Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2

BẢY NĂM.
NGƯỜI PHƯƠNG BẮC
KẺ PHƯƠNG NAM.

Đêm nay hoàng cung xảy ra một việc thật trọng đại, trong buổi yến tiệc, vũ công nhảy múa, nữ chính nhảy múa đêm ấy với khăn che mặt đỏ rực, xiêm y xuyên thấu đỏ thắm quấn lấy thân thể mỏng manh thập phần khiêu gợi.

Đêm nay, tất cả các quan lại từ hàng nhất phẩm đến tam phẩm đều say mê với điệu nhảy cực kỳ quyến rũ của cô ta.

Người ngồi ở long tọa ấy vẫn nhàn nhạt uống rượu của mình, như thể, không khí này, sự quyến rũ ấy hắn đều không để vào mắt.

Hắn là đế vương của Hán Quốc niên hiệu Ngạo Thần Đế.

Đúng với cái niên hiệu ngạo mạn của hắn.

Hắn là vị đế vương duy nhất trong lịch sử có hậu cung bỏ trống, không một bóng hồng, không một giai nhân bên cạnh.

Hắn đang chờ ai???

Vũ công uống éo theo điệu nhảy, lượn lờ theo tiếng nhạc thì bất ngờ trong tay áo rút ra một thanh đoản đao rồi nhanh như một tia chớp bay thẳng đến hướng về Ngạo Thần Đế mà đi.

Nhanh đến nỗi, tiễn thủ trong cung cũng không kịp nhấc cung nhưng vị đế vương ấy vẫn lạnh lùng nhìn đoản đao đang lao tới và nó sẽ cấm vào yết hầu của hắn trước sự hốt hoảng của bá quan văn võ thị vệ bên dưới.

Nữ thích khách sát khí ngút trời lao tới và đoản đao dừng lại trước hai ngón tay của hắn, nữ thích khách không thể động thêm được nữa.

Thiên hạ nói Ngạo Thần Đế là một người có nội công và kiếm thuật rất phi thường, cô không tin, nhưng hôm nay, xem ra, đã tận mắt chứng kiến, lần này, có chết cũng không hề thấy hối tiếc, cô đã làm hết sức mình.

Bên dưới thị vệ vươn cung, tay Hạo Nam giơ lên như thể bảo, bọn chúng dừng tay.

Hắn nhìn về nữ thích khách với khăn sa che mặt, đôi mắt ấy...

Hắn đưa tay kéo toạc khăn che mặt ra...

Thì ra...

Chỉ có điều, đôi mắt ấy rất giống nàng....

Hắn buột miệng hỏi "Ngươi tên gì?"

Nữ thích khách ngạc nhiên, bên dưới mọi người cũng thật bất ngờ, cứ nghĩ, hắn đã cho cô ta một chưởng rồi vì dám vuốt râu hùm thế mà..

Thích khách tuy sợ hãi nhưng cũng mười phần gan dạ, cô nói "Lạc Phong"

"Phong"

"Dương Bài Phong, cô đừng có chọc đến sự nhẫn nại của ta"

"Ta cứ nói đấy ngươi làm gì được ta"

Và một màn giương mắt thách thức của nàng.

Hắn thở dài và nữ nhân ấy bị lôi đi.

Đây là thích khách đầu tiên muốn hành thích đế vương mà sống sót trong bảy năm qua.

Đêm đó, người ta thấy ở lương đình hắn một mình ngồi lặng lẽ uống từng ly rượu đắng, đế vương đang có tâm sự gì chăng.

Hạo Nam rót thêm một ly rượu nữa, khẽ nhấc lên rồi bỏ xuống, hắn đưa mắt nhìn ra trời đêm khuya vắng lặng, xa xa thỉnh thoảng vọng lại tiếng côn trùng kêu trong đêm, môi khẽ nhếch "Bảy năm qua, nàng đã đi đâu?"

Tự nhiên hắn thốt ra câu đó rồi thấy buồn cười, bảy năm qua, hắn chưa một lần tìm sao chiếu mạng của nàng, chưa xốc một quẻ nào về nàng, chưa từng cho người đi tìm tung tích của nàng.

Bảy năm qua cuối cùng, nàng đã đi đâu sau lần hắn tuyệt tình phóng kiếm về phía nàng thì cho đến nay, hắn không còn gặp lại nàng một lần nào nữa.

Bảy năm qua, hắn cất giấu hình ảnh nàng rất tốt, nhưng hôm nay, nữ nhân mang tên Phong ấy, nữ nhân ấy lại có đôi mắt rất giống nàng và bao nỗi nhớ về nàng cuồn cuộn dâng trào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro