Chương 2: Giao dịch thể xác
Trong phòng là một cảnh tưởng thối nát, khiến người ta không thể không kinh hoảng.
Một đôi nam nữ vặn vẹo dây dưa ngay trước mặt Sakura. Dưới chân hai người là bộ váy rơi rải rác của cô gái, còn người đàn ông mặc âu phục đi giày da thì liên tục sờ soạng khắp người cô ta, bàn tay to béo ra sức xoa nắn những mảng da thịt mềm mại, hơi ưỡ cái bụng bia thô bạo đập lên thân của người con gái. Tiếng thở thô suyễn đối lập với tiếng rên rỉ kiều mị dệt nên một bức tranh khiến người ta phải đỏ mặt.
Người đàn ông kia, Sakura nhận ra, chính là nhà đầu tư cho bộ phim mà lần này nàng diễn vai chính.
Người con gái kia, Sakura cũng nhận ra, chính là nữ diễn viên phụ hợp tác trong bộ phim của nàng-Ako.
Tại sao lại có thể như vậy?
Vậy mà bọn họ lại ở ngay chỗ này, ngay tại thời điểm lễ trao giải sắp bắt đầu mà tằng tịu với nhau như vậy...
Lúc này, bên tai Sakura vọng đến tiếng thở hổn hển, đứt quãng của Ako,'Ngài Mimo, a...ngài...phải biết giữ lời...Người ta...dựa vào ngài...hết đấy...a...'
Giong nói tràn ngập sự quyến rũ nhưng hèn mọn.
'Yên tâm đi...cưng à...Chỉ cần trong tương lai em hầu hạ anh như vậy, giải thưởng này là của em chứ là của ai...
Giong nói của nhà đầu tư Mimo bị kích tình đến run rẩy, ngay cả toàn bộ cơ thể đều phát run.
Trong phòng lại vọng lên những âm thanh khoái lạc to hơn.
Sakura hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Đây là một cuộc giao dịch.
Một cuộc giao dịch về thể xác và danh dự.
Đối với màn này, thực ra nàng đã sớm quen thuộc, nhưng đối mặt với giao dịch trắng trợn, không hề che giấu như vậy, nàng vẫn không thể kìm nén được cảm giác ghê tởm đang âm ỉ trong lòng.
Mệt mỏi dựa vào cánh cửa, nàng muốn đi khỏi, nhưng lại lỡ đễnh động vào cánh cửa, khiến cho đôi nam nữ trong phòng giật mình.
Tiếng thét chói tai của họ vang lên, đến lúc khuôn mặt khiếp sợ của Ako và nhà đầu tư Mimo xuất hiện trước mặt Sakura, hai người vội vội vàng vàng tách nhau ra ngay.
'Ngài Mimo...' Vẻ mặt Ako không được tình nguyện, đồng thời cũng trừng mắt nhìn Sakura.
'Cục cưng ngoan, tối lại đến chỗ anh nhé.'
Bàn tay to của ông ta không chút che dấu vỗ lên mặt cô ta, nói mờ ám không thôi.
Ako mặc quần áo, hừ lạnh một tiếng rồi đi ra ngoài.
Sakura cảm thấy cổ họng thít chặt, mặt lập tức tươi cười nói,'Xin lỗi, ngài Mimo...không phải tôi cố ý đâu.'
Nói xong, nàng cũng cảm thấy xấu hổ không thôi, vì vậy liền xoay người lập tức rời đi.
Nhưng lúc này, vòng eo thon nhỏ đã bị một cánh tay ôm lấy từ đằng sau, ngay sau đó, bị cuốn vào lòng người đàn ông.
'Ngài Mimo...xin ngài buông ra!'
Sakura kinh hãi, nàng vội vàng giãy dụa.
'Tiểu thư Kinomoto, cô cũng không phải là lần đầu bước chân vào ngành giải trí này, sao lại còn rụt rè như vậy? Cô biết không, tôi đã ngưỡng mộ tiểu thư Kinomoto rất lâu rồi, hôm nay có thể gặp gỡ, chẳng phải rất tốt sao?'
Sakura đẩy lão ra, đôi mắt lạnh lùng...
'Ngài Mimo, cảm tạ đã nâng đỡ tôi... nhưng tôi không thích hợp đâu!'
'Ha ha...'
Ngài Mimo nghe vậy rồi cười lớn tiếng, vẻ mặt hèn mọn,'Cô thật đơn thuần! Cô nghĩ mình là ai? Thánh nữ ư? Không ngại cho biết, cô được như ngày hôm nay là do tôi đầu tư cho cô. Nếu tôi không để ý đến cô, cô có tư cách gì để mà tham gia đại lễ này? Tiểu thư Kinomoto, cô không hiểu quy tắc ngầm trong giới này sao? Thức thời một chút, làm tôi vui vẻ, ngoan ngoãn nằm dưới thân tôi. Tôi cam đoan cô có thể chạm được đến giải thưởng này! Nếu không...'
Ông ta hừ lạnh một tiếng, háo sắc nhìn Sakura, nước miếng cũng chảy ra.
'Nếu không thì thế nào?' Trong lòng Sakura cũng lờ mờ đoán ra.
Ngài Mimo cười dâm đãng,'Vừa rồi cô cũng thấy rồi đó, Ako ra sức lấy lòng tôi như thế nào, nhưng mà...tôi đã sớm ái mộ tiểu thư Kinomoto từ lâu rồi. Nếu không sao tôi lại đầu tư cho cô nhiều như vậy. Tuy vậy... nếu cô không báo đáp thì đừng trách tôi không lưu tình. Cô cho rằng chỉ có năng lực thì có thể đứng trong giới này được bao lâu?'
Sakura nghe xong, trên mặt liền phủ một tầng sương lạnh.
'Cám ơn ngài đã nhắc nhở tôi, song Ako là Ako, tôi là tôi. Tôi tin tưởng bằng thực lực, nhất định sẽ thành công, sẽ không bao giờ cần thủ đoạn bỉ ổi này.'
'Tiểu thư Kinomoto, cô càng ngoan cố như vậy, tôi càng thích. Mà cần gì phải vất vả như vậy, chỉ cần cô theo tôi, nhất định tôi sẽ nâng cô lên mây trời. Đến đây đi, cục cưng...'
Ông ta thèm khát đã lâu, nay lại được ôm một mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần như nàng, đã sớm mất đi sự nhẫn nại. Lão liều mạng ôm chặt lấy nàng, cố cởi bỏ váy, bàn tay cố luồn vào...
'Buông ra! Buông ra!'
Sakura liều mạng giãy dụa, trong đầu bỗng nhiên nhớ đến cơn ác mộng của ba năm về trước.
'Đừng sợ, tiểu bảo bối của ta. Trời ạ, da em thật mềm mại, mịn màng, gấp trăm ngàn lần Ako...' Ông ta nhanh chóng muốn kép khóa quần, tay run run vì hưng phấn.
'Cút ngay!'
Sakura cực kì hoảng sợ, đẩy mạnh lão ta ra, thất tha thất thểu chạy ra cửa...
'Sakura Kinomoto, tiện nhân chết tiệt! Cô nghĩ cứ như vậy mà thoát được ta sao?' Ông ta thở hổn hển, đuổi sát theo sau.
Sakura càng chạy, ai ngờ, ở ngã quẹo va mjanh vào một lồng ngực rắn chắc. Nàng thở mạnh, ngẩng đầu nhìn lên, tự dưng nhìn thẳng vào đôi mắt màu hổ phách lạnh lùng.
Cặp mắt hổ phách cúi đầu xuống nhìn mĩ nhân xinh đẹp đang run rẩy sợ hãi trong lòng, bên môi câu lên một nụ cười châm biếm không dễ phát hiện.
'A...'
Sakura không biết vì sao mình lại run rẩy, định rời khỏi ngực người đàn ông thì nghe thấy tiếng của ông ta.
'Sakura Kinomoto, tiện nhân! Tôi có thể nâng đỡ cô thì cũng có phá hủy cô, cô dám...'
Tiếng nói càn rỡ của ông ta im bặt khi nhìn thấy người đàn ông trước mặt.
'Ngài...ngài Li, là ngài ư...'
Chỉ thấy lão hơi run run, vội vàng sửa sang lại quần áo, cười. Lão muốn tiến lên, thì đã thấy người đàn ông khoát tay với vẻ thiếu kiên nhẫn.
'Vâng vâng.'
Lão ta hiểu được, lão gật đầu liên tục, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, thoáng nhìn qua Sakura rồi mới đi khỏi.
Toàn bộ hành lang chỉ còn lại Sakura và người đàn ông thần bí kia.
Hắn chậm rãi khoát tay, khiến Sakura cảnh giác. Nàng vừa định lui về, lại bị hắn kéo vào trong lòng.
'Chậc chậc, hỏng rồi, thật đáng tiếc...'
Lại nhìn thấy trong lòng bàn tay hắn là một chuỗi hạt sắp đứt.
Sakura xấu hổ sờ sờ cổ, cố giãy dụa.
Tuy nhiên, nàng vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy hắn đang cười, một nụ cười cuồng ngạo, tựa như vương giả từ trên cao nhìn nàng, mà giọng nói của hắn...
Vì sao lại quen thuộc đến như vậy?
Trái tim Sakura đập một tiếng''thình thịch'', đột nhiên có thêm một tia bất an.
'Đeo cái này vào!'
Tiếng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên, êm dịu nhưng hương rượu, nhưng lại có quyền uy không thể không chế...
Một chiếc hộp tinh xảo được đặt trước mặt nàng, cũng mang theo vẻ tà mị của người đàn ông này.
'Cám ơn ngài, nhưng mà...tôi không cần đâu...'
Sakura lễ phép, xấu hổ muốn chết, vội vã định rời đi.
Không biết vì sao, người đàn ông này lại cho nàng một chút bất an, mguy hiểm khiến nàng muốn trốn tránh.
Vừa bước đi thì bị hai bàn tay cứng rắn ôm vào ngực, cả thân thể nàng chìm trong người hắn.
'Phụ nữ hay ngượng quá mức, cũng không tốt!'
Người đàn ông cúi đầu, tiếng cười không chút ấm áp. Chỉ trong giây lát, bàn tay hắn lướt qua, trên cổ nàng là một chiếc vòng ngọc sáng lấp lánh.
Sakura hoảng hốt. Tiếp đó, eo nàng được buông lỏng, cặp mắt cuồng ngạo của người đàn ông khẽ lướt qua gương mặt xinh đẹp đang ngạc nhiên của nàng, đôi môi khẽ nhếch lên một cái, lập tức đi khỏi không quay đầu lại.
'Này, khoan đã...'Sakura cố đuổi theo, liền không thấy bóng dáng của hắn đâu cả, ngay ngẩn cả người.
Hắn rốt cuộc là ai?
Tay Sakura nhẹ lướt qua chiếc vòng cổ. Hơi lạnh xuyên qua đầu ngón tay, len sâu vào trong nội tâm nàng, nhất là nghĩ đến nụ cười lạnh lùng của hắn, như có thể xuyên thấu qua người khác vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro