chỉ không quen mà thôi."

"Wannie sợ đau?"

Lúc này chị đã trườn lên người tôi như một con rắn, dán chặt vào thân thể tôi, nghe rõ âm thanh mồ hôi dính dáp vào nhau đầy chất gợi dục. Ánh mắt chúng tôi chăm chú nhìn nhau, đôi tay chị đặt hai bên đầu tôi, chứng tỏ rõ ràng sự chủ động của chị. Tôi như bị rớt sâu vào đôi mắt ấy rồi bị nó thôi miên, điều khiển tôi dùng hai tay mình quấn lên cổ chị như cách mà chị vẫn hay làm với tôi rồi cất tiếng.

"Wannie nghĩ chị có kĩ thuật không làm Wannie đau nhỉ?" Tôi đùa.

"Wannie mà không đau trong lần đầu thì Wannie xác định đi nhé." Chị bá đạo thì thầm bên tai tôi, sự đe dọa này nghe sao cũng thật quyến rũ, chẳng làm tôi sợ hãi một chút nào.

"Dám đe dọa Wannie sao?"

"Chị có thể làm nhiều việc hơn Wannie nghĩ đấy."

Chúng tôi gợi tình nhau. Chị nhếch môi sau câu nói ấy, hai tay chị luồn xuống hai bên, song song với cơ thể của chúng tôi, nhanh chóng kéo hai chân của tôi lên và quấn quanh eo chị, chủ động mời mọc.

"Chẳng hạn như thế này. Wannie thích chứ?"

Người phụ nữ này biết rõ mình muốn gì, và nếu là thứ mà chị đã muốn thì chị nhất quyết sẽ có nó cho bằng được. Một sự bá đạo mà không thể nào làm cho người khác nổi lên sự ghen ghét.

"Rồi chị sẽ làm gì tiếp theo đây? Hay chỉ như vậy thôi, quấn chân quanh eo và ma sát, huh?" Tôi khích tướng.

"Khinh thường nhau quá, Son Seungwan."

Chị sốc mạnh tôi vào đam mê kèm theo cái khịt mũi. Tôi chống mắt lên xem chị có thể làm những gì, nhưng ngay lập tức đó môi của tôi bị chị hôn đến mức tôi tưởng chừng như chị
sẽ nhai nát môi mình nhưng tôi lại mất tiền đồ, thích vô cùng sự kích thích mạnh mẽ này của chị. Hai bàn tay chị không nắm lấy chân của tôi nữa mà tình tứ đặt hai bên thái dương của tôi, luồn sâu những ngón tay vào mái tóc đen ấy rồi cào nhẹ nó trong khi môi chị vẫn đang cắn lấy môi tôi những cú cắn mang đậm tính sở hữu nhất. Trong lúc như vậy, thế giới bên dưới của hai chúng tôi vô thức ma sát vào nhau, cảm nhận chất lỏng tình ái của đối phương dính lên trên mình.

"Wannie là của chị." Chị hôn tôi, đẩy hông nhẹ nhàng. Tâm điểm vẫn chưa trúng nhưng đủ để tôi hít thở không thông, mười ngón tay đã cuộn chặt lại thành nắm đấm nhỏ đặt ở trên giường.

Chị biết rõ tôi thích những câu như thế này, sở hữu nhau, muốn mình là của đối phương nên chị cứ nói mãi, và gợi tình mãi, phụ nữ càng lớn có phải sẽ càng thông minh và chiếm hữu tình yêu của mình cao đến mức ngất ngưỡng như vậy? Nhưng tôi rất bằng lòng bị chị chiếm hữu, chết rồi, tôi phụ thuộc vào người phụ nữ này quá nhiều.

"Của mình chị."

Chị thì thầm trong những cú cắn liếm tinh tế, tôi tự hỏi, chị sáu năm trước không rành rẽ đến mức như thế này nhưng bây giờ tại sao lại có thể biết rõ mọi cách làm đối phương hài lòng đến thế.

.
.
.
..
....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #wenrene