Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Là Ngược Ai ?

Gã theo địa chỉ Binz gữi mà vội vã lao đến tìm cậu , cái hình bóng thân quen ấy hiện lên trong mắt gã thật gần cũng thật xa ...

Cậu say rồi .. say đến không còn ngồi vững được .. H Khoa đang ôm cậu vào lòng  tránh không để cậu bị ngã , chẳng hiểu sau gã lại chết lặng ... vì nhìn cậu như chính bản thân gã của năm đó.... đau đớn biết mấy .. hụt hẳn biết mấy ...

Gã tiến lại , gã cấu gắt với Binz và Khoa , rồi giành lấy cậu từ tay họ :

-" Sao lại để em ấy uống đến mức này vậy , sao không ngăn em ấy lại... mẹ nó .. "

Hoàng Khoa liếc gã một cái rồi phủi tay đứng lên nhìn gã mà đanh đá nói :

-" câu này em phải hỏi anh mới đúng ..
tại sao lại để cậu ấy khổ sở như vậy ...
tại sao lại trêu đùa cậu ấy như vậy...
lúc cậu ấy tủi thân nhất anh ở đâu ..
còn trách bọn em không ngăn cậu ấy lại ...
Mặc xác cậy ấy .. cứ để cậu ấy uống .. vì ít nhất cơn say sẽ không kiến cậu ấy thấy đau lòng "

Binz thấy người yêu một loạt nói ra những lời đánh đá quá  liền chạy đến ôm Khoa vào lòng mà ra hiệu cho Thế Anh đưa Thanh Bảo về ..

-" Được rồi ... thôi nào Baby .. chuyện không phải của chúng ta được chưa .. hai người họ sẽ tự giải quyết với nhau  .. "

-" Anh buốn em ra ... cái gì là chuyện của họ .. em và Bảo là bạn thân là anh em sao gọi là họ với ta .. "
" Này ... nếu người hôm nay là tên bạn thân của anh thì anh có xem nhẹ như vậy không .. đúng là badboy một ruột như nhau cả ... "

Hòang Khoa vừa nói xong liền thúc trỏ vào bụng Binz rồi một mạch bước đi , hắn đột nhiên bị vạ lây liền không hiểu chuyện gì mà ôm bụng chạy theo người yêu miệng không ngừng gọi cậu chờ mình .

-" Tôi không quen biết anh .. anh cút đi cho tôi ... "

#####

Gã đặt cậu vào ghế phụ rồi lặng lẻ về chổ của mà lái xe đi ... ngây bây giờ gã cứ lái xe trong vô thức chiếc xe cứ lao trong mang đêm nhưng không rõ là đi về đâu , gã gối bời khi nhìn cậu tự hành hạ bản thân như vậy ...
Gã đau lòng nhìn cậu gục đầu vào cửa kính , mái tóc trăng xóa cùng làn da trắng tinh khôi ấy kiến trai tim gã như thắt lại .

-" Anh biết em không say đến mức như vậy ... chỉ là em không muốn đối diện với anh "

Thanh Bảo đột nhiên mở mặt , cậu cười nhẹ , cậu không thể lừa một tên cáo già như gã  ... gã đã quá hiểu cậu ... cậu không nhìn gã cũng không nói gì cậu chỉ cười như vậy ... nụ cười giết chết mọi hy vọng như gã đã từng .

-" Tại sao không đợi anh giải thích mà lại bỏ đi như vậy ... "

Ngoài trời bắt đầu mưa .. những cơn mưa ngày càng nặng hạt rơi xuống , cậu nhìn rồi lại chìm vào cái thế giời của riêng mình ... cậu không trả lời được , cũng không biết nên nói gì ... nhưng cậu càng như vậy lại kiếng gã tức giận , chưa một ai dám im lặng trước gã như vậy :

-" Anh đang hỏi em đó , Bảo .. "

Gã như gầm lên với cậu vì mất kiêng nhẫn , gã muốn cậu nói ra điều cậu muốn nói , cậu có thể khóc có thể hét có thể chất vấn gã ... nhưng xin cậu đừng im lặng đến đáng sợ như vậy :

-" Anh đã từng yêu em chưa .... ? "

" Đã từng một giây một phút thật lòng với em chưa ... ? "

" chưa ... "

" Nhưng anh vẫn luôn chờ đợi người con gái đó ... yes... ! "

" Em nói gì bây giờ .... "

Gã cho xe vào lề , rồi quay sang nhìn cậu , gã thấy khó thở khi nghe từ câu từng chữ mà cậu nói ra  .
Đúng là không nói thì khó chịu thật đấy nhưng khi cậu nói ra gã còn thấy càng khó chịu hơn

-" Anh bây giờ là đang thương hại em sao ...
À ... không , là đang thương bản thân mình của nhưng năm tháng đó ... "

Cuộc hội thoại chỉ có gã là người nhìn cậu ... cậu cười ... nụ cười chua xót .

-" Em nói đúng , anh chính là đang thương hại mình của nhưng năm tháng đó ..

Vậy chính em cũng đã hiểu được nổi đau mà anh phải mang đến tận bây giờ ... nó khổ sở đến mức nào rồi chứ "
" Em có thể không tin tình cảm của anh "
' nhưng anh chưa bao giờ cho phép ai nghi ngờ mình '

Cậu nhìn gã , là Thế Anh đấy ... là người mà cậu yêu đấy .. nhưng hôm nay anh thật khác .. anh ngồi ngây cạnh bên nhưng lại quá xa tầm với của cậu .

-" Anh vẫn luôn chờ đợi người ta , rồi anh lại muốn em tin vào tình cảm của anh .. cậu chuyện buồn cưới thật đó .. nhưng nó không vui chút nào... "

-" Đây là lần thứ hai anh cầu xin một ai đó nhưng làm ơn hay cho anh thêm thời gian ..."

-" Thật xin lỗi vì thời gian là thứ mà em không có , xin lỗi vì đã để anh thương hại .."

Cậu nói hết rồi bước ra khỏi xe dưới trời mưa nặng hạt , cậu để cơn mưa nuốt chọn bản thân.. rồi lao nhanh đi .

Trong cơn mưa lạnh lẻo đó cậu cảm nhận rõ nhưng giọt nước mặt ấm nóng của mình chạy dài trên giương mặt , lạnh lẽo và cô đơn biết mấy ..
Đến phút cuối gã vẫn không thể cho cậu được lòng tin vào thứ tình cảm mà khi bật đầu đã sai trái này .. Gã vẫn do dự khi chọn cậu hay cô gái ấy , thì cậu cũng đủ hiểu và tự thương cho bản thân mình  . Cậu cứ chạy cứ chạy cho đến khi không còn sức rồi gục ngã  mà không thể vựt dậy ... giây phút này đây không chỉ có cơ thể cậu gục ngã mà cả trái tim cậu cũng không thể vựt dậy được nữa .

Dòng người vội vàng bước qua, chợt như chiếc hôn thế thôi.
Đôi môi chia làm đôi như ta đang mong vậy thôi
Người nghẹn ngào bước đi, chợt như chúng ta quay về
Giấu trái tim mình và đừng thổn thức khi thấy nhau
Đoàn tàu kia dừng lại, còn hai ta, bước qua nhau
.

......................Vũ ................

Thế Anh ngồi đó như chết lặng ... gã không đuổi theo cậu .. gã biết mình cần cho cậu thời gian và chính bản thân gã cũng cần thời gian để bình tĩnh lại . Vì gã đã từng trãi qua những đau đớn hụt hẳn như vậy nên gã biết cậu cần gì bây giờ  .. nếu như gã cố giữ cậu lại thì sẽ kiến cậu chán ghét gã hơn .
Màng đêm cứ thế mà trôi qua nó bao trùm mọi thứ kiến tất cả chìm vào sự mơ hồ tĩnh lặng ..

########

Chạp này ngắn thôi vì kiểu lại bị bí ý tưởng nữa rồi ý ... vẽ cho nhìu ý rồi lại rối hk có đương bò ra luôn ngu dữ thần .
Mà không biết có ai thích đọc truyện ngược tâm như t không ...
Trước đọc một truyện tên Á Nô mà khóc đến sưng hết cả mắt đọc lâu rồi nhưng đến tận bây giờ nhớ lại còn buồn mặt dù kết vẫn có hậu ..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #andreexbray