Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

66/ chờ đợi phép màu

hai ngày trôi qua, thanh bảo vẫn hôn mê.

thế anh không ngủ, luôn túc trực tại giường bệnh. người đi kẻ đến thăm em, nhưng chỉ ngồi được một lúc rồi lại về vì còn bận bịu chương trình. vì tính chất nguy hiểm của sức khỏe, ban tổ chức đã quyết định dời lại ngày ghi hình. dù sao chỉ mới chiếu xong tập 4, vẫn còn hai tuần nữa trước khi vòng đối đầu on air.

khoa: sao mà thằng bé khổ thế không biết

andree: anh chỉ mong em ấy tỉnh thôi

khoa: vụ này phải giấu ông hiếu, ổng biết chắc anh không còn đường để sống

masiu: mấy đứa nhỏ ở nhà cứ réo em mãi. khổ, anh bảo mới về việt nam chưa kịp gặp tụi nhỏ là phải cách ly tiếp

khoa: thì đấy, mà anh lại không nhận ra ngay, tệ quá. anh biết em ấy như vậy thì anh đã cản không cho ở một mình rồi

andree: mà cũng tới giờ rồi, hai đứa về đi anh canh cho

masiu: anh không ăn gì hả?

khoa: thôi mày ơi, ai tới thăm cũng kêu ổng vậy mà hong có chịu

masiu: ủa vậy mấy nay anh không ăn gì luôn à?

andree: có ăn, nhưng mà anh chịu được, không sao đâu.

khoa: hai người này giống nhau ghê, cái tội cứng đầu á

masiu: thui ảnh lo mà nên hong ép ảnh được, vậy tụi em về nha, anh nhớ chợp mắt tí đi, thâm quầng rồi kìa, còn hơn cả anh tee

tiếp tục là căn phòng chỉ còn thế anh và thanh bảo. em vẫn hôn mê chưa tỉnh. đã là lần thứ 2 trong tháng em phải nhập viện và bệnh nặng thế này. mỗi giờ trôi qua, thế anh lại thêm một lần được kiên trì, được bên em và chờ đợi phép màu.

vì em nốc thuốc quá nhiều.

những trầm mặc của những ngày qua như được trút hết vào mấy viên thuốc ngủ. bảo chỉ mong cho thể ngủ thật sâu để né tránh sự thật, né tránh những vết thương đang từ từ trồi lên để thao túng tâm lý và đánh bại bảo. em mệt mỏi với việc gồng mình hay khó khăn khi phải cố gắng thoát khỏi vũng bùn lầy nhơ nhuốc. thế là bảo mãi dạo chơi trong giấc mơ sâu đó, không chịu tỉnh dậy. bảo hiểu rằng, nếu em mở mắt, mọi khổ đau sẽ có cớ xâm nhập vào đôi mắt và bắt buộc đối diện với nó.

- chẳng muốn.

thế anh thì vẫn đang chờ đợi. thật nực cười, một người mong người kia tỉnh giấc. người kia lại chỉ muốn chôn vùi trong cơn hôn mê. hai con người vẫn còn đang vướng mắc vì cuộc tranh cãi hôm nọ, chưa giải quyết xong đã bị ngăn cách.

bức tường cao lớn không có cách nào vượt qua.

thế anh vẫn đang loay hoay để trèo qua bức tường đấy. gã chỉ có thanh bảo trong suy nghĩ, và trông đợi về sự di chuyển của cánh tay, hay đôi mắt giựt. đó là dấu hiệu cho ước muốn hoàn thành. đôi má tuy vẫn còn phúng phính nhưng nhìn xanh xao vô cùng. tim của gã hẫng đi một nhịp, cứ vậy mà không để ý để thời gian đã trôi qua.

gã nửa tỉnh nửa mê, gục lên gục xuống chẳng dám chợp mắt. thế anh sợ nếu anh lơ đi vài giây, thanh bảo sẽ đi mất.

gần sang ngày thứ ba rồi.

ăn vội ổ bánh mì được tất vũ mua hồi sáng, lên mess dặn học trò vài thứ trước khi chuẩn bị ghi hình vào cuối tuần này. anh có nghe loáng thoáng về việc rap việt sẽ dời lại lịch chiếu tập 5 vào hai tuần kế, cũng dễ hiểu. nhưng có vẻ như một bộ phận khán giả chỉ trích khá nhiều về vấn đề này, nhưng mặc nhiên không ai giải thích được vì họ không thể nào tiết lộ việc bảo bị bệnh nên lịch ghi hình đều phải dời so với dự kiến.

khi đấy lời ra tiếng vào sẽ như thế nào?

họ sẽ thông cảm? hay la lối inh ỏi vì phải chờ đợi? hay hướng mũi dao về phía thanh bảo vì là nhân tố gây ảnh hưởng cho cả chương trình?

liệu ai là người có lỗi?

không ai có lỗi cả, chỉ là họ không ở trong tình cảnh hiện tại nên chẳng đủ sự đồng cảm để chấp nhận việc hoãn lại mong đợi mỗi tối thứ 7. mà đâu trách được, vì yêu thương, vì mong chờ nên họ mới như thế.

"nhưng còn em bé của tôi thì sao?"

thanh bảo không đáng để nhận lại sự chỉ trích hay trách móc chỉ vì em là nguyên nhân. thanh bảo đã đủ mỏi mệt để tồn tại, giờ đây em chỉ đang ngủ sâu để tìm lại sự chữa lành mà em từng có. khi ngủ, em sẽ không còn nhớ gì khác.

bảo chỉ đang từ từ thả lỏng thôi.

- hôm nay sẽ thấy đôi mắt ướt của em!

thế anh thèm khát ngắm nhìn đôi mắt to tròn như hòn bi xinh xắn, ươn ướt nhìn như sắp khóc. khi ấy thế anh có thể dỗ dành, yêu chiều em. không thể biết trước được ngày mai, do đó anh mong muốn túc trực hầu như mọi lúc, mọi khoảnh khắc. anh vẫn đợi, vẫn ngồi ở đấy.

đây là rap việt

captain_0603
anh bảo vẫn chưa tỉnh luôn hả mn?

karik.konik
ừ em
hôn mê sâu lắm
chắc sốc thuốc mạnh quá

mikelodic
cơ mà dời lịch chiếu khán giả chửi ghê quá cả nhà ạ 😵‍💫

smo95g
may là họ không biết bảo đang bệnh
sợ bảo bị chửi nữa

justatee
bởi thế nên chương trình im re đó
thông báo xong là lơ luôn

captain_0603
tụi em là sẵn sàng r đó, chỉ đợi anh bảo thôi
nên giờ chỉ là ở nhà chung làm nhạc r đợi tin
chứ cũng ko muốn làm gì

thaivg454
bảo is the strong man (bảo là một cậu bé mạnh mẽ)
em ấy sẽ ổn
everyone don't be worry (mọi người đừng quá lo lắng)
trust me (tin anh)

_voltak_
yes sir
mấy đứa đừng quá lo, anh bảo sẽ ổn mà
xuống ăn cơm đi này, đừng ủ rũ nữa
hồi sáng đã có những ai bỏ bữa rồi?

_bigdaddyofficial
ơ kìa mấy đứa này?
sao không ăn uống gì hết vậy

tezdeptraiii
do mấy đứa lo quá đấy anh
sếp bớt nóng
tí lôi tụi nó xuống là sẽ ăn ngay

gung0cay
tụi em ko sao đâu thầy
tại ko thấy đói nên mới ko ăn

24k.right
mọi người không ăn thì sao mà có sức ghi hình
nhất là anh trường, anh ốm lắm r đấy nhé @_double2t

_double2t
anh ổn chương ơi
do làm dở mấy bài nhạc ko dám ngưng giữa chừng
với cũng lo cho anh bảo

masewproducer
lo mà ăn đi nhé trường
ko thì anh mày tăng tiền beat đấy

_double2t
thui mà anh
tí em sẽ ăn, cũng ko cảm thấy đói

24k.right
bạn hư lắm r đấy 😠

karik.konik
đứa nào ko ăn anh mượn súng anh thái qua nã từng đứa bây giờ : )
có andree kè kè bên nó mà, ko có sao đâu
r cái lòi ra chục đứa bị bệnh là toi luôn chtrinh đấy

justatee
ăn đi
bảo sẽ tỉnh lại thôi

andreerighthand
mọi người giữ sức khỏe, bảo không muốn thấy những dòng tin nhắn than thở này đâu
em ấy sẽ tỉnh, tin anh đi

richied.icy
mặc dù thầy tui nhiều khi bị khùm nhưng mà khi nghiêm túc ổng uy tín lắm
đi ăn đi mấy nhóc 2k3, cả anh trường nữa

andreerighthand
còn em là bị vô tri đấy rít chì

richied.icy
viết tên ngta cho đàng hoàng koi 😠

ai cũng hướng về bảo, vì họ luôn nhìn thấu sự yếu đuối thẳm sâu đằng sau vẻ ngoài sôi động của em. vậy mà phép màu vẫn chưa xuất hiện, em vẫn đang dạo chơi trong giấc mơ đó. có lẽ em đang mơ thật đẹp, một thế giới mà em luôn muốn sống, thành ra không muốn tỉnh lại.

cũng đã gần hết ngày thứ ba rồi.

- em có nghe thấy anh đang gọi không, bảo?

bàn tay run run,
hình như? ông trời ghi nhận lời khẩn cầu rồi nhỉ?

- anh ơi...?

- anh đây! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro