again
báo thức vừa reng lên chưa đầy một giây, cậu lập tức đã chạm vào điện thoại tắt ngay. ngẫm nghĩ một chập thì rời khỏi giường tiến tới chiếc tủ đối diện lựa qua lựa lại một hồi mới chốt một bộ ưng ý.
sau cả hơn nửa tiếng xà qua xà lại trong phòng tắm, thì bắt đầu công cuộc ngồi tìm giày với phụ kiện để phối với bộ đồ đang mặc. đến lúc nhìn điện thoại thì đã tới giờ hẹn và hiện lên vài thông báo tin nhắn, cậu lật đật xách túi rời phòng đi ra phía cổng sau của căn nhà.
theo như địa điểm hẹn mà tối qua hai người tính toán, suy xét các tình huống, cậu đi thêm một xíu về cái hẻm bên trái cổng sau khuất tầm nhất. cái người hẹn cậu đang tập trung nhìn điện thoại trên tay, biểu cảm thì chắc đang hơi sốt ruột, cậu nảy ra ý xấu nên từ từ tiến lại rồi đập nhẹ lên vai anh, dường như sắp thốt ra vài từ chột dạ nhưng thấy cậu đang cười hề hề lại lắc đầu bất lực.
'win... mày thích thú với mấy trò đau tim này quá ha!'
'hehe... ai biểu nhà ngươi cứ lo bấm điện thoại làm gì, để tao nảy ra ý xấu.'
'làm gì trên đó mà lâu vậy?'
'.... không nghe báo thức.'
cậu không muốn nói là bản thân nôn nóng tới độ tỉnh trước cả báo thức được chứ như thường lệ là phải sáu cái báo thức mới ra khỏi giường cơ, dù cũng có một phần không để tên út ít nhà cậu tỉnh dậy theo rồi lại hỏi nhiều. bình thường chỉ tầm mười lăm phút là đã xong xuôi rồi, tại cứ lượn qua lượn lại rồi đắn đo tới lui, muốn chỉn chu, đẹp đẽ đi hẹn hò. nói thẳng thế thì mất giá sao, đâu thể như ông mix được phải không?
'thế mà tao lại nghĩ do mày ngủm bà trong phòng cơ.'
'tiên sư mày bright, mới sáng sớm đã ghẹo gan à!'
'không hề~~'
'đứng đây hồi bị phát hiện giờ, qua kêu than là bị ghim thù, sợ cản trở đồ mà.'
'ừ, tao nghe tiếng cặp anh em sinh đôi rồi. giờ đi kiếm gì ăn trước ha.'
'được đấy!'
cả hai vừa đi vừa bàn xem nên ăn gì, trò chuyện với nhau cả đoạn đường đến quán ăn. không hề hay biết phía sau có hai cặp giò đang lặng lẽ đi theo.
hai tuần trước thì tâm trạng buồn buồn cùng nhau đăng kí thực hiện lời hẹn xưa để kết thúc và nghĩ sẽ không lưu luyến gì cuộc tình đậm đà ấy. trong khoảng thời gian hai tuần luyện tập, mọi thứ lúc đó không hiểu sao lại cứ bình dị, đơn giản làm sao cả hai không hề có trận cãi nhau ầm ĩ nào cả, thậm chí cả hai cảm thấy vui vẻ, thú vị đến nhường nào, nói chuyện với nhau cũng không cảm thấy đối phương ghẹo gan mình và trong vô thức họ đã lén quay sang nhìn đối phương biết bao lần.
không phải đến tận lúc đó mới cùng làm việc nhau, sau chia tay cả hai đã đụng mặt ở khá nhiều tình huống buộc phải làm việc chung vì cả hai nhóm cứ dính líu tới nhau mãi mà. như cái sự việc hợp tác đi giải quyết với nhóm bên trường đối thủ để rồi cả mười sáu đứa bị trả về, điển hình gần đây là lần học nhóm thi cử hồi mới chuyển trường, cả hai gặp nhau là đủ chuyện cãi trên trời dưới biển khiến cặp đôi mập mờ kia phải lôi ra miết.
cậu nhớ cái lúc trước khi lên sân khấu cả hai đã giao tiếp bằng mắt, dù không nói lời nào nhưng cậu biết là cái nút thắt trong sợi dây liên kết hai người đã biến mất rồi.
không biết bằng cách nào mà sau cả tuần mỗi lần anh hẹn cậu đều bị ngăn cản, có đủ tình huống khiến cả hai không đi chơi với nhau được, nay mọi thứ lại rất chi suôn sẻ. sáng nay cậu cố thực hiện mọi thứ thật nhẹ nhàng tới tận lúc ra chỗ hẹn gặp, suốt thời gian sau khi chia tay cứ mỗi khi nghe lời anh nói cậu đều cảm thấy khịa khịa và không nhịn đáp lại hết, lúc nhắn thực hiện lời hẹn cậu đã biết tại sao, bởi bản thân không hề muốn cắt đứt một xíu nào với anh cả.
bởi bright khác hoàn toàn với những kẻ trước tiếp cận win, không ra gì và lợi dụng, trêu đùa.
khi nhận lời mời đi chơi của anh, cậu biết đó là cơ hội của cả hai. có lẽ khi đó chưa phải thời điểm đúng và có khi do như lời anh hay nói, kiêu căng và bướng bỉnh.
hôm nay win có cuộc hẹn đi chơi với bright á!!!
--------------------------
trong một tuần, tính cả trực tiếp và trực tuyến anh đã rủ cậu đi chơi hơn chục lần nhưng đều thất bại, khi thì có hẹn về nhà ăn cơm, khi lại thử bánh kẹo mới, đi an ủi bạn bè.... đó là khi rủ trực tuyến sẽ thành thất bại vì bị phá ngang, còn trực tiếp thì anh chưa kịp mở lời đã lạnh sống lưng vì những cặp mắt bí ẩn.
đến mãi hôm, sau đêm lễ hội, anh mới biết là do bản thân có những người bạn quá tốt lành, kẻ thì làm lộ bí mật hôm chia tay với bồ và em trai, tên thì hơi nhanh mồm vô tình thắc mắc suốt, đã thế trong nhóm còn chứa hai em trai của cậu. thật là anh em tốt, cũng may cả đám cũng đồng ý giúp đỡ để yên bình có cuộc hẹn hôm nay.
quá nôn nóng anh đã cà lơ cà ngơ mà đợi ở cổng chứ không phải nơi bàn tính cả buổi kia, mà bị nanon tới hỏi chuyện.
'bright? nay chắc sụp trời mất, mày ăn mặc đẹp thế đi đâu à.'
'á... à nanon, mày dậy sớm ha.... tao....'
'hả? mắc gì ngập ngừng, làm chuyện gì mờ ám.'
'.... nãy tao thấy pluem với frank bàn chuyện ăn gì mà nghe đâu cũng ngon nghẻ lắm, sao mày còn ở nhà vậy.'
'à á, hai ông thần đó dám ăn lén không rủ.'
cũng may là có tính trước đối tượng nguy hiểm nhất, hai con người biết sự việc kia, mà từ sáng là đã được bồ dẫn đi khỏi nhà rồi. thằng nanon xuất hiện làm mém nữa, là bị nghi ngờ rồi.
đứng đợi cậu, anh không dám quay về hướng nhà, sợ có ai đó phát hiện ra lại mệt nữa. anh nghĩ về lúc trước bản thân hối hận và muốn quay lại với cậu cũng nhiều lần lắm chứ, nhưng ngặt nỗi bản thân vẫn mãi chần chừ nên cứ những lời định nói lại thành ghẹo gan, nói kháy cậu rồi cuối cùng là battle nhau khi nào không hay. mà nghĩ lại thì thấy cũng hên chứ không khó mà nói chuyện dù như thế kia thì cũng chả giống là nói chuyện.
ban đầu anh tắt âm điện thoại, tận hưởng buổi hẹn hôm nay nhưng màn hình cứ sáng mãi. hơi bất an mở lên kiểm tra thì phát hiện ra hai tên theo đuôi bên góc đường. tức khắc nhắn đuổi về, chứ không là một hồi nguyên nhà kéo ra hóng chuyện luôn đấy.
------------------------
tuy nói là cuộc đi chơi nhưng cả hai chỉ đi dạo khu thương mại, lượn lượn vô chợ ngắm nghía xíu rồi đi quán cà phê vòng vòng khu đây thôi, tất nhiên cũng phải né xa những cái quán hay địa điểm nhóm kia hay ghé. dù cẩn thận tính toán nhưng cũng mém đụng mấy lần, chạy tới chạy lui cũng nhiểu.
cả hai sau cả nửa ngày cứ mãi muốn mở lời nói về lỗi sai bồng nổi khi đó và đặc biệt là mở lời bắt đầu lại, trao cho nhau thêm cơ hội hàn gắn.
đến tận lúc buộc phải về nhà, đồng thời quay qua nhau mà nói lần nữa nha. nhìn nhau xong liền ôm nhau mà thở phào thì ra đối phương cũng nghĩ như mình thôi, rõ ràng là đã biết rõ sẽ thế nhưng lại ngập ngừng như không tỏ.
'chuẩn bị nhá, lần này không theo đuổi đơn giản như ba năm trước đâu!'
'sẵn sàng tiếp đây ạ.'
anh lôi cái hộp trong túi ra đưa cho cậu. mở ra thì bên trong là hai chiếc vòng tay có khắc hai chữ, anh đã định tặng cậu từ cái hôm đội bóng anh giành chiến thắng lần trước rồi nhưng không ngờ lại không thể đưa. và sau hôm ấy, anh bắt đầu bị tác động mà lung lay suy nghĩ rồi cuối cùng là chia tay.
cậu chìa tay ra trước mặt anh rồi cầm chiếc hộp mà hất mặt về trước. hiểu ý anh lấy một chiếc đeo lên tay cậu và cậu cũng làm thế với anh.
dù thật sự anh muốn theo đuổi lại cậu như để tự ngược bản thân vì điều ngu ngốc lúc ấy và cũng muốn cả hai từ từ bắt đầu làm lại cho mối tình sẽ có nhiều trở ngại và vật cản cho anh, phải dần dần cho cậu biết những sự thật trước khi bị bới móc.
bản thân nhủ phải bí mật và những tên có người yêu bên nhóm kia, ngộ nhất là hai tên biết trò ngáo của anh khi đó là người yêu của hai tên bên nhóm này, nên đang rất không muốn giúp anh, nên càng phải tiền trảm hậu tấu.
nhưng hăng quá anh đã đăng stt mất rồi, cũng may tiềm thức vô dụng đó biết loại trừ hai người bên nhóm kia dù thật ra rồi cũng sẽ bị phát hiện, mà lạ là sao mà tên ohm lại sợ nhất vậy ta.
__________________
tèn ten tèn~~
con tác giả ba trợn chín này đã mở lap~~
mỗi cặp trong truyện đều sẽ có ít nhất một chương ngoài lề, mà quan trọng là trong tác phẩm có bao nhiêu cặp vậy trời T.T. chả biết tới khi hoàn chính truyện thì ngoài lề này xong chưa nữa.
P.s: thật ra bày ra trò này là do tối nên không thể chỉnh nổi cái kiểu hội thoại được :))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro