Chương 3: Tầm quan trọng của đại gia
Lễ trao giải hoa lệ chính thức bắt đầu.
Đèn đóm huy hoàng, nhìn càng lộ vẻ xa hoa, ngay cả sân khấu trao giải đều được trang trí rất công phu, tỉ mỉ. Một loạt giải thưởng được đặt trên bục trao giải, tỏa sáng lấp lánh. Các giải thưởng tỉ mỉ được được bày biện tỉ mỉ và đám đông khách quý đang vui cười nói chuyện, tất cả đều không khỏi lọt vào tầm mắt của Sakura. Nhiều năm như vậy, nàng đã sớm quen với cuộc sống trong làng giải trí rồi, cả những điều giả dối bên trong nó nữa.
'Kính thưa quý vị, bây giờ là đến giải thưởng dành cho''Tài năng mới'', xin mời ngài Mimo!'
MC vừa dứt lời, toàn hội trường ồn ào tiếng vỗ tay. Vị khách mời đi lên, Sakura kinh ngạc, đó là người vừa mới bị nàng tróc gian- Nhà đầu tư họ Mimo.
'Sakura, chuẩn bị tốt nhé, giải thưởng này chắc chắn là của em rồi!' Người đại diện của nàng- Tsuki nói với giọng đầy hưng phấn. Nhưng Sakura lại cảm thấy có gì đó không ổn.
Ông ta đứng trên khán đài, nói một bài diễn văn dài, chung quy là sẽ cố gắng phát triển làng giải trí trong nước, cố gắng đầu tư cho nhiều người mới, cuối cùng mở phong bì ra, chậm rãi công bố, Tsuki hình như là vì quá hưng phấn mà ôm chặt lấy cánh tay của Sakura, mà Sakura lại cảm thấy toàn thân nổi lên một trận ớn lạnh.
'Giải thưởng''Tài năng mới'' năm nay thuộc về...' Mimo kéo dài giọng,'Ako!'
Lời nói nhỏ dần, âm nhạc vang lên không ngớt, những tràng vỗ tay vang lên.
Thân hình Ako ưỡn ẹo như rắn nước bước lên sân khấu nhận giải, ôm lấy cô ngài Mimo vô cùng thân mật.
'Này, sao lại thế này?'
Tsuki nhất thời kinh hoảng, rõ ràng đã quyết định giải thưởng sẽ là của Sakura, sao giwof lại biến thành Ako? Cô ta chỉ diễn vai phụ mà thôi, chỉ được ghi vào danh sách đề cử.
Sakura thản nhiên nhìn lên sân khấu, mặt không biến sắc, nhưng bàn tay nắm chặt lại thành quyền, một cảm giác lạnh lẽo truyền khắp thân thể nàng.
'Sakura, Sakura, em không sao chứ? Em yên tâm, nhất định là có sự nhầm lẫn, để chị đi tìm họ nói chuyện!'
Tsuki luôn là người phụ trách toàn công việc cho Sakura, tự nhiên sẽ biết là phải làm gì, cô vội vàng an ủi Sakura.
'Thôi đi, Tsuki!' Sakura mở miệng ngăn lại,'Em vừa nhìn thấy Ako ở cùng ông ta!'
Nàng không nói thêm gì nữa, đến nước này chắc hẳn là minh bạch rồi. Tsuki giật mình sửng sốt, lập tức lắc đầu,'Thật không ngờ Ako lại làm chuyện bỉ ổi như thế! Dù vậy...Sakura, đành chấp nhận thôi, bây giờ Aki đến tìm ngài Mimo rõ ràng là để làm chỗ dựa, cho nên giải thưởng này...'
'Em đã đoán trước được rồi, thôi quên đi, có oán thì oán em không được may mắn thôi!' Sakura cười khổ.
'Sakura, thực ra...em nghĩ có nên thay đổi bản thân một chút không?'
Tsuki lơ đễnh nhìn lên khán đài, Ako đang cầm giải thưởng cười rạng rỡ. Xét về thực lực, chắc chắn là Sakura hơn cô ta gấp trăm lần.
Sakura không hiểu gì, nhìn Tsuki.
Tsuki thờ ơ nhún vui nói,'Em cũng đã nhìn thấy tình thế trước mắt rồi đó, cho nên dù là kẻ tai to mặt lớn hay tép riu nhỏ đều phải học được phép luồn lách. Trong thế giới này, nếu không có chỗ dựa, sẽ không thể tồn tại được đâu!'
'Tsuki, ngay cả chị mà cũng nói như thế à?' Sakura có chút thất vọng.
Tsuki than khẽ,'Sakura, chị biết em luôn muốn dựa vào thực lực của chính bản thân mình mà đi lên. Nhưng không có chỗ dựa, dù giọng hát có hay đến đâu, kĩ thuật diễn xuất cũng hay đến đâu thì đều không được lăng xê... Mà những người có quyền quyết định hết tất cả chính là các quý nhân và đại gia.'
'Em không nghĩ như vậy. Em sẽ không bao giờ dùng thân thể của mình để kiếm tiền!' Sakura khoát tay, đôi mắt xanh ngọc khẽ nhíu lại.
Tsuki nhẹ nhàng kéo tay nàng, thấp giọng nói,'Đây đều là sự thật, em cũng thấy đấy. Rõ ràng hôm nay em có thể đạt giải thưởng này rồi, nhưng Ako chỉ cần hơn mười mấy phút mà đã đảo lộn hết tất cả. Đây là quy tắc giới giải trí, chắc em không thể không hiểu. Em xem ở đây cũng có rất nhiều tôm tép nhỏ, lẽ nào bọn họ chỉ đến đây xem thôi sao? Bọn họ đều đang đi tìm quý nhân đấy. Một khi mà bọn họ đều đã tìm được một đại gia thích hợp, thì tôm tép sẽ biến thành minh tinh nổi tiếng đấy. Đó là sự thật, như cô nàng kia...'
Tsuki nói xong, chỉ lên sân khấu.
Bây giờ, trên khác đài đang trao giải thưởng quan trọng nhất''Diễn viên xuất sắc'', người có thể chạm tay vào giải thưởng đó hiện giờ-chính là nữ minh tinh quyền lực nhất bây giờ-Michiru.
'Cô ấy là Michiru, nhưng có ý gì?' Sakura khó hiểu hỏi.
'Sakura, em không hiểu thật hay là cố tình không hiểu đây? Thực ra, em và cô ta, nếu xét về thực lực, bất phân thắng bại!' Tsuki nói nhỏ.
'Tsuki, làm sao có thể chứ? Michiru đang là ngôi sao sáng nhất hiện giờ, em làm sao có thể so sánh được?' Sakura không đồng ý.
Tsuki than nhẹ,' Đôi khi em rất chân chất đáng yêu, sở dĩ cô ta có thể nhận liên tiếp ba giải thưởng cao quý nhất, không vì kĩ thuật tài năng gì cả, mà nguyên nhân là có đại gia đứng sau lưng cô ta!'
'Nói như vậy,chị biết đại gia của cô ta sao?' Sakura nhẹ giọng hỏi.
'Tất nhiên, về những phương diện này, những người đại diện như bọn chị đều biết nhiều hơn so với ngôi sao các em.' Tsuki cười cười, nhìn thoáng qua bốn phía, cuối cùng tàm mắt dừng lại ở khu vực khách quý.
'Nhìn thấy người đàn ông kia không?'
Sakura nhìn theo ánh mắt của Tsuki, ngay lập tức, cả người giật bắn lên, kinh ngạc.
Dáng hình lừng lững anh tuấn, kính mát đã che đi nửa khuôn mặt tuyệt mỹ, đôi môi mỏng. Dù đang ngồi rất xa, nhưng vẫn khiến người khác có cảm giác áp lực.
'Anh ta...là ai?' Mãi một lúc sau, nàng mới mơ màng cất tiếng hỏi.
Anh ta là Li Syaoran, người đứng đầu gia tộc Li danh môn nổi tiếng. Sản nghiệp của gia tộc Li chiếm đến hơn 45% tài chính kinh tế huyết mạnh toàn cầu, kinh doanh hơn ba mươi lĩnh vực, công ty anh ta trải rộng toàn thế giới!' Tsuki giở giọng trinh thám, nói hết tư liệu về người đàn ông này.
Sakura sửng sốt. Theo lời Tsuki, nàng lại hướng mắt về người đàn ông kia. Không biết vì sao, khi nhìn thấy hắn, trong lòng nàng lại nổi lên một chút sợ hãi...
Theo bản năng, nàng chạm nhẹ vào chiếc vòng cổ tinh xảo, chỉ cảm thấy mộ cái lạnh xuyên thấu qua đầu ngón tay, lan truyền khắp thân...
'Sakura? Sakura?' Tsuki thấy nàng ngẩn ngơ, nhẹ nhàng hỏi,'Em không sao chứ?'
'Vâng, không có việc gì...' Sakura lập tức phản ứng lại, nhờ Tsuki gọi khẽ, nàng mới cảm thấy ấm áp lên một chút.
'Tsuki, người tài giỏi như Li Syaoran, sao em chưa bao giờ nghe thấy hắn vậy?' Nàng có chút nghi hoặc.
Tsuki cười,'Ai da, tiểu thư, bình thường những người hay xuất hiện trên TV hay báo chí là chỉ có chút danh tiếng thôi, còn loại như Li Syaoran, công ty và gia tộc đều lên đỉnh cao nhất, chỉ xuất hiện trên các tạp chí hàng đầu về kinh tế, cho nên em không biết là chuyện đương nhiên.'
Sakura lại nhìn về phía hắn, rồi lại liếc nhìn Michiru...
'Tsuki, ý chị là...Michiru và Li Syaoran...'
'Đúng vậy, đây chính là''bí mật'' của giới giải trí này đó, đã công khai rồi! Chỉ có em là chưa biết thôi.'
Tsuki bĩu môi tiếp lời,'Chị nghe nói Li Syaoran không chỉ có giá trị bản thân, mà đàn bà bên cạnh cũng vô số kể, cả những quý cô hoàng thất quý tộc cũng tha thiết mong mỏi được anh ta để mắt đến, chứ đừng nói là người mẫu và ngôi sao. Có chỗ dựa vững chắc như hắn, có chết cũng cam lòng!'
'Chị có khoa trương quá không vậy? Theo như chị nói, vậy Michiru quả thật rất có mị lực, có thể bên cạnh anh ta những ba năm liền!' Sakura than nhẹ một tiếng.
'Đúng vậy, cô ta quả thực rất có bản lĩnh về thủ đoạn. Nghe đồn đàn bà bên cạnh Li Syaoran không vượt qua nổi một tháng, chỉ cần lên giường cùng anh ta ba lần là đã bị lạnh nhạt ngay. Anh ta thay đàn bà như thay quần áo vậy. Nhưng Michiru thì khác, cô ta có thể ở bên Li Syaoran đến tận ba năm. Em xem, hôm nay là gia tộc Li chủ trì buổi lễ này, đủ biết vị trí của Michiru trong lòng anh ta!' Tsuki ghen tị, nhưng cũng có chút hâm mộ.
Sakura không nói, nhìn bóng dáng anh tuấn của người đàn ông, cả người nàng chỉ thấy hoảng sợ, tại sao vậy?
Tsuki thấy nàng không nói gì, nghĩ rằng nàng đã thông suốt, vì thế liền khuyến khích,'Sakura, xét về sắc đẹp lẫn tài năng, em còn hơn cả Michiru nữa. Nếu em có thể khiến Li Syaoran quan tâm đến mình, vậy em có thể thừa sức''hô mưa gọi gió'' trong làng giải trí này rồi!'
'Khiến Li Syaoran quan tâm đến mình ư?'
Sakura lặp lại lời của Tsuki, lại liếc mắt về khu vực của khách quý. Đúng lúc Syaoran quay đầu lại, ánh mắt trong trẻo của nàng đụng phải ánh mắt hổ phách như chim ưng của hắn.
Ngay tức khác, đôi môi mỏng lãnh đạm của người đàn ông phảng phất như có chút giật mình.
'Không! Tsuki!' Lòng Sakura chấn động, vội vàng cúi đầu xuống, trái tim đập dữ dội.
'Sakura, em làm sao vậy?' Tsuki nhìn phản ứng kì quái của nàng.
Sakura nắm lấy tay Tsuki, bàn tay nàng lạnh như băng,'Chẳng lẽ...không còn cách nào khác sao?'
'Có thể tìm đại gia khác. Nhưng mà...nếu như em muốn vượt qua Michiru thì chỉ có hai cách!' Tsuki nói.
'Một là tìm một đại gia có thế lực hơn Li Syaoran, nhưng chắc không thể đâu. Hai là trở thành người phụ nữ mà Li Syaoran sủng ái nhất!' Tsuki chậm rãi nói.
'Em...' Skaura nắm chặt tay, quay mặt về phía sân khấu, nhìn nữ diễn viên đang cười rạng rỡ, hấp dẫn sự chú ý từ các đạo diễn và mọi người.
'Sakura, em nên suy nghĩ cho kĩ. Em cũng biết rồi đấy nhưng em lại không chịu chủ động xã giao, không đi tìm núi cao để dựa. Muốn trở nên tỏa sáng, thực sự không có nhiều khả năng!' Tsuki khẽ than thở.
Tuy rằng Tsuki vẫn còn rất trẻ, nhưng cũng đã làm trong làng giải trí nhiều năm, mọi hạng người đều đã gặp qua. Qủa thực nếu muốn trụ vững ở đây mà vẫn còn trong sạch, rất khó!
Thâm tâm Sakura rối bời. Trước mắt, nàng không biết phải làm thế nào cho phải.
Tsuki nhẹ nhàng nắm tay Sakura,'Thực ra, chị cũng không biết hôm nay Li Syaoran sẽ đến. Nếu thế, em phải cố gắng bắt lấy cơ hội, thời cơ sẽ không đến lần hai đâu!'
'Em...em không làm được,Tsuki! Em làm sao mà có thể thu hút được anh ta?' Sakura luôn luôn không có khả năng trong việc giao tiếp, xã giao. Cho nên những chuyện này cũng không hứng thú.
Tsuki nắm lấy bả vai nàng, nói,'Em yên tâm, chị là đại diện của em, nên cứ giao cho chị, chị sẽ an bài tốt. Đến lúc đó, em cần lựa lời xử lí một chút thôi!'
Sakura có chút bối rối,'Tsuki, chị...chị cho em thời gian để suy nghĩ được không?'
'Ai da, bà cô của tôi ơi! Em còn do dự sao? Đóng phim hay ca hát đều là sở trường của em, chẳng lẽ lại thua mấy con tôm tép đó? Cho dù em chịu thì chị cũng không có cam lòng đâu!' Tsuki lo lắng, chỉ thiếu điều quý xuống cầu xin nàng.
'Nhưng em...'
'Được rồi, được rồi, đợi buổi lễ kết thúc, không nói nữa, quyết định vậy đi!' Tsuki vỗ vỗ vai nàng.
Tiếng vỗ tay càng lớn càng khiến lòng Sakura thêm đau đớn hơn, trong khoảnh khắc, nàng không thể nào thở nổi...
Lễ trao giải chấm dứt, thời gian dành cho các phóng viên phỏng vấn. Đông đảo muốn săn tin, muốn có được những tin tức nóng bỏng nhất...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro