Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

32. Nụ hôn giữa cát vàng và biển xanh

Chúng tôi đi dạo bên bờ biển trong xanh và nhiều nắng ấm. Đi bên nhau, vai tôi đụng vai chị, yêu thương sóng sánh dạt dào như sóng vỗ vào những phiến đá to lớn. Tôi yên lặng cảm nhận hương vị của biển, rõ ràng như tình yêu trong mình mặn mà dành cho chị. Bãi cát mịn ấm dưới bàn chân chào đón chúng tôi mỗi khi chúng tôi bước lên nó, quay đầu nhìn lại, là hoàn hảo của những đôi chân trần sóng đôi đi bên nhau nhưng một cơn sóng đã đánh lên, phai mờ đi tất cả những gì mà tôi tạo dựng.

Tình yêu có mạnh đến mấy cũng không tránh khỏi những xô đẩy của cuộc đời. Tôi mỉm cười chấp nhận xoay đầu bước tiếp, bỗng cảm nhận được cánh tay của mình được tay chị quàng vào, đầu chị còn ngọt ngào tựa lên vai tôi rất thân mật. Gió ở bên ngoài biển vẫn thổi tràn vào, tôi đưa tay gỡ đi vài lọn tóc rối vương trên trán lẫn mặt của chị.

"Biển đẹp không chị?" Tôi hỏi. Mắt híp lại nhìn về đường chân trời cắt ngang bầu trời cùng mặt biển.

"Rất đẹp. Trong xanh. Và còn có Wannie bên cạnh chị nữa."

"Hiếm khi thấy chị mở miệng nói một câu mà mật ngọt chết người như vậy." Tôi đá đá mấy vỏ sò dưới chân mình, trong lòng dập dìu mật ngọt.

"Chẳng qua là Wannie không chú ý mà thôi."

"Là sao?"

"Chẳng hạn như vậy." Chị nói, dừng lại, nhìn xuống tay tôi và tay chị quàng vào nhau rồi chị tiếp tục "Chị không thuộc dạng nói nhiều, chị chỉ thích làm. Tuy chị không nói, nhưng cách chị thể hiện lại chứng minh được một điều chị có tình cảm với Wannie. Nhìn những thằng đàn ông trên kia đi, bọn họ đang ganh tỵ với Wannie khi em sở hữu được một người phụ nữ ngọt ngào và xinh đẹp như chị đấy." Chị tự sướng một tràng, hất cằm của chị về phía bọn đàn ông đang nằm phơi nắng trên bờ. Quả thật, tên nào tên nấy cũng nhìn chằm chằm vào tôi và chị.

Phải nói một điều là, không phải cứ sáu múi là có nữ nhân đẹp ở cạnh bên. Chẳng hạn như tôi vậy, chỉ là một đứa con gái bình thường nhưng lại có được một người phụ nữ trên cả tuyệt vời ở bên cạnh đấy thôi. Một người xinh đẹp vô cùng, lại còn kiêu kỳ và nhã nhặn, tinh tế trong cách cư xử nhưng cũng quá chừng bá đạo trong cách đối xử với tôi. Đó chính là chị Joohyun của tôi, sáu năm chị rời đi thì chị cũng đã thay đổi quá nhiều rồi. Nhưng tôi tin trái tim của chị vẫn thế, cho dù chị bù đắp hay không thì tôi vẫn hạnh phúc bởi chị đang ở trong vòng tay tôi bây giờ. Ngay trước biển rộng, và đắm chìm vào đôi mắt của nhau dưới sự chứng kiến đến mức ghen ăn tức ở của đám đàn ông sáu múi trên kìa.

"Chà, coi bộ cũng muốn chứng minh lắm phải không?" Chị nói, yêu chiều đặt ngón tay của chị lên mũi tôi rồi gãi gãi nó bằng móng tay xinh đẹp màu xanh biếc của chị. Hôm nay Joohyun là tông xuyệt tông luôn đó nha.

"Thì chị chẳng phải nói chị có tình cảm với Wannie sao, Wannie cũng có tình cảm với chị mà, vậy thì chúng ta phải làm gì đó cho bọn họ thôi đi ánh nhìn kèm theo nước bọt của bọn họ đi chứ?" Tôi nhướng mày, đầu cúi xuống sát hơn, hi vọng có thể thưởng thức được đôi môi ngọt ngào màu hồng nhạt xinh đẹp của chị.

"Muốn hôn sao?" Chị choàng tay quanh cổ tôi. Trong làn gió thổi mạnh, chị tiến tới, đầu mũi vì vậy mà đã chạm vào nhau.

"Trên cả muốn nữa." Tôi thì thầm. Chúng tôi nhìn sâu vào mắt nhau để có thể thấu hiểu những cảm xúc rung chuyển bên trong đối phương. Trong giây phút tưởng chừng như là bất tận ấy, chị nghiêng đầu, hợp thức toàn bộ tim, mắt, mũi, môi cùng cơ thể của cả hai vào làm một.

Gió vẫn thổi, sóng vẫn đánh, vỗ mạnh vào hai đôi chân của chúng tôi. Ánh nắng chiếu xuyên suốt, xuyên qua hai cơ thể, chen ngang vào những lỗ hổng mà chúng tôi vô ý tạo ra trên cơ thể để hắt ánh nắng của mình xuống biển, hoàn hảo in lên mặt biển hai bóng hình gắn kết vào nhau giống như cả hai là một.

Một nụ hôn đơn giản không gì đơn giản bằng nhưng kì diệu đến mức mọi thứ kì diệu trên thế giới này đều bị biến thành vô nghĩa. Tôi hạnh phúc tận hưởng nụ hôn cát vàng biển xanh này mà quên hết mọi nỗi đau đang tồn tại trước mắt. An ổn trong vòng tay chị mà quên mất khái niệm thời gian, lẫn không gian. Đầu nghiêng nghiêng, môi quấn chặt lấy môi. Tôi cảm nhận cơ thể chị di chuyển, đẩy nhẹ tôi về phía biển.

Chúng tôi chầm chậm đi với chị tiến tới, tôi đi lùi, mũ chị vì gió thổi ngược mà rớt xuống nước nhưng chị lại không quan tâm, vẫn tiếp tục đẩy tôi đi. Tôi hé mắt nhìn chị, gương mặt của chị thật đẹp, càng đẹp hơn khi chị đắm chìm nhắm mắt hôn tôi như vậy. Tình nguyện nhắm mắt, phó thác mình vào trong tay chị. Chúng tôi đi mỗi lúc một sâu hơn, đến khi mặt nước ngang ngực chị thì chị đã dừng lại. Nụ hôn vẫn tiếp tục chuyển động trên môi nhau rất lâu như vậy, hành động thì không còn đơn giản như trước nữa khi chỉ đặt tay trên má và eo nhau. Nó bắt đầu đã loạn động nhiều hơn, tôi nghiêng đầu, cắn và liếm mạnh môi chị, vị mặn ngay lập tức tràn vào khoang miệng của tôi. Chị tự nguyện mở miệng, yêu thương ve vuốt chủ động lấy lưỡi tôi làm tôi chới với.

Thế giới của tôi, chỉ vì một mình chị mà chuyển động.

Chúng tôi quyện lấy lưỡi của nhau, chủ động làm căng tràn những cảm xúc nóng ấm dưới lớp da của đối phương. Đôi tay chị níu chặt lấy cổ tôi lúc tay tôi xâm nhập vào trong làn váy, nồng ấm vuốt ve vào khối nhỏ nhắn nhô lên giữa hai chân. Tôi cười khì khì, liếm liếm vào môi chị rồi rải dần nụ hôn của mình xuống má chị, xuống cằm chị, cắn nhẹ lên cổ để đánh dấu chủ quyền, chứng minh chị là của mình tôi bằng một dấu nhỏ màu đỏ. Sau đó, chuyển môi của mình lên tai chị, liếm lấy nó, vị mặn càng lúc càng rõ ràng, thân thể chị run lên trong tay tôi nhưng tôi biết, chị không run vì lạnh, chị run lên vì tình yêu của tôi làm chị rung động.

Và tôi cũng cảm động khi chị rời ra khỏi nụ hôn của tôi trên tai rồi nồng nàn hôn lên môi tôi một cái thật mạnh, tiếp theo kết thúc bằng một câu nói.

"Wannie. Chị biết chưa tới thời điểm để nói câu này nhưng chị sẽ nói, bởi vì biết đâu sau này sẽ không nói được nữa. Son Seungwan, nghe cho kĩ nhé. Chị yêu em."

Mắt tôi đỏ lên. Bỏ qua những gì khó hiểu trong câu nói của chị. Không quan tâm nhiều lắm mà chỉ chú trọng ở phần sau. Ba chữ, Chị yêu em, vậy là đủ rồi. Đủ để tôi hạnh phúc đến cả đời rồi.

"Đừng khóc, tình yêu của chị."

"Wannie không khóc." Tôi mếu. Tay rút ra khỏi váy chị mà ôm chặt lấy chị.

"Vậy sao mắt lại đỏ đây?" Chị nâng cằm tôi lên bằng một tay, kiêu sa giống như một nữ hoàng, hỏi han một tên cận vệ yêu thương nữ hoàng đến tha thiết.

"Do nước biển đấy." Tôi đổ thừa.

"Lý do hay lắm." Chị nhếch môi, cúi đầu cắn mạnh vào môi tôi khiến tôi bật khóc, chảy nước mắt thật sự.

"Giờ thì không phải là do nước biển đâu nhỉ?" Chị cười lớn, tay áp vào má tôi rồi cọ cọ đầu mũi của cả hai vào nhau.

"Hãy cười khi ở bên chị nhé, đó là những điều mà chị  chỉ muốn Wannie làm khi ở bên chị."

"Và Wannie cũng vậy, cũng chỉ muốn chị cười và hạnh phúc khi ở bên Wannie."

"Chúng ta là một cặp đôi hoàn hảo đấy." Chị ôm chặt tôi, tựa đầu của chị lên vai tôi rồi quấn chân của chị quanh eo tôi. Nhờ nước biển, chị thật sự trở nên rất nhẹ nhàng khi quấn chặt thân người của chị lên tôi như vậy.

Chị ậm ừ trong cổ họng vài câu hát mà tôi không biết tên. Tôi im lặng ôm chị, vỗ vài nhịp lên lưng chị bằng tay. Trong tôi nửa hạnh phúc, nửa lại khổ đau, nhưng thôi nào. Chị đã nói yêu tôi, đã tự bảo bản thân vậy là đủ rồi mà phải không?

Hãy quên đi những đau khổ mà yêu một mình chị mà thôi. Tôi sâu sắc ôm chặt chị, như sợ chị sẽ tan đi trong vòng tay mình khiến cho tôi trở nên chơi vơi trong khổ đau một lần nữa.

"Cheongju đang diễn ra lễ hội biển đêm đấy chị. Tối chúng ta cùng nhau đi nhé?"

"Lễ hội biển đêm?"

"Uhm, bởi vì phong cảnh Cheongju khá đẹp và nổi tiếng nên khách du lịch khá nhiều. Cũng vì vậy mà lễ hội được tổ chức nhằm cho khách du lịch tham quan và cũng như tham dự luôn, hơn nữa thời gian lại còn là mùa hè nóng bức nữa nên những buổi lễ hội như vậy được tổ chức ở biển thì sẽ thu hút rất nhiều khách du lịch."

"Quê Wannie cũng thật biết cách làm ăn quá đi. Vậy lễ hội có gì nào?"

"Ăn uống, mua đồ kỉ niệm và nhảy múa bên nhau. Các cặp đôi sẽ nhảy múa với nhau trong những dụng cụ truyền thống về âm nhạc của quê Wannie."

"Nghe hấp dẫn đấy. Chúng ta sẽ đi. Tặng cưng."

Chị cúi người, tặng thưởng cho tôi cái hôn ở má. Chúng tôi cùng nhau đi lên bờ, chị ướt nhẹp từ đầu đến chân, phô diễn toàn bộ đường cong hoàn hảo nhấp nhô sau làn váy. Tôi nghiêm mặt nhìn chị. Chị cười bẽn lẽn nhìn tôi. Hơi chút tức giận khi nhìn vào những ánh mắt thèm thuồng của đám đàn ông kia, tôi chủ động đặt tay lên eo chị, cùng nhau bước đi về phía xe của chị, nghe văng vẳng tiếng tiếc rẻ của bọn đàn ông.

"Gái đẹp yêu nhau hết rồi. Vậy sáu múi bọn mình thì làm gì đây?"

"Yêu nhau luôn đi mấy anh~"

Tôi trợn mắt nhìn chị vẫy vẫy tay nói lớn với mấy người đàn ông đó, hơn nữa còn nở ra một nụ cười xinh đẹp khiến tôi ganh tỵ vô cùng. Kéo chị vào cái ôm đặt tay trên eo, tôi nghiêm túc cảnh cáo cục cưng hai mươi ba tuổi nhưng dám nói xạo là ba mươi ba tuổi của mình.

"Không được cười với người khác chứ."

"Đó là kiểu cười khích lệ đấy ngốc." Chị lè lưỡi.

"Chị chỉ được cười với một mình Wannie thôi."

"Aww, thật là độc đoán, chiếm hữu, gia trưởng quá đi."

"Nhưng tên ngốc này yêu chị mà." Nói xong, hạ lên môi chị nụ hôn nhẹ nhàng. Chị nhìn tôi cười tươi rồi cùng nhau đan mười ngón tay thật chặt. Dưới bầu trời xanh ngắt không gợn một bóng mây, tiếng cười văng vẳng của chị, tiếng phiền nàn vì những ganh tỵ nhỏ nhoi của tôi, cùng nhau hòa vào trong gió.
.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #wenrene